Chương 517: Thiện ý.
Xe của Long trở lại cung điện hoàng gia dưới sự hộ tống của quân cận vệ.
Hắn vừa kết thúc một buổi họp chiến lược tại bộ tư lệnh, thông thường những buổi họp chiến lược hay kế hoạch tác chiến đều diễn ra ở bộ tham mưu hoặc bộ tư lệnh, tại đó mới có những công cụ chuyên nghiệp để làm những chuyện tương tự còn cung điện hoàng gia không thể đáp ứng được những yêu cầu đó.
Hơn nữa ở những nơi như vậy mới có những người chuyên nghiệp lúc cần thiết có thể tìm tới ngay lập tức.
Cũng không thể mang toàn bộ người của bộ tư lệnh hay người của bộ tham mưu tới hoàng cung luôn phải không vì thế Long cũng chỉ có thể chịu ủy khuất. Mà cũng không phải ủy khuất gì thời chiến các lãnh đạo hàng đầu thế giới cũng thường sử dụng những căn cứ riêng cho việc theo dõi chỉ đạo c·hiến t·ranh.
Mở cửa xuống xe Long mệt mỏi tiến vào cung điện hoàng gia, lúc này Linh Uyên xuất hiện hành lễ với Long nói.
“Bệ hạ Vân Ngọc tiểu thư đang chờ ngài.”
Long nghe vậy rất bất ngờ nhìn Linh Uyên hỏi.
“Vân Ngọc! Nàng ấy tới làm gì?”
Bởi vì những ngày nay phải chuẩn bị cho c·hiến t·ranh khiến Long không có thời gian gần gũi với phụ nữ, vì thế cũng nhiều ngày rồi hắn chưa gặp Vân Ngọc cũng như cùng giường với nàng.
Hôm nay cũng vậy Long không hề có hẹn với Vân Ngọc vì thế khi biết tin Vân Ngọc tới Long cũng rất bất ngờ. Phải biết Vân Ngọc chưa bao giờ chủ động muốn gặp hắn, mỗi lần gặp mặt đều là Long hẹn trước.
Linh Uyên lắc đầu trả lời câu hỏi của Long.
“Thần không biết!”
Linh Uyên cũng rất bất ngờ khi Vân Ngọc chủ động muốn gặp Long, nàng cũng hỏi qua nhưng cũng chỉ nhận được những câu trả lời mơ hồ.
“Nàng ấy ở đâu?”
Thấy vậy Long hỏi.
“Tại sảnh chờ thưa bệ hạ!”
Linh Uyên trả lời, nói rồi nàng dần đường cho Long tới sảnh chờ.
Cung điện hoàng gia có tới bốn sảnh chờ được dùng cho những công dụng khác nhau, sảnh chờ Vân Ngọc đang ở là sảnh chờ dành cho khách không quan trọng.
Vị trí của sảnh nằm khá gần so với cửa ra vào cũng là thể hiện tầm quan trọng của sảnh chờ, thân phận càng cao thì sẽ càng ở tại sảnh chờ gần với thư phòng của Long.
Rất nhanh Long đã gặp Vân Ngọc, nàng đang ngồi khoanh chân tựa lưng vào ghế trên tay là một quyển sách đang chăm chú đọc.
Thấy Long xuất hiện nàng liền lập tức đứng dậy hành lễ với hắn.
“Bệ hạ!”
“Ừm! Cũng lâu lắm rồi không gặp nàng, làm sao nhớ ta rồi.”
Long ngồi xuống đùa giỡn nói với Vân Ngọc.
Thấy hắn đùa giỡn Vân Ngọc cũng hùa theo hai cùi chỏ đặt lên chân cằm đặt lên hai bàn tay làm vẻ đáng yêu nói.
“Đúng là người ta đang nhớ ngài nha! Bệ hạ không nhớ người ta?”
“Ha ha! Ta cũng rất nhớ nàng!”
Long vui vẻ cười nói, những người khác trong phòng khi thấy hai người tán tỉnh nhau liền ngậm miệng không nói một lời.
Làm phiền người trong những tình huống như thế này ai cũng sẽ tức giận, người bình thường có thể phải hứng chịu ánh mắt không thân thiện nhưng đối với một vị vua cuộc đời của ngươi sẽ gặp rắc rối lớn.
Long cũng rất muốn tán tỉnh với Vân Ngọc một lúc, dù sao hắn cũng thích nàng nhất trong số những người phụ nữ của hắn nhưng hiện tại hắn đang rất mệt mỏi. Những ngày hôm nay hắn đang phải làm việc liên tục để chuẩn bị cho c·hiến t·ranh, cho dù với cơ thể của một siêu phàm giả thì sự mệt mỏi vẫn không thể tránh khỏi.
Vì thế sau khi nói chuyện một lúc với Vân Ngọc, Long đã thể hiện ra sự mệt mỏi của mình.
Vân Ngọc cũng nhìn thấy sự mệt mỏi trong mắt của hắn.
Nàng nhẹ nhàng đứng dậy đi tới sau lưng long vươn tay đặt lên thái dương của hắn nhẹ nhàng xoa bóp.
Thủ pháp xoa bóp của Vân Ngọc rất điêu luyện Long cảm giác được đầu óc mình nhẹ nhàng hẳn đi dưới bàn tay xoa bóp của nàng.
Nhắm mắt lại hẳn thả lỏng cơ thể thưởng thức Vân Ngọc phục vụ.
“Bây giờ ta mới biết nàng cũng biết làm bấm huyệt ở thái dương đấy, thủ pháp cũng rất tốt.”
Long nở nụ cười khen ngợi. Dưới thủ pháp của nàng cả cơ thể Long như đang được thả lỏng.
“Ta còn rất nhiều bản lĩnh nữa chỉ là bệ hạ ngài không biết thôi.”
Vân Ngọc cười nói.
“Ồ! Ta rất mong chờ!”
Vài phút sau.
Long cũng Vân Ngọc bây giờ đã không còn ở phòng chờ nữa, hai người đang ở trong phòng tắm dành riêng cho vua.
Phòng tắm này có một bồn tắm lớn có thể để cùng lúc cho năm người tắm, ngoại trừ bồn tắm ra căn phòng này còn có một phòng xông hơi và giường mát xa.
Hiên tại Long không ở trong bồn tắm mà hắn đã nằm trên giường mát xa đôi mắt nhắm lại cả người đã không còn một mảnh vải, nói thế cũng không đúng vị trí n·hạy c·ảm vẫn có một tấm khăn màu trắng che đi.
Trên người hắn lúc này là cơ thể của Vân Ngọc, đương nhiên không phải toàn bộ cơ thể Vân Ngọc đè lên người Long, hai chân nàng dạng ra chống lấy hai bên eo hắn cơ thể nàng chỉ được bao bọc bởi một bộ trang phục bằng lụa mỏng không thể che đi da thịt trắng nõn cùng dáng người ngạo nhân của nàng. Mặc dù nàng không đẹp xuất sắc nhưng dáng ngươi của nàng lại phi thường xuất sắc.
Đôi tay nàng lúc này đang di chuyển trên lưng Long xoa bóp mát xa cho hắn, Long thoải mái cả cơ thể hắn lúc này đang vô cùng thả lỏng hơi thở nhẹ nhàng đều đặn, đôi mắt híp lại như muốn ngủ.
“Bệ hạ! Tiểu nữ nghe được tin pháp thánh sẽ tới.”
Lúc này Vân Ngọc nhẹ nhàng nói, nhưng lời của nàng lại khiến đôi lông mày của Long nhướng lên, hắn nở nụ cười nói.
“Xem ra tin tức của nàng rất linh thông!”
Mặc dù việc Diêu pháp thánh xuất phát cùng hạm đội phương đông gián điệp của Nam Tinh có thể dễ dàng phát hiện được, nhưng nó không có nghĩa một thương nhân bình thường có thể biết được tin tức này.
Rõ ràng thế lực phía sau Vân Ngọc phải rất thâm hậu mới có thể biết được tin tức pháp thánh hành động.
“Chuyện này cũng không phải bí mật gì nha!”
Vân Ngọc không hề chột dạ trước những lời của Long, nàng nhẹ nhàng trả lời.
“Bệ hạ mệt mỏi như vậy hẳn do lo lắng về chuyện này!”
Vân Ngọc tiếp tục nói, hai tay nàng vẫn không ngừng mát xa cho Long.
“Nàng muốn nói gì?”
Long rất mệt mỏi, hắn không muốn tiêu tốn tế bào não của mình vào việc đoán ý của Vân Ngọc vì thế hắn trực tiếp liền hỏi.
“Bệ hạ ngài đang chống lại cả thế giới đấy!”
Vân Ngọc rất nghiêm túc nói.
“Làm sao như vậy được! Ta vẫn có đồng minh mà.”
Long trả lời.
“Thực sự là đồng mình sao? Tiểu nữ lại thấy bọn hắn là gánh nặng của ngài chứ không phải đồng minh.”
“Bọn hắn chỉ là những đứa trẻ chưa lớn, nhiệm vụ của ta là nuôi dưỡng bọn hắn, nâng đỡ bọn hắn để bọn hắn có thể trưởng thành một thanh niên mạnh mẽ thông minh.”
Long nhẹ nhàng nói, hắn xem quân cách mạng Phú Xuân cùng với chính quyền mới của đảo Nam Dương như là những đứa trẻ còn non nớt cần hắn nuôi dưỡng và nâng đỡ vậy. Chờ khi trưởng thành rồi bọn hắn sẽ chia sẻ áp lực cho Nam Tinh.
“Đến bao giờ bọn hắn mới trưởng thành đây? Bệ hạ ngài thực sự có thể chờ tới lúc bọn hắn trưởng thành sao?”
Vân Ngọc tiếp tục hỏi.
“Ta tự tin rằng ta có thể chờ tới lúc đó.”
Long nói.
Không chờ được cũng phải chờ thôi, bây giờ Long còn cách nào khác đâu. Hắn cũng không muốn một mình chống lại cả thế giới loài người, cho dù mạnh mẽ như thế nào việc chống lại cả thế giới là điều hắn chưa bao giờ mong muốn, hắn cần thêm đồng minh nhưng bây giờ cũng chỉ có thể bồi dưỡng đồng minh cho mình.
“Ngài không nghĩ tìm kiếm các đồng minh bên ngoài sao?”
Vân Ngọc hỏi.
Lời của nàng khiến đôi mắt đang nhắm của Long mở ra, hắn không quay đầu nhìn nàng mà cảnh giác nói.
“Ý nàng là ai? Nàng đang du thuyết cho ai?”
Long hỏi.
“Chỉ là ý tưởng của tiểu nữ thôi thưa bệ hạ. Nhưng tiểu nữ cũng nghĩ ngài nên tìm kiếm những lựa chọn bên ngoài.”
Vân Ngọc nói.
“Ta làm sao không thử làm! Nhưng không được.”
Long cũng từng thử tìm kiếm sự trợ giúp của tinh linh nhưng câu trả lời là tinh linh không can thiệp vào nội bộ của nhân loại.
Còn về thú nhân! Bọn hắn còn đang loạn đây còn cái gì thời gian để can thiệp nữa.
“Tiểu nữ có cách để kiềm chế pháp thánh! Nếu bệ hạ muốn?”
Lần này Long đã quay đầu lại nhìn Vân Ngọc, nàng rất bình tĩnh nhìn hắn đôi tay vẫn hoạt động.
“Nàng nói là thật?”
“Đương nhiên là thật!”
“Như vậy ta cần trả giá điều gì?”
Long hỏi, hắn không tin Vân Ngọc sẽ miễn phí giúp hắn. Đây không phải vấn đề tình cảm của hai người mà là vấn đề lợi ích.
Vân Ngọc cười nói.
“Đây xem như là thiện ý của tiểu nữ! Bệ hạ không cần lo lắng.”
“Thật sự là thiện ý?”
Long rất nghi ngờ.
Kiếm chế pháp thánh, một cái giá lớn như vậy thật sự có thể là thiện ý sao? Long rất nghi ngờ.