Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương 434 - Vấn đề biệt danh




「Biệt danh cho Shimotsuki Shiho à? Hừmmmm...... Ích kỷ-chan thì sao?」

「Bác bỏ! Tui ghét nó. Ghét ghét ghét ghét!! Grrrrrrr!」

Shiho đe dọa Kirari bằng cách 「Grrr!」 nhe cả răng cả lợi ra.

Cơn giận quá mức đã khiến cổ trẻ con hơn cả thường lệ.

Chắc do cổ chưa quen với việc tức giận đây mà...... với suy nghĩ này, tôi thấy hành động này cũng đáng yêu đấy chứ.

「Kirarin cũng đâu khác. Tính cách chẳng lấp la lấp lánh tí nào luôn」

「Ê bớt đụng chạm tên nhau đi. Cô có hiểu cảm giác của tôi không? Có hiểu cảm giác của đứa trẻ bị phụ huynh đặt cho quả tên như thế nó thế nào không hả......! Nếu bà tôi không la cho một trận, tên tôi đã có kanji là 『鬼羅離』[note48838] chứ còn chẳng được Katakana như hiện tại đâu. Tin nổi không?」

「Đằng nào cũng thế, thôi thì quất 『輝星』[note48839] cũng được mà」

「Vì nghe vẫn đáng yêu nên tôi tha cho đấy」

Kirari thở dài một hơi rồi chỉnh lại kính.

Nhìn thấy thế, Shiho cũng bắt chước chỉnh chỉnh lại cái kính để trưng của mình. Nhưng vì vẫn chưa quen với động tác này nên trông cổ lóng ngóng ghê luôn.

Và Kirari hình như cũng để ý vụ đó.

「Đừng bắt chước coi」

「Đừng bắt trước coi~」



「Cô là con nít hay gì」

「Hông phải con nít nhá」

「Ngứa gan quá đi. Sao Kou-kun lại dung túng được cái đứa trẻ con này thế」

「Ừ thì đó cũng là điểm tốt của Shiho mà」


「............!」

「Đấy. Lại cái mặt vênh váo không nói gì này...... ơ khoan, sao mới mỗi một câu của Kou-kun mà mặt đỏ như gấc rồi thế này」

「Ê tui đã bảo cô đừng có gọi 『Kou-kun』 nữa rồi mà, không nghe hả?」

「Không thích đó, làm gì nhau~. Tụi tôi đã chơi với nhau suốt từ cấp hai rồi, tôi nhất định sẽ không dừng và cũng không nghe lời cô đâu nhá」

「Grrrrrrr!」

Shiho lại nhe hàng tiền đạo ra hòng hăm dọa Kirari.

Bình thường giống mèo thế mà giận vào lại chẳng khác gì cún con. Lúc buồn buồn thì như thỏ, còn vui mừng thì thành giống chim, đúng là một tồn tại hội tụ toàn những điểm đáng yêu mà.

......Để nghĩ được mấy vụ này thì có lẽ tôi cũng thích Shiho nhiều lắm.

Giờ có bị kêu là cặp đôi ngốc thì cũng đành chịu thôi, biết sao giờ.


「Ơ, tới giờ hẹn hò với Ryuu-kun rồi này」

Ngay khi cuộc nói chuyện bị chững lại, Kirari kiểm tra điện thoại rồi liền đứng dậy trông đầy sốt ruột.

「Hẹn hò sao」

「Ừm. Gần đây có một công viên nhỉ? Tụi tớ đã hứa với nhau là sẽ ra đó đi dạo...... nhưng vì sốt ruột quá mà tớ đã tới sớm một chút. Thế rồi tớ định vào hiệu sách để đọc giết thời gian, nhưng vì con nhãi ranh này mà cuối cùng chẳng đọc được gì hết」

「C-chờ đã! Biệt danh của tui giờ là 『con nhãi ranh』 á? Ít nhất cũng nên đáng yêu hơn chút đi chứ」

「......Đúng là "nhãi ranh" thì hơi quá thật」

「Thế 『Gakkii』[note48840] thôi thì sao?」

「Cô tốt tính đấy. Từ lâu tui cũng mong có một danh xưng giống với một diễn viên quốc dân rồi...... mà thôi, thế cũng được. Gakkii (hì hì)」


「Ủa? Hình như phát âm có gì đó sai sai」

「Chắc là tưởng tượng đó. Thôi cũng đến lúc tớ phải đi rồi...... Cái tình yêu không được hồi đáp này, tớ sẽ cho nó bùng nổ」

「Đừng nói mấy lời đau thương thế chứ, cố lên nghe――」

Tôi vẫy tay động viên, thấy thế, Kirari mỉm cười vẫy tay đáp lại.

「Bái bai Kirarin」


「......Hmph」

「Uầy, ghê...... mới cười cái thôi đã thấy ghét thì ngoài Ryuuzaki mới có một đấy」

Và sau đó, Kirari cười giễu đáp lại Shiho rồi quay lưng. Sực mình kiểm tra thời gian, tôi phát hiện tầm 1 giờ 30' đã trôi qua rồi.

Một cuộc gặp gỡ bất ngờ thật, tụi tôi mải mê nói chuyện đến nỗi quên cả thời gian luôn.

「Vậy trước mắt mình vào lại thư viện đi......」

Vì bên ngoài nóng quá nên tôi định vào trong cho mát mẻ.

Nhưng khi vừa đứng lên, Shiho liền nắm áo cản tôi lại.

「Biệt danh, tớ quyết rồi」

「Hả?」

「Thì là biệt danh ấy! Tớ sẽ tìm ra một biệt danh vượt mặt cả 『Kou-kun』 luôn」

Shiho nói vậy rồi thở mạnh. Qua dáng vẻ kia, tôi nghĩ việc đặt tên này sẽ không kết thúc sớm được.

......Còn vụ làm mát trong thư viện thì chắc phải đợi thêm chút nữa rồi.