Sau khi trò chuyện với nhau về trải nghiệm của mỗi người, Lôi Lão Hổ đề nghị Dương Bách Xuyên tới nhà làm khách, tửu lâu này cũng chỉ là một sản nghiệp của nhà họ Lôi mà thôi, nhà họ ở phía Đông của thành Hồng Diệp, nơi đó có một ngọn núi, gọi là núi Lôi Gia.
Toàn bộn họ Lôi tọa lạc trên núi, dù sao cũng là một gia tộc tu luyện, lựa chọn căn cứ đa số đều sẽ có núi, có nước và nồng đậm linh khí.
Dương Bách Xuyên cũng muốn đi thăm đám Trần Bảy Roi và đệ tử Vân Môn, sau khi Lý Đại Nghị trở thành con rể của nhà họ Lôi, việc đầu tiên mà hắn làm là xin nhạc phụ Lôi Lão Hổ phát độn thế lực của nhà họ Lôi, tìm kiếm đệ tử Vân Môn.
Những năm qua, sau khi nhà họ Lôi tìm thấy đám người Vân Môn thì đều sắp xếp cho bọn họ ở lại.
Tu Chân Giới rộng lớn, tìm được đệ tử Vân Môn quả thật là không dễ, Dương Bách Xuyên có thể tưởng tượng, nhà họ Lôi đã hao tốn rất nhiều sức người và tiền bạc.
Nghe Lý Đại Nghị nói cũng phái người đi Thái Huyền Tông, nhưng người phái đi không có thu hoạch, hắn cũng từng nghĩ để nhạc phụ Lôi Lão Hổ ra mặt tới Thái Huyền tông, nhưng đa số Lôi Lão Hổ đều bế quan, không rời khỏi thành Hồng Diệp, nghe nói nhà họ Lôi có kẻ thù xưa, Lôi Lão Hổ sợ sau khi rời đi, gia tộc ông bị đối phương tấn công.
Thế nên chỉ có thể phái những người khác đi Thái Huyền Tông, hiệu quả không lớn, ngay cả cửa cũng không chiếm được, may mà còn tìm được Trần Bảy Roi và đám đệ tử Vân Môn, cũng xem như có thu hoạch.
Dương Bách Xuyên vui sướng nhận lời mời tới nhà họ Lôi làm khách của Lôi Lão Hổ.
Dương Bách Xuyên rất cảm kích nhà họ Lôi, có quan hệ với Lý Đại Nghị, cũng giúp Vân Môn tìm người, phần ân tình này Dương Bách Xuyên sẽ ghi nhớ ở trong lòng…
Sau khi bọn họ tới nhà họ Lôi, Lôi Lão Hổ biết Dương Bách Xuyên sốt ruột muốn gặp đệ tử Vân Môn ở Sơn Hải Giới, ông để Lý Đại Nghị đi cùng, hai cha con họ không đi theo, dù sao cũng cho họ chút không gian riêng, đúng không?
Nhà họ Lôi là gia tộc cổ xưa của Tu Chân Giới, có hệ thống tu luyện hoàn chỉnh, phòng tu luyện chuyên dụng, sân tập, tòa công phu thần thông các loại…Đầy đủ mọi thứ.
Theo như Lý Đại Nghị nói, đối với đệ tử Vân Môn ngoại trừ khu vực trung tâm thì nhà họ Lôi không hề giấu diếm bất kỳ chỗ nào, lầu công pháp, sân tập…đều để cho đám Trần Bảy Roi tự do đi vào.
Dương Bách Xuyên nghe xong thì cảm thán: “Nhà họ Lôi chủ quả thật là có tấm lòng bồ tát!”
Hắn biết nhà họ Lôi có thể mở sân tu luyện cho đám Trần Bảy Roi …, chủ yếu là nể mặt Lý Đại Nghị, mặc dù khu vực trung tâm không mở nhưng đó cũng là chuyện đương nhiên, ai mà chẳng có bí mật, cung cấp sân tu luyện cho đệ tử Vân Môn đã đáng quý rồi, huống chi người ta còn mở cả công pháp các, quả thật là rộng lượng.
“Đúng thế, con người của Tiểu Hồ và cha nàng ấy đều không tệ…” Lý Đại Nghị bùi ngùi, hắn là thật lòng cảm kích.
Không có nhà họ Lôi thì có khi hắn còn lăn lộn thảm hơn lão Phương, thậm chí là mất mạng, Tu Chân Giới mênh mông như vậy, khắp nơi đầy rẫy những nguy hiểm, mặc dù là tu chân giả nhưng đâu đâu cũng có tu sĩ bỏ mạng…
“Sau này phải đối xử tốt với nhà họ Lôi, người Vân Môn chúng ta không được vong ân bội nghĩa.” Dương Bách Xuyên dặn dò.
“Ừm, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối không phụ lòng Tiểu Hổ và nhà họ Lôi.” Lý Đại Nghị trịnh trọng nói.
Dương Bách Xuyên cười nói: “Xem như tiểu tử ngươi may mắn, vốn dĩ ta còn tưởng Lôi Tiểu Hổ sẽ cao lớn thô kệch, không ngờ lại như tiên nữ như hoa như ngọc, hahaa…”
Bị Dương Bách Xuyên trêu ghẹo, mặt Lý Đại Nghị đỏ lên nhưng lại tràn đầy hạnh phúc.
Hắn có thể gặp được Lôi Tiểu Hổ ở Tu Chân Giới vào lúc bản thân khó khăn nhất, cũng là nhờ ông trời không tệ bạc với hắn, bản thân Lý Đại Nghị tự biết quý trọng.
Hai người vừa nói vừa đi tới sân nhà trên đỉnh núi, Lý Đại Nghị lên tiếng: “Đây là sân tu luyện của đám lão Phương.”
Dương Bách Xuyên gật đầu, ra hiệu Lý Đại Nghị gõ cửa.
Có thể gặp được những người bạn cũ, trong lòng Dương Bách Xuyên lại căng thẳng!
“Lão Thất…”
Lý Đại Nghị gõ cửa rồi gọi lớn.
Giây sau, một giọng nói vang lên: “Ông chủ Lý tới rồi đấy à, haha…tự vào đi chứ, lẽ nào ở nhà cha vợ ngươi mà còn đòi chúng ta ra nghênh tiếp ông chủ lớn sao…haha”
Dương Bách Xuyên nghe xong thì cơ thể run lên, đây là giọng của Trần Bảy Roi, còn có tiếng cười cuối cùng, cũng là của mấy người quen.
Trần Bảy Roi đang trêu ghẹo Lý Đại Nghị.