Chương 490: Trò chuyện.
Hôm nay là một ngày đặc biệt, một lễ hội chiến thắng của giai cấp công nhân được tổ chức tại quảng trường trung tâm.
Tổ chức lễ hội này chính là từ công đoàn đưa ra, bọn hắn phải kỷ niệm chiến thắng này chiến thắng của giai cấp công nhân khi có thể bảo vệ quyền lợi của mình.
Bởi vì ngày hôm qua cuộc đám phán giữa công đoàn và các nhà tư bản đã kết thúc công đoàn tuyên bố đã đạt được chiến thắng trong thỏa thuận này.
Theo đó giờ làm việc của công nhân sẽ giảm xuống mười hai tiếng một ngày trong khi mức lương vẫn giữ nguyên, nếu nhà tư bản muốn công nhân làm việc thêm giờ thì phải tính lương thêm giờ, lương làm thêm giờ sẽ phải cao gấp rưỡi lương bình thường.
Yêu cầu thứ hai chính là phải cho phép công đoàn hoạt động trong các doanh nghiệp, công đoàn sẽ có nhiệm vụ bảo vệ lợi ích của công nhân trước giới chủ. Giới chủ phải trích ra một phần chi phí cho hoạt động của công đoàn.
Đây là điều kiện khó đạt thành nhất trong cuộc đàm phán, phải nuôi những kẻ lúc nào cũng có ý định chọc ngoáy mình giới chủ làm sao có thể chịu được.
Nhưng dưới sức ép từ chính phủ bọn hắn không còn cách nào phải đồng ý nhưng số tiền bỏ ra cho những tổ chức công đoàn như thế này không cao bị giới tư bản ép xuống mức thấp nhất.
Thứ ba chính là không được tùy tiện trừ lương của công nhân, ngoại trừ các vi phạm được liệt kê ra những lý do khác sẽ không được chấp nhận.
Chuyện này cũng xảy ra t·ranh c·hấp không nhỏ nhưng việc này công đoàn cũng phải nhượng bộ khi đã đạt được những thành quả trước đó, những lý do được liệt kê khá chung chung có thể tự diễn giải bằng nhiều cách việc này giúp cho giới chủ có nhiều cơ hội để lách luật hơn.
Thứ tư chính là yêu cầu mỗi bảy ngày công nhân sẽ phải được nghỉ một ngày có lương, việc này gây ra tranh cãi rất lớn giữa hai bên.
Nhà từ bản làm sao có thể chấp nhận việc mình phải trả lương cho một ngày không làm việc của các công nhân, mẹ nó bọn hắn đang còn phải nghĩ vô số cách để ép khô công nhân đây.
Đương nhiên sau đó các nhà tư bản cũng chịu nhượng bộ trong vấn đề này khi thủ tướng nói ra suy nghĩ của mình.
“Các ngươi không cho công nhân nghỉ ngơi thì thời gian đâu công nhân đi tiêu phí. Không lẽ các ngươi nghĩ rằng sau mười hai giờ làm việc các công nhân còn có hứng thú rảnh rỗi đi lại trong đêm để mua hàng của các ngươi.”
Thế là giới chủ liền miễn cưỡng đồng ý, chú ý là bọn hắn miễn cưỡng đồng ý không phải vui vẻ đồng ý dù sao bọn hắn cũng phải trả tiền lương cho một ngày không công đâu.
Sau khi hoàn thành quá trình đàm phán thủ tướng còn hứa sẽ trình chúng lên bệ hạ cùng hội đồng hoàng gia để đưa vào luật. Một khi những thứ này đưa vào luật rồi như vậy những quyền lợi này của người công nhân sẽ được pháp luật bảo vệ.
Thử hỏi đây có phải chiến thắng hay không, chính là chiến thắng lớn nhất của giai cấp công nhân.
Vì thế một lễ hội đã được tổ chức tại quảng trường trung tâm để kỷ niệm ngày này, sau đó ngày hôm nay liền được đưa vào pháp luật trở thành ngày nghỉ lễ hợp pháp của giai cấp công nhân.
Long đứng trong phòng khách lớn ở tầng hai của cung điện hoàng gia, thông qua cửa sổ sát đất quan sát cuồng hoan bên ngoài ngay trước cổng cung điện hoàng gia.
Có lẽ bởi vì đám đông tụ tập ngay trước cung điện hoàng gia khiến quân cận vệ trở nên cảnh giác điều thêm quân tới để đề phòng đám đông có thể trùng kích cung điện hoàng gia.
“Xem ra bọn họ rất vui vẻ.”
Sau lưng Long âm thanh của Hoa Nguyệt Ánh vang lên.
Long quay sang nhìn nàng mỉm cười nói.
“Làm sao không vui đi được giai cấp công nhân suốt nhiều năm qua luôn bị giới chủ đè đầu cưỡi cổ không thể phát ra âm thanh của mình, luôn bị tìm mọi lý do để trừ lương để sa thải nhưng lại không thể lên tiếng. Nhưng bây giờ bọn hắn đã chiến thắng, đã có thể khiến giới chủ phải đầu hàng.”
“Đột nhiên cho người suốt ngày đ·ánh đ·ập trách mắng ngươi một đạp vào mặt ngươi có thoải mái hay không?”
Long đột nhiên hỏi.
“Rất thoải mái!”
Hoa Nguyệt Ánh ngay lập tức trả lời bởi vì nàng đã trải qua cảm giác này thậm chí là cảm giác lớn hơn so với đám người ngoài kia. Bởi vì những kẻ đó là những kẻ đã g·iết cha nàng còn suýt nữa đã khiến Hoa gia sụp đổ.
“Nhưng bọn họ không sợ bị thanh toán hay sao? Giới chủ đã mất đi một khoản tiền khổng lồ sau vụ này bọn hắn có thể không thanh toán được tất cả nhưng tiện tay chọn một vài người thanh toán liền rất dễ dàng. Tùy tiện chọn một vài kẻ đầu têu rồi đuổi việc bọn họ, những nhà máy khác không nhận bọn họ như vậy bọn họ liền sẽ rơi xuống vực sâu.”
Hoa Nguyệt Ánh nói, nàng tin tưởng giới chủ khả năng cao sẽ sử dụng chiêu này.
“Chiến thắng nào cũng phải có sự hy sinh.”
Long bình tĩnh nói trong ánh mắt của hắn không hề có sự giao động.
Hoa Nguyệt Ánh cười, nàng không che dấu tiếng cười của mình.
“Hóa ra ngài đã biết trước sẽ xảy ra chuyện như vậy. Thần còn đang thắc mắc không biết ngài sẽ xử lý chuyện này như thế nào, ngài sẽ giận giữ ra tay trừng phạt những kẻ kia hay vươn tay hỗ trợ những người đã mất đi công ăn việc làm. Thần cũng không ngờ được ngài lại cho ra một câu trả lời như vậy.”
Hoa Nguyệt Ánh thể hiện thái độ đùa cợt với Long, nếu là người quan viên hoặc người có thân phận bình thường có lẽ những lời nói này sẽ mang tới t·hảm h·ọa cho họ nhưng Hoa Nguyệt Ánh lại là trường hợp đặc biệt.
Mối quan hệ giữa nàng với Long rất vi diệu.
Là tình nhân? Hai người thậm chí chưa trải qua giường.
Là bạn bẹ bình thường? Mối quan hệ của hai người đã vượt qua ngưỡng của đó.
Cả hai cứ như vậy duy trì một mối quan hệ rất đặc biệt.
Kỳ thực nếu nói Long không yêu thích Hoa Nguyệt Ánh thì đó là nói dối, một nữ nhân như Hoa Nguyệt Ánh không nam nhân nào không thích nhưng lý trí khiến Long không thể chạm vào Hoa Nguyệt Ánh
Ảnh hưởng cùng quyền lực trong giới chính trị cùng kinh tế của nàng đã rất lớn rồi nếu nàng có thể vị trí vương hậu nữa quyền lực của nàng có thể bành trướng không kiếm soát thậm chí có thể đe dọa tới quyền lực của Long.
Là một vị vua Long không thể để điều đó xảy ra, cho dù đó có là Hoa Nguyệt Ánh đi chăng nữa.
Kinh nghiệm của Long cho hắn biết không nên thử thách lòng người, đặc biệt hơn khi nó còn liên quan tới quyền lực. Hắn không muốn mất đi một người bạn như Hoa Nguyệt Ánh.
Có lẽ vì áy này với Hoa Nguyệt Ánh cũng khiến Long rất bao dung với nàng, đặc biệt trong những trường hợp tiêng tư như thế này.
“Giới chủ không vi phạm pháp luật ta cũng không có cách nào làm gì bọn hắn. Còn về những người đó, xí nghiệp quốc gia luôn chào đón bọn hắn chỉ cần bọn hắn có đủ trình độ và đương nhiên là có thể ý thức tìm tới được.”
Long không hề nao núng trước những lời của Hoa Nguyệt Ánh, hắn mỉm cười trả lời. Xí nghiệp quốc doanh hầu hết đều chuyên xử lý các nghiệp vũ có trình độ cao, vì thế yêu câu đố với công nhân cũng rất cao.
“Nhưng bệ hạ ngài không nghĩ nếu xảy ra chuyện như vậy sau này các công nhân cũng không dám phản kháng giới chủ sao. Dù sao nếu bọn hắn chủ động đứng ra sẽ c·hết trong khi những người khác không bị làm sao còn hưởng được thành quả của họ như vậy sau này ai sẽ đứng ra?”
Hoa Nguyệt Ánh thắc mắc hỏi.
Nhưng nhận lại là một ánh mắt đùa cợt của Long.
“Nàng thực sự cho rằng sẽ như vậy sao, nếu đúng như những gì nàng nói thì ta rất vui vẻ. Bởi vì các công nhân đã có đủ trình độ cùng tri thức để suy sét tới lợi ích thực tế của họ đó, đáng tiếc những thứ nàng nói chỉ có thể xảy ra với giới chủ hơn nữa còn là những người phi thường thành công.”
Dừng lại một chút để Hoa Nguyệt Ánh tiêu hóa những lời của mình Long lại nói tiếp.
“Về phần giai cấp công nhân bọn họ dễ bị chi phối bởi cảm xúc hơn, và ta chắc chắn với nàng sẽ có vô số người sau đó đứng lên làm điều tương tự. Bọn họ có cái nhìn mạnh mẽ hơn với công bằng và chính nghĩa.”
Long rót cho mình một ly nước bình tĩnh nói.