Chương 378: Chiến lược của Đế quốc.
Hoàng đế của Đế quốc đang tại trong thư phòng cùng một vài quan viên của mình.
Trên tay hắn là một bản công văn, các quan viên đều im lặng không nói một lời chờ đợi hoàng đế lên tiếng.
Đặt bản công văn xuống hoàng đế giao nó cho người hầu để hắn lần lượt giao cho các quan viên.
“Nam Tinh cho rằng các quý tộc phía nam của Thái Nguyệt đã vi phạm các hiệp ước đã được ký trước đó. Bọn họ đề nghị chúng ta làm trung gian hòa giải giữa hai bên, nếu không được người Nam Tinh sẽ hủy bỏ hợp tác với Thái Nguyệt, thậm chí sẽ sử dụng hành động quân sự.”
Trước đó hoàng đế cũng tóm tắt nội dung trong công văn cho các đại thần của mình, vừa nói ánh mắt của hắn vừa lướt qua từng người ở đây.
“Bệ hạ! cách dùng từ trong công văn rất đặc biệt, dường như người Nam Tinh cho rằng chúng ta đứng sau chuyện này. Bọn hắn đây là đang cảnh cáo chúng ta?”
Bộ trưởng ngoại giao người đã biết nội dung công văn từ trước lên tiếng.
Trong lúc này tể tướng cũng đã xem hết nội dụng trong công văn liền giao lại cho người khác rồi lên tiếng.
“Thần cũng nghe nói về chuyện này! Nghe đâu là do một quý tộc của Thái Nguyệt tịch thu nhà máy của một thương nhân Nam Tinh, cuối cùng dẫn đến hội thương nhân Nam Tinh phản ứng. Nhưng Thái Nguyệt lại không hồi đáp thậm chí các quý tộc trong khu vực còn tiến hành bá chiếm gây khó dễ cho các thương nhân Nam Tinh nên mới khiến phía Nam Tinh làm ra phản ứng như vậy.”
“Hừ! Đây là chuyện của Nam Tinh liên quan gì tới chúng ta, hơn nữa trong ngôn ngữ của bọn hắn rõ ràng ám chỉ chúng ta là chủ mưu sau màn. Thật không biết sống c·hết.”
“Cái này cũng không thể trách bọn hắn, dù sao ai gặp chuyện như vậy đầu tiên cũng sẽ nghĩ tới chúng ta là chủ mưu. Các vị ngồi đây hẳn phải quen rồi chứ!”
Đại thần ngoại giao khoanh tay trước ngực hứng thú liếc nhìn những người khác.
“Đó là phe Thánh quốc, còn Nam Tinh chỉ là một vương quốc nhỏ có tư cách gì dám ăn nói với chúng ta như vậy.”
Một vị đại thần không phục lên tiếng.
“Được rồi! Dừng tranh cãi ở đây, các ngươi nói xem chúng ta nên xử lý thế nào.”
Hoàng đế lên tiếng dập tắt cuộc tranh cãi này xuống hỏi.
“Thần cho rằng chúng ta nên ra mặt điều đình chuyện này. Dù sao Nam Tinh rất quan trọng, c·hiến t·ranh sắp tới chúng ta không nên khiến quan hệ hai bên rạn nứt vào lúc này.”
Tể tướng lên tiếng.
“Thần cũng cho rằng như vậy, hiện tại không phải lúc chúng ta trở mặt với Nam Tinh. Chờ sau khi chiến thắng Thánh quốc chúng ta có thể xử lý cái thứ không nghe lời này sau.”
Đại thần ngoại giao cũng lên tiếng đồng ý với lời của tể tướng, hiển nhiên những vị quan chức cao nhất của Đế quốc đều cho rằng bây giờ không nên là thời điểm khiến mối quan hệ giữa hai bên rạn nứt. Dù sao hiện tại tầm quan trọng của Nam Tinh đã lớn hơn trước kia rất nhiều.
Trước kia Nam Tinh chỉ là một vị trí chiến lược để bao vây Thánh quốc nhưng hiện tại Nam Tinh đang sở hữu những công nghệ quân sự cực kỳ quan trọng có thể thay đổi chiến cuộc vì thế dù muốn hay không muốn Đế quốc vẫn phải giữ một mối quan hệ hòa hảo với Nam Tinh.
“Tại sao chúng ta không chiếm luôn Nam Tinh?”
Đột nhiên quân bộ đại thần lên tiếng khiến căn phòng trở nên im ắng.
“Ý ngươi là gì?”
Đại thần ngoại giao không nhịn được lên tiếng, ông ta khó mà tin được những lời vừa rồi.
“Ta nói tại sao chúng ta không đánh luôn Nam Tinh ngay từ đầu?”
Quân bộ đại thần không ngại nhắc lại lời của mình.
“Các ngươi nghĩ mà xem, nếu chúng ta chiếm được Nam Tinh ngay đầu cuộc chiến Thánh quốc sẽ hoàn toàn bị động.”
Không có lời phản đối nào vang lên, mọi người trong phòng đều trở nên trầm mặc có lẽ tất cả đều đang suy nghĩ về sự khả thi của ý tưởng trong lời của đại tướng quân.
“Điều này thực sự khả thi sao? Phải biết Thánh quốc sẽ không ngồi yên để chúng ta làm như vậy, trừ khi chúng ta có thể nhanh chóng chiến thắng nếu không chúng ta sẽ rơi vào bất lợi.”
Suốt năm năm qua nguồn lực của Nam Tinh đã tăng một cách chóng mặt, sức mạnh của q·uân đ·ội nước này không thể khinh thường muốn nhanh chóng chiến thắng là điều nhiều người cho rằng không quá khả thi.
“Đúng vậy đừng quên Nam Tinh là quốc gia phát minh ra v·ũ k·hí nóng, bọn hắn cũng là quốc gia duy nhất có khả năng sản xuất tất cả các loại v·ũ k·hí nóng, không phải ngươi không biết uy lực của loại v·ũ k·hí này.”
Ngoại giao đại thần lên tiếng, những lời của ông ta chỉ đang chỉ ra sức mạnh của Nam Tinh chứ không hề phủ nhận kế hoạch này. Vũ khí nóng cũng là cái cách gọi của Nam Tinh truyền ra vì thế mọi người cũng tiện dùng luôn cái tên này cho hệ thống v·ũ k·hí mới.
Đúng vậy cả Đế quốc cùng Thánh quốc đều đã cho rằng đây là một hệ thống v·ũ k·hí mới ưu việt hơn hệ thống v·ũ k·hí lạnh cũ cho nên rất nhiều đại thần đều cho rằng sức mạnh quân sự của Nam Tinh đã phát triển hơn rất nhiều không thể dễ dàng đánh nhanh thắng nhanh được.
Hoàng Đế không lên tiếng vẫn ngồi tại chủ vị chờ đợi các đại thần của mình đưa ra đề nghị.
“Ha ha! Lão già ngươi không phải là một một tên cáo già sao, làm như thế nào ngươi còn ở đây hỏi ta.”
Quân bộ đại thần cười lớn, không thèm che dấu ý chế nhạo trong lời nói.
Có điều ngoại giao đại thần lại không hề có giấu hiệu tức giận ấn đường của ông ta nhíu chặt suy nghĩ ẩn ý trong những lời của quân bộ đại thần.
Nhưng người đầu tiên nhận ra ẩn ý trong những lời của quân bộ đại thần lại là tể tướng.
“Lẽ nào là lũ quý tộc Nam Tinh…”
Lời này của tể tướng khiến những người còn lại đưa mắt nhìn sang.
“Hóa ra là vậy.”
Là một người thông minh ngoại giao đại thần nhanh chóng hiểu ra ý tưởng của quân bộ đại thần. Quả thật nếu làm như vậy bọn họ sẽ có rất nhiều cơ hội nhanh chóng đánh bại Nam Tinh.
Tất cả mọi người trong phong cuối cùng nhìn về phía hoàng đế chờ đợi quyết định cuối cùng, dù sao tại đế quốc này hoàng đế nới mới tính.
“Xem ra các ngươi đều đã thống nhất, như vậy cứ triển khai kế hoạch đi mục tiêu đầu tiên chính là Nam Tinh.”
Hoàng đế đương nhiên cũng không có lý do phản đối kế hoạch này.
Sẽ rất nhiều người bất ngờ khi Đế quốc có thể thống nhất ý kiến nhanh đến vậy, thông thường những kế hoạch như đây sẽ phải trải quan rất nhiều tranh cãi mới đúng, nhưng toàn bộ đầu não của Đế quốc lại cực kỳ thống nhất định hướng kế hoạch quốc gia chỉ trong một cuộc họp. Hiệu suất này thực sự quá kinh khủng, không lẽ nội bộ Đế quốc không có đấu đá chính trị sao?
Thực ra các phe phái trong Đế quốc rất nhiều, bên trong bên ngoài đều có. Nhưng những phe phái này đều biết rằng cuộc chiến lần này quyết định vận mệnh của Đế quốc và cũng là vận mệnh của bọn hắn. Những người này đều hiểu vận mệnh của bọn hắn gắn liền với Đế quốc vì thế mặc dù đấu tranh nội bộ rất khốc liệt nhưng khi đối ngoại bọn hắn đều đồng lòng.
Đặc biệt hơn nữa khi Đế quốc hiện tại có một vị hoàng đế quá quyền lực, quyền lực tới nỗi không một thế lực nào trong Đế quốc dám trái ý hoàng đế. Chính vì có sự áp chế của hoàng đế mới khiến các thế lực trong Đế quốc duy trì tình thế như hiện nay.
“Trước đó chúng ta nên ra mặt điều giải cho mâu thuẫn giữa Nam Tinh và Thái Nguyệt, nếu không ta sợ rằng người bạn của chúng ta sẽ hiểu lầm mất. Ít nhất phải cho bọn hắn thấy được thành ý của chúng ta.”
Đương nhiên hoàng đế không quên dặn dò ngoại giao đại thần nhớ hỗ trợ điều đình giữa hai quốc gia. Dù sao c·hiến t·ranh cũng chưa bắt đầu, làm gì phải vạch mặt nhau ra.
Mọi người trong phòng đều hiểu được ý trong lời của hoàng đế, ngoại giao đại thần nở một nụ cười nói.
“Thần chắc chắn sẽ giúp hai nước hòa giải, xin bệ hạ tin tưởng ở thần.”