Chương 384:
Thành Kim Lăng đã phát triển rất nhiều trong năm năm qua, diện tích đã lớn ra gấp bốn lần so với năm năm trước nó không nghi ngờ gì đã trở thành tòa thành lớn nhất thế giới. Không sai là lớn nhất thế giới, bởi vì Thánh thành tòa thành lớn nhất thế giới trước đó cũng không bằng hai phần ba diện tích hiện tại của Kim Lăng.
Nhưng cho dù là Thánh quốc hay Đế quốc đều không cho rằng đây là mối đe dọa với bọn hắn, bởi vì đối với Thánh quốc hay Đế quốc thành phố rộng lớn hay không không quan trọng. Quan trọng là có thể xây dựng được tường thành phòng thủ hay không.
Phải biết thời đại này muốn xây dựng tường thành không phải chuyện dễ dàng, cho dù đây là thế giới ma pháp đi chăng nữa, bởi vì tường thành cũng không phải cứ tìm bừa đá xây là được, bọn hắn phải chọn loại đá đủ cứng để làm tường thành cũng phải có khả năng dẫn ma năng tốt để có thể dễ dàng sử dụng ma pháp phòng thủ, tiết kiệm ma năng cho người thi triển.
Đơn giản như tường của Thánh thành phải dùng loại đá được khai thác tại một hòn đảo tây nam lục địa để xây dựng, vì thế phải mất tới năm mươi năm mới hoàn thành.
Cho nên thế giới này cũng xem việc xây dựng tường thành cho kinh đô là cách phô trương sức mạnh quốc gia.
Thành Kim Lăng mặc dù mở rộng nhưng lại không xây tường thành vì thế hai siêu cường cũng không quá để ý. Thậm chí rất nhiều người còn cho rằng Kim Lăng như vậy rất dễ bị thất thủ.
Mặc dù Kim Lăng nhìn đã rất rộng lớn nhưng nó vẫn đang tiếp tục mở rộng bởi vì ngày càng nhiều người dân rời nhà tới đây tìm việc làm nên nhu cầu nhà ở rất lớn.
Nhưng cũng chính vì thế giá nhà đất trong thành Kim Lăng ngày càng đắt, đặc biệt là nội thành khu vực bên trong tường thành cũ giá nhà lại càng cao. Rất nhiều người giàu có xem việc có nhà trong nội thành là điều vinh dự, cũng để phân biệt thân phận địa vị của mình với người ngoài thành. Mặc dù về mặt pháp lý không hề có khái niệm nội thành hay ngoại thành tất cả chỉ là định nghĩa của dân gian.
Ban đầu việc phá dỡ tường thành nhằm mục đích mở đường tạo thêm lối ra phục vụ cho một thành phố ngày càng phát triển, nhưng sau đó Long nhận ra rằng chi phí cho việc tháo dỡ tường thành này rất lớn nên quyết đinh dừng việc tháo dỡ lại, cho đến này vẫn còn những đoạn tường thành còn sót lại âu sau này cũng có thể xem như một di tích lịch sử. Nhưng đến cả Long cũng không ngờ tới giá trị lịch sử của tường thành còn chưa thấy đâu nhưng nó đã trở thành cách phân biệt giữa nội thành và ngoại thành, trở thành biểu tượng của việc phân biệt giai cấp như vậy. Long đương nhiên không ngờ tới ý tốt của hắn cuối cùng lại diễn biến thành tình huống này, nhưng Long cũng không đi tận lực ngăn cản những chuyện như vậy rất khó ngăn cản cứ để thời gian xử lý.
Con người luôn là một chủng tộc tràn ngập mâu thuẫn, bọn hắn không phân biệt giai cấp thì cũng phân biệt giới tính, phân biệt vùng miền, p·hân b·iệt c·hủng t·ộc. Thậm chí ngay cả quần áo mặc trên người cũng phân biệt, ngươi không thể nào loại bỏ hết tất cả những thứ đó được, nó nằm trong bản chất của con người những mâu thuẫn như vậy sẽ luôn tồn tại việc của những người cầm quyền là không để những mâu thuẫn đó vượt quá tầm kiểm soát. Chứ không phải mơ mộng việc xóa bỏ những mâu thuẫn đó bởi vì khi ngươi xóa bỏ nó ít nhất là trong lý tưởng của ngươi thì sẽ lại có những mâu thuẫn mới phát sinh.
Vân Ngọc hiện tại đang ở tại một căn dinh thự trong nội thành. Từ khi tới Kim Lăng nàng liền không có rời đi nữa, trực tiếp tại đây chỉ đạo kinh doanh cho thương đoàn.
Hiện tại trong dinh thự của nàng đang tụ tập không ít người, tất cả đều đầu tóc rối bời khắp nơi đều là đồ vật vứt giống như linh kiện lung tung cùng vô số bản vẽ. Hiển nhiên những người tại đây đang nghiên cứu đồ vật gì đó.
Đứng ngoài cửa Vân Ngọc bình tĩnh nhìn bên trong, một người đàn ông trung niên làn da hơi ngăm đôi mắt lại giống như mắt rắn phía sau nàng nói.
“Điện hạ, chúng ta đã nghiên cứu qua, mặc dù người Nam Tinh rất hào phóng bán ra công nghệ cho mọi người nhưng có những công nghệ cực kỳ quan trọng vẫn nắm giữ trong tay họ. Không có những công nghệ này rất khó để xây lên một Nam Tinh tương tự, thậm chí một sản xuất một dây chuyền v·ũ k·hí cũng không được.”
“Có cách nào tự nghiên cứu không?’
Vân Ngọc hỏi.
Người trung niên này lắc đầu.
Vân Ngọc thấy vậy thở dài, mặc dù không đặt nhiều hy vọng nhưng không có nghĩa là nàng không thất vọng.
Nàng nhìn sang hộ vệ của mình bên cạnh hỏi.
“Các ngươi có dò thăm được gì không?”
“Điện hạ thứ tội, người Nam Tinh bảo mật rất tốt thần không tìm được bất kỳ thông tin nào. Có điều thần nghe được một tin tức, trước kia lúc vua của Nam Tinh chỉ mới chiếm lĩnh một phần phương bắc vương quốc có một quý tộc đã thành công trộm đi không ít bản vẽ, có lẽ chúng ta có thể ra tay từ đây.”
Lúc đầu khi nghe hộ vệ nói không có tiến triển gì Vân Ngọc đã thất vọng, nhưng những lời sau đó lại cho nàng có thêm hy vọng.
“Điều tra rõ ràng không?”
“Đã điều tra rõ, là công tước của phương bắc làm việc này. Có điều sau đó ông ta b·ị đ·ánh bại, cũng không biết những bản vẽ kia có rò rỉ ra bên ngoài hay không.”
Lời hộ vệ nói tới đây lại khiến Vân Ngọc nhíu mày, nàng cảm giác có điều gì đó không đúng trong những thông tin này.
“Nếu ngay cả chúng ta cũng có được thông tin này, như vậy các nước khác có hay không cũng biết được?”
Lời của nàng khiến hộ vệ giật mình.
“Ý của ngài là?”
“Liệu đây có phải là mồi gián điệp Nam Tinh giăng ra để săn.”
Vân Ngọc trầm giọng hỏi.
Mặc dù thế giới này rất lạc hậu nhưng không phải mọi thứ đều như vậy, về mặt tình báo thế giới này đã phát triển cả chục nghìn năm hiển nhiên có sự hiểu biết rất sâu với tình báo. Dù sao cái này cũng không có quá nhiều công nghệ, thiếu sót duy nhất có lẽ là không có một hệ thống tình báo chính quy mà thôi.
Lời của Vân Ngọc khiến hộ vệ lo lắng, đôi lông mày hắn đã nhíu chặt cho thấy trong lòng hắn đang vô cùng bất an.
“Điện hạ! Để an toàn không bằng ngài rời khỏi Kim Lăng.”
Hộ vệ thật sự rất lo lắng nếu bị phát hiện sợ rằng người Nam Tinh sẽ ra tay, mặc dù hắn là cao cấp siêu phàm giả nhưng trong Kim Lăng cũng không phải chỉ có một vị cao cấp siêu phàm giả. Hắn sợ không thể bảo vệ được Vân Ngọc nếu đối phương muốn toàn lực ra tay.
Mặc dù hộ vệ của Vân Ngọc cũng không chỉ có mình hắn là cao cấp siêu phàm giả, nhưng để tránh người Kim Lăng nghi ngờ cũng chỉ có hắn đi theo Vân Ngọc. Dù sao cao cấp siêu phàm giả muốn vào thành đều phải đăng ký, ngươi một lúc đem năm sáu vị cao cấp siêu phàm giả tới có khi người ta còn bắt ngươi lại cũng nến.
“Không cần! Cứ như bình thường hoạt động.”
Vân Ngọc từ chối đề nghị của hộ vệ. Nàng mặc dù lo lắng nhưng đây không phải lý do để nàng rời khỏi nơi này.
“Dừng tất cả các hoạt động gián điệp lại, kể từ hôm nay chúng ta chỉ là những thương nhân bình thường.”
Suy nghĩ một lúc Vân Ngọc ra lệnh. Hiện tại tốt nhất nên an binh bất động quan sát tình hình, nàng cũng không tin chỉ vì do thám một chút tin tức như vậy Nam Tinh liền cứ người bắt nàng.
Vân Ngọc tin tưởng không chỉ có mình nàng làm như vậy, sẽ có vô số thế lực dò hỏi chuyện này, thậm chí là đồng minh của quốc vương Nam Tinh cũng như vậy. Không ai có thể cưỡng lại việc tự xây dựng được một dây chuyền sản xuất v·ũ k·hí cả.
Vân Ngọc phán đoán rất chính xác, đây là mồi câu tình báo Nam Tinh tung ra để dụ dỗ gián điệp của các thế lực. Nhưng nàng đã quá nghiêm trọng vấn đề, Long không hề có ý định bắt giữ những người này, chỉ là muốn thông qua bọn hắn bóc ra toàn bộ hệ thống gián điệp tại Nam Tinh thôi.
Nếu bắt giữ những kẻ này sẽ khiến đối phương cảnh giác, thậm chí nếu bắt bớ lung tung có thế còn dẫn tới vấn đề ngoại giao.
Do thám một chút tin tức như vậy kỳ thực cũng đưa tới ánh mắt của cơ quan phản gián nhưng nó vẫn chưa tới mức bọn họ đặc biệt phân công một lực lượng chú ý tới.
Nhưng ít nhất Vân Ngọc vẫn quyết định đúng chính là không tiếp tục tìm hiểu thêm vấn đề này, nếu không nàng rất có thể sẽ bị cục phản gián chú ý tới. Với một kẻ hoạt động sâu trong lòng địch như nàng chuyện này không khác gì án tử.
“Điện hạ yên tâm ta sẽ dặn dò người bên dưới dừng mọi hành động lại.”
Hài lòng với câu trả lời của hộ vệ Vân Ngọc tiếp tục dặn dò.
“Còn nữa phái người trở về một chuyến trình thư của ta cho cha cùng với hội đồng, thuyết phục bọn họ thay đổi mục tiêu.”