Chương 274: Phản công (2).
Dương Lục nhìn về phía lính truyền tin hỏi.
“Bọn hắn tập hợp quân khi nào? Tại sao lính trinh sát không phát hiện?”
Dương Lục biết binh lực của đối phương bố trí bên ngoài lớp tường thành thứ hai không nhiều, chủ yếu là quân đoàn ma pháp bọn hắn cần phải phân công bảo vệ đường chính muốn phản công bọn hắn liền phải chuẩn bị lực lượng đủ nhiều nếu không không những phản công bất thành ngay cả đường chính cũng không bảo vệ được.
Một khi số lượng quân di chuyển cho dù đang là trong thành địa hình phức tạp nhưng không lý nào trinh sát không phát hiện ra, nhưng hiện tại trinh sát đúng là không phát hiện được đối phương chuyển quân. Đây là sai sót vô cùng nghiêm trọng có thể ảnh hưởng tới thắng bại của một cuộc chiến.
“Bẩm tướng quân ta không biết.”
Lính truyền tin nghe vậy lắc đầu, hắn nhận được tin tức liền ngay lập tức trở về báo cáo còn không kịp điều tra chuyện gì xảy ra.
“Bây giờ không phải lúc lo chuyện đó.”
Đỗ Phong Nam chăm chú nhìn vào bản đồ lên tiếng.
Nghe vậy Dương Lục quay sang hỏi.
“Bây giờ chúng ta phải làm sao?”
Dương Lục tuy là chỉ huy của lực lượng quân đoàn ma pháp nhưng dù sao hắn cũng chỉ chỉ huy một nhúm người như vậy.
Hắn tự mình biết năng lực của hắn có hạn khả năng bao quát chiến trường rộng như thế này hoàn toàn không thể so sánh với Đỗ Phong Nam. Hơn nữa về cấp bậc Đỗ Phong Nam cũng cao hơn hắn.
“Để người của ngươi khẩn cấp chi viện cho đại đội sáu, chín, mười một. Lệnh quân đoàn phương nam phân ra một trăm siêu phàm giả cùng hai nghìn quân tới tiếp viện.”
Đỗ Phong Nam ra lệnh cho lính truyền tin bên cạnh, người này nhận lệnh liền lập tức đi ra ngoài. Sau đó hắn lại chỉ về những điểm trên bản đồ nói.
“Để đại đội bốn, năm, mười tới chi viện cho những vị trí này. Bọn hắn chỉ cần phòng thủ không được t·ấn c·ông, cho dù kẻ địch có rút chạy cũng không được đuổi theo.”
“Đại đội ba cùng hai phối hợp với trung đoàn ma pháp cho ta cường công tháp trung tâm. Pháo binh ưu tiên hỗ trợ bọn hắn. Còn nữa để quân ta tại khu vực số bốn đẩy lên, không cần cường công chỉ cần gây áp lực cho kẻ địch là được.”
Một loạt mệnh lệnh của Đỗ Phong Nam được đưa ra, theo sau đó là lần lượt lính truyền tin rời khỏi bộ chỉ huy.
“Khu vực số bốn! Nếu như vậy cánh phải của chúng ta sẽ bị hở. Ngươi không sợ kẻ địch đang dụ ngươi mắc câu.”
Dương Lục nhìn trên bản đồ không hiểu hỏi.
“Không cần phải lo lắng, phòng thủ ở nơi đó đủ để làm thịt bất kỳ đội quân nào. Hơn nữa phía sau hậu phương vẫn còn một trung đoàn đóng giữ tùy thời có thể thế chỗ. Ngược lại nếu quân ta từ điểm số bốn đẩy lên có thể hình thành xu thế bao vây kẻ địch, chỉ cần bọn hắn đủ khôn ngoan liền phải biết hậu quả, chắc chắn phải phân ra lực lượng chặn quân ta lại sẽ giảm áp lực cho quân phòng thủ của chúng ta.”
Đỗ Phong Nam giải thích cho thắc mắc của Dương Lục.
“Như ý ngươi!”
Dương Lục nghe vậy liền không nói gì nữa. Những bố trí còn lại của Đỗ Phong Nam một người đã trải qua đào tạo như hắn cũng nhìn ra được, đều là những khu vực then chốt, hoặc nhằm gây áp lực cho đối phương. Đương nhiên đây là sau khi Đỗ Phong Nam bố trí xong hắn mới nhìn ra, còn nếu để hắn đi bố trí liền chưa chắc đã được như vậy.
Tuyến phòng thủ của quân đoàn một được bố trí dọc theo con đường được mở trong thành, vì thế không gian bố trí phòng thủ theo chiều ngang của bọn hắn rất hạn chế.
Chính vì thế kẻ địch chỉ cần chiếm được một vị trí trong không gian hẹp này liền có thể dễ dàng cắt đứt liên lạc liên hệ giữa các tuyến.
Những điểm phòng thủ do ba đại đội sáu, chín và mười một là những điểm phòng thủ yếu kém nhất trong hệ thống. Những nơi này vừa dễ tiếp cận, hơn nữa không gian bố trí phòng thủ cũng rất hẹp lại có rất nhiều con đường từ mọi hướng dẫn tới những vị trí này, đối vơi lực lượng phòng thủ đây là một vị trí c·hết người dễ công khó thủ.
Đáng tiếc bọn hắn không có lựa chọn, chỉ có thể tiếp tục kiên trì phòng thủ tại nơi này, bởi vì phía sau bọn hắn chính là con đường vừa được mở cần được bảo vệ.
Ánh sáng đỏ như máu phát ra từ pháo sáng chiếu rọi bầu trời đêm, dưới ánh sáng này âm thanh của c·hết chóc đang vang vọng trong khắp thành.
Đột đột đột!
Thông qua cửa sổ của một căn nhà đạn đang không ngừng được nhả ra từ khẩu RPK, tia lừa sáng chói dễ dàng để lộ vị trí của RPK trên chiến trường.
Như lẽ hiển nhiên ngay sau khi khẩu súng dừng lại một phá hỏa cầu bay tới lọt vào trong cửa sổ ngôi nhà.
Boom!
Vụ nổi lên bức tường che đậy ngôi nhà bị thổi bay ngay lập tức. Nhưng ngay sau đó vô số phát đạn bắn vào vị trí cầu lửa xuất phát.
Dưới sự yểm hộ của đồng đội hai binh sĩ cầm theo GM94 cúi đầu chạy qua đường cố gắng tiếp cận vị trí đối phương, nhưng hai người vừa chạy ra giữa đường bốn phát thương đất nhọn hoắt từ dưới đất mọc lên đâm về phía hai người.
“Ah!”
Một người bị trực tiếp xuyên thủng, còn một người may mắn trốn một kiếp chỉ bị phát thương đất sượt qua gây ra một vết rách ở đùi. Hắn vội vã nấp vào một đống đất đá gần đó, xem như vật che chắn.
Phía sau hắn những khẩu súng cũng chuyển hướng hỏa lực của mình về vị trí nghi ngờ có địch, thương đất như thế này rất khó xác định chính xác vị trí thi pháp đặc biệt đối với phàm nhân.
Giao chiến diễn ra rất kịch liệt, hai bên không ai nhường ai người tới ta đi quyết tâm không yếu thế trước đối phương.
Ẩn mình sau bức tường thông qua khe hở của cửa sổ quan sát bên ngoài một pháp sư trên tay giữ chặt QL-2 nhưng lại không nổ súng, nơi này rất loạn đạn bắn khắp nơi nhưng một bóng dáng của kẻ địch hắn cũng không nhìn thấy.
Đột nhiên hắn cảm giác được ma năng trong khu vực đang giao động mạnh, ma pháp bình thường không thể gây ra giao động ma năng lớn như thế này.
Hắn hét lớn nói.
“Rút mau, rời khỏi nơi này nhanh.”
Ma pháp cao cấp cần thời gian để thi triển bọn hắn phải tận dụng thời gian chạy đi.
Không chút do dự những người còn lại trong ngôi nhà thông qua cửa sau chạy khỏi vị trí.
Những điểm hỏa lực xung quanh khác cũng đang dần rút đi, bọn hắn cũng được cảnh báo về ma pháp cao cấp.
Rầm rầm!
Quả nhiên khoảng ba mươi giây sau bốn căn nhà nằm sát nhau vốn là điểm phòng thủ của quân đoàn một bị những cơn chấn động liên tiếp tần công giống như đ·ộng đ·ất. Rất nhanh ngay sau đó rung lắc dữ dội khiến cả ba căn nhà đều lần lượt sụp đổ vì không chịu được rung động.
Mặc dù đã khẩn cấp rút lui nhưng lực lượng phòng thủ vẫn phải giữ lại một vài người để ngăn kẻ địch đẩy lên ngay sau lưng, những người này đương nhiên không thể thoát được.
Ma pháp kết thúc bóng dáng kẻ địch cũng xuất hiện bọn hắn nhanh chân đẩy lên đ·ống đ·ổ n·át của ba ngôi nhà, dùng chúng làm che chắn muốn tiếp cận phía trước.
Nhưng bọn hắn còn chưa kịp làm ra hành động tiếp theo một loạt phát đạn phóng lựu theo hình vòng cung bay tới trên đầu bọn hắn.
Bom bom bom!
Các siêu phàm giả gia cố lấy ma pháp của mình đối cứng với hỏa lực của phóng lựu, may mắn không phải tất cả phóng lựu đều có thể bắn trúng bọn hắn vẫn có thể chống đỡ được dưới hỏa lực này.
Nhưng chưa kịp để bọn hắn vui vẻ quá lâu, những tiếng xé gió vang lên. Ngay sau đó là bụi đất bị v·ụ n·ổ thổi tung tứ tán, vị trí của bọn hắn bị pháo cối tẩy rửa.
Sau khi pháo cối hoàn thành loạt bắn binh lính còn lại của quân đoàn một bắt đầu trở lại, trên tay bọn họ đã bóp lấy cò súng phóng lựu kẹp nòng sẵn sàng bóp cò nếu phát hiện bất kỳ kẻ địch nào liền lập tức tặng cho đối phương một phát đạn xuyên giáp.
Cận thận tiếp cận cái xác đã mất đi chân trái một binh lính dùng chân đạp lên người kẻ này muốn xác nhận xem đối phương đ·ã c·hết hay chưa.
Nhưng ngay khi hắn vừa đạp lên người kẻ địch một lưỡi kiếm gió từ phía xa bay tới cắt đôi người hắn làm hai.
“Kẻ địch!”
Những binh lính khác thấy đồng đội c·hết thảm hét lên một tiếng hướng nòng súng về phía lưỡi kiếm gió xuất phát bóp cò, đạn phóng lựu như mưa bay về phía đó đục thủng luôn cả bức tường che phía trước.
Bọn hắn còn chưa kịp vui mừng lại có liên tiếp vài phát pháo không khí đánh tới.
Phát hiện sức chiến đấu của kẻ địch rất mạnh những binh lính này nhanh chóng lẩn ra sau đống đất đá trở lại hội quân với đội của mình để lại bốn cái xác xem như giá phải trả.
Trên khắp chiến tuyến những chuyện như thế này đang liên tục xảy ra, hai bên người đi ta lại cố gắng tranh đoạt từng tất đất không ai nhường ai, không cho đối phương cơ hội thở dốc.