Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 491: Trò chuyện (2)




Chương 491: Trò chuyện (2)

Hoa Nguyệt Ánh rất bất ngờ với những lời của Long, giống như là hắn đã biết trước chuyện này vậy.

“Bệ hạ ngài dường như rất tự tin với những người công nhân ngoài kia.”

“Xem như vậy đi!”

Long cười trả lời.

Những nhà tư bản ở thời đại này còn rất non nớt so với những nhà tư bản ở thế giới kia của Long, mấy trò mà Hoa Nguyệt Ánh nghĩ ra làm sao những nhà tư bản ở thế giới kia chưa từng làm nhưng cuối cùng xã hội phương tây đã phát triển lên một tầm cao mà địa vị cùng lợi ích của người công nhân có thể gần như đạt được cân bằng với nhà tư bản.

Đương nhiên những chuyện như bóc lột hay hút máu kỳ thực vẫn diễn ra nhưng nó diễn ra ẩn nấp hơn và phù hợp với xã hội hơn không khiến người phản cảm, hoặc ít nhất công nhân cũng có thể chấp nhận chuyện này. Dù sao bóc lột là nguồn sống của tư bản, nếu không có nó tư bản làm sao sống được.

“Xem ra thần cũng phải đề phòng một số chuyện.”

Hoa Nguyệt Ánh đùa cợt nói.

“Ít nhất không thể để các công nhân có thiện cảm không tốt với thần cùng Hoa thị tập đoàn.”

“Nếu làm như vậy lợi nhuận của nàng sẽ thu hẹp đấy.”

Long nghe vậy liền nói.

“Không! Nếu những chuyện như thế này vẫn còn thì việc dự phòng trước là cần thiết, bệ hạ biết đấy một số ngàng nghề kinh doanh của thần không thích hợp đình công. Hơn nữa nếu một ngày các xí nghiệp đều đình công trong khi sản nghiệp của thần không đình công thì chuyện gì sẽ xảy ra đây?”

Hoa Nguyệt Ánh hỏi lại Long.



Lời của nàng khiến đôi lông mày của Long nhướng lên, hắn không ngờ được Hoa Nguyệt Ánh lại có suy nghĩ như vậy, nàng vậy mà đã tính tới vấn đề này.

Long không vội trả lời Hoa Nguyệt Ánh mà lại cho nàng một câu hỏi.

“Nàng nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra?”

Hoa Nguyệt Ánh lâm vào trầm tư một lúc liền nói.

“Xem nào! Thần sẽ nhận được nhiều đơn đặt hàng hơn chăng?”

Long nghe vậy sực nhớ ra Hoa Quế không có trên thị trường chứng khoán, đáng tiếc nếu không nàng sẽ thu được rất nhiều lợi nhuận từ chuyện này.

Nhắc đến thị trường chứng khoán hiện tại Long cũng rất mệt mỏi, thị trường chứng khoán đã có những công ty niêm yết trên này đều là những công ti hạng hai không quá nổi danh, trong khi các cự đầu thực sự hiện tại đều không niêm yết trên đó.

Những công ty này đều nằm trong khống chế tuyệt đối của một cá nhân hoặc một gia tộc bọn hắn không có nhu cầu dẫn người vào chia sẻ quyền khống chế.

Đây là một vấn đề rất nghiêm trọng, Long cần phải nghĩ cách giải quyết nếu để quá muộn những công ty này có thể phát triển thành một cỗ thế lực khổng lồ đe dọa tới hắn.

“Nếu tập đoàn của nàng niêm yết trên thị trường chứng khoán lợi nhuận sẽ cao hơn rất nhiều!”

Long cười nói đưa ra lời khuyên.

Nghe vậy Hoa Nguyệt Ánh hơi suy nghĩ lâm vào trầm tư nhưng giống như nàng không hiểu được lợi ích của việc lên thị trường chứng khoán thì tin tức các nhà máy của nàng vẫn có thể duy trì hoạt động ổn định trong khi những nơi khác đã đình công thì cổ phiếu sẽ bật kinh khủng tới mức nào.

Vì thế Hoa Nguyệt Ánh chỉ nhún vài cười nói một câu.

“Vậy sao?”



Nàng kỳ thực đã tìm hiểu qua thị trường chứng khoán, có rất nhiều lợi ích khi đưa công ti lên thị trường chứng khoán nàng không phủ nhận điều này, nhưng có một điều mà nàng cũng những cứ đầu khác không chấp nhận được chính là quyền không chế công ty có thể đánh mất. Thậm chí bọn hắn có thể bị tống cổ khỏi chính công ty của mình.

Với những người sinh ra và lớn lên trong thời đại này bọn hắn thực sự không thể chấp nhận được việc đó, bọn hắn thà rằng công ty có thể gặp một chút khó khăn nhưng chắc chắn sẽ không buông ra quyền khống chế của mình.

Cho dù là một người đã quen biết với Long trong thời gian dài như Hoa Nguyệt Ánh cũng không nguyện ý đưa công ty lên thị trường chứng khoán thì thử hỏi những người khác sẽ chấp nhận làm điều đó sao?



Trò chuyện một lúc với Hoa Nguyệt Ánh, Long trở lại công việc của mình.

Nhưng Long không vội vã vùi đầu vào đống văn bản tài liệu trên bàn mà ngửa lưng ra sau ghế suy nghĩ, hắn đang suy nghĩ làm sao để có thể để đám công ty kia ngoan ngoãn tiến vào thị trường chứng khoán.

Gây ra khủng hoảng kinh tế, siết chặt các khoản vay? Không có tiền duy trì hoạt động cho công ty đám người đó sẽ phải tìm con đường khác để có thể sống sót. Ví dụ như kêu gọi đầu tư, hay niêm yết lên thị trường chứng khoán.

Mặc dù nói khủng khoảng kinh tế thì bên đứng mũi chịu sào đầu tiên thường là các ngành tài chính như chứng khoán nhưng hiện tại chứng khoán được coi là một ngành sao? Đừng đùa bây giờ cho dù chứng khoán có sập bàn cũng không thể ảnh hưởng bao nhiêu tới nền kinh tế sập hay không sập cũng như vậy.

Đến lúc đó lại siết chặt cho vay hẳn liền có thể.

Nhưng nếu làm như vậy liệu có ảnh hưởng tới thành quả giai cấp công nhân mới đạt được hay không? Đừng quên trong khủng hoảng kinh tế những người chịu ảnh hưởng đầu tiên chính là giai cấp công nhân.

Aiz! Đau đầu.

Đúng lúc này Linh Tuyền lại tiến vào mang theo một tập văn bản.



“Bệ hạ bản thảo dự luật mới đã hoàn thành.”

Linh Tuyền đi tới trước mặt Long nói.

“Nhanh như vậy?”

Hai bên mới đàm phán xong ngày hôm qua thôi thế mà hôm nay bản thảo cũng đã hoàn thành, xem ra phía chính phủ của Văn Trung hiệu suất không tệ.

Cái này kỳ thực cũng dễ hiểu, phần khung của dự luật chính là những điều kiện hai bên đạt được trước đó, chính phủ chỉ cần tân trang lại một chút từ ngừ cùng bổ sung thêm một vài vấn đề để có thể dễ dàng thi hành luật hơn thì cũng không có vấn đề gì lớn.

Nhận lấy tập tài liệu Long bắt đầu nghiền ngẫm chúng, trong đầu xuất hiện hình ảnh của các bộ luật lao động gần tương tự với bản thảo này.

Bởi vì là bộ luật lao động đầu tiên nên hắn xem rất cẩn thận kiểm tra từng chữ một, luật luôn là như vậy phải vô cùng cẩn thận việc sự dụng ngôn ngữ nếu không cận thận luật cũng có thể bị diễn giải theo nhiều cách. Thậm chí bị sử dụng làm công cụ lạch luật.

Đánh dấu lại những vị trí cần sửa chữa mất gần một giờ Long mới giao lại cho Linh Uyên để nàng trình lên cho hội đồng hoàng gia.

Hội đồng hoàng gia hiện tại chính là một cơ quan đảm nhận nhiệm vụ giống như quốc hội hay nghị viện chỉ có điều những thành viên bên trong này phần lớn đều là những quan chức trong hệ thống của Long.

Ân! Cái này cũng cần cải cách, ít nhất phải cho người dân thấy bọn hắn cũng có quyền lực của mình.

Hội đồng hoàng gia cũng nên phải đổi tên, mà thành viên bên trong cũng cần phải đổi dù sao hiện tại hội đồng hoàng gia cũng chỉ là một tấm mộc không có nhiều tác dụng hầu hết các bộ luật do chính phủ đề xuất đều có thể dễ dàng được thông qua.

Đây là điều Long không muốn thấy nhất, quyền lập pháp cùng hành pháp nói thẳng ra đều nằm trong tay chính phủ là không tốt.

Chỉ có điều hiện tại nên do Long thôi động việc này hay để nhân dân thôi động đây, rất là rắc rối đấy.

Nếu Long thôi động quốc hội sẽ nằm trong quyền kiểm soát hoàn toàn của hắn, nhưng nếu là để nhân dân đi thôi động việc kiểm soát quốc hội sẽ khó khăn hơn đôi chút nhưng nó sẽ có được lợi ích rất lớn khi người dân tự có ý thức bảo vệ lợi ích của mình.

Cuộc đình công b·iểu t·ình lần này cũng không phải toàn bộ tầng dưới của xã hội mà chỉ là giai cấp công nhân tự thôi động, nông dân cũng những giai cấp khác vẫn chiếm một phần rất lớn tỉ lệ dân số quốc gia trong chuyện lần này bọn họ không phát ra tiếng nói.

Long cũng không thể suốt ngày thông qua các cơ quan của mình để hiểu biết tình hình quốc gia đường, nếu người dân không thể phát ra tiếng nói hắn không thể biết được mà nghị viên hay đại biểu chính là công cụ để họ có thể phát ra tiếng nói của mình. Đương nhiên đám nghị viên này chắc chắn không thể thoát khỏi tư bản ủng hộ, nhưng Long không sợ điều đó đây là điều rất bình thường trong một hệ thống chính trị.

Có lẽ tới lúc đó Long có thể cho mình quyền phủ quyết và quyền giải tán quốc hội, hắn là vua có quyền lực chứ không phải biểu tượng, thích hợp nhường ra một phần quyền lực là điều cần thiết nhưng tại một số vấn đề hắn cần quyền kiểm soát tuyệt đối.