Chương 352: Ngân hàng và kế hoạch huy động vốn.
“Hiện tại có bốn ngân hàng đang hoạt động trong vương quốc gồm ngân hàng Tiên Phong, ngân hàng thánh Phan Lai, ngân hàng sông Sinpheni và ngân hàng Vạn Phát. Ngân hàng Tiên Phong là một trong những sản nghiệp của thương đoàn Tiên Phong. Mọi người cũng biết thương đoàn Tiên Phong là thương đoàn hàng đầu đại lục, ngành ngân hàng tiền gửi chỉ là một trong những sản nghiệp của bọn họ. Trong khi đó ngân hàng thánh Pham Lai và ngân hàng Vạn Phát cũng trực thuộc hai thương đoàn lớn của đại lục, nhưng khác với Tiên Phong hai thương đoàn này chủ yếu hoạt động lần lượt ở tây đại lục vào đông đại lục. Cuối cùng là ngân hàng sông Sinpheni, đây là ngân hàng của tinh linh tộc cũng là một phần sản nghiệp của thương đoàn Sinpheni chỉ có điều đứng sau thương đoàn này là tinh linh nữ hoàng.”
Vừa nghe thuộc hạ báo cáo Phong Liêm Nhu vừa quan sát bốn tờ ngân phiếu trên tay.
Những ngân phiếu này là do bốn ngân hàng phát hành, dùng để chứng minh số tiền đã gửi vào ngân hàng.
Thương nghiệp ở thế giới này mặc dù bị kìm kẹp bởi chế độ phong kiến nhưng cũng phát triển khá phát đạt vì thế một lẽ hiển nhiên ngành ngân hàng cũng ra đời từ đó với mục đích chủ yếu tạo tiện lợi cho các thương nhân khi đi xa.
Không ai muốn phải mang theo cả đống tiền nặng cả trăm cân đi theo mỗi khí tiến hành các chuyến viễn dương. Không cần nói tới viễn dương chỉ riêng việc di chuyển vài chục kilomet đã là cực hình rồi, vì thế ngành ngân hàng đã ra đời trong một khoảng thời gian rất lâu rồi.
Cho đến nay ngành ngân hàng ở thế giới này đã phát triển thành một số nghiệp vụ đặc biệt không chỉ có việc quản lý tài khoảng vãng lai của khách hàng.
Như làm trung gian thanh toán, các giao dịch chuyển tiền qua lại giữa bốn ngân hàng này diễn ra rất thường xuyên. Hơn một nửa tài sản giao dịch của hoàng gia hiện tại cũng thông qua bốn ngân hàng này.
Những nghiệp vụ khác còn có cho vay, bảo lãnh và thế chấp.
Có thể nói ngành ngân hàng ở thế giới này đã có một nền móng rất vững chắc, từ các thương đoàn lớn.
Vấn đề là cho tới hiện nay các quốc gia vẫn không nhận thức được rõ ràng tầm quan trọng của ngành ngân hàng, thậm chí ngay cả bản thân người đứng đầu của các ngân hàng này cũng không nhận ra tầm quan trọng của nó.
Ngành này hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của các thương đoàn hàng đầu, không có bất kỳ một hệ thống ngân hàng trung ương nào được thành lập để kiểm soát ngành này.
Thậm chí ngành này cũng không bị thu thuế, toàn bộ nghiệp vụ của ngành này không phải chịu bất kỳ khoản thuế nào.
Không nói ngành ngân hàng hiện đại chỉ riêng những nghiệp vụ hiện tại của ngành ngân hàng cũng là một khoản thu nhập khổng lồ, nhưng đám đầu não của thế giới này vậy mà không thu một khoản thuế nào.
Chính sự bỏ mặc của các quốc gia trên thế giới hiện tại đã khiến Long rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Long muốn tiến hành quản lý ngành ngân hàng, để bọn hắn hoạt động theo khuôn khổ được đặt ra, hắn cũng muốn thu thuế từ hoạt động của ngành này.
Nhưng hiện tại ngành ngân hàng đang bị lũng đoạn bởi bốn cái tên kể trên, đây không phải đơn giản là lũng đoạn trong nội bộ vương quốc mà còn là toàn thế giới.
Nếu hiện tại Long bắt đầu nhúng tay vào ngành ngân hàng, rất có thể bốn cái tên nói trên sẽ lập tức rút khỏi vương quốc việc này sẽ dẫn đến việc giao thương quốc tể của vương quốc chịu đả kích nặng nề.
Mọi hoạt động mua bán với quốc tế không có sự hỗ trợ của bốn ngân hàng sẽ phải chịu tổn thất nặng nề, đừng quên bốn ngân hàng đang lũng đoạn thị trường thế giới. Người nắm đằng chuôi không phải là Nam Tinh mà là bốn ngân hàng trên, một mình Nam Tinh không thể chống lại sức mạnh của bốn ngân hàng.
“Kỹ thuật in rất tốt! Có làm giả được không?”
Phong Liêm Nhu lên tiếng hỏi.
Lời này của Phong Liêm Nhu khiến không khí trong phòng trở nên căng thẳng, không ai ngờ được hắn lại nói ra lời như vậy
Ngồi gần đó là chuyên viên về kỹ thuật in nghe vậy cũng đáp lời.
“Đại nhân những tờ ngân phiếu này có kỹ thuật chống làm giả rất tốt, nếu không có khuôn mẫu có sẵn chúng ta rất khó làm giả.”
“Đừng căng thẳng ta chỉ hứng thú hỏi một chút thôi, ta không ngu ngốc tới mức đi làm giả thứ này.”
Phong Liêm Nhu nở nụ cười trấn an người của mình. Hắn thực sự không có hứng thú với việc làm giả đống ngân phiếu trên tay.
Chưa nói đến lợi ích của việc làm giả, nếu chuyện bị phát hiện hậu quả sẽ không thể tưởng tưởng.
“Nghe nói trước kia đống ngân phiếu này không có kỹ thuật chống làm giả cao cấp như hiện tại. Nhưng sau t·hảm h·ọa ngân phiếu giả đã khiến ba thương đoàn lớn suýt nữa phá sản thì kỹ thuật chống làm giả mới được để ý cao tới vậy.”
Phong Liêm Nhu nói rồi hắn thở dài tiếc hận nói.
“Đáng tiếc đám người kia không gặp phải chúng ta, nếu không ta sẽ cho bọn hắn không gượng dậy nổi.”
Nói xong Phong Liêm Nhu chuyển sang chủ đề khác.
“Chuyện thành lập ngân hàng hoàng gia chuẩn bị thế nào?”
Tạm thời không thể động vào bốn ngân hàng kia không có nghĩa Long không nghĩ nhảy vào ngành này, hơn nữa trong kế hoạch của Long ngân hàng là một thành phần quan trọng trong việc kiểm soát nền kinh tế và cũng là nơi để huy động vốn cho các kế hoạch tương lai. Vì thế hắn liền phải thành lập ngân hàng hoàng gia càng sớm càng tốt.
“Mọi chuyện đã sẵn sàng thưa đại nhân, có điều chúng ta rất khó cạnh tranh lại với bốn ngân hàng kể trên, nếu bọn họ tiến hành chèn ép…”
“Không sao! Bốn ngân hàng kia sắp tới sẽ không có thời gian quan tâm tới chúng ta.”
Phong Liêm Nhu tự tin nói. Một mình Nam Tinh không phải đối thủ của bốn thương đoàn kia vì thế Long đã tìm cho bọn hắn những đối thủ xứng tầm, Đế quốc và Thánh quốc chính là những đối thủ đó.
Long đã thành công thuyết phục sứ giả của hai quốc gia này về vấn đề của ngành ngân hàng, không có quá nhiều khó khăn chỉ cần tiết lộ cho bọn hắn một chút lợi nhuận của ngành ngân hàng thôi cũng đủ để đánh thức hai siêu cường này biến cả hai thành những con sói đói.
Long tin rằng với sức mạnh của hai siêu cường bốn thương đoàn sẽ không có bất kỳ cơ hội nào, việc của Long là chỉ cần phối hợp với hai siêu cường là được.
Ngược lại hắn cũng có lợi thế của riêng mình, hắn sẽ yêu cầu các giao dịch liên quan tới kỹ thuật mới phải thông qua ngân hàng hoàng gia, cho dù Đế quốc hay Thánh quốc cũng vậy nếu bọn hắn muốn mua bán tất cả những gì liên quan tới kỹ thuật mới vậy thì đem tiền tới gửi vào ngân hàng hoàng gia.
Mọi giao dịch về kỹ thuật mới bên ngoài ngân hàng hoàng gia đều sẽ không thể thực hiện được. Với lợi ích từ các sản phẩm kỹ thuật mới Long tự tin rằng ngân hàng hoàng gia sẽ nhanh chóng có được chỗ đứng vững chắc trong ngành, tới lúc đó Long sẽ không cần phải lo lắng về vấn đề của bốn ngân hàng nữa.
Kết thúc vấn đề của bốn ngân hàng ở đây, Phong Liêm Nhu chuyển sang chủ đề khác quan trọng hơn.
“Việc phát hành trái phiếu chuẩn bị thế nào?”
Kế hoạch năm là một kế hoạch khổng lồ với một kế hoạch như vậy nguồn tài chính cần thiết cho kế hoạch này cũng là một nguồn tài chính khổng lồ.
Hiển nhiên ngân khố quốc gia không có số tiền lớn như vậy để làm chuyện này, cho dù có kỹ thuật muốn bán cũng không phải dễ như vậy Long phải đảm bảo kỹ thuật chảy ra không thể thay đổi quá nhanh nếu không sẽ là t·hảm h·ọa cho ngành công nghiệp non trẻ.
Thậm chí đích thân ra mặt buôn bán với lợi thế chất lượng cũng như quy mô Long có thể tự tin kiểm soát toàn bộ thị trường. Nhưng làm như vậy muốn tích lũy đủ tiền cho kế hoạch đến bao giờ, phải biết sản xuất cũng cần thời gian trong khi Long đang có nhu cầu cấp thiết cho một số tiền khởi đầu.
Vì thế hắn lựa chọn vay nợ để có nguồn tài chính khởi đầu. Đương nhiên trái phiếu này do thương khố quốc gia phát hành chứ không phải ngân hàng hoàng gia, hiện tại ngân hàng hoàng gia còn chưa có uy tín lớn tới vậy chỉ có thể sử dụng danh nghĩa quốc gia để phát hành.
“Đã chuẩn bị sẵn sàng thưa đại nhân. Lần này chúng ta chủ yếu chào hàng các thương đoàn phương bắc đã có sự quen thuộc với chúng ta, dự kiến có thể huy động được khoảng một trăm nghìn tiền vàng.”
“Một trăm nghìn, như vậy chúng ta vẫn còn thiếu bốn mươi nghìn sao?”
Dự toán ban đầu trong năm nay cần khoảng bốn trăm tám mươi nghìn tiền vàng nhưng trong ngân khố quốc gia không có nhiều tiền như vậy, đây là còn tính cả tiền Long kiếm được trước khi thống nhất vương quốc.
Tính đi tính lại bọn hắn thiếu khoảng một trăm nghìn tiền vàng, vay thêm bốn mươi nghìn là nguồn vốn dự phòng dành cho các trường hợp khẩn cấp.
“Thưa đại nhân chuyện này rất khó, bởi vì vương quốc vừa trải qua c·hiến t·ranh các thương nhân cũng nghi ngờ năng lực trả nợ của vương quốc trong thời gian ngắn.”
Một cấp dưới của Phong Liêm Nhu nói. Nhưng đây không phải lời Phong Liêm Nhu muốn nghe.
Hắn hiện tại cần tìm cách kiếm thêm bốn mươi nghìn đồng vàng kia, nếu không kế hoạch trong một năm tới sẽ phải điều chỉnh.
Thời đại này rất thiếu khuyết các công cụ huy động vốn, vì thế ngoại trừ phát hành trái phiếu vay tiền bên ngoài gần như không có cách nào khác. Không có ngân hàng làm trung gian rất nhiều công cụ huy động vốn rất khó thực hiện.
Suy tư một lúc cuối cùng Phong Liêm Nhu chỉ đành lên tiếng.
“Đi hỏi bên bộ ngoại giao một chút xem có thể vay nợ nước ngoài được không. Nếu không có lẽ phải tìm tới Đế quốc và Thánh quốc yêu cầu bọn họ thanh toán trước một phần.”
Giao dịch giữa Nam Tinh và hai siêu cường là giao dịch tiền trao cháo múc, toàn bộ khoản tiền được các bên thanh toán trong năm nay đã tính vào dự toán, nếu muốn hai siêu cường kia bỏ thêm tiền thì cũng chỉ có thể yêu cầu bọn hắn thanh toán trước một phần của năm sau.