Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 264: Thử thách mới.




Chương 264: Thử thách mới.

Hải Phong là bến cảng cuối cùng các thuyền buôn từ lãnh thổ nhân loại dừng lại trước khi thực hiện chuyến hành trình dài tới đất của tinh linh tộc, cũng như là bến cảng đầu tiên khi các thuyền buôn từ tinh linh tộc đi tới lãnh thổ nhân loại.

Tuy nhiên bởi vì quy mô khiêm tốn của lãnh đại Lý gia cũng như khu vực phía bắc khiến nơi đây chỉ có thể trở thành điểm tiếp tế cho các thuyền buôn mà không thể trở thành trung tâm buôn bán chính của vương quốc.

Danh hiệu này thuộc về cảng Bách Phương bến cảng lớn nhất vương quốc. Mặc dù c·hiến t·ranh vừa mới qua đi nhưng bến cảng này dường như không có bất kỳ dấu hiệu nào bị c·hiến t·ranh tàn phá, tiểu thương vẫn tiếp tục dùng âm thanh như vịt đực của mình cố gắng thu hút những người xung quanh, tàu buôn vẫn ra vào rất bình thường mọi thứ trên bến cảng đều rất nhộn nhịp tựa như nơi này chưa từng trải qua c·hiến t·ranh.

Có lẽ dấu hiệu c·hiến t·ranh duy nhất của bến cảng là những con t·àu c·hiến tàn tạ đậu ở phía bắc bến cảng.

Ngô Diệu Ngọc đứng trên boong một tàu buôn nhìn về phía tây xa xôi không biết đang suy nghĩ điều gì.

“Giờ này chắc tên kia đã hoàn thành lễ đăng cơ.”

Ngô Diệu Ngọc lên tiếng.

Nhưng đứng bên cạnh nàng hộ vệ trưởng lại không trả lời, hắn không phải không nghe thấy mà không dám nói, chuyện như thế này công chúa điện hạ nói là được hắn không dám chen miệng vào.

Tàu buôn đã bắt đầu nhổ neo đang dần rời khỏi cầu cảng, còn tàu này sẽ xuất phát tiến về phía nam mang theo hàng hóa đi tới Đế quốc, Thánh quốc thậm chí thú nhân quốc sau đó lại đổi thành một đống hàng hóa khác tiếp tục hành trình trở về.

Mặc cho các thủy thủ trên tàu đang bận rộn kéo buồm Ngô Diệu Ngọc vẫn không nhúc nhích tiếp tục nhìn ngắm khung cảnh trước mặt, nàng nhẹ giọng nhắc nhở hộ vệ của mình.

“Tranh thủ nhìn ngắm khung cảnh này đi, ngươi sẽ không được nhìn thấy nó trong nhiều năm nữa đâu.”

Hộ vệ trưởng nghe vậy giật mình lên tiếng hỏi.

“Điện hạ! Thần có thể biết rốt cuộc chúng ta đi đâu?”



Hộ vệ trưởng biết bọn hắn sẽ rời khỏi Kim Lăng nhưng rốt cuộc tại sao lại rời khỏi, đi tới đâu hắn lại không biết một chút gì cả. Con người luôn lo lắng những thứ mình không biết, mặc dù tin tưởng công chúa điện hạ sẽ không đem mình đi bán nhưng trong lòng hộ vệ trưởng vẫn rất bứt rứt, chỉ sợ nàng làm điều dại dột.

Ngô Diệu Ngọc nghe vậy biết hộ vệ của mình đang lo lắng điều gì, nàng đưa cho hắn một ánh mắt an tâm nói.

“Yên tâm ta biết tốt xấu sẽ không đem mình đưa vào nguy hiểm.”

Lúc này Gia tú đi tới sau lưng nàng nói.

“Bẩm điện hạ phòng nghỉ đã chuẩn bị sẵn sàng.”

Gia Tú hiện tại trở thành phó chỉ huy của lực lượng đặc nhiệm ma pháp nhưng hành động chủ yếu của bọn hắn đều ở nước ngoài. Cùng với lực lượng đặc nhiệm dưới quyền Thiết Hàm Xuân cấu trúc thành một lực lượng tác chiến vũ trang chuyên hoạt động ngoài biên giới quốc gia.

Lần này cả hai người đều mang theo một đội dưới quyền chỉ huy của mình cùng đi với tam công chúa một là hỗ trợ nàng, hai cũng là để xây dựng các căn cứ tại nước ngoài chuẩn bị cho các hành động trong tương lai.

Kế hoạch lớn của Long có thể nói đã bắt đầu.

Tàu buôn dần rời xa khỏi cảng cho tới khi bến cảng biến mất ở đường chân trời tam công chúa mới quay đầu rời khỏi boong tàu.

Cùng hộ vệ đi xuống khoang tàu mở ra một căn phòng gần trước cửa khoang nơi này Gia Tú, Thiết Hàm Xuân và cả Luna đều đã có mặt.

Tam công chúa ngồi xuống ngay chủ vị nhìn hai người xung quanh nói.

“Như vậy ta bắt đầu trình bày một chút về nhiệm vụ của các ngươi.”





Cũng vào thời gian này quân đoàn một đã rời khỏi pháo đài Nam Thạch vượt qua biên giới hai nước dàn quân trước một tòa pháo đài đầu tiên chắn ngay trên đường bọn họ tiến vào hai tỉnh Sóc Lâm cùng Chiết Lâm.

Lần này không chỉ quân đoàn một tham chiến Đỗ Phong Nam còn kéo thêm quân của các quý tộc phương nam, không nhiều chỉ có mười lăm nghìn quân. Nhưng mười lăm nghìn quân này đều là tinh nhuệ, tất cả đều là những binh lính sống sót sau các cuộc chiến trước kinh nghiệm chiến trận của bọn hắn cực kỳ phong phú.

Dùng ống nhòm quan sát pháo đài phía đằng xa Đỗ Phong Nam thở dài một hơi, xem ra đối phương đã có chuẩn bị từ trước chỉ nhìn qua hắn đã thấy tới tám khẩu pháo ma pháp xuất hiện trên tường thành, không biết quân số của quân đoàn ma pháp đối phương là bao nhiêu nhưng hẳn cũng không ít.

“Tướng quân trận địa cối, trận địa pháo đã chuẩn bị xong.”

Lúc này một lính truyền tin đi tới báo cáo với Đỗ Xuân An.

Cuộc chiến lần này Long vẫn điều bốn khẩu pháo 105mm tham chiến để mang theo bốn khẩu pháo này hắn cũng điều hai con địa Long cho Đỗ Phong Nam.

Cuộc chiến ở pháo đài Sơn Thạch vừa rồi đã cho Long một lời cái cớ để giữ lại pháo 105mm trong biên chế. Đơn giản chính là súng cối không phù hợp để công thành, đường bay của đạn cối là đường vòng hơn nữa độ chính xác rất cảm động dùng để tiêu hao sinh lực địch hay phá hủy các công trình sau tường thành còn được nhưng nếu muốn dùng để phá ma pháp phòng thủ của tường thành như vậy liền đừng nhắc tới nữa, bắn trúng được ma pháp phòng thủ hay không cũng là vấn đề lớn, vì thế Long quyết định vẫn giữa pháo 105mm trong biên chế không vì cái gì đơn giản là pháo có thể hạ nòng xuống bắn thẳng dễ dàng bắn trúng tường thành hơn rất nhiều so với pháo cối.

“Cho phép pháo binh khai hỏa.”

Đỗ Phong Nam ra lệnh.

Rồi hắn quay sang chỉ huy của quân đoàn phương nam ra lệnh.

“Để người của ngươi đẩy lên phía trước, đội hình phân tán, đừng để đối phương có cơ hội gây thiệt hại lớn.”

“Rõ tướng quân.”

Người này mặc dù không tình nguyện, hắn biết Đỗ Phong Nam đang cố tình tiêu hao sức mạnh của bọn hắn nhưng hắn thực sự không dám làm trái lệnh của Đỗ Phong Nam. Hiện tại các quý tộc phương nam cũng không dám trái lệnh của đức vua, nếu hắn không nghe lệnh bị bêu đầu cũng không ai dám đứng ra bảo vệ cho hắn.



Phân phó xong cho quân của các quý tộc Đỗ Phong Nam quay sang Lý Vân bên cạnh nói.

“Để người của chúng ta đi sau bọn hắn, đẩy súng 20mm lên ta muốn áp chế hỏa lực của bọn hắn.”

“Rõ.”

Lý Vân nhận lệnh.

“Dương Lục ngươi để quân đoàn ma pháp chuyển sang QL-2, chúng ta sẽ phải chiến đấu trên đường phố.”

Dương Lục nhận lệnh rời đi hắn hiện tại đã được điều từ lực lượng hộ vệ sang chỉ huy quân đoàn ma pháp. Lần này đổi v·ũ k·hí bởi vì các báo cáo từ trận Sơn Thạch cho thấy Hỏa Thần không phù hợp trong tác chiến không gian hẹp, nó quá nặng quá cồng kềnh, không phù hợp cho những trận chiến công thành chiếm lối vào khi không gian hoạt động phi thường chật hẹp.

Vì thế lần này Đỗ Phong Nam quyết định thay đổi v·ũ k·hí cho quân đoàn ma pháp, mặc dù hắn không biết điều này có hiệu quả hay không nhưng dù sao đây cũng là đề xuất của bệ hạ. Bệ hạ lại là người hiểu rất rõ về loại v·ũ k·hí này nên Đỗ Phong Nam quyết định nghe theo.

Đứng trên tường thành Nguyên Vũ tướng thủ thành của Thái Nguyệt đang rất bình tĩnh phóng tầm mắt ra xa quan sát đội quân đang dàn trận ở phía xa.

Trên khuôn mặt của hắn không có bất kỳ sự lo lắng nào, tựa như đội quân ngoài thành không hề tồn tại vậy.

Nguyên Vũ quay sang nhìn nam nhân bên cạnh nói.

“May mà có Đế quốc báo trước nếu không chúng ta liền gặp rắc rối.”

Thẩm Dương chỉ huy của tiểu đội ma pháp của quân đoàn ma pháp số hai thuộc Đế quốc.

Lần này mặc dù Đế quốc hứa sẽ không can thiệp trong hai tháng nhưng đó chỉ là bề ngoài, bọn hắn vẫn phái ra một trăm siêu phàm giả tới hỗ trợ cho Thái Nguyệt.

Đừng nhìn chỉ có một trăm ngươi mà nhầm, đối phương là siêu phàm giả hàng thật giá thật không phải học đồ lấp lên cho đủ số xét về chất lượng hoàn toàn vượt trội quân đoàn ma pháp của Long.