Chương 363: Vây (3).
Chu Huy đang rất buồn bực! Vốn dĩ nghĩ rằng đám hải tặc kia sẽ chọn hướng tây đột phá ai ngờ được đám này vậy mà lại lựa chọn hướng đông cùng hướng nam đột phá.
Thành ra cho tới bây giờ hạm đội hắn chỉ huy vậy mà chỉ gặp một vài tàu nhỏ đánh chìm cũng không có bao nhiêu thành tựu. Bây giờ để đuổi kịp chiến đấu, hạm đội của hắn đã tăng lên tốc độ tối đa hướng về phía nam đuổi tới.
Hạm đội đông cùng bắc đã thống nhất hội quân bao vây hạm đội địch, nơi đó quá xa Chu Huy sợ rằng đuổi tới mọi chuyện đã an bài vì thế hắn chỉ có thể lựa chọn đuổi xuống phía nam hội quân cùng hạm đội nam bao vây hạm đội còn lại của địch.
Hạm đội này không đông như hạm đội phía đông nhưng số lượng cũng đủ để hạm đội nam gặp rắc rối.
“Tư lệnh ba mươi phút nữa tới tọa độ chỉ định.”
Nghe vậy Chu Huy tiến tới bên cạnh máy truyền tin cầm lên ống nghe ra lệnh.
“Hải Âu 1, 2, Sói Biển 3 đây là Đại Lập tất cả vào vị trí chiến đấu.”
Ra lệnh cho các tàu trong hạm đội xong Chu Huy lại tiếp tục ra lệnh cho sĩ quan thông tin bên cạnh.
“Đánh điện cho hạm đội nam! Ba mươi phút nữa tới vị trí.”
Bởi vì là điện báo cho nên tin tức càng ngắn càng tốt chỉ cần đủ ý để hai bên có thể hiểu là được.
Rất nhanh ba mươi phút sau hạm đội đã tới tọa độ chỉ định, có điều nơi này vẫn còn khá vắng thi thoảng xuất hiện một vài tàu buồm liền tiện thể xử lý. Nhưng đây không phải chuyện Chu Huy chờ đợi.
“Tư lệnh điện báo từ hạm đội nam! Xin lỗi, tọa độ xxx.”
Rất rõ ràng hạm đội nam đã lỡ hẹn, tọa độ mới là điểm hẹn tiếp theo bọn hắn đưa ra.
Bị muộn là chuyện rất bình thường, đặc biệt khi hạm đội nam còn phải đảm nhận việc xua đuổi hạm đội của địch thì càng khó tính toán thời gian vì thế Chu Huy cũng không có giận giữ ra lệnh cho hạm đội chuyển hướng tới tọa độ chỉ định.
Lần này không còn lỡ hẹn nữa trong tầm nhìn của ống nhòm Chu Huy đã nhìn thấy hạm đội hải tặc bị xua đổi, ở phía tây nam hắn còn thấy được khói đen bốc lên.
“Toàn hạm đội cho phép bắn tự do!”
Tàu chiến của đối phương cũng không mạnh tới mức phải tập trung t·ấn c·ông, mỗi phát đạn đều có thể xử lý một con tàu thì cần gì phải tập trung t·ấn c·ông cứ như bình thường nã pháo là được rồi.
Trong lúc đó hạm đội hải tặc lúc này đã vô cùng hỗn loạn, thời điểm bọn hắn biết là hạm đội tàu bọc thép của Nam Tinh t·ấn c·ông mọi người mặc dù có sợ hãi nhưng lại không hỗn loạn.
Bọn hắn biết hạm đội tàu bọc thép mặc dù mạnh nhưng cũng chỉ có mười bảy t·àu c·hiến trong khi hạm đội của bọn hắn tính cả các tàu buôn cũng có hơn năm mươi tàu cho dù đứng yên cho kẻ địch bắn không biết đến khi nào có thể đánh chìm tất cả.
Nhưng khi thực sự phải đối đầu với hạm đội bọc thép của Nam Tinh bọn hắn mới biết được thực lực của hạm đội này kinh khủng như thế nào.
Bình thường độ chính xác của pháo hạm rất đáng thương, cho dù là pháo ma pháp chuyên bắn thẳng cũng như vậy mười phát thì trúng được một phát đã rất tốt vì thế hạm đội hải quân của các quốc gia thường đánh đổi tầm bắn để lấy được số lượng để bù đắp cho chất lượng. Mỗi t·àu c·hiến đều trang bị một đống pháo ma pháp bị cải tạo thu nhỏ lại tầm b·ắn h·ạ xuống chỉ tầm mười lăm nghìn mét nhưng đổi lại tốc độ bắn cao hơn cùng có thể trang bị nhiều pháo hơn cho tàu.
Một lý do khác chính là pháo ma pháp chỉ bắn thẳng, ở trên biển lại không có cái gì điểm cao trong khi hành tinh lại hình tròn khiến việc bắn xa là gần như bất khả thi với loại v·ũ k·hí này.
Đương nhiên thời đại này cũng không có cái gì khái niệm thế giới hình tròn, chỉ là kinh nghiệm c·hiến t·ranh nhiều năm khiến hải quân các nước ngộ ra được điều này thôi. Bọn hắn kỳ thực không hiểu tại sao như vậy, nhưng điều đó không ngăn cản bọn hắn cải tiến v·ũ k·hí.
Đương nhiên đám hải tặc không có nhiều pháo ma pháp như vậy mỗi tàu cũng chỉ có một vài khẩu pháo ma pháp không đồng đều khiến độ chính xác của tàu bọn hắn lại càng trở nên đáng thương hơn. Nhưng hiện tại thì sao khi đối đầu với hạm pháo của tàu bọc thép một số kẻ thông minh trong đoàn hải tặc nhận ra rằng tỷ lệ bắn chính xác của t·àu c·hiến này ít nhất cũng phải một phần năm, đây đã là gấp đôi so với độ chính xác của các chiến hạm bình thường. Hơn nữa cảm giác như càng bắn độ chính xác sẽ càng tăng cao.
Đã vậy tầm bắn còn vượt xa tầm bắn của pháo ma pháp, trong khi tốc độ của t·àu c·hiến đối phương lại càng vượt xa tàu bọn hắn, cho dù dùng nước mắt phong thần cũng không thoát được.
Bây giờ thì hay rồi bọn hắn đang bị đối phương lùa như lùa vịt, cho dù muốn phân tán trốn thoát cũng không được đối phương phong tỏa rất nghiêm ngặt chỉ cần có tàu vượt qua khu vực liền sẽ bị tập trung đánh chìm.
“Lệnh cho tàu của chúng ta chuyển hướng lên phía bắc phải thoát khỏi đây!”
Ẩn mình trong hạm đội hải tặc thủ lĩnh của đám c·ướp hoảng loạn ra lệnh. Hiện tại mọi con đường đều bị hải quân Nam Tinh phong tỏa chỉ còn lại hướng bắc này. Nhưng nếu tất cả đều chuyển hướng như vậy hạm đội Nam Tinh cũng sẽ đuổi theo vì thế lần này hắn chỉ mang theo hạm đội của mình chạy đi, những tàu còn lại kệ mẹ bọn nó để lũ đó cản đường hải quân địch câu giờ cho bọn hắn bỏ chạy.
“Thuyền trưởng có một nhóm tàu đang hướng bắc bỏ chạy.”
“Ưm! Xem như là quà chúng ta để lại cho tư lệnh đi, cũng không thể để tư lệnh bị đói được ha ha.”
Thuyền trưởng của soái hạm hạm đội nam nghe vậy liền đùa cợt. Những người trên đài chỉ huy nghe vậy cũng cười rộ lên, bọn hắn cũng biết hạm đội phía tây do đích thân tư lệnh chỉ huy không vớt được bao nhiêu thịt, hướng của bọn hắn không có tàu địch bây giờ đang phải khẩn cấp đuổi tới đây.
Dù sao cũng là cấp dưới bọn hắn cũng không thể để tư lệnh nhịn đói được không phải sao.
Chính vì thế hạm đội nam vẫn tiếp tục duy trì tuyến đường của mình ép chặt lấy hạm đội của đối phương không cho bọn hắn thoát ra.
Trong khi đó hạm đội hải tặc lại đã thành công tách khỏi trong tầm nhìn bọn hắn chỉ còn thấy những cột khói bốc lên phía chân trời. Biết rằng mình đã thoát được kẻ địch đám hải tặc điên cuồng hò hét vui sướng như vừa đánh c·ướp thành công vậy.
“Không được chủ quan, tất cả trở về vị trí nhanh chóng rời khỏi nơi này.”
Thấy đã thoát được thủ lĩnh đoàn hải tặc cũng hưng phấn khi tìm được đường sống trong chỗ c·hết nhưng hắn cũng biết hiện tại không phải thời điểm ăn mừng cần phải kéo dài khoảng cách trướng khi đối phương kịp phản ứng.
“Thủ lĩnh phía trước, nhìn phía trước!”
Nhưng lúc này hoa tiêu đột nhiên hoảng hốt hét lớn khiến tên thủ lĩnh không hiểu sao có dự cảm không tốt.
Hắn nhìn về phía chân trời theo hướng hoa tiêu chỉ, nhưng ở vị trí này hắn không thấy được điều gì. Nhưng không vì vậy tên thủ lĩnh từ bỏ cảnh giác hắn kích hoạt ưng nhãn ma pháp khiến tầm nhìn hướng ra xa hơn.
Mặc dù không nhìn rõ ràng nhưng hắn vẫn có thể thấy được có một làn khói đen bốc lên từ phía chân trời.
Tên thủ lĩnh đã quá quen thuộc với làn khói đen kia, nhưng hiện tại hắn hận mắt mình sao không bị mù.
“Quay bánh lái kịch phải nhanh!”
Hoảng hốt hét lớn thủ lĩnh ra lệnh cho thủy thủ đoàn của mình, thấy hoa tiêu đang muốn dùng cờ hiệu ra lệnh cho các tàu trong hạm đội hắn liền vội vã ngăn cản.
“Tiếp tục ra lệnh cho lũ đó tiến tới.”
“Thủ lĩnh nếu làm như vậy!”
Bên cạnh hắn phó thủ lĩnh lo lắng nói.
“Câm mồm! Bây giờ không phải lúc lo lắng được mất, giữ mạng mới là quan trọng nhất.”
Sợ hãi đã lan tràn khắp tâm trí thủ lĩnh, bây giờ hắn chỉ mong có thể thoát khỏi nơi này. Cái gì hạm đội, cái gì hải tặc hắn đã không quan tâm được nữa.