Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 237: Lựa chọn.




Chương 237: Lựa chọn.

Tam công chúa hiện tại đã chuyển tới thành Phong Diệp nằm ở phía tây nam cách thành Kim Lăng khoảng hơn 100km.

Tòa thành này không phải là nơi phồn vinh nhất trong lãnh địa hoàng gia mà tam công chúa đang kiểm soát, sở dĩ nàng chọn nơi này bởi vì đây là một nút giao thông quan trọng nối các tỉnh phía nam với phía tây. Hơn nữa vị trí của thành cũng đủ an toàn để có thể kịp thời phản ứng trước các mối đe dọa từ phía Long. Trong khi đó tòa thành lớn nhất lại chỉ cách thành Kim Lăng hơn 30km về phía nam mà còn không có gì che chắn nếu xung đột giữa hai bên xảy ra nơi đó rất có thể sẽ trở thành mục tiêu t·ấn c·ông đầu tiên.

Đi theo tam công chúa tới đây hầu hết đều là các tướng lĩnh hiện tại tất cả bọn hắn sắc mặt đều cực kỳ âm trầm tụ tập tại phòng nghị sự, tam công chúa ngồi trên chủ vị lưng tựa vào ghế hai tay đan ché vào nhau ánh mắt lạnh lùng không nói một lời.

“Thần cho rằng chúng ta nên ra tay trước, không thể để như vậy được.”

Là chỉ huy của quân đoàn ma pháp tiếng nói của Trần Nghệ rất có sức nặng, sau lời của hắn có một vài tướng lĩnh cũng lên tiếng phụ họa đồng ý với ý tưởng này.

Bất quá cũng không phải tất cả mọi người đều đồng ý, Trần Nghệ dù quyền lực nhưng cũng có đối thủ chính trị của mình hiện tại người đó cũng lên tiếng phản bác.

“Ngươi nói thật đơn giản, nếu đại hoàng tử lợi dụng thời gian này khôi phục thực lực thì những nỗ lực trước kia của chúng ta đều mất hết. Phải biết hiện tại sau lưng đại hoàng tử chính là Thánh quốc. Còn chúng ta tuy có Đế quốc ủng hộ nhưng chúng ta đã đem vương quốc Thái Nguyệt đắc tội cho dù có là yêu cầu của Đế quốc bọn hắn sợ rằng cũng lá mặt lá trái.”

Người vừa lên tiếng chính là thống lĩnh toàn quân dưới trướng tam công chúa, khác với Trần Nghệ vẫn còn khá trẻ người này là một vị tướng già những mái tóc bạc đã chiếm gần hết đầu ông ta những nếp nhăn có thể nhìn thấy trên khắp khuôn mặt. Nhìn cơ thể đã gần đất xa trời của ông ta ai cũng không nghĩ tới ông ta có thể chỉ huy cuộc chiến này.

Nội dung bọn hắn đang nói chuyện ở đây chính là việc điều quân t·ấn c·ông đại hoàng tử, bất quá con đường gần nhất tiếp cận đại hoàng tử lại nằm trong vùng kiểm soát của Long, nếu bọn hắn muốn đi vòng sẽ phải mất thêm mười ngày hơn nữa vị trí tiếp cận cũng không quá lý tưởng, muốn tần công từ hướng đó sẽ rất khó khăn tổn thất của bọn hắn có thể sẽ phi thường lớn.



Vì thế hiện tại bọn hắn đang thảo luận làm sao để xử lý chuyện này.

Trần Nhạc vừa rồi đề nghị chính là nhân cơ hội này làm thịt Long dù sao đại hoàng tử lúc này cũng không thể làm gì nếu dồn toàn lực làm thịt Long thì có thể nói tam công chúa chính là nữ vương cũng không sai.

Vấn đề là liệu bọn hắn có thể hoàn thành đúng như kế hoạch hay không, phải biết lục hoàng tử cũng không dễ trêu nếu bọn hắn tổn thất quá lớn rất có thể sẽ khiến đại hoàng tử nhân cơ hội này đông sơn tái khởi, phải biết Thánh quốc sẽ không dễ dàng để kế hoạch của bọn hắn thất bại như vậy sẽ dốc sức bảo vệ đại hoàng tử.

Còn phía bọn hắn trước kia đã đắc tội vương quốc Thái Nguyệt cho dù Đế quốc cố gắng thế nào nếu vương quốc Thái Nguyệt cố tình làm khó như vậy nguồn lực nhận được từ Đế quốc chắc chắn sẽ bị hạn chế.

Đế quốc cho dù bất mãn có thể làm thế nào, không lẽ vì ngoại nhân lại ra tay với tiểu đệ nhà mình đừng quên Nam Tinh hiện tại vẫn chỉ là người ngoài còn Thái Nguyệt chính là thành viên trong phe phái trong trường hợp này Đế quốc đáng lẽ ra phải chủ trì công đạo cho đàn em nhà mình chứ không phải bảo vệ người ngoài nếu không những nước khác trong phe phái sẽ nhìn Đế quốc với ánh mắt như thế nào.

Nghĩ tới đây mọi người đều không nhịn được liếc nhìn tam công chúa, chính vì chủ ý của nàng đã c·hôn v·ùi hai mươi nghìn quân của Thái Nguyệt trực tiếp đắc tội thảm người ta, bây giờ muốn nhận được hỗ trợ từ Đế quốc cũng rất khó khăn.

Tam công chúa lại làm như không thấy tiếp tục duy trì im lặng, không ai biết nàng đang nghĩ gì. Cảm giác như nàng không thèm quan tâm mọi chuyện đang diễn ra.

“Vậy bây giờ phải làm thế nào? Không lẽ dùng con đường kia, các ngươi phải biết đánh từ phía nam lên pháo đài Sơn Thạch khó khăn ra sao trước cổng phía nam chỉ có một thung lũng nhỏ cho quân vào đấy không khác nào đưa đầu người.”

Trần Nhạc buồn bực nói.



Đây chính là vấn đề rất lớn, pháo đài Sơn Thạch ngoại trừ làm điểm phòng thủ lớn nhất ra cũng án ngữ ngay nút thắt giao thông quan trọng từ phía tây nam lên các vùng tây bắc, muốn đánh pháo đài nên chọn cổng phía đông vị trí tốt nhất để bố trí quân t·ấn c·ông liền phải đi vào vùng kiểm soát của lục hoàng tử, nếu không bọn hắn chỉ có thể lựa chọn cổng phía nam làm điểm đột phá.

Đừng đùa cổng phía nam còn khó đánh hơn cả cổng phía tây, nơi đó còn không đủ rộng để bố trí mười ngàn quân, ngay cả các phương tiện công thành cũng không thể bố trí trong này bọn hắn hoàn toàn không thể dùng ưu thế binh lực để công thành. Với một đội quân công thành không phát huy được ưu thế binh lực, như vậy cần bao quân để hạ được một pháo đài như Sơn Thạch, gấp năm hay gấp mười đừng đùa bọn hắn không có nhiều quân như vậy.

“Các ngươi không nghĩ rằng Thánh quốc sẽ tiếp tục tình trạng như hiện tại.”

Trong lúc mọi người đang tranh luận tam công chúa đột nhiên lên tiếng.

Lời của nàng khiến âm thanh trong phòng hội nghị đột nhiên tắt đi tất cả mọi người đều đưa ánh mắt về phía tam công chúa.

Nếu là người bình thường lâm vào tràng cảnh này chắc chắn sẽ không nhịn được hội hộp, chột dạ nhưng Ngô Diệu Ngọc lại khác nàng vẫn rất bình tĩnh, đối với nàng chuyện này rất quen thuộc không có gì phải hồi hộp cả.

Chờ một lúc khi mọi người đều đã chuẩn bị nàng nói tiếp.

“Các ngươi nghĩ rằng Thánh quốc có tiếp tục ủng hộ đại hoàng huynh. Nếu ta là cao tầng Thánh quốc trong mắt ta giá trị của đại hoàng huynh đã giảm sút nghiêm trọng, phải mất bao nhiêu nguồn lực để có thể giúp hắn có khả năng trở lại cuộc chiến. Thậm chí chúng ta có cho hắn thời gian kia hay không cũng là vấn đề lớn.”

Lời của Ngô Diệu Ngọc khiến những người ở đây đều trầm mặc. Có không ít người đã hiểu được ẩn ý trong lời của nàng, bọn hắn là võ tướng nhưng đừng quên bọn hắn cũng là quý tộc, là quý tộc có thể trở thành cánh tay của Ngô Diệu Ngọc bọn hắn đều ít nhiều có tố chất chính trị nghe được những lời đó bọn hắn không nhận ra được vấn đề vậy thì không xứng đáng trở thành tinh anh trong giới quý tộc.



Trong tiểu thuyết hay sách báo rất nhiều quý tộc bị miêu tả như những kẻ ngu si đần độn, kỳ thực những kẻ như vậy không phải không có nhưng cũng chỉ là thiểu số và thông thường đều đã bị xử lý trong tranh đấu nội bộ, ngược lại tinh anh trong giới quý tộc mới thực sự chiếm đa số.

Phải biết cho dù châu âu hiện đại thì giới quý tộc vẫn còn tồn tại, nguồn lực và sức mạnh của bọn hắn có thể ảnh hưởng tới cả quốc gia việc bị cách mạng lật đổ không phải bọn hắn ngu dốt mà do xu hướng của thời đại.

Những người ngồi trong này đều có cái mũi chính trị rất thính bọn hắn có thể đoán ra được ý trong lời của Ngô Diệu Ngọc.

Trần Nghệ suy tư, sau đó hắn nhìn mọi người một vòng rồi lại quan sát Ngô Diệu Ngọc nói.

“Công chúa điện hạ ý ngài là lục hoàng tử…”

Không nói nhiều, những lời như vậy là quá đủ để mọi người ở đây hiểu ra vấn đề.

Vị thống lĩnh già nghe vậy cuối cùng thở dài một hơi.

“Xem ra mối đe dọa lớn nhất với chúng ta hiện tại không phải đại hoàng tử. Như vậy lục hoàng tử sẽ là mục tiêu tiếp theo của chúng ta sao điện hạ?”

“Chuẩn bị đi!”

Ngô Diệu Ngọc không nói nhiều nhưng tất cả mọi người ở đây đều biết được kẻ thù tiếp theo.

Ai ngờ được Ngô Diệu Ngọc lại có thể đoán ra kế hoạch của Long, ký thực không phải nàng nhìn thấu Long mà nàng nhìn thấu Thánh quốc. Tuy chưa từng đối đầu trực tiếp với Thánh quốc nhưng nàng đã nghiên cứu rất nhiều về Thánh quốc nàng cho rằng với phong cách làm việc của Thánh quốc chuyện này khả năng xảy ra rất cao.