Chương 369:
Cũng vào thời điểm này biên giới giữa Ái Lan vương quốc và Mã Liệt vương quốc một cuộc chiến đã bùng nổ.
Ái Lam và Mã Liệt cũng giống như Cát quốc và Hỏa quốc vậy là hai quốc gia thuộc hai phe khác nhau giữa Thánh quốc và Đế quốc, với tính chất đó hiển nhiên hai quốc gia nhìn nhau không vừa mắt là chuyện bình thường.
Biên giới giữa hai vương quốc bị chia cắt bởi một dãy núi lớn kéo dài từ phía đông bắc sang tây nam. Hai bên chia nhau kiểm soát hai mặt của dãy núi Ái Lam kiểm soát mặt phía tây, Mã Liệt kiểm soát mặt phía đông.
Nên nhớ đây chỉ là một dãy núi không phải cả một vùng núi giống như biên giới giữa Nam Tinh và Gray. Chính vì thế biên giới của hai quốc gia này rất nóng, thường xuyên phát sinh xung đột, hai bên thường quay xung quanh dãy núi này tiến hành giao phong.
Bây giờ tại hai bên sườn núi q·uân đ·ội của hai vương quốc đang tụ tập.
Khác với cuộc chiến giữa Nam Tinh và Gray khi quay xung quanh những con đường huyết mạch của vùng núi cuộc chiến giữa Ái Lam và Mã Liệt lại tập trung vào khả năng chiến đấu trên đồi núi hơn, bởi vì con đường duy nhất đủ lớn để một đội quân có thể qua lại không nằm trên lãnh thổ cả hai nước.
Cho nên hai nước c·hiến t·ranh với nhau thường phải lựa chọn điều quân vượt qua những con đèo nguy hiểm xuyên núi. Chính vì thế binh lính của hai nước chính là những người lính sơn cước chuyên nghiệp nhất.
Hiện tại nhì từ bên ngoài những sườn núi này rất yên bình, nhưng bên trong lại có một cuộc chiến cực kỳ nguy hiểm đang diễn ra.
Đoàng đoàng!
Những tiếng súng vang lên thưa thớt giữa núi rừng hoang vắng, cùng với đó là những đàn chim sợ hãi bởi tiếng súng bay thẳng lên trời trốn tránh cuộc chiến đang diễn ra bên dưới.
Đoàng đoàng!
Lại một lần nữa tiếng súng vang lên và ngay lập tức nó lại trở nên lặng im tựa như vừa rồi không có gì xảy ra.
Sột soạt, sột soạt!
Chạy vội trong rừng cây rậm rạp, v·a c·hạm với những cành lá xung quanh bảy người lính mặc trên mình quân phục của Mã Liệt vương quốc đang dùng hết sức bình sinh của mình chạy trốn.
Trên tay bọn hắn không phải là cung tên, nỏ hay kiếm mà là súng, chính xác hơn chính là khẩu M1 thứ v·ũ k·hí đã bị Nam Tinh loại biên từ nhiều năm trước.
Không sai hiện tại Mã Lai vương quốc đang tiến hành thay đổi trang bị cho q·uân đ·ội với v·ũ k·hí chủ lực cho đơn binh chính là súng và nó được ưu tiên trang bị cho lực lượng biên phòng giáp ranh với vương quốc Ái Lam.
Không chỉ Mã Lại vương quốc mà cả kẻ thù của họ Ái Lam vương quốc cũng đang tiến hành thay đổi trang bị cho q·uân đ·ội, đương nhiên cũng là M1 thành v·ũ k·hí chủ yếu của q·uân đ·ội.
Chính vì sự xuất hiện của Long đã khiến cho một cuộc chạy đua vũ trang mới đang hình thành trên toàn bộ đại lục.
Năm năm trước khi Thánh quốc cùng Đế quốc trang bị súng cho một lực lượng nhỏ q·uân đ·ội của bọn họ đã lấy được những thành quả không tưởng, đương nhiên chút thành quả này so với hai siêu cường quốc không là gì nhưng vấn đề là với một lực lượng nhỏ hơn rất nhiều nhưng thành quả bọn hắn lấy được khi chiến đấu lại đã vượt qua sự kỳ vọng của cả hai nước.
Đó cũng là lúc các quốc gia trên thế giới nhận ra sức mạnh của những v·ũ k·hí mới, nếu đã nhìn ra như vậy rồi thì bọn hắn làm sao có thể ngồi yên chờ đợi, thế giới đang thay đổi nếu bọn hắn không đuổi kịp sự thay đổi này sẽ bị đào thải.
Thế là gần như tất cả quốc gia trên thế giới tìm tới Nam Tinh chỉ với một mục đích duy nhất.
Hiển nhiên Nam Tinh nếu chỉ bán ra sản phẩm sẽ không thể nào đáp ứng được lượng nhu cầu khổng lồ của các quốc gia này, đương nhiên Long cũng không có ý định thành nhà máy sản xuất v·ũ k·hí cho thế giới nếu làm như vậy hắn còn bao nhiêu năng lực để đi làm những chuyện khác.
Vì thế hắn quyết định bán công nghệ sản xuất. Đương nhiên cho dù Long có bán công nghệ sản xuất thì không có một quốc gia nào trên thế giới có thể thực sự tự mình sản xuất súng cả, bọn hắn còn không thể tự sản xuất được các loại máy móc gia công cao cấp đâu. Còn chưa kể tới thép dùng cho nòng súng cũng là độc quyền của Nam Tinh.
Ban đầu khi bán ra công nghệ Long đương nhiên cũng dự sẽ từ những lĩnh vực này lũng đoạn năng lực c·hiến t·ranh của các quốc gia trên thế giới.
Nhưng Long lại nhận ra một vấn đề, cho dù đã không bán sản phẩm chỉ bán máy móc sản xuất đã giảm đi rất nhiều áp lực nhưng nhu cầu về những loại máy móc này vẫn thực sự quá kinh khủng chỉ một mình xí nghiệp quốc gia cũng không đủ để đáp ứng toàn bộ nhu cầu. Còn chưa kể tới kim loại sử dụng cho nòng súng, một mình Nam Tinh thực sự không kham nổi.
Long thật sự rất ghen tị với vị hoàng đế kia của Đế quốc, nếu hắn có được Đế quốc rộng lơn như vậy thật tốt biết mấy.
Thành ra suy đi nghĩ lại Long cũng quyết định chuyển giao công nghệ luyện kim cho các quốc gia này, đương nhiên chỉ là công nghệ luyện kim nòng súng hơn nữa còn lạc hậu hơn một đời so với công nghệ của súng M1 thông thường, để bọn hắn có thể tự hành sản xuất. Long đâu có ngu bán công nghệ luyện kim cao cấp nhất của mình cho đám người kia, cho dù ở đây đi chăng nữa thì cái này cũng là bí mật lớn nhất của một quốc gia đấy.
Còn về máy gia công Long cũng quyết định bán ra công nghệ cho các xí nghiệp tư nhân của Nam Tinh để bọn hắn tự hành phát triển buôn bán ra bên ngoài.
Hai mươi tư xí nghiệp các loại đã được viện kỹ thuật quốc gia chuyển giao công nghệ sản xuất bọn hắn có thể tự do ra nước ngoài xây dựng những nhà máy sản xuất này.
Đương nhiên rồi nếu chỉ xây dựng nhà máy ở Nam Tinh thì cũng không đủ nhân lực cho những công việc như vậy, muốn sản xuất những loại máy móc gia công thì công nhân cũng phải có trình độ Nam Tinh làm gì có nhiều công nhân trình độ cho bọn hắn dùng, các xí nghiệp quốc gia còn đang thiếu người đâu.
Vì thế để bọn hắn ra nước ngoài mở nhà máy là điều cần thiết, mặc dù trong những quốc gia này người có đủ trình độ cũng không nhiều nhưng ít ra vẫn có nhân lực để đáp ứng nhu cầu của các xí nghiệp kia.
Đương nhiên những xí nghiệp này cho dù đi xa tới đâu thì trụ sở chính vẫn phải đặt ở Nam Tinh, hơn nữa nhà máy bọn họ xây dựng cho dù lớn tới đâu cũng chỉ có thể đảm nhận một bộ phận sản xuất công việc mà thôi tránh việc một vài quốc gia không biết sống c·hết trực tiếp ăn c·ướp.
Ví dụ như máy tiện chẳng hạn, các bộ phận của nó được sản xuất ở nhiều quốc gia khác nhau, sau đó mới chuyển tới các quốc gia khác lắp ráp rồi lại cho tới sản phẩm cuối cùng mới được chuyển tới các quốc gia có nhu cầu.
Và thế là một chuỗi cung ứng toàn cầu cứ như vậy được hình thành mà Long thậm chí không cần phải ra chút sức lực nào, tất cả đều do các xí nghiệp và các quốc gia tự xây dựng nên nhưng người kiểm soát hệ thống này cuối cùng vẫn là Long.
Đơn giản mà nói không có quốc gia nào trên thế giới có đầy đủ hệ thống công nghiệp, ngoại trừ Nam Tinh thậm chí toàn bộ thế giới đoàn kết lại nếu không sự lũng đoạn này của Long là tuyệt đối.
Cũng chính vì như vậy khiến cho cuộc cách mạng công nghiệp đột nhiên bùng nổ trên khắp thế giới, dù sao những công cụ gia công này cũng không chỉ có thể dùng cho sản xuất v·ũ k·hí, các loại máy móc khác cũng có thể được sử dụng. Thậm chí một số quốc gia như Thánh quốc hay Đế quốc dựa vào những máy gia công này cũng đã có thể sản xuất được một số loại máy móc như động cơ hơi nước. Mặc dù hiệu suất vẫn còn rất thấp nhưng đây là một tín hiệu tốt.
Long không hề sợ hãi bởi việc này, ngược lại hắn rất vui mừng, ít nhất nếu hắn chiếm lĩnh những nơi này cũng không cần thiết phải phát triển công nghiệp từ đầu.
Hơn nữa chỉ cần cuộc cách mạng công nghiệp bồng bột phát triển như vậy giai cấp tư sản sẽ càng lúc càng lớn mạnh, như đã nói giai cấp tư sản cùng giai cấp quý tộc thống trị cũ là kẻ thù thiên nhiên của nhau Long đã xác định sẽ lật đổ cấu trúc xã hội cũ thì cũng chắc chắn sẽ trở thành kẻ thù của giai cấp quý tộc.
Vấn đề chính là như vậy đấy, chỉ cần giai cấp tư sản tiếp tục lớn mạnh Long sẽ có những đồng minh tuyệt vời nhất, và hắn không cần phải chống lại cả thế giới.
Trở lại với chủ đề chính về những người lính của hai vương quốc Ái Lam và Mã Liệt, v·ũ k·hí bọn hắn được trang bị chính là v·ũ k·hí do vương quốc này tự sản xuất. Đây là lần đầu tiên hai bên chính thức đối đầu với nhau khi sử dụng v·ũ k·hí mới, mặc dù trước đó cũng có những cuộc xung đột nhỏ lẻ diễn ra.
Nhưng bởi vì là v·ũ k·hí mới khiến cho hai bên vẫn chưa thể xây dựng một phương pháp chiến đấu mới, chính vì thế cả hai cũng chỉ có thể sử dụng chiến thuật cũ quen thuộc với các bình lính.