Một Yamato Nadeshiko với ấn tượng là mái tóc đen dài, đó chính là Houjou Yuzuki.
Con người cô ấy có tính cách nhã nhặn và trầm tính...... nói theo cách tiêu cực thì thuộc kiểu không có chính kiến của riêng mình.
Vậy nên Yuzuki không hoạt động tích cực cho lắm.
Ít nhất cũng không phải kiểu người sẽ thản nhiên đi thăm hàng xóm mà quan hệ giữa mình với họ chẳng có bao nhiêu.
Vì lý do đó, việc cô ấy đang ở đây thật sự kỳ lạ.
「T-trước mắt thì mời cậu cái này!」
Cô ấy nói vậy rồi đưa cái túi giấy to to đang cầm cho tôi.
Thử nhìn vào, tôi thấy bên trong có đặt hộp bánh.
「......Cảm ơn lòng thành của cậu」
「Không có gì đâu! Với nó, cậu có thể cho tớ nhờ cái này được không」
「Nhờ?」
Coi bộ đây là một chuyện đủ cấp thiết để Yuzuki trịnh trọng đem bánh đi tặng tôi.
Đừng nói là có vấn đề nghiêm trọng xảy ra rồi nghe...... tính ra khả năng đó cũng không phải thấp nữa.
Cũng bởi cổ đã cất công đến tận nhà thăm tôi mà.
Đã thế rồi thì sao lại là chuyện gì vặt vãnh được.
Không biết điều gì đang làm Yuzuki đau đầu đây ta.
Nuốt nước bọt ực một cái, tôi chờ xem cô ấy sẽ nói gì.
Và rồi, Yuzuki nói:
「――Làm ơn hãy cho mình ở lại」
............Đấy thấy chưa.
Đúng là chẳng vặt vãnh tí nào luôn.
「N-nhà tớ hả?」
「Ừm. Ngoài Koutarou-san ra tớ chẳng còn biết nhờ ai nữa...... Tớ không phiền dù có là toilet hay nhà tắm đâu. Cậu làm ơn, cho tớ mượn một nơi để ngủ với! Để đáp lại, cậu muốn tớ làm gì cũng được hết」
Tự nhiên bị nói vậy cũng khó cho tôi quá.
Tất nhiên là tôi không ghét bỏ gì Yuzuki.
Cơ mà lời giải thích của cổ rõ ràng là chẳng thỏa đáng.
「Trước hết, cho tớ b――」
"Cho tớ biết lý do vì sao cậu lại cần ở lại"―― là những gì tôi muốn nói, định bụng là để nghe lý do chi tiết cái đã.
「Nghe rồi nha」
Chẳng có dấu hiệu nào hết.
Thế mà đùng một cái, Shiho lên tiếng từ sau lưng tôi...... rồi ngay sau đó là nhảy lên lưng tôi luôn.
「N-nặng」
Vừa được đón lấy theo phản xạ xong, Shiho liền trèo trèo.
Thế là tôi đang vô tình cõng cổ luôn. Mà khoan đã, thế này là sao đây?
「Nặng gì mà nặng. Cân nặng của tớ nhẹ nhàng như kẹo bông cơ mà?」
So với kẹo bông thì đằng này nhồi nhét hơi bị nhiều đấy.
Cơ mà thôi, cân nặng này cũng không làm hông tôi đau...... Trước mắt cứ hây da chỉnh lưng cái đã, rồi sau đó là quay lại đối mặt với Yuzuki.
「............Mình làm phiền hai người rồi à?」
Chắc là do tự nhiên lại thấy tụi tôi bắt đầu tình tứ.
Yuzuki trông đầy khó xử, cổ cũng đỏ mặt - chuyện trước nay tôi chưa thấy bao giờ.
「K-không ngờ hai người lại bạo vậy đấy」
「Chứ sao nữa. Tui với Koutarou-kun tình củm lắm biết không?」
「......À ừm, nhưng đây là lần đầu tiên Shimotsuki-san nói chuyện với mình mà」
「Chuyện đó kệ đi, sao chẳng được」
Ủa? Tuy là không thể thấy mặt do đang cõng, những lời Shiho vừa nói nghe hung hăng không ngờ luôn.
Hóa ra đây chính là chế độ cảnh giác.
「Cô đang tính lừa Koutarou-kun đấy hửm?」
Coi kìa, trúng phóc.
Tự nhiên lại nhảy lên người tôi chắc cũng do cơn ghen phát động rồi.
「Lừa? Mình á?」
「Chứ ai nữa. Cô định đem cái bộ ngực nặng trịch đó mê hoặc Koutarou-kun chứ gì!? Tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu」
「M-mình đời nào lại làm mấy chuyện đồi bại đó chứ!」
Yuzuki phản biện bằng cách ôm, ép để che ngực mình lại.
Thế nhưng Shiho vẫn không chịu dừng, lần này cổ còn lấy tay che mắt tôi làm tôi chẳng thấy gì nữa hết.
「Không được nhìn! Mù mắt vì ngực là chết đấy...... Cái thứ kia là Slime! Là con quái mà đánh hạ là sẽ ăn một đống kinh nghiệm luôn đó!!」
「Đâu phải Slime đâu!」
Aaaa. Toang thiệt chứ.
Tôi thì đang cố bình tĩnh thăm dò tình hình Yuzuki, thế mà sự xuất hiện của Shiho đã xáo trộn tất cả lên rồi――