Chương 245: "Chờ!"
Boom boom boom!
Đột đột đột!
“Đội hình mai rùa tiến lên, nhanh nhanh.”
Phanh phanh!
“Chân ta, chân ta ah ah!”
Tiếng nổ, tiếng súng tiếng hét vang vọng khắp khu rừng, nơi này đã biến thành một tràng g·iết chóc xác người nằm la liệt khắp nơi trên mặt đất, mỗi cái xác trên người cũng phải có ít nhất một hai lỗ máu, người đen đủi liền toàn thây cũng không có.
Tình hình hiện tại đã phi thường hỗn loạn thống lĩnh không thể chỉ huy được q·uân đ·ội của mình nữa, âm thanh lớn như vậy hắn có hét lên cũng không ai nghe thấy trong rừng tầm nhìn cũng rất hạn chế cờ hiệu cũng không phát huy bao nhiêu tác dụng.
Ban đầu thống lĩnh rất nỗ lực duy trì đội hình chiến đấu chờ kẻ địch đột kích vào, đáng tiếc cuộc chiến này đã không phải cuộc chiến hắn quen thuộc quân địch không hề cố gắng đột kích bọn hắn kẻ địch vậy mà giữ khoảng cách xa t·ấn c·ông đội hình.
Thống lĩnh mặc dù đã nghe về v·ũ k·hí của lục hoàng tử nhưng hiện tại hắn mới thực sự biết được v·ũ k·hí này đáng sợ như thế nào đối phương không cần tiếp cận bọn hắn liền có thể gây tổn thất khổng lồ.
Thống lĩnh thấy được khiên chắn của các binh sĩ dễ dàng bị xuyên thủng, đuy trì đội hình phòng thủ đã không còn tác dụng nữa hắn buộc phải t·ấn c·ông nếu không đối phương có thể đứng từ xa bào c·hết quân của hắn.
Nhưng t·ấn c·ông thì có tác dụng gì, đối phương chính là không muốn cùng bọn hắn đánh giáp lá cà, chỉ cần bọn hắn tiến lên một bước đối phương liền lui hai bước, bọn hắn lui lại hai bước vậy đối phương liền tiến ba bước cứ như vậy quân của hắn chính là không thể chạm vào được đối phương.
Quân đoàn ma pháp liền có chút hy vọng, quan sát của thống lĩnh cũng thấy được quân đoàn ma pháp đã gây cho đối phương không ít tổn thất, đáng tiếc quân đoàn ma pháp cũng tổn thất không nhỏ bây giờ ngay cả sức t·ấn c·ông cũng không có chỉ có thể co cụm lại phòng thủ một chỗ phi thường gian nan.
Hiện tại thống lĩnh đã không thể kiểm soát được chiến trường nữa chỉ có thể phụ thuộc vào năng lực chỉ huy chiến đấu của người bên dưới.
“Ah ah!”
Đội hình mai rùa hình thành nhưng ngay lập tức bị hỏa lực tập trung, khiên chắn mỏng manh trước sức sát thương của súng liền không có bao nhiêu sức chống cự các binh lính cầm lấy khiên chắn đứng ngay đầu liền bị vô số viên đạn găm vào người.
“Đội hình thưa, đột kích.”
Đội trưởng thấy cảnh này liền mệnh lệnh binh lính thay đổi đội hình bọn hắn vẫn dùng khiên che trước người mặc dù biết không có bao nhiêu tác dụng, nhưng ít nhất nó cũng khiến bọn hắn có cảm giác được bảo vệ sau đó giữ khoảng cánh tầm hai cánh tay chạy nhanh đột kích về phía trước.
Đáng tiếc đứng trước cơn mưa sắt thép các binh sĩ muốn tiến lên phi thường khó khăn mỗi một bước đều phải trả giá bằng cả tính mạng.
“Ném lao.”
Mặc dù khoảng cách còn rất xa gần như không có hi vọng ném tới đối phương nhưng đội trưởng không nghĩ tới cách nào khác hắn chỉ có thể hy vọng lao có thể bay tới đối phương.
Ném ném!
Các binh lính khác nghe hiệu lệnh cũng rút ra lao gắn trên khiên, loại lao này chuyên được thiết kế để ném xa chiều dài rất ngắn chỉ hơn một mét rất nhẹ có thể dùng để ném.
Đáng tiếc mũi lao không thể chạm tới kẻ địch cắm ngay dưới đất một khoảng cách xa, thấy cảnh này khuôn mặt đội trưởng đã vô vọng hắn dường như quên mất mình đang đứng trước họng súng của đối phương cuối cùng chỉ có thể ngã xuống.
“Tập trung tất cả lại chúng ta phải mở một đường máu.”
Trần Nghế đang chống lấy hỏa lực của đối phương ra lệnh cho lính truyền tin bên cạnh, quân đoàn ma pháp của hắn hiện đang phân tán khắp nơi trong rừng cần phải tập trung lại, mới có một cơ hội
Vừa rồi hắn đã dẫn đội của mình hai mươi người muốn cường công một điểm phòng thủ nhưng vẫn bị đối phương đánh trở lại hắn biết chỉ chút người này của mình không đủ đối phương ăn.
Muốn đột phá liền phải tập hợp nhiều quân hơn, dù sao lần này hắn mang tới năm trăm người cho dù tổn thất lớn đi nữa cũng phải còn hơn bam trăm người đi như vậy là đủ cho nhiệm vụ đột phá.
“Tướng quân đối phương đang tập hợp quân đoàn ma pháp.”
Đương nhiên chuyện này không thể thoát khỏi mắt Đỗ Phong Nam quân đoàn ma pháp rất dễ phân biệt binh lính bình thường có thể dễ dàng nhận ra thân phận của bọn hắn, hiển nhiên đối phương đang tập hợp lại lực lượng cũng không thể thoát khỏi mắt Đỗ Phong Nam.
Đi theo lính truyền tin tới vị trí gần điểm tập hợp của quân đoàn ma pháp nhất nơi này vậy mà đã có tới hơn năm mươi người hơn nữa có không ít lính bình thường đang tập hợp lại đây.
“Báo cho súng cối để bọn hắn tập trung bắn phá nơi này, gọi quân đoàn ma pháp tới đây.”
Đỗ Phong Nam ra lệnh cho lính truyền tin.
Boom boom boom!
Rất nhanh vị trí tập hợp của quân đoàn ma pháp đã bị tập trung bắn phá chỉ cần nhìn một chút liền có thể thấy được cường độ công kích xung quanh khu vực tập hợp của quân đoàn ma pháp đã tăng lên rất nhiều.
“Mẹ nó bọn hắn phát hiện ý đồ của chúng ta.”
Trần Nghệ cũng phát hiện khu vực tập xung quanh mình b·ị b·ắn phá rất mạnh, mặc dù tập trung phòng thủ nhưng t·hương v·ong vẫn không thể tránh khỏi. Hắn biết ý đồ của mình bị phát hiện, đối phương sẽ không dễ dàng để hắn tập hợp lực lượng.
Không thể chờ thêm nữa!
Chống lấy đạn cối đang không ngừng oanh tác Trần Nghệ nghĩ, hắn quay sang hét lớn.
“Tất cá tập hợp đội hình mũi tên ma pháp phòng thủ tối đa theo ta xông lên.”
Nói xong Trần Nghệ dẫn đầu ngay đầu mũi tên đội hình xua quân hướng về phía trước, phía sau đội hình mũi tên binh lính phàm nhân tập hợp xung quanh cũng không chút do dự đi theo sau lưng đội hình xung kích.
“Giết, g·iết.”
Các binh lính hét lớn xốc thêm dũng khí xung kích về phía trước, hiện tại bọn hắn đã không còn bao nhiêu cơ hội chỉ có thể đặt hy vọng vào các siêu phàm giả đại nhân dẫn bọn hắn g·iết ra bên ngoài.
Đáng tiếc các siêu phàm giả đại nhân của bọn hắn cũng không phải thần thánh đối phương cũng tập hợp siêu phàm giả của mình, đương nhiên những thứ bay tới không phải ma pháp hay kiếm mà là đạn, đạn xuyên giáp tất cả đều hướng về phía đội hình mũi tên bay tới.
Không phải là hỏa lực yếu ớt của lực lượng kỵ binh, lần này các v·ũ k·hí hạng nặng chống siêu phàm giả đều được mang tới và đích thân các siêu phàm giả sử dụng những v·ũ k·hí này.
Ah ah ah…
Không có gì bất ngờ, mặc dù rất cố gắng nhưng chỉ có hơn năm mươi người ma pháp phòng thủ của bọn hắn thật sự không thể chống lấy hỏa lực khủng kh·iếp như vậy.
Nói đến đây cũng thật bi ai, ma pháp phong ngự của siêu phàm giả không yếu học đồ liền có thể gần ngang với sức phòng thủ của xe bọc thép hơn nhưng tại sao bọn hắn vẫn không thể chống lại súng đạn thông thường. Bởi vì ma pháp cần ma năng đến để duy trì còn xe bọc thép thì không. Chỉ cần bắn lên ma pháp ở bất cứ vị trí nào cường độ đều sẽ suy giảm. Còn xe bọc thép trừ khi ngươi có thể bắn trúng cùng một vị trí nếu không cũng liền không phải sợ.
Hiện tại chính là như vậy, năm mươi người bọn hắn không chống nổi lượng hỏa lực khổng lồ đang trút lên người mình, cuối cùng cũng chỉ có một kết cục chôn thây tại đây.
“Điện hạ, chúng ta nên rời đi.”
Thống lĩnh thấy cảnh này liền quay sang nói với tam công chúa bên cạnh, vị trí của bọn hắn ở phía sau được lực lượng hộ vệ bảo vệ rất tốt, nhưng thống lĩnh lại có chút khó hiểu bọn hắn vậy mà không bị t·ấn c·ông.
Ngô Diệu Ngọc nghe vậy gật đầu.
“Như vậy cũng tốt.”
Rồi nàng giơ tay trái lên ra hiệu, thống lĩnh thấy cảnh này không hiểu tam công chúa đang làm gì, nhưng một tiếng xe gió truyền tới đã cắt đứt toàn bộ suy nghĩ của hắn, sau đó thống lĩnh thấy được tầm nhìn của mình như đảo ngược hắn còn thấy được cả cơ thể của mình.
Cộc cộc!
Đầu thỗng lĩnh rơi xuống, cơ thể không còn điều khiển ngã trên mặt đất.
Sau đó những tiếng ngã ngựa truyền tới hóa ra tất cả hộ vệ của thống lĩnh đều đã b·ị c·hém c·hết, mà người g·iết bọn họ lại là hộ vệ của tam công chúa.
Cho dù các hộ vệ có là siêu phàm giả đi nữa nhưng bị t·ấn c·ông bất ngờ từ sau lưng như vậy, hơn nữa đối phương cũng là siêu phàm giả bọn hắn hoàn toàn không có bất kỳ cơ hội nào.
“Điện hạ chúng ta nên làm gì?”
Hộ vệ trưởng nhìn những cái xác dưới mặt đất rồi nhìn về phía trưởng công chúa hỏi.
Nàng nhìn về phía chiến trường phía trước nói một câu.
“Chờ!”