Chương 288: Số phận.
Đại tướng quân nở một nụ cười dâm dục nói.
“Ha ha tiểu mỹ nhân chờ ta lâu chưa?”
Hắn vừa nói vừa tiến tới ngồi xuống bên cạnh giường, Lý Hồng Ngọc thấy vậy vội vã sà vào lòng đại tướng quân hai tay ôm lấy cổ hắn làm nũng.
“Đại nhân làm sao ngài về muộn như vậy nô gia chờ ngài buồn chán muốn c·hết.”
Mỹ nhân trong lòng làm nũng một tên đàn ông như đại tướng quân làm sao có thể cưỡng lại được, bàn tay của hắn ăn mặn di chuyển khắp cơ thể Lý Hồng Ngọc cảm nhận làn da nõn nà của nàng ghé sát vào tai nàng cười dâm nói.
“Ha ha là lỗi của ta xin tiểu mỹ nhân tha thứ. Ta nguyện vì nàng bồi tội.”
Lý Hồng Ngọc cũng ghé vào tai đạ tướng quân lưỡi thơm hơi vương ra liếm lấy vành tai hắn quyến rũ tận xương trả lời lại.
“Nha như vậy ta đây phải phạt ngươi ngày mai không thể xuống giường.”
“Ha ha như vậy ta đây đành phải chịu phạt vậy, chỉ mong tiểu mỹ nhân có thể tha thứ.”
Vừa nói bàn tay to của hắn đã đáp lên cặp ngực vẫn chưa trưởng thành của nàng.
Lý Hồng Ngọc thấy vậy tay nhỏ đánh lên bàn tay không an phận kia ra vẻ chán ghét nói.
“Chán ghét chỉ giởi chiếm tiện nghi của người ta.”
“Ha ha ai bảo tiểu mỹ nhân nhà ta đẹp như vậy ta đây không nhìn được nha.”
“Hứ! Người ta đã đi theo ngươi tới đây rồi ngươi còn ức h·iếp người ta. Ngươi lúc nào thì trở về, trong quân doanh này toàn đàn ông ta ở đây liền chỉ có thể ngày ngày trốn trong này ngột ngạt c·hết.”
Lý Hồng Ngọc bất mãn nói, thời gian qua nàng quả thật chỉ trốn trong doanh trướng của đại tướng quân rất ít đi ra ngoài. Trong hoàn cảnh hiện tại của nàng nói như vậy thật không sai, nhưng nàng thật sự chỉ vì cảm giác ngột ngạt liền mở miệng sao?
“Nhanh thì hai tháng, lâu thì ba tháng liền có thể trở về tiểu mỹ nhân không cần phải lo.”
Có lẽ cảm thấy có lỗi với Lý Hồng Ngọc đại tướng quân nói ra thời gian dự kiến cho cuộc chiến này. Mặc dù để lộ thời gian dự kiến cho cuộc chiến là điều rất nguy hiểm, đối phương có thể căn cứ vào đó phán đoán lượng quân lực và hậu cần chuẩn bị từ đó phán đoán ra quy mô cuộc chiến bọn hắn muốn hướng tới rồi đưa ra cách đối ứng nhưng đại tướng quân không quá lo lắng.
Nàng này ngày ngày đều ở trong doanh trướng có thể nói chuyện với ai để lộ tin tức này.
“Nhanh như vậy, Gray đã mạnh tới mức như vậy rồi hay là Nam Tinh quá yếu?”
Lý Hồng Ngọc nghe trong lòng vui mừng hỏi.
“Ha ha đương nhiên là Gray mạnh lên rồi.”
Đại tướng quân tận dụng cơ hội trang bức với tiểu mỹ nhân trong lòng, đàn ông mà có gái ở đây đương nhiên phải lên mặt.
“Ah như vậy các ngươi định xử lý quốc vương Nam Tinh như thế nào?”
Lý Hồng Ngọc tò mò hỏi.
Nhưng nó lại dẫn tới ánh mắt đầy hứng thú của đại tướng quân, hắn hứng thú hỏi.
“Nàng nghĩ chúng ta nên xử lý hắn như thế nào?”
Lý Hồng Ngọc nghe vậy làm như không tim không phổi nói.
“Vua của kẻ địch hẳn phải g·iết.”
“Ha ha!”
Đại tướng quân cười lớn cực kỳ ngả ngớn thậm chí không có ý định che dấu những người bên ngoài. Lý Hồng Ngọc hoang mang nhìn đại tướng quân không hiểu hắn đang cười cái gì, những lời vừa rồi của nàng khiến hắn cười sao? Có lẽ là như vậy đi.
Cười một lúc đại tướng quân mới dừng lại đùa cợt nhìn nàng nói.
“Tiểu mỹ nhân ngươi nghĩ gì rồi, chúng ta làm sao có thể bắt được vua của Nam Tinh.”
Hắn đã biết được tiểu mỹ nhân trong lòng đang nghĩ cái gì, cũng là quá trẻ tuổi chưa trải sự đời nha.
“Ah! Không phải diệt Nam Tinh liền bắt được vua của bọn hắn sao? Không lẽ tên kia t·ự s·át?”
Lý Hồng Ngọc không hiểu hỏi.
“Ha ha ai nói chúng ta diệt Nam Tinh rồi!”
Nghe vậy Lý Hồng Ngọc thoát khỏi lòng đại tướng quân hỏi.
“Không phải c·hiến t·ranh liền như vậy sao? Nếu không làm sao lại c·hiến t·ranh.”
Lý Hồng Ngọc trong mắt toát ra vẻ giận giữ không cam lòng hỏi. Nàng vốn nghĩ rằng Nam Tinh sẽ mất nước, tên kia sẽ c·hết trong lòng đang rất vui mừng nhưng lại không ngờ tất cả đều do nàng tự suy diễn.
“Ha ha tiểu mỹ nhân của ta nàng còn quá trẻ không hiểu chuyện này. Nói ra rất phức tạp, tóm lại chúng ta không diệt được Nam Tinh.”
Lý Hồng Ngọc nghe vậy trong mắt lóe lên nàng nghĩ tới những kiến thức trong đầu mình lại tựa vào lòng đại tướng quân nói.
“Đại nhân, nhân gia rất tò mò tại sao lại như vậy nói cho nhân gia biết được không.”
Đại tướng quân thấy tiểu mỹ nhân lại quay trở lại trong ngực mình làm nũng trong lòng hư vinh cũng được thỏa mãn, hắn cũng muốn thể hiện tri thức của mình cho tiểu mỹ nhân trong lòng thỏa mãn lòng hư vinh nhưng nghĩ tới cậu em của mình đang rục rịch dưới thân hắn chỉ đành cất suy nghĩ này sang một bên.
“Cái này cũng được nhưng trời đã muộn. Tiểu mỹ nhân còn chưa trừng phạt ta nha.”
Lý Hồng Ngọc nghe vậy khuôn mặt đỏ lên đấm nhẹ vào lồng ngực đại tướng quân nói.
“Chán ghét chỉ biết bắt nạt người ta.”
Ha ha!
Đại tướng quân lại cười lớn xoay người đè Lý Hồng Ngọc xuống dưới thân, hắn đưa miệng tới bắt đầu thưởng thức cơ thể thanh xuân của tiểu mỹ nhân trong người.
Lý Hồng Ngọc cũng rất phối hợp để hắn tùy ý dâm ngoạn cơ thể mình, thậm chí đôi khi còn nũng nịu rên rỉ khiến đại tướng quân dục vọng bùng cháy.
Đại tướng quân quá chăm chú tới cơ thể trong lòng không nhìn thấy ánh mắt của vị tiểu mỹ nhân trong lòng đã tràn ngập ngọn lửa phẫn nộ, ẩn sâu bên trong còn có cả thù hận nhưng rất nhanh những cảm xúc này biến mất hoàn toàn chỉ để lại một ánh mắt dâm dục đầy lấy lòng hướng về đại tướng quân.
Tiếng đàn bà rên rỉ đàn ông thở dốc vang lên trong doanh trướng của đại tướng quân những người lính canh gác xung quanh lại làm như không thấy tiệp tục nhiệm vụ của mình cho đến khi mọi thứ dần chìm vào đêm tối.
Sáng hôm sau mặc dù những tia nắng đầu tiên chưa xuất hiện trên phiến đại địa này nhưng ánh sáng cũng đã lờ mờ xuất hiện có thể giúp con người hoạt động mà không cần phải dùng tới đuốc.
Đi ra khỏi doanh trướng đại tướng quân ngáp một hơi thật dài duỗi cái lưng mệt mỏi, vận động gân cốt.
Nghĩ tới chuyện đêm qua đại tướng quân không khỏi cười thỏa mãn, tiểu mỹ nhân cũng chỉ là tiểu mỹ nhân kinh nghiệm giường chiếu quá ít nói muốn cho hắn hôm nay không xuống giường được nhưng cuối cùng vẫn phải cầu xin hắn tha thứ, không như các quý tộc phu nhân kia dây vào các nàng cuối cùng ăn đau khổ chính là hắn.
Cũng giống như các nông dân lên đồng từ lúc trời còn chưa sáng đại tướng quân cũng lựa chọn công thành vào thời điểm này. Lý do thì cũng giống như các nông dân vậy tranh thủ trước khi nắng gắt công thành sẽ giúp các binh lính thoải mái hơn hắn cũng không muốn làm việc vào cái thời tiết c·hết tiệt kia.
May mắn đây là công thành bọn hắn nắm giữ quyền chủ động, nếu là dàn quân trên chiến trường hay tao ngộ chiến liền cũng không cần lo lắng nắng hay không nắng hai bên cũng không thể vì trời quá nằng mà rút quân khi không đánh một trận. Trên chiến trường không ai muốn đưa lưng về phía kẻ địch cả đây không khác nào chịu c·hết.
“Tướng quân đêm qua ngươi quá ác độc các anh em đều than vãn.”
Bên cạnh hắn đội trưởng đội hộ vệ biểu cảm bẩn thỉu nói.
“Hắc! Yên tâm đi lão tử làm sao quên các ngươi được, chờ một thời gian các ngươi sẽ được hưởng.”
Đại tướng quân khuôn mặt bỉ ổi ghé vào bên tai đôi trưởng nói.
“Như vậy ta đây thay các anh em cảm ơn ngài trước ha ha!”
Đội trưởng nghe vậy đội trưởng đôi mắt sáng lên nói. Là đội trưởng đội hộ vệ của đại tướng quân hắn đường nhiên nhìn qua Lý Hồng Ngọc, cái khí tức trẻ tuổi thanh xuân phát ra trên người nàng làm hắn vô cùng thèm thuồng hôm nay được lời này của đại tướng quân hắn rất mong chờ tới ngày đó.
“Ha ha cũng không phải lần đầu tiên ngươi còn sợ ta quên các anh em!”
Đây cũng không phải lần đầu tiên hắn làm như vậy trong mắt hắn trừ phu nhân của hắn thì tất cả các ả đàn bà khác đều là công cụ. Không phải công cụ phát tiết liền là công cụ chính trị lôi kéo nhân tâm.
Nói xong đại tướng quân lên ngựa tiến ra chiến trường nơi đó các binh lính đã tập hợp sẵn đội hình công thành. Kế hoạch này đêm qua bọn hắn đã định xong sáng hôm nay đại tướng quân thức dậy liền có thể tiến thẳng ra chiến trường.
Trong doanh trướng Lý Hồng Ngọc đã thức dậy một đoạn thời gian nàng cũng nghe tới tiếng cười phóng đáng bên ngoài nhưng lại không nghe được nội dung trò chuyện của bọn hắn. Chờ xác nhận đại tướng quân rời đi nàng liền tiếp tục ngủ, dù sao ngày hôm nay cũng không có việc gì làm chỉ cần chờ tin tiền tuyến là được.