Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 394: Hành động.




Chương 394: Hành động.

Mặc dù các tiểu quý tộc đều chấp nhận kế hoạch lần này của những cự đầu liên quân, nhưng cuối cùng bọn hắn vẫn không được rời khỏi doanh trướng.

Thay vào đó các phó thống lĩnh cùng thống lĩnh sẽ thay bọn hắn chỉ huy q·uân đ·ội, việc của bọn hắn là đưa ra tín vật để các vị thống lĩnh có thể thuận lợi tiếp nhận q·uân đ·ội của bọn hắn.

Phải nói đây là một hành động cực kỳ quá đáng, mặc dù các tiểu quý tộc không còn cách nào khác khi đây là mệnh lệnh từ các thống lĩnh nhưng nó không có nghĩa là bọn họ không bất mãn.

Nhưng không bất mãn thì có thể làm sao? Bọn hắn chỉ có thể viết thư ra lệnh cho người của mình nghe theo chỉ huy của người khác.

Kỳ thực không phải Trần Tuấn muốn giữ những người này làm con tin, là hắn lo sợ trong những người này có gián điệp của hoàng gia vì thế không thể không giam giữ bọn hắn.

Phải biết đây đều là những tiểu quý tộc, hoàng gia rất dễ thẩm thấu vào trong nội bộ bọn hắn thông qua những người này. Nếu bây giờ thả bọn hắn ra chỉ sợ không tới nửa giờ tin tức liên quân muốn phản loạn sẽ tới tai Đỗ Phong Nam mất.

“Các vị xin hãy yên tâm, chờ cho trận chiến này kết thúc mọi người có thể rời đi. Ta đây là đang lo các ngươi sẽ bị gián điệp của hoàng gia gây nguy hiểm nếu rời đi. Xin hãy tin tưởng ta!”

Trần Tuấn lên tiếng trấn an, nhưng lại rất qua loa những lời này của hắn thậm chí còn không thèm nghĩ ra một lý do thuyết phục, sợ rằng đến cả hắn cũng không tin vào những lời của mình.

Đương nhiên những tiểu quý tộc ở đây cũng không tin những lời đó nhưng bọn hắn không tin thì có thể làm sao. Mọi người chỉ có thể im lặng chấp nhận sự an bài của kẻ trước mắt, không có cách ai bảo bọn hắn đã vào tròng của đối phương.

Đáng tiếc Trần Tuấn không biết rằng gián điệp lớn nhất hắn cần đề phòng lại vừa bước ra khỏi doanh trướng của hắn.

Không biết chuyện đó Trần Tuấn bắt đầu chuẩn bị cho trận chiến.

Các phó thống lĩnh sau khi trở về doanh trại của mình cũng bắt đầu quá trình nắm giữ q·uân đ·ội riêng lẻ của các quý tộc, chuyện này diễn ra khá chậm chạp mặc dù có thư cùng tín vật của các tiểu quý tộc nhưng dù sao đây cũng không phải q·uân đ·ội của bọn hắn.



Nhưng trong những người này Lâm Nhạc lại có một hành động khác thường.

Hắn không cử người của mình đi tiếp nhận những lực lượng được phân công mà thay vào đó tập trung thu nhận q·uân đ·ội của một tiểu quý tộc duy nhất.

Nói là tiểu quý tộc nhưng thực ra tên quý tộc này cũng khá giàu có trong giới tiểu quý tộc, bằng chứng là hắn có thể nuôi được tới năm trăm binh lính được trang bị đầy đủ súng đạn. Thậm chí hắn còn có hai khẩu pháo dã chiến mua từ hoàng gia.

Mục đích của Lâm Nhạc chính là hai khẩu pháo dã chiến này, sau khi hoàn thành việc tiếp nhận đội quân Lâm Nhạc liền điều động hai khẩu pháo hướng nòng súng về phía đông doanh trại vị trí phòng tuyến đang được quân đoàn một đóng giữ.

Hai khẩu pháo đã tới vị trí chỉ định, nòng pháo hướng thẳng về phía đông ở góc bốn lăm độ, với tầm bắn xa nhất pháo hoàn toàn có thể bắn vào phòng tuyến.

“Đại nhân lúc này vẫn chưa tới thời điểm.”

Hộ vệ ở bên cạnh lo lắng nói với Lâm Nhạc. Việc Lâm gia trở thành gián điệp của Long trong nội bộ gia tộc kỳ thực là một bí mật rất ít người biết, ngoại trừ Lâm Nhạc cũng chỉ có Lâm Ngọc Hân cùng quản gia Lâm Tú biết, vì thế người hộ vệ này cho tới hiện tại cũng không hề biết mục đích thực sự của Lâm Nhạc khi điều hai khẩu pháo giã chiến này tới đây để làm gì.

Hắn cứ nghĩ Lâm Nhạc muốn chiếm trước tiên cơ mở cuộc t·ấn c·ông trước vào quân đoàn một như vậy Lâm Nhạc sẽ dành trước tiên cơ có thể giúp hắn đạt được rất nhiều lợi ích sau khi c·hiến t·ranh kết thúc.

Nhưng bây giớ mới chỉ hơn mười giờ còn tới hai giờ nữa mới tới thời điểm chính thức t·ấn c·ông, thời gian này quá sớm thậm chí có muốn chiếm tiên cơ cũng phải chờ q·uân đ·ội tập hợp đầy đủ sau khi pháo binh khai hỏa phủ đầu bộ binh có thể tràn lên mới được.

Nhưng hiện tại ngay cả pháo binh cũng chỉ có một trung đội, trong một trận chiến lớn như thế này hỏa lực từ một trung đội pháo binh có thể được bao nhiêu. Sợ rằng chưa bắn được đến lượt thứ ba đã bị pháo binh địch phản pháo b·ắn c·hết. Ngay cả quân của Lâm gia còn chưa chuẩn bị sẵn sàng nữa cơ bây giờ nổ pháo khác nào lạy ông con ở bụi này.

Mặc dù vậy Lâm Nhạc vẫn ra lệnh cho pháo binh chuẩn bị. Mục đích của hắn đơn giản chính là nhân cơ hội liên quân còn chưa chuẩn bị nổ pháo giúp quân đoàn một vốn đã chuẩn bị sẵn có lý do để ra tay trước một đòn t·ấn c·ông phủ đầu khi liên quân chưa sẵn sàng.

Tại sao Lâm Nhạc tới giờ mới như vậy? Không phải hắn có thể làm chuyện này sớm hơn sao.



Đơn giản mà nói nếu làm như vậy liên quân chỉ cần nói đây chỉ là âm mưu cá nhân của một quý tộc liền được, chỉ cần q·uân đ·ội liên quân không chống cự bọn hắn hoàn toàn có thể thoát khỏi truy cứu. Tới lúc đó không hoàn thành được nhiệm vụ cũng không trọn yếu, quan trọng hơn chính là sẽ không còn cơ hội tốt như vậy nữa.

Nếu là một quốc gia bình thường chắc chắn không cần thiết phải làm như vậy chỉ cần trực tiếp xử lý liên quân liền được, nhưng đối với Nam Tinh thì khác, các quý tộc thế giới rất nhảy cảm với các hành động nhắm vào quý tộc của Long vì thế hắn cần một lý do đầy đủ để có thể giải thích với những kẻ này, đặc biệt là giớ quý tộc thuộc phe phái Thánh quốc.

Long một khi đã trở mặt với Đế quốc hắn không muốn khiến giới quý tộc phe Thánh quốc cũng có ác cảm với mình, bọn hắn có t·ấn c·ông không thì Long không biết nhưng chắc chắn chuyện thọc gậy bánh xe là điều sẽ xảy ra.

Muốn thay đổi thế giới chính là rắc rối như vậy đấy, cho dù là đồng minh của ngươi cũng không tha cho ngươi nếu không hành động cận thận có khi đồng minh sẽ biến thành kẻ thù cũng nên.

“Ngươi không cần lo lắng, ta tự có chủ ý. Hơn nữa đây cũng là mệnh lệnh của hầu tước.”

Đến bây giờ Lâm Nhạc cũng không tiết lộ mục đích của mình, hắn chỉ lên tiếng trấn an hộ vệ để hắn không làm loạn lên.

“Mệnh lệnh của hầu tước?”

Hộ vệ không tin vào tai mình. Hắn rất phản cảm với những quý tộc can thiệp vào việc dẫn quân bên ngoài của tướng lĩnh, đây là điều cực kỳ tối kỵ khi dùng binh, nhưng điều hắn không tin vào tai mình chính là hầu tước vậy mà can thiệp vào chuyện này. Trong ấn tượng của hắn hầu tước là một người thông minh biết mình nên làm gì, không nên làm gì không giống như loại phụ nữ thích nắm mọi chuyện trong tay.

“Không cần phải lo lắng! Ta không phải vì áp lực từ hầu tước mới phải làm chuyện này. Đây là thống nhất giữa ta và hầu tước đại nhân.”

Lâm Nhạc an ủi.

“Đại nhân pháo đã sẵn sàng.”

Lúc này chỉ huy pháo binh tới báo cáo, hai khẩu pháo đã được bố trí hoàn tất.



“Tốt! Nổ pháo đi.”

Lâm Nhạc nói.

Không tới một phút sau loạt đạn đầu tiên đã nổ vang trong vùng phòng tuyến của quân đoàn một.

Tiếng pháo nổ rất lớn, gần như các doanh trại xung quanh đều có thể nghe thấy tiếng pháo. Các thống lĩnh khác khi nghe thấy tiếng pháo đều giật mình, đặc biệt là Trần Tuấn, hắn đang tiến hành tiếp nhận quân của các tiểu quý tộc thì đột nhiên nghe thấy tiếng pháo.

Ai lén lút thì trong lòng luôn có quỷ, nghe thấy tiếng pháo vào lúc này khiến tâm lý của hắn rất nhảy cảm, vội vã lao ra ngoài doanh trướng lớn tiếng hỏi.

“Ai nổ pháo? Là ai nổ pháo?”

Không ai trả lời câu hỏi của Trần Tuấn, bọn hắn vốn dĩ không nhận thức được vấn đề nhưng khi thấy tướng quân nhà mình hoảng hốt như vậy bọn hắn cũng cảm nhận được có chuyện lớn.

Không người trả lời Trần Tuấn nhìn về hướng đông nơi quân đoàn một đóng quân, nhưng doanh trại xung quanh đã che đi tầm mắt khiến hắn không thể nhìn thấy được tình hình.

Rầm rầm!

Lại một loạt đạn pháo nữa vang lên, lần này Trần Tuấn đã vô cùng hoảng hốt, hắn hướng mắt nhìn về phía tiếng pháo nổ nhưng vẫn tiếp tục bị doanh trại che mắt.

Không còn cách nào khác Trần Tuấn phải dẫn theo hộ vệ của mình chạy về phía tiếng pháo nổ.



Đỗ Phong Nam nhìn những v·ụ n·ổ thưa thớt đang cày xới phòng tuyến vừa được xây dựng, hắn nhìn sang lữ đoàn trưởng lữ đoàn pháo binh ra lệnh.

“Bắt đầu đi!”

Nhận lệnh của quân đoàn trưởng, ngay sau đó lữ đoàn pháo binh với mười hai khẩu pháo 105mm và phần còn lại đều là cối 120mm bắt đầu khai hỏa bao trùm doanh trại của quân liên minh các quý tộc.