Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 489:




Chương 489:

Hơn bốn giờ sau tàu cũng đã vào ga Thiết Xa, thị trưởng Thiết Xa thành đã chờ sẵn ở ga tàu ngay khi Linh Uyên xuống tàu hắn lập tức tiến lên đi đón.

Mặc dù vẫn còn rất trẻ tuổi nhưng đã ở bên cạnh Long hơn mười năm Linh Uyên cũng đã không còn non nớt như năm xưa nữa khí thế trên người nàng có thể khiến bất kỳ người nào cảm thấy bị đè nén đặc biệt là những quan viên địa phương như thế này.

Đặc biệt là với những người phải tiếp nhận điều tra của nàng như thị trưởng của Thiết Xa thành.

Nói là điều tra thì hơi quá nhưng lần này đúng là Linh Uyên tới đây để kiểm tra xem những mệnh lệnh trước đó được Long gửi đi khi rời khỏi Kim Lăng có được thi hành chính xác hay không.

Dù sao hệ thống nhà nước hiện tại mới chỉ thành lập mười năm không phải tất cả mọi người đều quen thuộc với hệ thống này vẫn có những kẻ rất không biết điều đặc biệt là khi Long không có mặt tại Kim Lăng.

Giống như đám người ở thành phố Vị Xuyên nàng vừa đi qua, bây giờ đã hình thành một hệ thống phạm tội có tổ chức ít nhất là theo phán đoán của nàng như vậy.

Bắt tay với thị trưởng Linh Uyên cùng hắn rời khỏi nhà ga thành phố, mũ nồi không đi theo nàng mà được quân cận vệ hộ tống tới trụ sở cảnh sát của thành phố.

Tại đây hắn được bố trí một phòng riêng sau đó là những lần tiến hành hỏi cung, đương nhiên không phải những phương pháp hỏi cung giống t·ội p·hạm mũ nồi cũng không phải t·ội p·hạm hơn nữa hắn còn được quân cận vệ đưa tới nên chỉ là những cuộc hỏi cung hòa bình mà mọi người thường thấy.

Còn tin tức về vấn đề của thành phố Vị Xuyên đã được gửi điện báo cho bộ công an sau khi tàu dừng ở ga.

Linh Uyên hiện tại đã không còn liên quan tới vấn đề này nữa, nàng cần hoàn thành công nhiệm vụ được giao của mình đó mới là vấn đề được ưu tiên hơn.

Ngồi cùng xe ngựa với Linh Uyên thị trưởng Thiết Xa tim đập rộn lên, không phải hắn có cảm tình gì với cô nàng đâu mà là Linh Uyên đột nhiên tới đây không nói rõ lý do, ngay cả thị trưởng Thiết Xa cũng không biết mục đích tới đây của thư ký trưởng bên người bệ hạ là gì.

Thậm chí hắn chỉ mới biết được Linh Uyên sẽ tới Thiết Xa hơn một giờ trước, chuyến đi này rõ ràng được giữ bí mật tới phút cuối cùng ngay cả hắn cũng không biết.

Nhìn khung cảnh bên ngoài đường cái Linh Uyên thấy được trên đường xuất hiện những đoàn b·iểu t·ình. Xem ra làn sóng bãi công đã vươn tới Thiết Xa thủ phủ của nền công nghiệp nặng toàn quốc.

“Tình huống thế nào? Tại sao nơi này lại phát sinh b·iểu t·ình?”



Linh Uyên hỏi.

Bởi vì Thiết Xa là thành phố công nghiệp nặng cho nên các xí nghiệp ở đây hầu hết đều là các xí nghiệp nhà nước, cùng số ít xí nghiệp lớn đãi ngộ của những công nhân ở đây cũng không tệ. Theo nàng biết trước đó các công nhân ở đây cũng đã yêu cầu tăng đãi ngộ sau khi hai bên ngồi lại nói chuyện với nhau cũng đã thống nhất tăng đãi ngộ rồi làm sao còn có b·iểu t·ình nữa.

“Thư ký trưởng có điều không biết, những người này không phải công nhân của các xí nghiệp quốc doanh, họ là công nhân của những nhà máy xí nghiệp khác nằm ngoài nhà nước. Bọn họ bất mãn vì công nhân nhà nước được tăng đãi ngộ nhưng của bọn họ thì vẫn vậy nên tổ chức đình công.”

Thị trưởng nói.

Thiết Xa mặc dù là thành phố công nghiệp nặng nhưng không có nghĩa tất cả nhà máy xí nghiệp ở đây đều là công nghiệp nặng sinh hoạt hàng ngày của cư dân thành phố cũng không thể sử dụng sắt thép bình thường được phải không vì thế thành phố cũng cần những nhà máy công nghiệp nhẹ để phục vụ dân cư trong thành phố.

Người b·iểu t·ình hiện tại chính là đến từ những nhà máy này, cùng với đó là những công nhân làm những công việc không quan trọng.

Linh Uyên nghe vậy liền hiểu ra nàng cũng không hỏi nhiều vấn đề này nữa đây không phải việc của nàng bệ hạ có kế hoạch riêng cho chuyện này rồi.

Công việc của Linh Uyên diễn ra rất bình thường không có bất kỳ vấn đề gì quá đặc biệt cứ như vậy việc điều tra của nàng diễn ra trong một tuần, một tuần này không có bất kỳ thứ gì đặc biệt việc điều tra của nàng rất thuận lợi không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy thị trưởng hoặc các cơ quan khác cố tình bóp méo hoặc làm sai lệch mệnh lệnh từ trung ương. Mặc dù trong quá trình này vẫn có chút va vấp nhưng không quá quan trọng.

Đương nhiên trong quá trình này thị trưởng cũng phải trải qua một phiên điều trần dài giải thích tại sao hắn lại đưa ra quyết định như thế này như thế kia, nếu không thể thuyết phục được hội đồng do Linh Uyên đứng đầu một cuộc điều tra sâu hơn có thể được thực hiện.

Thời điểm Linh Uyên lên tàu tiến tới thành phố tiếp theo trong chuyến khảo sát của mình thành phố Vị Xuyên cũng đón chao một đoàn người.

Đoàn điều tra đặc biệt được tổ kiến từ các thành viên của bộ công an, cùng bộ nội vụ đã có mặt tại Vị Xuyên, đi cùng với bọn hắn là lực lượng cảnh sát điều tra.

Với một đoàn người như thế này không có chuyện dấu giếm gì cả, trung ương cũng không hề có ý định dấu giếm, công khai điều tra sẽ giúp bọn hắn có điều kiện tiếp cận những tài liệu quan trọng hơn và đương nhiên cũng sẽ gây áp lực lên những kẻ phạm tội có thể buộc chúng phải có hành động để che dấu hành vi của mình.

Vì thế khi đoàn điều tra tới nơi thị trưởng cùng cảnh sát trưởng của Vị Xuyên đã có mặt sẵn ở nhà ga chờ đợi bọn hắn.



Đột nhiên có tin tức về đoàn điều tra sẽ tới Vị Xuyên cả hai vị quan chức cao cấp nhất của thành phố đều giật mình, trong lòng vô cùng chột dạ.

Chỉ cần nhìn biểu cảm của hai người hiện tại liền biết, khuôn mặt vô cùng căng thẳng thi thoảng thị trưởng còn vải dùng khăn tay lau mồ hôi trên trán.

“Nếu ngươi không bình tĩnh lại thì ai nhìn thấy cũng sẽ biết ngươi có vấn đề.”

Cảnh sát trưởng đứng ở một bên nói, mặc dù ông ta cũng đang vô cùng căng thẳng nhưng nó cũng không thể hiện quá rõ ràng trên biểu cảm của ông ta, ít nhất mồ hôi không chảy xuống trên trán của hắn.

Thị trưởng ở một bên biết người cảnh sát trưởng nói là mình, ông ta không đáp lời cảnh sát trưởng mà hỏi lại một câu.

“Ngươi có biết đoàn điều tra tới đây vì chuyện gì?”

Cảnh sát trưởng nghe vậy nhìn sang thị trưởng nói.

“Ngươi đã hỏi câu này sáu lần, còn cần ta trả lời lại nữa không?”

Nói rồi hắn quay mặt đi đưa ánh mắt về hướng đường đỗ nơi tàu của đoàn điều tra sẽ đỗ lại.

Thị trưởng nghe vậy im lặng không nói lên lời, hắn không quá rõ ràng mình đã hỏi bao nhiêu lần nhưng hẳn cũng không chênh lệch như cảnh sát trưởng nói.

“Mặc dù ta không biết tại sao đoàn điều tra lại đột xuất tới đây nhưng ngươi cũng phải đề phòng một chút, dặn dò đám người kia an ổn lại nếu bọn hắn bị đoàn điều tra bắt gặp chúng ta đều sẽ gặp phải rắc rối.”

Thị trưởng nói.

“Yên tâm trước khi tới đây ta đã để người chuyền lời với đám người bên dưới, trong thời gian đoàn điều tra ở đây bọn hắn sẽ thu liễm lại.”

Cảnh sát trưởng trả lời, là cảnh sát hắn hiểu rất rõ về luật pháp hắn biết những hành động trong một năm qua phạm tội như thế nào nếu bị lộ hắn liền c·hết chắc.

Vì thế trước khi tới đây hắn đã để người đi cảnh cáo đám bang phái phần tử kia thu liễm lại.



“Nếu bọn hắn b·ị b·ắt thì sao?”

Thị trưởng hỏi.

Liếc nhìn thị trưởng cảnh sát trưởng nói.

“Như vậy ta sẽ đích thân xử lý bọn hắn.”

“Như vậy người sẽ càng bị tình nghi hơn.”

“Yên tâm! Luật pháp quốc gia trọng chứng cứ, cho dù bọn hắn biết ta đứng phía sau nhưng nếu không có chứng cứ bọn hắn sẽ không làm gì được ta.”

Cảnh sát trưởng tự tin nói.

Nhưng hắn lại bị dội một chậu nước lạnh bởi những lời tiếp theo của thị trưởng.

“Nhưng đường làm quan của ngươi cũng sẽ kết thúc từ đây.”

Lời này vừa kết thúc cảnh sát trưởng như khựng lại.

“Được rồi tốt nhất là đừng để b·ị b·ắt nếu không tới lúc đó đã muộn.”

Thấy cảnh sát trưởng sắt mặt khó coi thị trưởng liền lên tiếng hòa hoãn không khí.

Lúc này đoàn tàu chở theo đoàn điều tra cũng đang vào bến, nhìn con tàu đang từ từ dừng lại thị trưởng hít một hơi thật sâu nở một nụ cười thân thiện chuẩn bị đón tiếp đoàn điều tra.

“Ta nghĩ ngươi cũng nên cười một chút. Nụ cười sẽ giúp ngươi kết nối với mọi người dễ hơn.”

Thị trưởng lúc này nở nụ cười nói với cảnh sát trưởng.