Chương 602:
Lúc này lực lượng đột kích của Đế quốc đã lên tới đỉnh núi, nhưng bọn hắn lại lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Từ đỉnh núi quan sát bọn hắn thấy được cảng biển lớn phía đông đảo mục tiêu ban đầu của bọn hắn. Nhưng ngoại trừ cảng biển kia ra ngay dưới chân núi còn có một công trình rất lớn nữa.
Cánh rừng bị chặt đi một đường bê tông dài hơn ba kilomet chạy theo hướng bắc nam, bên cạnh còn có những công trình lớn được xây dựng tựa vào núi. Nhìn qua quy mô còn lớn hơn cả cảng biển.
“Thuyền trưởng chúng ta nên làm gì?”
Một bên thuộc hạ của hắn lên tiếng hỏi. Từ một mục tiêu đột nhiên biến thành hai bọn hắn trở nên bối rối.
Nếu tấn côn một nơi, nơi còn lại chắc chắn sẽ biết nếu đối phương cử quân tiếp viện bao vây bọn hắn mọi chuyện sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Riêng thuyền trưởng điều hắn lo lắng nhất chính là không thể ép đôi phương kích nổ cái thứ kia.
Lực lượng điều động vốn dĩ chỉ đủ để t·ấn c·ông một nơi, nhưng bây giờ có tới hai nơi như vậy lực lượng của bọn hắn không đủ để hoàn thành kế hoạch.
Suy nghĩ một lúc cuối cùng thuyền trưởng quyết định.
“Chúng ra sẽ t·ấn c·ông căn cứ dưới chân núi.”
Hắn thay đổi mục tiêu hành động.
“Không phải mục tiêu của chúng ta là cảng sao?”
Thuộc hạ ở một bên nghe vậy nghi ngờ hỏi.
“Ta cho rằng căn cứ ở chân núi mới quan trọng hơn. Bọn hắn tốn nhiều công sức như vậy để xây dựng một căn cứ lớn như thế này ở sâu trong núi che đi tầm mắt do thám của chúng ta hẳn phải có thứ gì đó rất quan trọng che dấu ở đây. Ta nghĩ mục tiêu của chúng ta chính là nằm ở nơi này, chứ không phải cảng biển.”
Lý rẽ rất rõ ràng.
“Thật sự như vậy sao? Nếu không phải như ngài phán đoán toàn bộ kế hoạch sẽ thất bại.”
Vẫn có những người nghi ngờ quyết định của thuyền trưởng.
“Ta là chỉ huy kế hoạch ta quyết định.”
Thuyền trưởng không còn cách nào khác chỉ đành sử dụng quyền lực của mình.
Quả nhiên cách này lúc nào cũng chính xác, không còn ai phản đối quyết định của hắn.
“Mọi người thay nhau nghỉ ngơi, tối nay chúng ta sẽ hành động.”
Thuyền trưởng ra lệnh, việc t·ấn c·ông vào ban ngày rất nguy hiểm, lựa chọn hành động ban đêm mới là tốt nhất.
Nhưng đúng lúc này đội cảnh giới vòng ngoài báo về cho hắn có một đội tuần tra của địch đang tiếp cận.
Bọn hắn không biết mình đã bị lộ vì thế cho rằng đây chỉ là một đội tuần tra mà không phải đội tìm kiếm.
“Có thể né tránh bọn hắn được không?”
Thuyền trưởng hỏi.
Hắn không muốn đụng vào đội tuần tra nếu không bọn hắn sẽ không thể chờ tới trời tối mới hành động được.
“Không được thuyền trưởng chúng ta có quá nhiều người né tránh trong một khu vực hẹp như thế này là điều không thể.”
Thuyền trưởng nghe vậy thở dài, xem ra kế hoạch đánh đêm của hắn thất bại rồi.
“Giữ lại một hai tên.”
Thuyền trưởng ra lệnh. Nếu đã không thể tránh né được như vậy liền phải tìm cách thu được tình báo của đối phương đặc biệt là lực lượng phòng thủ ở mục tiêu của hắn.
Nếu có thể hỏi ra được vị trí của cái thứ vũ khi kia liền càng tốt.
Rất nhanh dưới sức mạnh tuyệt đối của lực lượng đột kích bọn hắn dễ dàng tiêu diệt đội tìm kiếm vẫn có thể giữ lại ba người trong đội.
Thông qua ba người này thuyền trưởng moi được một chút thông tin về lực lượng phòng thủ trong căn cứ, nhưng lại không thể moi được thông tin về boom nguyên tử.
Dù sao đây cũng là cơ mật chỉ có một vài người ở căn cứ biết lính bình thường chắc chắn không có tư cách biết được.
Hơn nữa bởi vì cho rằng đây chỉ là một đội tuần tra bình thường mà không phải đội tìm kiếm nên một số thông tin thuyền trưởng không moi ra được.
Đặc biệt là việc bọn hắn lên đảo đã bị phát hiện.
“Trong vòng hai giờ nữa chúng ta phải t·ấn c·ông nếu không sẽ bị lộ. Mọi người chuẩn bị đi.”
Thuyền trưởng nói, ra hiệu cho mọi người chuẩn bị.
Vấn đề chính là bọn hắn không biết hiện tại bọn hắn đã bị khoanh vùng sau khi đội tìm kiếm bị tiêu diệt.
Không còn bị động khi không biết vị trí của đối phương nữa chỉ huy căn cứ quyết định chủ động xuất kích điều động một tiểu đoàn cùng với một tiểu đoàn ma pháp chủ động bao vây lấy đối phương.
Thuận tiện nói luôn một tiểu đoàn ma pháp hiện tại có tổng cộng tám mươi người, trong đó sáu mươi người là siêu phàm giả cấp c số còn lại là siêu phàm giả cấp b.
Bây giờ đã không còn là thời đại đẳng cấp quyết định sức chiến đấu của siêu phàm giả nữa rồi. Vì thế một tiểu đoàn ma pháp với sự phối hợp của một tiểu đoàn được trang bị đầy đủ v·ũ k·hí chống siêu phàm giả hoàn toàn có thể đối đầu với đối phương.
Huống chi bọn hắn còn có tiếp viện từ t·àu c·hiến cùng lực lượng phòng thủ cảng nữa.
Hơn một giờ sau toàn bộ khu vực bị khoanh vòng đã bị phong toả, tiểu đoàn không vội vã tiến vào khi vực mà gọi pháo binh cùng pháo trên tàu khu trục nã vào khu vực.
Pháo bờ biển sau đó chính là được quay nòng vào bờ khai hoả.
“Mẹ nó không ngờ được trận chiến đầu tiên của chúng ta lại không phải bắn t·àu c·hiến mà lại đi bắn bộ binh.”
Các pháo thủ không nhịn được phàn nàn, nhưng trên mặt của bọn hắn đều đang rất hưng phấn. Hiển nhiên cái lũ này không quan tâm bắn ai, bắn cái gì chỉ cần có mục tiêu để bắn là được.
Boom boom!
Trong lúc các pháo binh đang điều chỉnh pháo thì phía cầu cảng tàu khu trục đã nã pháo.
“Mẹ nó nhanh lên, nếu không đến miếng thịt vụn cũng không tới lượt các ngươi đâu.”
Thấy tàu khu trục bắt đầu pháo kích chỉ huy khẩu đội pháo nổi giận thúc dục đám lính của mình nhanh chóng đưa pháo bờ biển vào vị trí chiến đấu.
Lúc này đang ẩn nấp trong khu vực lực lượng đột kích cũng nhận ra mình bị bao vây, nhưng bọn hắn không vội vã phá vây mà lựa chọn ẩn nấp phục kích chờ đợi đối phương tiến vào.
Bị bao vây thì sao chứ, chỉ cần đối phương không thể xác định chính xác vị trí của mình bọn hắn có thể lợi dụng chiến lực cá nhân vượt trội phục kích chiếm lợi thế trước đối phương.
Nhưng thuyền trưởng lại không ngờ rằng đối phương lại vô sỉ như vậy, chỉ bao vây mà không t·ấn c·ông rồi nã pháo vào khu vực.
Ban đầu chỉ là những phát pháo thưa thớt trên tàu khu trục không đe doạ nhiều tới bọn họ, hoạ may gây b·ị t·hương cho bốn người. Nhưng sau đó đống pháo phòng thủ bờ biển cũng nã vào, lần này thì không đơn giản như trước nữa độ dày đặc của đạn pháo khiến bọn hắn không thể né tránh hay ẩn nấp t·hương v·ong đã bắt đầu xuất hiện.
Boom boom boom!
“Thuyền trưởng chúng ta đã mất tám người, tất cả đều bị nổ c·hết.”
Phụ tá đội lấy pháo kích chạy tới bên cạnh thuyền trưởng báo cáo, ma pháp phòng thủ trên người hắn đang không ngừng sáng lên nó đang bảo vệ hắn trước những mảnh văng của đạn pháo.
Thuyền trưởng cũng không khá hơn, mảnh văng đang không ngừng bắn lên ma pháp phòng thủ của hắn.
Thuyền trưởng cảm nhận được ma năng của mình đang không ngừng tiêu hao, lượng mảnh văng quá nhiều nếu tiếp tục như vậy ma năng của hắn sẽ hao hết.
Đây là hắn còn may mắn, những người khác đều bị đạn pháo mệnh trung trực tiếp c·hết bất đắc kỳ tử cho dù có ma pháp phòng thủ.
“Không thể tiếp tục như vậy, nếu không chúng ta sẽ bị hao tổn đến c·hết. Thông báo cho mọi người toàn lực đột kích về phía đông chúng ta sẽ t·ấn c·ông cái căn cứ dưới chân núi kia.”
Thuyền trưởng nhanh chóng đưa ra quyết định. Đạn pháo chống bộ binh sử dụng mảnh văng sát thương chính không thực sự có nhiều hiệu quả đối với siêu phàm giả từ cấp b trở lên.
Dù sao ở đẳng cấp này ma pháp phòng thủ của bọn hắn cũng đã có hiệu quả chống đạn rất tốt nếu không nổ quá gần liền sẽ rất khó trong một phát g·iết c·hết đối phương.
Rất nhanh!
Gượng chống lấy đạn pháo đang rơi trên đầu đội đột kích tiến hành phá vây lao thẳng về hướng mục tiêu.
Vậy mà bọn hắn lại có thể xuyên thủng được lớp bao vây, có lẽ bởi vì phải dàn trải lực lượng khiến lực lượng bị dàn trải mỏng.
“Nhanh, căn cứ của đối phương đang trống rỗng tranh thủ lúc này.”
Thuyền trưởng hét lớn dẫn đầu chạy về hướng sân bay, hắn cho rằng đối phương đã cử quân bao vây nơi này thì hẳn căn cứ phải rất trống rỗng, hắn muốn nhân cơ hội đánh vào bên trong.
Đáng tiếc thuyền trưởng không biết rằng từ cảng một tiểu đoàn cùng một trung đội ma pháp đã được điều tới lấp vào khoảng trống đó