Chương 603: Quyết tâm.
“Người Đế quốc cũng thật bỏ được, cử ra một lực lượng tinh nhuệ như vậy đi chịu c·hết. Đúng là nhà giàu có khác.”
Long cảm khái nói.
Hắn vừa nghe được báo cáo về việc căn cứ Lan Dương bị người Đế quốc t·ấn c·ông.
Hắn chính là đang cảm khái Đế quốc bỏ ra được một lực lượng lớn như vậy đi chịu c·hết, biết là cho dù có thành công cũng chỉ đồng quy vu tận nhưng vẫn cử môt lực lượng lớn như vậy đi.
Nếu cho hắn từng đấy người liền tốt rồi.
Phải biết toàn bộ Nam Tinh hiện tại cũng chỉ còn lại mười sáu siêu phàm giả cấp A đâu, số lượng siêu phàm giả cấp A đối phương điều động đã chiếm một nửa lực lượng ma pháp cao cấp của Nam Tinh.
Nếu Long biết được lúc đột kích Nam Dương Bốn, Đế quốc đã mất tới hai mươi siêu phàm giả cấp A không biết trái tim hắn có ngừng đập hay không.
“Có hỏi ra được tin tức hữu dụng nào không?”
Long hỏi.
Theo báo cáo vừa rồi căn cứ đã bắt được bốn tên tù binh nếu hỏi cung hẳn sẽ hỏi ra được một vài tin tức.
“Không có thưa bệ hạ mồm của đối phương rất cứng. Nhưng tàu tuần tra phát hiện có một tàu cá xuất hiện cách tây nam đảo mười lăm kilomet, tàu đã bị xua đuổi.”
Đức Bình trả lời.
“Ngươi nói xem chúng ta nên đáp trả hành động này như thế nào?”
Nam Tinh đã công khai các căn cứ nước ngoài là lãnh thổ quốc gia, t·ấn c·ông những căn cứ này cũng đồng nghĩa t·ấn c·ông Nam Tinh.
Nhưng Đế quốc vẫn quyết định t·ấn c·ông đây không khác nào khiêu khích, Long cho rằng cần có hành động đáp trả.
Chỉ có điều hành động này cần phải giới hạn quy mô, tránh kích thích Đế quốc để bọn hắn phái ra pháp thánh như vậy mọi chuyện sẽ trở nên rắc rối.
Long vẫn còn chưa quên Diêu pháp thánh còn có thể sống sót sau khi hứng chịu hai quả boom nguyên tử đâu. Hắn thực sự rất e ngại những kẻ đứng trên đỉnh vũ lực này.
Long không biết rằng bây giờ đang có một pháp thánh sắp tới Nam Tinh và không ai báo cho hắn biết chuyện này cả.
“Cái này…thần cảm thấy tốt nhất không nên làm ra hành động quá khích, dù sao căn cứ cũng không chịu tổn thất gì lớn.”
Đức Bình suy nghĩ một lúc nói. Kỳ thực là ông ta không thể nghĩ ra cách đáp trả nào để k·hông k·ích thích tới thần kinh của Đế quốc cả.
“Không! Chúng ta phải đáp trả, giao chuyện này cho phía bộ tham mưu cùng bộ ngoại giao để bọn hắn đưa ra kế hoạch phù hợp.”
Long không đồng ý với ý kiến của Đức Bình liền ra lệnh cho Linh Uyên truyền lại yêu cầu này cho hai cơ quan liên quan.
Mà lúc này sau một ngày chờ đợi hoàng đế cuối cùng nhận được tin tức lực lượng đột kích đã thất bại.
“Khốn kiếp! Lại thất bại, rốt cuộc các ngươi có cài gì thành công.”
Đập nắm tay xuống bàn hoàng đế giận giữ hét lớn.
Các tướng lĩnh trong phòng chỉ có thể im lặng hứng chịu cơn giận của hoàng đề, bọn hắn không biết phải đáp lời thế nào.
“Thế nào? Không có mặt mũi trả lời ta. Dương Hoà! Ngươi nói rốt cuộc tại sao lại thất bại?”
Hoàng đế chỉ định đại tướng quân.
Bị hoàng đế chỉ định đại tướng quân không còn cách nào khác phải lên tiếng trả lời, huống chi hắn là người phụ trách chính cho kế hoạch lần này không là hắn thì ai trả lời đây.
“Có lẽ do lực lượng đột kích không đủ sức mạnh thưa bệ hạ.”
Kế hoạch xác định đã thất bại là do thuyền cá bố trí ngoài căn cứ không nhận được tín hiệu đại tướng quân cũng không biết rõ ràng diễn biến trên đảo vì thế hắn cũng không biết trên đảo có tới hai căn cứ và cũng không biết diễn biến của kế hoạch chỉ có thể đưa ra phán đoán mơ hồ.
“Có lẽ…có lẽ ngươi chỉ biết có lẽ thôi sao? Ta đã cho ngươi toàn quyền sử dụng mọi thứ bây giờ ngươi lại nói có lẽ thiếu người.”
Hoàng đế đương nhiên không thể chấp nhận lời giải thích này vẫn tiếp tục nổi điên.
“Chúng ta có thể thử lại một lần nữa thưa bệ hạ.”
Lúc này một tướng lĩnh trẻ lên tiếng muốn giải vây cho đại tướng quân.
Hoàng đế nghe vậy cười, một nụ cười chế diễu mang theo giận giữ.
“Thử lại!”
Hắn nhìn về phía đại tướng quân nói.
“Ngươi nói cho hắn xem chúng ta có thể thử lại được không?”
“Không được thưa bệ hạ, bây giờ trừ khi chúng ta điều động hạm đội t·ấn c·ông nếu không đừng mong có thể phá được hòn đảo này.”
Đại tướng quân nghe lệnh trả lời.
Đã có một lần làm sao Nam Tinh có thể để cho lần thứ hai thâm nhập thành công, bọn hắn chắc chắn sẽ có đề phòng.
Kỳ thực nếu đội đột kích có sức mạnh gấp đôi cùng với đó bọn hắn t·ấn c·ông trước khi đối phương phát hiện ra khả năng cao có thể thành công.
Đáng tiếc Đế quốc không rõ ràng tình báo trên đảo Lan Dương đã đưa ra phán đoán sai lầm về sức mạnh lực lượng phòng thủ ở đây.
Hít một hơi thật sâu để bình ổn lại tâm tình hoàng đế hạ giọng hỏi.
“Các ngươi nói xem bây giờ chúng ta phải làm sao?”
“Bệ hạ trước tiên chúng ta có nên báo cho đại công tạm dừng hành động không?”
Cận vệ trưởng lên tiếng, theo hắn nếu đã không thể xử lý được căn cứ này như vậy việc trả đũa Nam Tinh cần phải dừng lại. Nếu không rất có thể sau đó sẽ bị Nam Tinh trả thù.
“Không! Việc trả thù phải giữ đúng kế hoạch, phải cho Nam Tinh thấy hậu quả khi cái thứ hạ đẳng kia dám t·ấn c·ông chúng ta.”
Hoàng đế không chấp nhận đề nghị này, kế hoạch trả thù phải thực hiện càng nhanh càng tốt đây không chỉ là danh dự của Đế quốc còn là uy nghiêm của một hoàng đế như hắn còn phải chứng minh cho kẻ thù cùng đồng minh thấy sức mạnh của Đế quốc. Nếu không không chỉ quyền lực của hắn bị lung lay mà uy tín của Đế quốc với đồng minh cũng có thể bị giao động.
Phải biết các quốc gia bờ đông đặc biệt là giao châu đã rất bất mãn với hành động nhằm vào Nam Tinh liên tiếp thất bại của Đế quốc đã vậy còn bị Nam Tinh phản công khiến cho hoàng gia Thái Nguyệt cùng hoàng gia Phú Xuân phải tị nạn. Nếu không thể làm ra hành động xứng đáng với vị trí của mình rất có thể liên minh của Đế quốc sẽ sụp đổ.
“Nhưng thưa bệ hạ như vậy quá nguy hiểm. Chúng ta có thể bị t·ấn c·ông một lần nữa.”
“Nếu không trả thù liên minh của chúng ta sẽ lung lay. Chúng ta phải chứng minh cho đồng minh thấy Đế quốc vẫn đủ sức để bảo vệ bọn hắn. Còn cả lũ quý tộc nữa ngươi có biết thời gian gần đây cái lũ chó đấy đang làm gì không.”
Hoàng đế hùng hổ nói.
Quả thâtj sau vụ ném boom hoàng đế đã phải chịu áp lực rất lớn từ cả quý tộc và đồng minh. Hắn bây giờ cần gấp rút trả thù để chứng minh mình vẫn có đủ sức mạnh, Đế quốc cũng có đủ sức mạnh.
“Bệ hạ, bây giờ nếu muốn đối phó với hòn đảo này chỉ có cách điều động hạm đội phương tây.”
Đại tướng quân lên tiếng.
“Không được, hạm đội phương tây còn phải kiềm chế Thánh quốc nếu không phía tây nước ta sẽ gặp nguy hiểm.”
Hải quân đại tướng lên tiếng.
“Hơn nữa hạm đội có được điều động cũng sẽ phải xử lý hạm đội đặc nhiệm của đối phương trước. Các ngươi nghĩ chúng ta sẽ phải tổn thất bao nhiêu để có thể xử lý cái hạm đội này. Còn chưa kể đối phương đang tập hợp liên hợp hạm đội nữa.”
Hải quân đại tướng nói một mạch.
“Hạm đội liên hợp có quy mô rất lớn, ta cho rằng hiện tại nếu hạm đội này xuôi nam khó có một cảng nào có thể cung cấp đủ vật tư cho hạm đội cả. Đây cũng không phải hạm đội của chúng ta, yêu cầu về hậu cần của chúng rất lớn. Còn về hạm đội đặc nhiệm, chỉ có mười con thuyền đừng nói với ta hạm đội phương tây cũng không xử lý được.”
Đại tướng quân nhìn hải quân đại tướng nói.
Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng sau trận đại bại của hạm đội phương đông các tướng lĩnh của Đế quốc đã phải thừa nhận hải quân Nam Tinh đã trở thành lực lượng hải quân số một thế giới loài người mặc cho hạm đội phương tây sở hữu số lượng lên tới bốn trăm tàu.
Người Đế quốc cho rằng bây giờ chỉ có hải quân của thủy tinh linh mới có thể đối chọi với hạm đội Nam Tinh.
Nhưng bọn hắn cũng tìm hiểu rất rõ ràng điểm yếu của hạm đội này là cần một lượng nhiên liệu cùng vật tư chiến đấu khổng lồ khác hoàn toàn với hạm đội thế hệ cũ.
“Bệ hạ chỉ cần chúng ta tiêu diệt hạm đội đặc nhiệm của đối phương tới lúc đó xử lý hòn đảo kia như thế nào đều là ý của chúng ta.”
Đại tướng quân nhìn sang hoàng đế tìm kiếm sự ủng hộ.
Quả thật nếu hạm đội đặc nhiệm bị tiêu diệt đảo Lan Dương sẽ hoàn toàn bị cô lập hạm đội đóng ở Lan Dương sẽ không thể làm được gì.