Chương 518: Tình huống ngoài dự kiến.
Diêu pháp thánh đang ở trong phòng của mình, trên tay ông ta là một quyển sách.
Không giống như những quyển sách bìa gỗ thường thấy trong thời đại này, quyển sách trên tay ông ta có bìa cứng bằng giấy, không chỉ vậy loại giấy được sử dụng rất trắng rất mịn khác hẳn với những loại giấy màu vàng ố có hơi nhám được sử dụng trong hàng nghìn năm qua.
Mỗi khi ngón tay chạm lên những trang sách Diêu Pháp thánh lại không nhịn được thở dài, chỉ riêng công nghệ làm giấy này thôi Nam Tinh cũng thực sự khiến người hâm mộ.
Trong lòng Diêu pháp thánh suy nghĩ.
Trong cuộc đời dài dằng dặc của Diêu pháp thánh ông ta đã đọc vô số sách, tích lũy vô số kiến thức kể cả kiến thức thông thường hay kiến thức siêu phàm, ông ta luôn cho rằng cho dù không phải là người đứng đầu nhưng ông ta cũng là một trong những nhà thông thái hàng đầu thế giới.
Nó đã đúng trong nhiều năm!
Nhưng khi những thứ kỹ thuật, công nghệ của Nam Tinh xuất hiện mỗi ngày, mỗi giờ vô số kiến thức xuất hiện khiến ông ta nghi ngờ về cái danh xưng nhà thông thái của mình.
Lượng sách vở và kiến thức của Nam Tinh bây giờ đã chất đầy cả một phòng trong cung điện của ông ta, đương nhiên với một người thích đọc sách như Diêu pháp thánh trong thời gian này ông ta làm sao có thể quên mang theo những quyển sách của mình.
Sờ lên những trang giấy mượt mà trong lòng Diêu pháp thánh không khỏi mong chờ về quốc gia thiên đường trên mặt đất kia.
Mặc dù không thường xuyên ra ngoài nhưng với một vị pháp thánh như ông ta làm sao có thể không biết về lời đồn quốc gia thiên đường trên mặt đất kia.
Đương nhiên ông ta không tin cái thứ lời đồn vớ vẩn đó, nhưng không có nghĩa ông ta không mong chờ về quốc gia này.
Phải biết đây là quốc gia đã thúc đẩy sự biến đổi của thế giới trong mười năm qua, chò dù là một lão cổ động như ông ta cũng nhìn ra được sự thay đổi đang diễn ra từng ngày tại Đế quốc.
Không nói đâu xa chính ông ta cũng là người ảnh hưởng bởi cái gọi là cách mạng công nghiệp kia, hai năm trước có một nhà máy mọc lên gần cung điện của ông ta.
Nhưng sáu tháng sau đó nhà máy này liền bị buộc phải chuyển đi, Diêu pháp thánh không muốn phải suốt ngày hít cái mùi cháy khét của nhà máy đó.
Diêu pháp thánh muốn xem xem cái quốc gia này tồn tại thế nào dưới cái mùi cháy khét kia.
Đương nhiên Diêu pháp thánh vẫn công nhận những tiện ích của quốc gia này mang tới. Không nói đâu xa chính con tàu này chính là sản phẩm được làm ra dựa trên công nghệ tới từ quốc gia này.
Theo hiểu biết của Diêu pháp thánh cho dù là những con tàu tốt nhất được sử dụng bởi hoàng gia thì cũng không thể tránh khỏi việc chòng chành lắc lư của tàu, còn nếu là những con tàu bình thường nó không chỉ đơn giản là chòng chành nữa mà còn là ẩm ướt cùng nấm mốc.
Tàu càng lớn, tốc độ càng nhanh thì càng chòng chành lắc lư tới nỗi đến cả việc ngồi yên một vị trí cũng khó khăn chứ không nói gì tới việc nghỉ ngơi thưởng thức một bừa ăn.
Chính vì thế cho dù là các t·àu c·hiến tuyến to lớn nhất, hùng mạnh nhất của Đế quốc cũng bị giới hạn kích cỡ cùng tốc độ để thủy thủ đoàn có thể chiến đấu một cách bình thường nhất.
Con tàu Chiêu Phương này không như vậy, kích thường của nó lớn gấp đôi một con t·àu c·hiến tuyến bình thường, tốc độ cũng nhanh gấp đôi thậm chí gấp ba lần, đương nhiên để phù hợp với tốc độ hạm đội tàu không đi với vận tốc tối đa. Theo hiểu biết của Diêu pháp thánh với kích thước này của tàu việc chòng chành trên đại dương là cực kỳ mạnh.
Nhưng không! Tàu di chuyển rất êm, ít nhất so với những con tàu bình thường Diêu pháp thánh từng đi ông ta có thể nói rằng con tàu này là con tàu êm nhất từ trước tới nay. Thậm chí ông ta có thể thoải mái rót cho mình một ly rượu đầy đặt trên bàn mà không phải lo lắng rượu rơi ra khỏi ly.
Nghe nói loại kỹ thuật này gọi là con quay hồi chuyển, Diêu pháp thành đã quan sát thứ này nó thực sự là một cấu trúc kỳ lạ cũng như rất khổng lồ, nghe nói nguyên lý của thứ này là lợi dụng chuyện động quay gì đó.
Diêu pháp thánh cũng không quá hiểu về vấn đề này.
Nhưng nó cũng khiến ông ta chờ mong hơn với cái quốc gia ông ta sắp tới.
“Đại công! Đã tới giờ ăn.”
Lúc này tiếng gõ cửa vang lên ân thanh của người hầu vọng vào từ bên ngoài.
“Ta sẽ ăn trong phòng!”
Diêu pháp thánh trả lời. Rồi ông ta tiếp tục thưởng thức nội dung trong quyển sách.
Đột nhiên lúc này ấn đường Diêu pháp thánh nhíu lại, ánh mắt ông ta cực kỳ sắc lạnh rời khỏi những trang sách nhìn về phía bắc.
Nơi đó không có bất kỳ cánh cửa nào chỉ có những khung thép lạnh lẽo nhưng đôi mắt Diêu pháp thánh lại giống như xuyên thấu qua những khung thép lạnh lẽo phóng mắt về phía phương bắc xa xôi vượt qua cả thành Kim Lăng, vượt qua cả pháo đài đá trắng vùng đất xa xôi nhất ở phía bắc lãnh thổ nhân loại, vượt qua năm trăm kilomet vùng đất ma địa vươn tới trung tâm của vùng đất quỷ ám lãnh thổ cũ của tam đại đế quốc.
Tại đó ông ta cảm nhận được một nguồn năng lượng ma pháp khổng lồ xuất hiện, nó tương đương với một vị pháp thánh.
Tất cả các pháp thánh đều có khả năng cảm nhận nhau chính là thông qua năng lượng ma pháp trong người họ, và bây giờ Diêu pháp thánh lại cảm nhận được một nguồn năng lượng ma pháp hoàn toàn mới xuất hiện ở xa xôi phía bắc nó khác với tất cả những nguồn năng lượng khác ma pháp khác mà ông ta quen thuộc trong nhiều năm qua.
Ân!
Đúng lúc này Diêu pháp thánh lại cảm nhận được hai nguồn năng lượng khác ở gần đó đang tiến về phương nam.
Không biết đã trải qua bao nhiêu năm rồi những nguồn năng lượng ở phía bắc kia lại có hành động, có hai kẻ đang di chuyển về phía nam.
Đứng bật dậy, Diêu pháp thánh cảnh giác theo dõi sự di chuyển của hai nguồn năng lượng này.
Tốc độ của nó không quá nhanh nhưng lại rất đều đặn không nhanh không chậm.
Với tốc độ này không tới một tháng nữa bọn hai kẻ này sẽ tiếp cận lãnh địa của nhân loại.
Lập tức vọt ra khỏi cửa phòng, Diêu pháp thánh thậm chí không kịp đóng lại cửa phòng của mình mà chạy thẳng tới cầu tàu. Người hầu của ông ta ở bên ngoài thấy chủ nhân nhà mình vội vã như vậy cũng rất biết điều im lặng nhẹ nhàng đóng cửa phòng của chủ nhân sau đó đứng canh ở bên ngoài.
Dọc đường đi các binh sĩ của tàu cũng rất cung kính chào ông ta nhưng Diêu pháp thánh không trả lời như thói quen trước đây của ông ta.
Xuất hiện trên cầu tàu Phan Tốc Hải hiện tại không ở đây, người trực hiện tại là hạm phó.
Không cần thiết phải có hạm trưởng ở đây Diêu pháp thánh tim tới hạm phó hỏi.
“Còn bao lâu nữa chúng ta sẽ tới Nam Tinh.”
Hạm phó nhìn thấy biểu cảm của pháp thánh đại nhân phi thường hoảng hốt, phi thường vội vã hắn cũng rất chột dạ trả lời.
“Bẩm đại công chúng ta sẽ tới nơi trong khoảng mười lăm ngày nữa.”
Nghe vậy Diêu pháp thánh trong lòng thả lỏng xuống, mười lăm ngày hẳn là đủ, ông ta không cần trực tiếp rời khỏi hạm đội để đi trước đón đầu kẻ kia.
Nhưng bây giờ ông ta cần suy nghĩ tới một vấn đề khác, hai kẻ này xuôi nam làm gì và rất có thể ông ta sẽ bị kiềm chế khi tới Nam Tinh.
Nhìn về hướng tây bắc, nơi đó có một nguồn năng lượng khác xuất phát từ hướng tây đang dùng tốc độ rất nhanh tiến tới Nam Tinh. Đây hẳn là pháp thánh của Thánh quốc có mặt để kiềm chế ông ta ngăn ông ta làm ra những chuyện vượt ngoài thỏa thuận của hai bên.
Nhưng bây giờ lại là vấn đề rất khác hai kẻ kia có mặt khiến hai người đều bị kiềm chế, liệu chiến lược của Đế quốc với Nam Tinh có thành công hay không?
Không chỉ là Diêu pháp thánh, tất cả pháp thánh khác trên thế giới đều cảm nhận được chuyện xảy ra ở vùng đất của quỷ giữ, bọn hắn đều cảnh giác nhìn về phía bắc không nói một lời, chỉ cần có thêm bất kỳ một nguồn năng lượng khác trong đó hành động, bọn hắn sẽ không ngồi yên.
Đang nghiên cứu hệ thống lấy được từ Long, tinh linh nữ hoàng Elfleda lúc này cũng đưa ánh mắt nhìn về phía tây, nàng cũng cảm nhận được biến động tại trung tâm lục địa.
Không hiểu sao trong lòng nàng có một cảm giác không ổn. Đã bao nhiêu năm rồi ma địa không có thay đổi, nhưng bây giờ chuyện này lại xảy ra.
“Người đâu!”
Elfleda lên tiếng gọi người hầu của mình.
“Sắp xếp cuộc họp với hội đồng!”
Chờ khi người hầu tiến vào nàng liền lập tức ra lệnh.