「Tôi cứ tưởng cô là một người khó nhằn hơn ấy」
Có vẻ như đó là hình ảnh Shiho trong mắt Kirari.
Thời năm nhất, hai người họ tuy cùng lớp nhưng lại chẳng chút dính líu gì đến nhau.
Và nguyên nhân cho việc đó đã sáng tỏ vào lúc này.
「Nhớ hồi mới nhập học không? Khi đó tôi đã chủ động đến bắt chuyện với cô đấy?」
Là cái hồi Kirari vẫn chưa gặp Ryuuzaki nhỉ.
Đó là khoảng thời gian Ryuuzaki vẫn còn đang ám ảnh với Shiho.
「Chuyện Ryuu-kun có tình cảm với cô đã rõ như ban ngày, thành ra tôi tò mò không biết cô là người thế nào nên mới định làm quen...... Thế mà cô lại tỏa ra bầu không khí lạnh lẽo kinh hồn như thể 『Thế giới tôi ở khác mấy người』 ấy, làm tôi phát ghét」
Hẳn đó là hồi Shiho chưa gặp tôi.
Hiện tại vẫn khó mà tin được, nhưng Shiho đã từng là một thiếu nữ lạnh lẽo kiệm lời và vô biểu cảm.
Dù thực tế cổ là một người nhút nhát kiêm nói chuyện dở, chỉ là không thể giao tiếp ra hồn ở trường vì cực kỳ không ưa Ryuuzaki.
Nhưng chắc vì diện mạo ở đẳng cấp khác quá hay sao mà kể cả tôi cũng nhầm tưởng rằng cổ là một 『thiếu nữ lạnh lùng』.
「Và kể từ đó tôi bắt đầu ghét mấy người đẹp mã―― mà giờ nghĩ lại, tôi nghĩ đó chỉ là ghen ghét thôi. Có lẽ vì cô có được thứ mà tôi không có nên tôi đã lên cơn ganh tỵ」
Có vẻ như Kirari đã từng mang trong mình một cảm giác phức tạp đối với Shiho.
「Nhưng không ngờ cô lại là một đứa vô dụng. Đúng là phí công tôi ghen mà」
「Vô dụng!?」
Chỉ là, đúng như Kirari nói...... Shiho là một cô gái dễ gần đáng ngạc nhiên.
『Shimotsuki-san』 vô cảm vô tâm đã hoàn toàn là tồn tại của quá khứ.
Chứ ở hiện tại, cố ấy đã lột xác thành một nhân vật dễ mến - Shiho-chan.
「Nghe thấy chưa Kou-kun!? Cái người này lại kêu tớ ngốc nữa kìa...... Mới đầu tớ còn định cho qua vì cổ khen cơ, nhưng không, đúng là không được! Tớ ghét cái người này! Yaaaaaa!」
「Nyahaha. Cứ như con nít ấy nhỉ」
Kirari cười khúc khích trêu Shiho.
Và để đáp lại, Shiho thè cái lưỡi nhỏ xinh ra *blè* với một biểu cảm ghét ra mặt.
「Xì. Tui nhớ ra rồi nhá? Tự nhiên bị gọi làm tui căng thẳng quá nên đớ người ra không nói gì thôi, thế mà cô lại hoang tưởng mình bị hại kiểu 『Cô không muốn nói chuyện với một kẻ cỡ tôi á?』 hay 『Đều là con người như nhau, đừng có mà khinh nhau chỉ vì xinh hơn chút』 suốt luôn cơ đấy, cô không thấy thế là quá đáng lắm à!」
「......Đoán chuẩn thế」
Cũng dễ để tưởng tượng ra hình ảnh Kirari nói mấy lời này.
Dù sao cổ cũng là kiểu người sẽ thẳng thừng nói rõ cái gì đúng cái gì sai.
Nói tóm lại, Kirari là kiểu người sẽ thuyết giáo sao cho ra ngô ra khoai.
Mà Shiho lại chúa ghét bị thuyết giáo nên không ưa Kirari cũng là tự nhiên thôi.
「C-chuẩn...... là thật hả?」
「Có vụ đó thật đấy. Mà nói chứ tớ cũng không ghét đâu」
「Dừng lại, không được―! Mấy câu kiểu như "cũng không ghét" là bị cấm~! Cậu đừng có dùng nó với ai ngoài tớ, không là tớ dỗi cho mà xem~」
「......Vừa rồi Shimotsuki Shiho nói đúng đấy. Thả thính bậy bạ vô tội vạ như thế là không hay đâu. Nghe cứ như Ryuu-kun ấy」
「Phải! Giống Ryuuzaki-kun là tớ ghét lắmmmmm!」
「Thế thì không hay rồi ha」
"Giống với Ryuuzaki" là câu tôi không muốn bị ai nói nhất.
「Và còn nữa, bị gọi đầy đủ tên cúng cơm 『Shimotsuki Shiho』 làm tui khó chịu lắm nghe. Sao cô cứ toàn làm mấy chuyện khiến người ta ghét thế?」
「Tôi chưa nghe vụ đó bao giờ. Ơ thế cô muốn gọi sao? Rồi cô định gọi tôi là gì đây nữa?」
「Cứ gọi một cách bình thường là 『Shiho-sama』 đi」
「Một ví dụ điển hình của không bình thường tí nào luôn」
「Thế tôi gọi cô bằng cái tên lung linh lấp lánh Kirarin thì sao nhỉ?」
「Gì cơ? Đừng có dùng "cái tên lung linh lấp lánh" hộ cái? Đó là thứ làm tôi bận lòng nhiều nhất đấy biết không」
「Oáiii! Cáu thiệt kìa. Cứu tớ với Koutarou-kun. Cái người này man rợ quá......」
Cứ như một bé cún con vậy.
Miệng thì sủa sủa, thế mà người ta đến gần phát liền hoảng hết cả lên.
Má tôi dãn ra khi nhìn thấy Shiho thế kia.
Như mọi khi, Shiho vẫn đáng yêu quá rồi――