Chương 234: Gặp mặt.
Buổi trưa luôn là thời điểm mặt trời lên cao nhất, cũng là thời điểm khó chịu nhất trong ngày, mặc dù vẫn chưa vào hè nhưng không có nghĩa ánh nắng chói trang trên đỉnh đầu không khiến người không chịu. Vào lúc này nếu không phải bất đắc dĩ mọi người đều trốn dưới những bóng râm có thể giảm đi cái nắng chói chang của mặt trời.
Nhưng tại một ngôi làng nhỏ đông của thành Kim Lăng lúc này hai đoàn người ngựa đang đứng đối mặt với nhau ngay tại trung tâm làng trong đó hai người dẫn đầu gồm một nam một nữ.
Dưới hộ tống của đội hộ vệ hai người cưỡi trên chiến mã của mình tiếp cận đối phương hai người bọn hắn còn ai khác ngoài Long cùng tam công chúa Ngô Diệu Ngọc.
Nếu để ý trên thân đội hộ vệ của Long những siêu phàm giả như Đức Bình hay Tiền Phong đều mang theo khẩu QL-2, chỉ có điều để tiện di chuyển hộp tiếp đạn được thay thế bằng loại hình chuối giống hộp tiếp đạn AK, một số người người còn mang cả một khẩu pháo máy cỡ nòng 20mm, đặc biệt hơn chính là không vì cỡ nòng 20mm mà chiều dài của khẩu súng tăng thêm hoàn toàn giống như chiều dài của một khẩu súng máy bình thường.
Điều này cũng có nghĩa độ chính xác của đạn sẽ làm một vấn đề lớn, chính xác là như vậy, tầm bắn hiệu quả của khẩu súng này chỉ vào khoảng 500m.
Nhưng điều này không quá quan trọng bởi vì tầm bắn này hoàn toàn đáp ứng được nhu cầu hiện tại. Phải biết khẩu súng này sinh ra với nhiệm vụ hộ vệ là chủ yếu và kẻ địch của nó là siêu phàm giả với tầm tác chiến tối đa chỉ khoảng ba trăm mét.
Long kỳ thực rất muốn đưa khẩu súng này ra chiến trường nhưng suy đi nghĩ lại hắn vẫn quyết định không làm như vậy, đơn giản bởi vì mọi ưu thế của nó đều bị hỏa thần áp đảo nếu không phải hỏa thần có chút cồng kềnh có lẽ nó đã không xuất hiện trong đội hộ vệ của Long.
Nhưng cũng đừng vì thế mà nghĩ những hộ vệ này không có v·ũ k·hí cận chiến, trên eo mỗi người đều đều treo một thanh đoản kiếm.
Không giống như kiếm hiệp sĩ thanh kiếm này ngắn hơn nhiều, hơn nữa lại được thiết kế theo phong cách kiếm một lưỡi không phải theo phong cách kiếm của hiệp sĩ. Trên cán kiếm còn có một bộ phận đặt được ma thạch vào vị trí đó.
Thân kiếm kỳ thực không khác bao nhiêu so với kiếm của các hiệp sĩ bình thường đều tràn ngập các ma văn, nhưng nhìn kỹ lại các ma văn trên thân kiếm lại có rất nhiều nhưng trên lưỡi kiếm lại khá ít, bắt mắt nhất hẳn là một đường ma văn chạy dọc theo lưỡi kiếm không biết để làm gì.
Nếu hai hiệp sĩ có cùng đẳng cấp đối đầu với nhau hiệp sĩ việc sử dụng một thanh kiếm ngắn hơn chắc chắn sẽ khiến hộ vệ của Long rơi vào thế bất lợi, nhưng đó là trong trường hợp kiếm của đối phương có thể chịu được nhát chém của thanh kiếm này.
Có thể nói những thanh kiếm này chính là đỉnh cao trong công nghệ luyện kim hiện tại của Long cộng thêm sự bổ sung của ma pháp hắn tin tưởng không có bất kỳ thứ gì trên thế giới có thể chịu được một nhát chém của kiếm.
Bất quá bởi vì là sản phẩm mới không có tư liệu sẵn có nên loại v·ũ k·hí này vẫn đang được Long hoàn thiện, loại các siêu phàm giả trong đội hộ vệ của Long sử dụng là đời thứ ba nếu sử dụng liên tục có thể duy trì được bốn tiếng đồng hồ khi sử dụng ma pháp còn nếu không sử dụng ma pháp tuổi thọ này sẽ cao hơn. Đây đã là một đột phá lớn trong công nghệ luyện kim, phải biết phiên bản đầu tiên của loại kiếm này chỉ có thể duy trì hơn một giờ một chút hoàn toàn không đáp ứng được yêu cầu tối thiểu của Long là năm tiếng. Loại thứ ba này xem như là lựa chọn tạm thời.
Đây là một trong hai dự án của Long về v·ũ k·hí cận chiến thế hệ mới được Long giao cho quân xưởng phát triển và hiện tại dự án chiến thắng đã được trang bị cho đội hộ vệ của Long, cái còn lại bởi vì công nghệ không đáp ứng được nên đã bị loại bỏ.
Còn nguyên lý hoạt động của thứ này liền chờ đợi là thượng sách, có lẽ không lâu nữa nó sẽ được kiểm nghiệm.
Đã nói về đội hộ vệ siêu phàm giả đương nhiên không thể thiếu đội hộ vệ phàm nhân, bất quá bọn hắn cũng chỉ được trang bị thêm Ak cùng RPK thôi M1 cùng PTRS đã bị loại bỏ khỏi biên chế của đội hộ vệ, thay vào đó GM94 sẽ là con át chủ bài.
Nhìn đội hộ vệ trang bị đủ mọi loại v·ũ k·hí của Long lại nhìn sang đội hộ vệ của Ngô Diệu Ngọc nếu người biết hàng đương nhiên sẽ cảm khái Ngộ Diệu Ngọc nghèo nàn.
Nhưng trong mắt người thế giới này những trang bị trên người đội hộ vệ của Long lại khiến bọn hắn phải cố gắng lắm mới nhịn được cười.
Tại sao ư? Bởi vì thanh đoản kiếm kia thực sự quá ngắn so với kiếm của bọn hắn, theo lối tư duy thông thường rõ ràng những thanh đoản kiếm đó sẽ gặp bất lợi trong đối chiến với kiếm của hiệp sĩ rất rõ ràng không ai tin tưởng thứ đó sẽ làm nên trò trống gì.
Ngay cả Ngộ Diệu Ngọc đôi mắt cũng không nhịn được lướt qua những thanh đoạn kiếm trên người các hộ vệ kia, còn về những khẩu súng trên người bọn hắn mọi người đều vô ý bỏ qua mặc dù đã nghe về uy lực của súng.
Thấy ánh mắt của Ngô Diệu Ngọc nhìn thanh đoản kiếm bên hông mình Long có lẽ hiểu lầm nàng để ý thanh kiếm này liền rút nó ra quan sát một lúc rồi nói.
“Nếu muốn ta có thể tặng ngươi một thanh.”
Ngô Diệu Ngọc mặc dù không có ý đó nhưng cũng không từ chối nói.
“Như vậy ta xin cảm ơn.”
Rồi nàng chuyển chủ đề.
“Có điều ta không phải siêu phàm giả sợ rằng không thể phát huy được toàn bộ sức mạnh của thanh kiếm này.”
Không phải siêu phàm giả nhưng Ngô Diêu Ngọc với tư cách là công chúa hoàng gia đương nhiên vẫn sở hữu kiến thức siêu phàm ít nhất nàng có thể nhận ra hoa văn trên thân kiếm là ma văn.
“Ha ha không sao cho dù không sử dụng được ma pháp thanh kiếm này cũng rất tốt có thể sử dụng để tự vệ.”
Long lại rất vui lòng trao tận tay cho nàng. Lúc hắn tiến tới như vậy hộ vệ bên cạnh Ngô Diệu Ngọc hơi cưỡi ngựa tới sát ngay phía sau lưng nàng đôi mắt nhìn chằm chằm Long bàn tay đã hơi chạm vào chuôi kiếm hiệp sĩ bên hông.
Đức Bình cũng vậy ông ta áp sát sau lưng Long bàn tay đã hơi đặt lên chuôi kiếm trong khoảng cách này kiếm vẫn là lựa chọn phù hợp nhất.
Ngộ Diệu Ngọc cùng Long đương nhiên nhận ra được hành động của cả hai hộ vệ của mình như hai người lại vẫn hành động rất bình thường Ngô Diệu Ngọc vươn tay nhận lấy thanh kiếm trên tay Long quan sát vỏ kiếm, rất bình thường không có bất kỳ hoa văn trạm trổ hay trang trí nào không giống một thanh kiếm dành cho hoàng tử. Rồi nàng hơi rút thanh kiếm ra một chút quan sát lưỡi kiếm sáng bóng phản chiếu cả ánh mặt trời trên đó một lát rồi lập tức cho vào vỏ. Nàng không rút thanh kiếm ra hoàn toàn nàng biết trong tình huống này không phù hợp để làm như vậy nhìn bàn tay đã đặt lên chuôi kiếm của Đức Bình kia đi nàng không muốn thử nghiệm cảnh giác của một hiệp sĩ.
Cầm thanh kiếm trên tay nàng quay đầu lại ra hiệu cho một hộ vệ phía sau rồi hướng về phía Long nói.
“Được tặng quá mà không đáp lễ thì không phù hợp lễ nghi, nghe nói ngươi đã trở thành siêu phàm giả làm tỷ tỷ ta đây cũng phải có quà mới được.”
Sau đó nàng nhận lấy một tấm giáp ngực bằng kim loại đã được khắc ma văn đưa tới trước mặt Long nói.
“Tấm giáp này có một ma pháp phòng thủ cao cấp kích hoạt một lần, chỉ cần ngươi cho ma năng vào giáp sẽ ngay lập tức kích hoạt.”
Đồ bảo mệnh đương nhiên Long không chê hắn vui vẻ nhận lấy tấm giáp, còn không quên cảm ơn.
Hắn cũng tặng lại nàng một đồ vật, là một quyển sách toán học Ngô Diệu Ngọc rất thích đọc sách đầy là điều ai cũng biết Long lại không biết nàng muốn cái gì liền tặng nàng quyển sách này.
Giao quyển sách cho hộ vệ phía sau Ngô Diệu Ngọc nhìn Long nói.
“Ta có thể nói chuyện riêng với ngươi không.”
“Không thể nói ở đây được sao?”
Ngô Diêu Ngọc nở nụ cười lắc đầu.
Long nghe vậy nhìn Đức Bình sau lưng rồi lại nhìn Ngô Diệu Ngọc rồi liền cưỡi ngựa cùng Ngô Diệu Ngọc đi tới một bên để lại hai hộ vệ trưởng đứng chờ tại chỗ.
Ngày hôm đó hai người đã có một cuộc nói chuyện riêng rất dài, phải tới khi những tia sáng cuối cùng của mặt trời bị biến mất sau đường chân trời hai người mới kết thúc cuộc trò chuyện của mình.