Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 362: Vây (2)




Chương 362: Vây (2)

Lần này tham gia vây g·iết hải tặc có tổng cộng mười hai t·àu c·hiến gồm bốn tàu tuần dương tám tàu khu trục chia thành bốn hướng bao vây toàn bộ quần đảo Sa Huỳnh, mục tiêu lần này chính là tiêu diệt toàn bộ hải tặc trong quần đảo không để bất kỳ tàu nào trốn thoát cho dù có là tàu buôn đi chăng nữa.

Hiển nhiên Nam Tinh cũng biết để đám hải tặc có thể tiêu thụ hàng c·ướp được sẽ có thương nhân hợp tác với chúng vì thế lần này t·ấn c·ông Sa Huỳnh toàn bộ hạm đội đã được thông báo trước không buông tha bất kỳ tàu nào xuất hiện bên trong.

Tàu tuần dương Đại Lập là con tàu tuần dương mới nhất vừa được hạ thủy hai tháng trước cũng là t·àu c·hiến lớn nhất trong biến chế của hải quân Nam Tinh hiện tại với lượng choáng nước hơn mười sáu nghìn tấn tiêu chuẩn và hai mươi hai nghìn tấn khi đầy tải con tàu này hiện là soái hạm của toàn bộ hạm đội liên hợp.

Là t·àu c·hiến lớn nhất của Nam Tinh đương nhiên v·ũ k·hí trên tàu cũng thuộc hàng khủng, tuân thủ theo quy tắc pháo càng nhiều càng tốt trên tàu có tổng cộng mười khẩu pháo 203mm trong đó tám khẩu được bố trí tại bốn tháp pháo đầu và đuôi tàu, hai khẩu còn lại được bố trí hai bên sườn. Cùng với đó là tám khẩu pháo 130mm cũng được trang bị hai bên thân tàu cùng mười sáu khẩu pháo phòng không 20mm.

Đây là một thiết kế mới khi từ bỏ pháo 130mm trang bị pháo 203 mm cho tàu tuần dương phía hải quân cho rằng cần trang bị pháo cỡ lớn đề phòng những trường hợp cần hỏa lực đủ mạnh. Vì thế hải quân có kế hoạch đóng ba tàu lớp này trong tương lai, sở dĩ chỉ đóng ba tàu bởi vì ngay trong nội bộ hải quân vẫn có tiếng nói phản đối kế hoạch này.

Cũng như các t·àu c·hiến khác của Nam Tinh, Đại Lập không hề có vũ khi chống ngầm như bom nổ dưới nước hay v·ũ k·hí chống các loại t·àu c·hiến lớn hơn như ngư lôi. Không sai đâu mục đích ban đầu của ngư lôi không phải dùng để chống tàu ngần mà là chống t·àu c·hiến nó giúp các t·àu c·hiến nhỏ hơn có khả năng đe dọa tới các loại t·àu c·hiến lớn, còn việc chống ngầm thời kỳ đầu đều giao lại cho các loại boom nổ dưới nước.

Hiện tại hải quân Nam Tinh không có kẻ thù bên dưới mặt nước cũng không có loại t·àu c·hiến nào đủ lớn đến mức phải trang bị ngư lôi cả. Chính vì thế đây là thời đại của pháo hạm, thời đại này còn rực rỡ hơn so với thời đại pháo hạm tại Trái Đất, tất cả mọi diện tích trên tàu đều được dành ra cho đại pháo.

Chu Huy dùng ống nhòm cỡ lớn được trang bị trên đài chỉ huy quan sát làn khói đen bốc lên phía xa, hắn đi tới máy truyền tin trong đài chỉ huy bấm vào nút truyền tin nói.

“Trung tâm chiến thuật, đây là đài chỉ huy cho tôi tọa độ tác chiến hiệu quả của các tàu trong hạm đội, mục tiêu phong tỏa khu vực càng rộng càng tốt.”

“Đài chỉ huy! Trung tâm chiến thuật đã rõ, xin chờ.”

Từ bên trong máy truyền tin âm thanh của chỉ huy trung tâm chiến thuật trả lời.

Ngay sau đó các thủy thủ trong trung tâm chiến thuật bắt đầu dùng các công cụ thước kẻ compa đo vẽ tọa độ.

Nhận được tọa độ cụ thể Chuy Huy lại tới bên cạnh máy truyền tin khác, nhấc lên ống nghe ra lệnh.

“Hạm đội chú ý đây là Đại Lập! Hải Âu 1, Hải Âu 2, Sói Biển 3 chuyển hướng tới tọa độ đã chỉ định duy trì tốc độ tiến lên cho tới khí có lệnh tiếp theo.”

Ngay sau đó âm thanh trả lời từ máy truyền tin cũng trở lại.

“Đã rõ Đại Lập, đây là Hải Âu 2 cần ba mươi phút để tới vị trí chỉ định.”

Lần lượt ba tàu trong hạm đội bắt đầu chuyển hướng lấy Đại Lập làm trung tâm tỏa ra hai bên. Đây chỉ là một phân hạm đội trong toàn bộ hạm đội liên hợp với bốn tàu nhiệm vụ của bọn hắn là t·ấn c·ông từ hướng tây đảm bảo không có bất kỳ thứ gì chạy trốn từ hướng này.



Kết thúc liên lạc với các tàu trong hạm đội Chu Huy tiếp tục ra lệnh cho tàu.

“Quay bánh lái sang phải ba mươi độ, toàn bộ thuyền viên chuẩn bị chiến đấu.”

Nhận được mệnh lệnh lái tàu lập tức quay bánh lái, tiếng còi báo động cũng vang lên khắp tàu thủy thủ đoàn lần lượt từng người tiến vào vị trí chiến đấu của mình.

Trong phát thanh khắp tàu vang lên tiếng còi yêu cầu toàn bộ thuyền viên chú ý, rồi âm thanh của Chu Huy bắt đầu vang lên.

“Đây là tư lệnh hạm đội, chúng ta đang tới gần mục tiêu. Hãy làm tốt nhiệm cụ của mình, đây là điều chúng ta được huấn luyện.”

Tiếp tục như vậy phân hạm đội giữ nguyên tốc độ dần áp sát hòn đảo cảnh giới đầu tiên của quân đảo Sa Huỳnh.

Ba mươi phút sau!

“Tư lệnh Hải Âu 2 và Sói Biển 3 bị muộn họ không tới được tọa độ chỉ định.”

Sĩ quan thông tin tới báo cáo, việc các t·àu c·hiến không bắt kịp hay duy trì đội hình là rất bình thường trong huấn luyện chuyện này thi thoảng vẫn xảy ra chứ chưa nói đến việc thực chiến toàn bộ hạm đội như hiện tại.

“Báo cáo vị trí hiện tại của Hải Âu 2 và Sói Biển 3.”

Rồi hắn tiếp tục liên lạc với trung tâm chiến thuật.

“Trung tâm chiến thuật, đài chỉ huy đây cho tôi hướng đi để duy trì đội hình đảm bảo lưới hỏa lực phong tỏa vùng biển.”

“Đài chỉ huy, trung tâm chiến thuật đã rõ!”

“Tư Lệnh điện báo từ Hải Âu 2. Bọn hắn phát hiện tàu vô danh đang cố rời khỏi khu vực. Mục tiêu ở phương vị 073 tầm bắn mười một tới mười ba cây số đã nằm ngoài phạm vị của pháo. Họ đề nghị tách đội hình truy đuổi mục tiêu.”

Ngay khi vừa kết thúc trò chuyện với trung tâm chiến thuật sĩ quan thông tin lại tiến tới báo cáo.

“Gửi điện trả lời! Cho phép Hải Âu 2 tách đội hình, chúc bọn họ trận đầu thành công.”

Sau đó Chu Huy lại tiếp tục ra lệnh cho trung tâm chiến thuật tính toán lại cự ly đội hình và hướng đi để đảm bảo có thể duy trì chi việc cho Hải Âu 2 nếu cần thiết.

Vài phút sau cả hạm đội lại một lần nữa chuyển hướng để có thể đạt được hiệu suất phong tỏa cao nhất.



Sau hơn hai giờ cuối cùng hạm đối cũng tiến vào gần trung tâm quần đảo, từ vị trí này Chu Huy có thể thấy được khói báo động đang bốc lên khắp nơi trên quần đảo, nhưng suốt thời gian đó bọn hắn lại không gặp phải bất kỳ tàu bè nào ngoại trừ con tàu bị Hải Âu 2 đánh chìm.

“Tư lệnh điện báo từ hạm đội phía đông và phía nam.”

Lúc này sĩ quan thông tin lại tới mang theo điện báo của hai hạm đội phía đông và phía nam.

“Đọc!”

“Đang giao chiến, quân địch rất đông cần chi viện.”

Bởi vì phát hiện bị bao vây các hải tặc cho rằng nếu từ phía đông phá vây sẽ khả thi hơn vì đó là hướng xa nhất hướng bao vây ở đó có thể là hướng mỏng nhất vì thế gần như toàn bộ thuyền bè trong quần đảo đều chọn hướng đông và nam đề phá vây.

Chu Huy nghe vậy vội vã ra lệnh cho lính thông tin.

“Gửi điện báo! Báo cáo tình trạng tổn thất của hạm đội!”

Sau một lúc sĩ quan thông tin trở lại cùng với bản giải mã trên tay.

“Hạm đội đông gửi điện báo! Xin lỗi gây hiểu nhầm, không có tổn thất, chúng tôi không đủ quân để ngăn chặn địch trốn thoát.”

Nghe vậy Chu Huy mới thở dài an tâm, hắn tiếp tục ra lệnh cho lính thông tin.

“Thông báo toàn bộ hạm đội hết tốc lực tiến về phía trước.”

Cũng vào lúc này hạm đội phía đông với năm t·àu c·hiến có tàu tuần dương Liên Châu 2 làm soái hạm đang giao chiến với một hạm đội lên tới hai mươi tư tàu các loại trong đó có tàu hải tặc cũng có tàu buôn.

Toàn bộ hỏa lực trên các tàu đều đang bật hết công suất mặc dù vậy vẫn không thể hoàn toàn ngăn chặn kẻ địch len lỏi qua giữa đội hình thoát đi.

Trên tàu Bích Lục tàu hải tặc chỉ huy của đoàn hải tặc Bích Lục lớn nhất vương quốc, hải tặc vương Huyết Thủ đang vô cùng hoảng loạn, lần đầu tiên trong đời hắn nhìn thấy cảnh tưởng chiến đấu thiên về một bên như vậy các t·àu c·hiến đáng tự hào của hắn không có lấy khả năng phản kháng từng chút từng chút một bị những v·ụ n·ổ nuốt chưởng.

Nhìn con tàu bọc thép đang nhả ra khói đen chỉ cách hắn không tới năm kilomet ở đằng xa đang vừa bám theo hạm đội của hắn vừa nổ súng mà hắn lại không làm được gì khiến Huyết Thủ trở nên hoảng loạn.



Rầm!

Một cột nước xuất hiện chỉ cách tàu của hắn hơn năm mươi mét, cột nước này còn cao hơn cả cột buồm của tàu Bích Lục nếu b·ị b·ắn trúng chắc chắn tàu của hắn không thể sống sót.

Gần quá!

Đây là suy nghĩ lóe lên trong đầu Huyết Thủ.

“Mệnh lệnh toàn bộ các tàu phân tán chạy trốn, không cần thiết duy trì đội hình!”

Nói xong Huyết Thủ chuyển sang ra lệnh cho lái tàu.

“Tiến hành di chuyển zích zắc đừng để kẻ địch nhắm trúng.”

“Thuyền trưởng như vậy tốc độ của chúng ta sẽ giảm xuống!”

Thuyền phó ở một bên nói.

“Khốn kiếp nếu không làm như vậy chúng ta sẽ c·hết sạch!”



Trên tàu Liên Châu lúc này hạm trưởng của tàu đang dùng ống nhòm quan sát hạm đội hỗn loạn của kẻ địch sự hỗn loạn này khiến hắn gần như không cần phải chỉ huy mà chỉ cần để cho các sĩ quan v·ũ k·hí cùng pháo thủ làm việc.

“Hạm trưởng có ít nhất sáu tàu đã vượt qua phong tỏa của chúng ta, kẻ địch quá đông chúng ta không thể ngăn chặn toàn bộ.”

Sĩ quan tác chiến tiến tới báo cáo.

“Hạm trưởng tôi cho rằng chúng ta nên co đội hình lại ép kẻ địch lên phía đông bắc, chúng ta có thể phối hợp với hạm đội phía bắc đón đầu bọn hắn.”

Hạm trưởng cũng cảm thấy đề nghị này rất có lý liền yêu cầu trung tâm chiến thuật tính toán lại hướng đi cho hạm đội trong khi ra lệnh cho các tàu co vào đội hình.

“Gửi điện cho hạm đội phía bắc! Đang dồn kẻ địch về hướng đông bắc tọa độ xxx.”

Sĩ quan thông tin nhận lệnh lập tức rời đi, một lúc sau hắn trở lại mang theo điện báo của hạm đội phía bắc.

Trong điện báo không có nhiều lời, chỉ là một tọa độ được xác định.

Hạm trưởng nghe vậy nở một nụ cười hài lòng nhấc ống nghe của máy liên lạc lên.

“Toàn hạm đội đây là Liên Châu hai, các tàu thiết lập đội hình bậc thang trái do tôi dẫn đầu chúng ta sẽ tiến tới điển hẹn với hạm đội bắc. Trong lúc đó cũng đừng để kẻ địch nhân cơ hội trốn thoát.”