Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương 441 - Nhát với người mạnh và mạnh với người nhát, đó chính là Shiho-chan




Cũng không hay khi cứ đứng đứng nói chuyện nên tạm thời, tôi đã để Yuzuki vào nhà trước đã.

Thế nhưng Yuzuki vào nhà rồi lại đứng ngay góc phòng, bộ dạng cứ như muốn đứng mà nói chuyện với tụi tôi vậy.

Dù rằng đã được giục ngồi xuống ghế sofa trong phòng rồi, thế mà Yuzuki vẫn không chịu.

「Khó nói ghê」

「......A, là vậy sao. Mình hiểu rồi」

Hiểu là hiểu cái gì cơ?

Khi đầu tôi đang đặt ra dấu chấm hỏi thì tự nhiên, Yuzuki ngồi chính tọa với vẻ mặt như đúng rồi.

「Ý cậu là mình đặt hông cao quá nhỉ? Đã thất lễ rồi, phận người đi nhờ mà lại đứng nhìn từ trên xuống thì quả nhiên là không nên」

Dĩ nhiên là tôi làm gì có ý đó.

Có điều...... Yuzuki là kiểu thế này đây, thôi thì kệ vậy.

Trông cổ trầm tính và nghe lời thế chứ, đụng đến ý kiến của bản thân thì lại khó bị bóp méo một cách đáng ngạc nhiên.

Kiểu như Yuzuki là kiểu bướng tương đối rắc rối.

Ừm...... về độ tương thích thì chắc thuộc kiểu khắc tôi nhất rồi.

Có là bạn thuở nhỏ với nhau cũng không có nghĩa quan hệ giữa tụi tôi sẽ thật sự thân thiết.



「Hừm hừm, hạ mình xuống mang lại ấn tượng tốt ghê. Coi bộ cô cũng hiểu chuyện đấy」

Về phía Shiho, chẳng hiểu sao cô ấy lại trông khá là phởn.

Có lẽ được tâng bốc khiến cổ vui vì bình thường hay bị người ta coi thường đây mà.

Nhát với người mạnh và mạnh với người nhát...... phần tiểu nhân đó của Shiho đã được thể hiện rõ vào hôm nay.


「Thế lý do cô muốn ở lại nhà Koutarou-kun là gì đây? Tui cho phép cô được nói đấy」

「Ừm, mình cảm ơn」

「......Hơ hơ」

Tôi đoán được xun xoe cũng không tệ cho lắm.

Mới nãy Shiho còn ghen thế mà giờ đã phởn, khoái ra mặt rồi đây này.

「Thật ra là hôm nay bố mẹ mình đi du lịch...... mà dù sao mình cũng là học sinh cấp ba, vẫn có thể tự sống một mình nếu không bố mẹ ở nhà, có điều...... mình lại không có chìa khóa」

「「Hả」」

Nói ngắn gọn là hôm nay―― Yuzuki không vào nhà được.

「Không có nó thì toang thật...... ơ thế khi nào bố mẹ cậu về?」


「......Một tháng sau」

「「Một tháng!?」」

Tình hình hơi bị khẩn cấp à nha.

Cái tình hình này cũng khá là căng đấy.

「Cậu không có chìa khóa à?」

「Mình không biết, đúng hơn là...... lúc đó mình đang đi mua đồ ở trung tâm thương mại. Trời đã vào hè nên mình định thư giãn với mấy món bánh kẹo ngon ngon...... nhưng hình như bố mẹ mình khóa nhà xong đi luôn ngay lúc đó hay sao ấy, thành ra mình cũng chẳng rõ là đã làm mất chìa khóa hay để quên trong nhà rồi nữa」

......Nếu là làm mất thì vẫn có khả năng tìm lại được nếu bỏ sức đi tìm.

Nhưng nếu là để quên trong nhà thì chịu chết, chỉ còn nước chờ bố mẹ cổ quay về mà lấy thôi.


「Ít nhiều mình cũng đã liên lạc với chỗ mua sắm mình tới, nhờ họ gọi nếu có chìa khóa thất lạc nào. Mình cũng đã báo với cảnh sát rồi, cơ mà trong khoảng thời gian đó mình chẳng còn chỗ nào để tá túc cả...... Đã thế tiền cũng chỉ còn tối thiểu, để mà qua được một tháng thì căng quá」

「Thế cậu liên lạc với bố mẹ mình chưa?」

「Rồi, nhưng lúc này họ đang trên máy bay nên không liên lạc được..... Mình đang hơi bí đường đây」

Bố mẹ Yuzuki nhất định sẽ đưa ra đối sách nào đó nếu họ biết Yuzuki không có chìa khóa vào nhà.

Nhưng đâu ai biết được tương lai thế nào đâu. Hẳn là Yuzuki đang bất an đã tìm đến nhờ tôi cho chỗ tá túc để có cái an tâm đây mà.


Thế nhưng vào những lúc như này...... tôi nghĩ vẫn có ai đó khác hợp hơn tôi để cổ nhờ cậy.

Giả dụ như là, tên đó.

「......Chẳng phải nhờ Ryuuzaki được hơn à?」

Phải. Nếu là Ryuuzaki, tôi nghĩ cậu ta sẽ sẵn lòng giang tay ra giúp Yuzuki ngay.

Những lúc như này Yuzuki hoàn toàn có thể dựa vào cậu ta mà.

「Nếu được ở nhà Ryouma-san suốt một tháng, lý trí của mình có lẽ sẽ sụp đổ luôn」

Nhưng vấn đề...... hình như lại nghiêm trọng hơn tôi tưởng.

「Mình lo mình sẽ vượt rào ấy, cũng tại mình thuộc kiểu sẽ dễ thế nếu bị ép mà」

Quả nhiên Yuzuki rất rõ bản thân mình thế nào.

Dẫu sao Yuzuki cũng dễ bị cuốn theo chiều gió...... vậy nên quan hệ lỡ có thành ra thế cũng không phải chuyện gì lạ――