Đỉnh núi Chomolungma, hay còn gọi là đỉnh Everest có độ cao 8844.43 mét, và được xem là đỉnh núi cao nhất thế giới.
Đỉnh núi nằm ở đường biên giới giữa Trung Quốc và Nepal, sườn phía Nam nằm ở khu vực Sagarmatha của Nepal, là một trong mười ngọn núi đẹp và khiến người rung động nhất của Trung Quốc. Truyện Cung Đấu
Hình tượng cao lớn hùng vĩ của đỉnh núi Everest luôn lan rộng tầm ảnh hưởng đến toàn thế giới.
Các dòng sông băng đa dạng, trắng lệ và hiếm có từ thời xa xưa, những vách băng cao đến hàng chục mết và những vết nứt băng chập chùng nguy hiểm, còn có những khu vực có nguy cơ xảy ra băng vỡ và tuyết lở,....
Đồ đều là thánh địa đành cho các nhà thám hiếm leo núi khắp thế giới.
Hoàn cảnh nơi đây võ cùng khác nghiệt, nhưng cũng đầy vẻ bí ẩn.
Dương Bách Xuyên đến đỉnh Everest cũng vì thỏa mãn nguyện vọng của minh, hân dẫn theo Ngũ Sác Thần Ngưu xuất hiện tại đỉnh núi tuyết, nhìn về biển mây và sông băng ở phía xa....
Trong một khoảnh khác nào đó, trong lòng Dương Bách Xuyên chợt cảm nhận được điều gì đó mà nói với Ngũ Sắc Thần Ngưu: “Cà Lăm, ngươi vào đó xem thử, hình như ta cảm nhận được yêu khí trong đó”
Từ trước đến giờ, trên Trái Đất chưa từng xuất hiện yêu khi, không ngờ khi đến đỉnh Everest lại cảm nhận được nó, mặc dù chỉ thấp thoáng nhưng cảm nhận của hân không hề sai.
Địa điểm còn nằm trong một khe nứt băng.
Xác suất yêu tu xuất hiện trên Trái Đất gần như không có, nhưng cũng không phải không có khả năng này, điều này lại khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy rất hứng thú muốn đi xem thử.
Dương Bách Xuyên và Ngũ Sắc Thần Ngưu đến khe nứt sông băng, quả nhiên đã cảm nhận được yêu khí không ngừng toát ra từ trong đó.
“Vào đó xem thử đi ~"
Dương Bách Xuyên nói rồi biến thành một luồng ánh sáng bay vào trong khe nứt có đường kính nửa mét.
Sau khi đi vào, khe nứt chật hẹp dường như trở nên ngày cảng rộng lớn, hơn nữa còn trở nên sâu hơn, bọn họ đi sâu vào trong tảng băng.
Bọn họ đi khoảng mười phút tồi đáp xuống đất, đi đến một thế giới thủy tinh, toàn bộ không gian đều được hình thành từ những tảng băng, yêu khí cũng trở nên dữ đội hơn.
Dương Bách Xuyên ra hiệu bảo Ngũ Sắc Thần Ngưu nhỏ tiếng rồi đi theo dòng yêu khí, sau khi rẽ vào một góc, hắn chợt nghe thấy có tiếng nói chuyện, hơn nữa còn là tiếng người.
Điều này khiến hán thấy ngạc nhiên, hiển nhiên thứ có thể xuất hiện tại nơi này không thế là người, rất có thế lả yêu quái có thể nói tiếng người
Một giọng nói bén nhọn vang lên: “Bạch Hùng người làm vậy là đang tìm đường chết đấy, Miêu Yêu Vương đã sớm dặn không được làm hại con người, ngươi đang tự tìm đường chết đấy"
“Hừ, bớt nói nhảm đi, nơi này là địa bàn của Bạch Hùng ta, chưa đến lượt Miêu Yêu xen vào đâu đấy, hơn nữa người này là tự mình ngã chết, ta ăn rồi thì sao chứ?”
Lúc này một giọng nói hơi thô lỗ vang lên.
Lúc Dương Bách Xuyên và Ngũ Sắc Thần Ngưu nhìn sang, cuối cùng cũng nhìn thấy con yêu quái nào đang nói chuyện.
Một con gấu trâng không cao lâm, cả người chỉ cao không nửa mét như con gấu mini, con còn lại là một con hồ ly màu vàng đất, con Hồ ly này trông nhỏ yếu hơn con gấu trắng nhiều, nhưng Dương Bách Xuyên nhìn ra được dường như gấu trâng rất kiêng đè hồ ly.
Có một xác chết giữa hai người bọn chúng, trông có vẻ là người nước ngoài.
“Theo cuộc đối thoại thì người này không cẩn thận rơi xuống khe nứt và ngã chết, nhưng lúc Bạch Hùng muốn ăn mất người này thì Hồ Ly lại lôi ra mấy lời gì mà Miêu Yêu Vương đã nói không được ăn người hoặc là yêu tộc không được hại người, có điều Bạch Hùng bướng bỉnh không chịu nghe theo.
Dựa vào khí tức thì đạo hạnh của Hồ Ly là Kim Đan trung kỳ, còn Bạch Hùng là Đỉnh Phong Kim Đan sơ kỳ, cả hai hơi chênh lệch nhưng Dương Bách Xuyên biết cho dù là người hay yêu, tu vi dù chỉ chênh lệch một chút cũng là khoảng cách lớn.
Chỉ là hai con tiếu yêu mà thôi, hân lại cảm thấy thú vị, cảng thấy hứng thú với Miều Yêu Vương mã hồ ly nhác đến, có thể được gọi là “Vương” cho thấy tu vi giữa những con tiếu yêu này không thấp, hơn nữa côn ra lệnh không được lảm hại con người, điều này rất hiếm thấy.
Lúc này giọng nói nghiêm khác của Hồ Ly vang lên: “Láo xược, Miêu Yêu Vương đã có lời dặn, nhân tộc có tu sĩ vô cùng lớn mạnh, yêu tộc chúng ta tu luyện không dễ dàng, nếu trêu chọc đến tu sĩ nhân tộc thỉ sẽ khiến chúng ta diệt vong đấy. Ngươi lại dám làm trải lệnh cấm của Miêu Yêu Vương, hôm nay ta phải bắt ngươi lại cho Miễu Yêu Vương”
"Hú....”
Hồ Ly vừa nói tiếng người, cả người toát ra ánh sáng rực rỡ trong tiếng hú dài, cơ thể nhỏ bé trở nên lớn hơn vài vòng và đứng thẳng như con người. Không ngờ còn có thay đổi về ngoại hình, sau khi cô bé đứng lên, Dương Bách Xuyên cảm thấy cô bé trông giống người, nhưng cuối cùng cũng không biến hình, vẫn là loài thú.
Có điều tử chỉ đã có dáng vẻ tay chân của con người
"Grào..."
Bạch Hùng cũng đứng thẳng người trong tiếng gào thét, đáng vẻ bên ngoài cũng có thay đổi của sơ kỳ.
Hồ ly và gấu đối đầu với nhau.
Dương Bách Xuyên biết thêm một khoảng thời gian thì hai con tiếu yêu nảy sẽ có thế biến thành người.
Lúc nảy Bạch Hùng nói với giọng điệu hung tợn: "Con hồ ly đê tiện này, ngươi chỉ là một con Hồng Hồ nhỏ bé mả thôi, chỉ là một con chó dưới trướng Miêu Yêu Vương mà hống hách cái gì hả? Bình thường Bạch Hùng ta còn khá kiêng dè Miêu Yêu, nhưng bây giờ ta ăn ngươi trước rồi mới đi giải quyết á ta.
Bạch Hùng nói đến đây lại hét về hướng khác của hang. băng: “Nhãn Kính Xà, người còn không chịu ra à?"
"Xì xì~"
Bạch Hùng vừa dứt lời đã có một con rân hố mang dài hơn mười mét xuất hiện phía sau Hồ Ly, gã ta thè cái lưỡi đi ra và phát ra những tiếng "xì xì."