Đã hai tuần trôi qua kể từ khi bước vào kỳ nghỉ hè.
Thế mà Shiho vẫn như mọi khi, vẫn cứ nằm ườn ra chơi ở nhà tôi.
Dù rằng mới hôm bữa tôi có kéo cổ tới thư viện, nhưng kéo đến xong hai đứa chỉ toàn nói chuyện phiếm nên thành ra chẳng mượn được cuốn sách nào hết.
Cứ đà này thì không ổn.
Cơ mà Shiho khi vô tư lự trông hạnh phúc quá nên tôi cũng chẳng thể mạnh miệng nổi.
「Koutarou-kun ơi, mama bảo tớ hôm nay cứ ăn tối ở đây á」
......À phải rồi, sau cùng thì tụi tôi vẫn chưa quyết định vụ biệt danh riêng.
Shiho hình như thấy 『Anh yêu』 là hợp nhất, nhưng chắc do nhìn thấy tôi phản ứng không được lắm hay sao mà cổ đang tạm hoãn lại.
Mặt khác, biệt danh riêng của Shiho tất nhiên là đã được chọn dùng.
「Được thôi. Thế tối nay, tớ có nên làm món Shiho thích ă――」
「Shiho là ai cơ? Tớ không biết con nào tên Shiho hết」
Vì vẫn chưa quen miệng nên thỉnh thoảng tôi lại nhầm tên.
Và hễ cứ nhầm một phát là Shiho lên tiếng chỉnh lại ngay tức thì.
Cô ấy thích cái tên này lắm thì phải.
「Xin lỗi nhé, Shii-chan」
「Đây, Shii-chan đây~. Thế, cậu có gì muốn nói à?」
「À thì, tối nay tớ có nên làm món cơm trứng cuộn ưa thích của Shii-chan không nhỉ?」
「Được hả? Yayyyy――!」
Shiho mừng rỡ giơ hai tay lên đầy hồn nhiên.
Thấy cổ như thế tôi cũng vui lây.
Như mọi khi, Shiho vẫn là một cô gái lan truyền hạnh phúc cho những ai xung quanh.
「Hôm nay là ngày papa với mama tớ hẹn hò! Mama bảo đúng là cứu cánh khi có thể giao tớ cho Koutarou-kun đó」
「Ra là vậy à...... Ơ thế chẳng phải Shii-chan đang bị đối xử như con nít sao?」
「Là bảo hộ quá mức chứ gì nữa. Cơ mà tớ thích được Koutarou-kun chăm sóc nên cũng không phiền đâu」
Nhị vị phụ huynh nhà Shiho vẫn còn tình cảm nồng thắm thật.
Tôi cũng muốn được như thế, muốn có thể dựng xây nên một quan hệ mà cả hai vẫn yêu nhau bất kể bao năm có trôi qua.
Bản thân tôi ngưỡng mộ bố mẹ của Shiho lắm.
Chắc là vì gia đình tôi cứ tả tơi...... hay phải nói là rối rắm tới nỗi chẳng thể cười nói được nên tôi mới cảm thấy như vậy.
......Giờ thì bắt tay vào làm cơm trứng cuộn cho Shiho thôi nhỉ?
Nghĩ vậy, tôi bắt đầu chuẩn bị làm bữa tối dù hiện tại mới 4 giờ chiều, nhưng ngay lúc đó.
「Pín pon」
Chuông reo lên.
「Có ai tới kìa Koutarou-kun~」
「Ừm, hình như đúng thế thật」
Shiho nói vậy rồi thả người lên ghế sofa.
Coi bộ cổ đã bước vào chế độ lờ đờ rồi. Trong khi nhìn qua cái cảnh này, tôi từ từ dựng người dậy.
Đến nhà tôi, nếu không phải người giao hàng thì chỉ có Shiho, nhưng vì Shiho đang ở trong nhà nên tôi đã đinh ninh chắc đây là người giao hàng rồi. Và do đó, tôi tiến thẳng đến cửa chính mà không buồn kiểm tra camera.
「Đây đây, ra liền đây」
Tôi mở cửa chính *cạch* một tiếng.
Và xuất hiện trước mắt tôi―― lại không phải người giao hàng nào hết.
「Á, xin lỗi vì đường đột. Ừ thì......」
Chắc do không nghĩ cửa lại thình lình mở ra đây mà.
Đang ghé sát mặt vào mic của cái interphone, cô gái liền vội vàng sửa lại tư thế khi thấy tôi xuất hiện.
Dáng hình này, quả nhiên là...... Houjou Yuzuki hàng xóm của tôi.
「Yuzuki hả?」
「Ừ-ừm. Là Houjou Yuzuki đây」
「À cậu không cần tự giới thiệu tớ cũng biết mà...... sao tự nhiên lại tới nhà tớ thế?」
Dạo này hiếm có khi nào Yuzuki lại nói chuyện với tôi.
Và cũng vì thế mà chuyến thăm này tôi thực sự chẳng dự trước được, cả tôi cũng bất ngờ nữa là.
「À không, đúng là không có việc gì cả, chỉ là...... à thì!」
「......Trước mắt cậu cứ bình tĩnh lại đi đã」
Tôi đã định thần lại được, cũng vì Yuzuki trông khá là hốt hoảng.
Hừmmmm, thế thì chuyện này là sao đây?