Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 287: Kẻ thù truyền kiếp.




Chương 287: Kẻ thù truyền kiếp.

Tin tốt không truyền ra khỏi nhà tin xấu truyền khắp thiên hạ việc Gray xâm lấn chỉ trong vài ngày đã truyền khắp vương quốc.

Vương quốc vừa mới trải qua n·ội c·hiến lại đang đối ngoại c·hiến t·ranh, bây giờ lại đột nhiên bị Gray đâm một đao thử nói ai không lo lắng.

Các quý tộc khắp nơi nghe tin này cũng bắt đầu rục rịch, bọn hắn không phải sợ Gray xâm lấn mà đang vui trong lòng bọn hắn lúc này ước gì Gray làm loạn lên khiến hoàng gia tổn thất nặng nề bọn hắn sẽ có cơ hội đông sơn tái khởi đuổi hoàng gia ra khỏi vùng lợi ích của mình.

Rất nhiều quý tộc lại bắt đầu tích trữ lương thực v·ũ k·hí, tiến hành trưng binh. Đương nhiên không phải phản loạn, cho bọn hắn mười lá gan cũng không dám làm như vậy bọn hắn là đang muốn tự bảo vệ mình. Quốc gia muốn loạn không có vũ lực bảo vệ như vậy thì chỉ có thể chờ người tới làm thịt.

Đặc biệt là các quý tộc phía tây, mặc dù lệnh điều quân đã được ban bố nhưng rất nhiều quý tộc q·uân đ·ội vẫn chưa có động tĩnh. Bọn hắn cũng muốn đức vua bị tổn thất nặng từ đó rút khỏi Sơn Thạch, chỉ cần rút khỏi Sơn Thạch các quý tộc có vô số cách để hoàng gia không thể trở lại được nữa.

Nhưng bọn hắn cũng không phải không làm gì, q·uân đ·ội của bọn hắn đã sẵn sàng chỉ cần mệnh lệnh liền có thể hành dộng.

Vấn đề hiện tại chính là các quý tộc phía tây đều đang rất phân vân, bọn hắn muốn mượn tay Gray đuổi đi quân của hoàng gia nhưng cũng sợ một khi quân hoàng gia đi bọn hắn không ngăn được quân Gray toàn bộ phía tây sẽ bị dày xéo mảnh đất này là căn cơ của bọn hắn một khi bị không chịu được q·uân đ·ội hoàng gia trở lại là điều rất dễ dàng, thậm chí không cần chờ q·uân đ·ội hoàng gia trở lại bọn hắn đã tự sụp đổ trước.

Dù sao đến lúc đó không còn pháo đài Sơn Thạch làm địa thế phòng thủ cũng không còn q·uân đ·ội hoàng gia hỗ trợ đội quân đã tổn thất nặng trong cuộc chiến trước đó của bọn hắn ngăn được quân Gray hay không cũng là một vấn đề.

Hiện tại các quý tộc đều đang do dự muốn hay không trợ giúp q·uân đ·ội hoàng gia, không trợ giúp bọn hắn sợ bị Gray làm thịt nhưng trợ giúp bọn hắn lại sợ bị đức vua làm thịt.

Nhưng chuyện này rất nhanh có chuyển cơ bởi hai ngày sau đó Lý công tước điều động bốn nghìn quân tiếp viện cho Sơn Thạch.



Các quý tộc khác thấy vậy một số người liền tới gặp Lý công tước, không ai biết bọn họ nói chuyện gì chỉ biết sau khi rời đi các quý tộc này cũng điều quân chỉ viện cho Sơn Thạch.

Thấy các lão đại đều đã hành động các tiểu quý tộc cũng không dám chậm trễ lần lượt điều quân chi viện.

Đương nhiên đây chỉ là hành động chủ yếu từ các quý tộc tây bắc cùng trung bộ, các quý tộc tây nam hiện tại không có lực điều quân chi viện, bọn hắn còn phải tập trung đối phó với cánh quân thứ hai của Gray đâu.

Ngồi trong thư phòng của mình Lý công tước đang đánh cờ với một lão già, lão già này bề ngoài tuổi tác so với Lý công tước không sai biệt lắm. Đầu tóc đã hoa râm nhưng khoác trên người một bộ trang phục sang quý, hiển nhiên thân phận người này không đơn giản.

Nghe xong quản gia báo cáo chuyện xảy ra Lý công tước thở dài đặt con cờ trên tay xuống nói.

“Aiz! Đám người này ánh mắt cũng quá thiện cận lại muốn dung túng Gray tiến vào. Nếu Gray thực sự chiếm được tây bộ đến lúc đó liền phải cắt đấu cầu hòa, cắt đất của ai không phải đất của chúng ta sao hoàng gia mặc dù có tổn thất nhưng làm sao lớn bằng tổn thất của giới quý tộc. Vùng đất này là căn cơ của chúng ta, bọn chỉ vì muốn đuổi đi hoàng gia liền sẵn sàng gây tổn hại tới căn cơ của mình. Hắc tới lúc đó mất căn cơ hoàng gia không phải nhổ bọn hắn phát một sao?”

Lão già cũng đặt một con cờ xuống nói.

“Không thể trách bọn hắn làm thổ hoàng đế quá lâu đột nhiên có người nhảy vào cưỡi trên đầu minh ai có thể chịu được. Ít nhất ngài nên cảm thấy may mắn bọn hắn không ở sau lưng giúp đỡ Gray.”

“Bọn hắn dám!”



Lý công tước nghe vậy gằn từng chữ nói, trong ánh mắt ông ta tràn ngập sát khí.

“Ta cũng chỉ nói như vậy thôi công tước không cần xem là thật.”

Lão già thấy Lý công tước biểu cảm như vậy lên tiếng trấn an.

“Không! Ngươi nhắc nhở ta là chính xác, giới quý tộc cũng không phải ai cũng đủ tỉnh táo ta không nhầm hẳn cũng có không ít kẻ không an phận muốn thông đồng với Gray. Ta phải ngăn chặn chuyện này.”

Lý công tước cảnh giác nói.

Ông ta mặc dù đánh cờ với hoàng gia với các quý tộc khác nhiều năm nhưng dù sao đây cũng là chuyện trong nhà mình là vấn đề nội bộ của Nam Tinh. Một khi dẫn người bên ngoài vào như vậy nó cũng không còn là vấn đề nội bộ Nam Tinh nữa, mọi thứ sẽ vượt ngoài tầm kiểm soát. Giống như trận nôi chiến vừa qua mặc dù bề ngoài là cuộc n·ội c·hiến nhưng thực ra là cuộc c·hiến t·ranh dành quyền ảnh hưởng của Đế quốc và Thánh quốc.

Lý công tước kỳ thực không muốn dẫn người bên ngoài vào, nhưng ông ta không muốn không có nghĩa người khác không làm ông ta không ngăn nổi, cũng biết chỉ có thể làm như vậy mới ngăn được đại hoàng tử.

Đế quốc và Thánh quốc mặc dù can thiệp vào cũng chỉ là tranh dành ảnh hưởng không có nguy cơ đánh mất lãnh thổ nhưng hiện tại lại là vấn đề khác quốc vương đối với Thái Nguyệt dụng binh Gray nhân cơ hội mà vào cho dù Đế quốc muốn cũng vô pháp hỗ trợ vương quốc như vậy có nghĩa vương quốc phải một mình đối mặt với Gray. Chiến thắng liền đuổi Gray ra khỏi còn có thể nhân cơ hội phản công, thua liền phải cắt đất cầu hòa sau đó dần đi vào suy bại tương lai có thể có cơ hội đông sơn tái khởi nhưng trong mười hai mươi năm liền không có cơ hội đó.

Bọn hắn là quý tộc của Nam Tinh vận mệnh của bọn hắn gắn liền với vận mệnh của Nam Tinh quốc gia xảy ra chuyện bọn bọn hắn là những người chịu xung kích lớn nhất chớ nói gì tới cuộc chiến này diễn ra trên gốc rễ của bọn hắn.

Lý công tước không lo lắng sẽ mất nước, Đế quốc sẽ không để chuyện này xảy ra, thậm chí cả Thánh quốc cũng không cho phép Gray làm lớn thoát khỏi chưởng khống của bọn hắn nhưng như đã nói không mất nước nhưng nếu thua liền mất đất. Đừng quên quý tộc sở hữu lãnh địa khác biệt với quý tộc bình thường chính là ở lãnh địa, ở đất không có đất bọn hắn không là gì cả như vậy liền rửa cổ chờ đợi hoàng gia đến chém.

Lý công tước đứng dậy muốn đi ra ngoài nhưng lại bị lão già đối diện giữ lại.



“Ai ai ngươi vội cái gì hết ván này cũng không mất bao nhiêu thời gian thấy sắp thua liền muốn chạy sao?”

Lão già giữ lấy tay Lý công tước muốn ông ta trở lại bàn cờ của mình nhưng Lý công tước làm sao có thể để lão già như ý giật lấy tay áo thoát khỏi bàn tay lão già nói.

“Làm sao không vội đây là chuyện quan trong chậm một chút liền có thể xảy ra chuyện ngươi cũng không muốn lãnh địa nhà mình gặp họa phải không ha ha.”

Lý công tước lời nói lẫm nhiên cười lớn rời khỏi phòng nhìn ra ông ta cực kỳ đắc ý. Lão già thấy vậy thở dài nhìn ván cờ trước mặt tiếc nuối rồi vội vã đuổi theo.



Cổng thành tây pháo đài Sơn Thạch dấu vết c·hiến t·ranh chưa bao giờ biến mất khỏi nơi này, có chăng nó chỉ phai đi theo năm tháng nhưng khi chưa hoàn toàn biến mất những trận chiến khác lại đến khác lên nơi này những dấu vết mới.

Ngoài tường thành vô số thây khô khắp đồng, có không ít binh sĩ Gray đang thu dọn t·hi t·hể của đồng đội quy tắc c·hiến t·ranh cho phép bọn hắn thu dọn xác sau trận chiến để tránh thối rữa gây ra d·ịch b·ệnh.

Dưới thành hiện tại chủ yếu cũng chỉ có xác của lính Gray rất ít t·hi t·hể của lính Nam Tinh âu cũng do lợi thế vượt trội về v·ũ k·hí của bọn hắn mặc dù lợi thế này có thể sẽ biến mất sau vài ngay nữa.

Trong doanh trại chủ tướng Gray đại tướng quân của bọn hắn vừa kết thúc họp bàn chiến thuật với các tướng lĩnh xong trở về đi vào lều trại đại tướng quân thấy cảnh tượng bên trong ánh mắt trừng lớn tràn đầy dục vọng.

Giữa lều trại là một giường lớn, trên giường lúc này đã nằm một tiểu mỹ nhân nàng chỉ mặc một bộ áo lót chỉ đủ che đi ngực của mình hạ thân bị một lớp chăn lông phủ lên nhưng lại để lộ ra cặp chăn tráng nõn không chút che chắn.

Nếu Long ở đây hắn liền có thể nhận ra tiểu mỹ nhân trước mặt nàng không ai khác chính là tiểu thư của hầu tước Lý gia Lý Hồng Ngọc, người hắn đang săn lùng.