Chương 276: Phản công (4)
Từ từ tiến lên dưới bóng đêm của các binh sĩ cẩn thận rà soát từng góc phố từng ngôi nhà, mặc dù bọn hắn có pháo sáng yểm trợ nhưng cho dù ánh sáng mặt trời cũng không thể chiếu tới toàn bộ ngóc ngách soi sáng bóng đêm nói gì tới một vài quả pháo sáng le lói.
Bóng hình những người lính in lên tường một tiểu đội cận thận tiếp cận cánh cửa của một ngôi nhà chia ra tựa lưng vào hai bên tường, người đứng đầu bên trái rút ra pháo sáng nhỏ treo sau eo người bên phải đã đặt tay lên chốt cửa.
Hai người nhìn nhau gật đầu người bên trái đốt lên pháo sáng, cánh cửa cũng bị mở ra pháo sáng bay vào trong phòng cùng một lúc các binh sĩ tràn vào trong căn nhà.
Dưới sự yểm trợ của pháo sáng bọn hắn dễ dàng quan sát được toàn cảnh trong nhà, xác nhận căn nhà đã an toàn xong bọn hắn liền bố trí hỏa lực yểm trợ rồi tiếp tục di chuyển sang những căn nhà khác.
Những binh lính này thuộc đại đội hai từ tiểu đoàn hai làm nhiệm vụ giữ điểm số bốn nhận lệnh đẩy lên phía trước muốn bao vây sau lưng kẻ địch, vốn dĩ bọn hắn nghĩ rằng sẽ gặp phải chống cự quyết liệt nhưng lại không ngờ rằng đã qua một đoạn đường rồi vẫn không thấy bóng dáng đối phương.
Phải biết nơi giao chiến cũng chỉ cách đây hai con phố nếu đối phương không ngăn cản như vậy bọn tiểu đoàn liền sẽ chĩa nòng súng vào sau lưng bọn hắn.
Các binh sĩ đương nhiên sẽ không gặp phải chống cự mà buông lỏng cảnh giác, bọn hắn vẫn rất chuyên nghiệp làm theo từng bước được huấn luyện, bọn hắn biết nếu không gặp chống cự ở đây phía trước liền càng hùng hiểm đây là kinh nghiệm chiến trường.
Các binh sĩ không biết rằng ẩn mình trên đoạn đường bọn hắn tiến lên đang có những bóng người dưới sự yểm hộ của bóng đêm từ từ chờ đợi bọn hắn tiến tới.
Trên tầng hai của một căn nhà cạnh đường ba bóng đen đang lén lút tiếp cận những tấm cửa số khép hờ, bọn hắn ẩn mình sau tường chỉ để lộ ra những mũi tên sắc bén đã được kéo căng hướng về những binh sĩ bên dưới đang tiếp cận chờ đợi bọn hắn tiến vào tầm bắn.
Bên dưới tầng một của căn nhà cũng có những bóng đen nấp trong bóng tối ánh mắt bọn hắn đều cực kỳ sắc bén mũi tên trên tay cũng đã kéo căng, không chỉ vậy ẩn mình dưới những bức tường, những con hẻm pháo sáng không thể chiếu tới là những lưỡi kiếm sắc bén đã ra khỏi vỏ chỉ còn chờ cơ hội để được tắm máu.
Các binh sĩ cũng không thể nào đều kiểm tra từng căn nhà một, nếu làm như vậy tốc độ của bọn hắn sẽ phi thường chậm sợ rằng tới nơi trận chiến đã đánh xong, vì thế bọn hắn chỉ lựa chọn những ngôi nhà khả nghi hoặc có tiềm năng bố trí điểm phòng thủ để kiểm tra.
Cho nên hiện tại bọn hắn đã tiến vào vòng mai phục của đối phương mà không hề hay biết, tên đã nhằm thẳng vào bọn hắn chỉ chờ thời cơ phát động.
Nhưng mặc dù các binh sĩ của quân đoàn một đã tiến vào tầm bắn tên vẫn chưa bay ra, chúng vẫn tiếp tục di chuyển theo hướng đi của các binh sĩ không hề rời khỏi thân ảnh của họ. Pháo sáng giúp những kẻ ẩn trong bóng tối có thể dễ dàng xác định được vị trí của bọn hắn mà không cần phải làm thêm bất kỳ hành động dư thừa nào, thật mỉa mai pháo sáng được tạo ra để giúp những binh sĩ này có thể dễ dàng tác chiến vào ban đêm, nhưng hiện tại lại biến thành công cụ chỉ điểm bọn hắn cho kẻ địch.
Chờ một lúc có lẽ cảm giác được thời cơ đã chín muồi một mũi tên từ trong bóng đêm bay ra.
Phập!
Mũi tên cắm thẳng lên cổ của người lính đi đầu, máu từ bên trong bắn ra đôi mắt hắn trừng lớn tựa như không tin vào mắt mình miệng động đậy nhưng không phát ra được bất kỳ âm thanh nào.
Ngay sau đó một loạt mũi tên bay ra từ những căn nhà xung quanh. Không phải tất cả mũi tên đều làm tròn nhiệm vụ của chúng, không ít mũi tên khiến các binh sĩ b·ị t·hương, nhưng n·gười c·hết lại rất ít đặc biệt là phần trước ngực và bụng đều không một người lính nào b·ị b·ắn trúng chỉ có những vị trí như tay hay chân lại b·ị t·hương.
Kỳ thực đây là thành quả của áo giáp, nói áo giáp cũng không đúng chỉ là một chiếc áo vải treo lên băng đạn trước ngực mà thôi, chính những băng đạn này đã cứu các binh sĩ một mạng.
“Giết!”
Âm thanh la hét vọng khắp con đương, từ bên trong vị trí ẩn nấp những người lính cầm trên tay đoản kiếm chạy ra hướng về phía binh sĩ của quân đoàn một đánh tới.
“Kẻ địch!”
Đột đột đột!
Các binh sĩ vẫn còn khả năng chiến đấu không chút do dự nổ súng, mặc dù khoảng cách rất ngắn chỉ chưa tới chục mét từ hai bên đường nhưng tốc độ của đôi chân cũng không thể nào nhanh hơn tốc độ bóp cò súng loạt đoạn bắn ra dễ dàng tiêu diệt những kẻ đang cố gắng tiếp cận.
Bọn hắn tựa như những gốc rạ bị lưỡi liềm thu gặt ngã xuống trước họng súng của kẻ thù.
Bất quá ẩn dưới bóng tối của những ngôi nhà cạnh đường cung tên lại tiếp tục được kéo căng.
Phập phập!
Đang phải đối phó với kẻ địch nỗ lực tiếp cận các binh sĩ không kịp đề phòng cung thủ xung quanh tiếp tục bị mưa tên tẩy rửa.
“Yểm hộ, yểm hộ.”
Các đội ở phía sau không bị t·ấn c·ông thấy vậy vội vã chuyển mục tiêu hướng về những căn cửa sổ nhỏ bên đường bắn áp chế đối phương đạn v·a c·hạm vào tường che chắn bắn ra bụi đất khiến những kẻ đang nhăm nhe phải rụt đầu vào trong.
Nhân lúc này đội rơi vào phục kích đang khẩn c·ấp c·ứu người bọn hắn kéo theo những người b·ị t·hương lui lại tìm nơi ẩn nấp che đi tầm mắt của cùng thủ đối phương các đội phía sau nhanh chóng thế vào vị trí của bọn hắn.
Đạn đang không ngừng bắn về phía những nơi nghi ngờ có kẻ địch áp chế đối phương, yểm hộ cho đồng đội phía sau đẩy lên.
Rất nhanh bọn hắn đã tiếp cận được mục tiêu, lựu đạn được ném vào trong sau đó tiếng súng vang lên trong những căn nhà này. Rất nhanh mọi thứ đã kết thúc không còn âm thanh phát ra trong những ngôi nhà này, lính của tiểu đoàn tiếp tục tiến về phía trước.
…
“Tướng quân kẻ địch đang áp sát sau lưng cánh trái chúng ta, lực lượng phòng thủ không giữ được lâu hơn nữa, bọn hắn cần chi viện.”
Khác với những trận chiến trên bên ngoài không gian thoáng đạt khi các chỉ huy có thể dùng mắt để quan sát tình hình chiến trường, trong khu vực địa hình phức tạp như thế này muốn bao quát toàn bộ chiến trường chỉ có thể sử dụng bản đồ.
Nguyên Vũ đặt một điểm đánh dấu trên bản đồ.
“Điều thêm một nghìn người tới chi viện cho bọn hắn.”
Nguyên Vũ ra lệnh.
“Tướng quân chỉ là binh lính bình thường không thể ngăn cản được đối phương, bọn hắn yêu cầu quân đoàn ma pháp chi viện.”
Lực lượng phòng thủ tại đó đã tổn thất phi thường lớn bọn hắn yêu cầu quân đoàn ma pháp chi viện.
“Nói với bọn hắn nửa giờ nữa quân đoàn ma pháp sẽ tới để bọn hắn bằng mọi giá phải giữ chân đối phương.”
Lính truyền tin nghe vậy nhận lệnh rời đi, Nguyên Vũ vẫn tiếp tục quan sát bản đồ nhưng khi hắn ngước lên lại thấy Thẩm Dương đang nhìn hắn.
“Ngươi đang hại c·hết bọn hắn.”
Thẩm Dương nói.
Nguyên Vũ thở dài.
“Không có cách nào, ta chỉ có thể làm như vậy.”
Bọn hắn đã không còn bao nhiêu quân để chi viện, toàn bộ quân đoàn ma pháp đều đang vùi đầu vào lần phản công này, nếu không cũng là đang giữ chân tiếp viện của kẻ địch.
Số còn lại là lực lượng dự bị cần thiết hắn còn dự tính điều thêm quân t·ấn c·ông điểm số sáu, quân của hắn ở đây đã sắp đánh xuyên kẻ địch chỉ cần đánh xuyên kẻ địch thế bao vây sẽ không còn bao nhiêu tác dụng.
“Kẻ địch sẽ không cho bọn hắn thời gian dài như vậy, bọn hắn cần phải thiết lập thế bao vây chúng ta trước khi hàng phòng thủ của bọn hắn bị xuyên phá.”
…
“Con mẹ gì ba mươi phút. Lúc đó lão tử xuống mồ rồi.”
Chỉ huy nghìn người đội ở cánh trái sau khi nhận được tin từ Nguyên Vũ giận giữ mắng mỏ.
Bụp!
Một phát đạn bắn lên bức tường ngay bên cạnh khiến người chỉ huy theo bản năng né tránh.
Hắn giận giữ dương cánh cung trên tay lên bắn ra bên ngoài đáp trả.
“Rời khỏi đây, nhanh.”
Rồi hắn ra lệnh lập tức rời khỏi phòng cùng với những người khác. Rất nhanh một quả lựu đạn rơi vào bên trong sau đó lính của quân đoàn một tràn vào càn quét toàn bộ nơi này.