Chương 233:
Hai ngày sau khi phó tướng dưới trướng tam công chúa dẫn năm trăm quân xuất hiện trước cổng thành Kim Lăng biểu cảm trên khuôn mặt của hắn đã đen lại.
Ánh mắt giận giữ nhìn lên tường thành, nơi đó một lá cờ xuất hiện trên cổng thành theo ngôn ngữ của thế giới này là chữ “lục” phía trên còn có dấu ấn hoàng gia.
Chỉ cần là người có kiến thức đều nhận ra được đây là ký hiệu của lục hoàng tử, vấn đề là đáng lẽ ra lá cờ này không nên xuất hiện ở đây mới đúng.
Bởi vì đáng lý ra hai ngày trước kiểm soát Kim Lăng phải là một toán “c·ướp” và hôm nay hắn tới đây để đánh bại toán c·ướp này chiếm lại thành Kim Lăng.
Ai mà ngờ được “toán c·ướp” không thấy đâu mà đám lính của lục hoàng tử vẫn đang ở đấy bây giờ muốn hắn làm sao?
Phó tướng biết kế hoạch đã phá sản “toán c·ướp” đáng lý ra phải xuất hiện liền không thấy có lẽ cũng giữ nhiều lành ít nếu không hắn cũng không cần phải xuất hiện như vậy vào ngày hôm nay.
“Rút lui đi.”
Phó tướng mặc dù không cam tâm nhưng hắn cũng chỉ có thể ra lệnh cho quân mình rút lui.
“Tướng quân chúng ta cứ rút lui như vậy?”
Bên cạnh hắn một thuộc hạ không cam tâm hỏi liền nghênh tiếp một cái trợn mắt của phó tướng.
“Không thì thế nào? Ngươi muốn vạch mặt với lục hoàng tử lúc này.”
Phó tướng là một người lọc lõi hắn biết đây vẫn chưa phải lúc nên vạch mặt với lục hoàng tử, ít nhất ngoài ánh sáng điều đó không thể xảy ra. Đội quân hắn dẫn theo hiện tại mặc dù không lớn nhưng để chứng minh quyền kiểm soát thành Kim Lăng đặc điểm thuộc tam công chúa của đội quân này xuất hiện khắp nơi, một khi hắn t·ấn c·ông thành Kim Lăng có thể hai vị điện hạ vì toàn cục sẽ không vạch mặt với nhau nhưng chắc chắn cần một kẻ để chịu trách nhiệm. Hiển nhiên còn ai phù hợp hơn phó tướng, chỉ cần nói hắn bỏ chính nghĩa theo gian tà thì hắn sẽ trở thành thuộc hạ của đại hoàng tử và bị treo cổ trên tường thành là xong.
Phó tướng đương nhiên không muốn mình trở thành cái xác khô treo trên tường thành, hắn vẫn còn vợ đẹp con ngoan ở nhà lựa chọn tốt nhất đương nhiên là rút quân. Trở về báo cáo với công chúa điện hạ về chuyện hôm nay, việc còn lại nên để công chúa điện hạ xử lý là được nó không thuộc thẩm quyền của hắn nữa.
Đứng trên tường thành quan sát đội quân đang rút đi Diệp Anh cuối cùng cũng thả lỏng.
Mặc dù đã thành công tiêu diệt quân đoàn ma pháp của đối phương nhưng hắn vẫn lo sợ đối phương trực tiếp t·ấn c·ông thành Kim Lăng, dù sao trong thành hiện tại cũng chỉ có hai trăm người của trinh sát đặc nhiệm rất khó phòng thủ.
Diệp Anh xuất thân là nô lệ hắn đương nhiên không hiểu được vấn đề chính trị nếu quân của tam công chúa t·ấn c·ông bọn hắn vì thế hắn đương nhiên sẽ đặt cảnh giác lên cao nhất.
“Không được lơ là.”
Diệp Anh dặn dò, hắn không biết đây có phải chiêu trò của đối phương hay không, tốt nhất vẫn nên cảnh giác.
…
Việc Long hành động trước nhanh chóng kiểm soát các điểm chiến lược trên lãnh địa hoàng gia khiến quân của tam công chúa mặc dù hành quân nhanh hơn nhưng lại mất đi tiên cơ khiến các vùng nàng kiểm soát lộ diện hoàn toàn nếu muốn tiến hành phòng thủ một khu vực có diện tích tương đương với khu vực Long kiểm soát nàng sẽ phải mất nhiều quân hơn.
Ví dụ như thành Kim Lăng là giao thông yếu địa phía Long chỉ cần kiểm soát thành Kim Lăng liền có thể kiểm soát toàn bộ khu vực bán kính 100km xung quanh tòa thành.
Một khi xung đột giữa hai bên xảy ra tam công chúa từ phía nam đánh lên buộc phải đi qua thành Kim Lăng trước khi có thể t·ấn c·ông vùng duyên hải đông bắc của vương quốc, trong khi đó với Long hắn có thể lựa chọn một trong hai tòa thành ở phía nam để tiến hành đột phá xuống vùng duyên hải đông nam. Tam công chúa liền phải điều quân tới đóng giữ cả hai tòa thành này như vậy quân của nàng sẽ bị phân tán rất nhiều.
Đây là một lợi thế chiến lược rất lớn của Long, nếu tận dụng được lợi thế này Long sẽ có được ưu thế binh lực cục bộ trong khu vực.
Điều đáng nói ở đây chính là trong suốt bốn ngày qua quân đoàn một đã thành công kiểm soát bốn điểm chiến lược như vậy dọc theo vùng kiểm soát của hai bên, với việc thành công kiểm soát điểm chiến lược này tam công chúa nếu muốn cần bằng chiến lược tại biên giới hai bên với Long buộc phải sử dụng lượng quân gấp ba lần so với quân số của hắn, còn chưa kể lợi thế của v·ũ k·hí có thể khiến việc cân bằng chiến lược này mở rộng tới gấp năm thậm chí hơn rất nhiều, nếu cho Long thời gian thay đổi quân bị con số này có thể tăng lên khó có thể hình dung.
Nếu là Long rơi vào tình huống này hắn sẽ lựa chọn biến khu vực này thành một vùng đệm giảm xóc còn lại sẽ rút chủ lực về phía sau thiết lập các vị trí phòng thủ tại những điểm chiến lược nằm sâu trong biên giới tạo ra một thế cân bằng. Việc này đồng nghĩa rằng khu vực biên giới sẽ thất thủ ngay lập tức nếu bị t·ấn c·ông nhưng đổi lại quân địch muốn tiến vào sâu hơn buộc phải vượt qua những điểm phòng thủ mạnh sâu trong biên giới như vậy với quân số tương đương hoặc thậm chí ít hơn hắn có thể tạo ra được một thế trận phòng thủ vững chắc.
Nhưng đó là Long còn tam công chúa có làm vậy hay không hắn cũng không biết.
Hiện tại Long đã mở rộng quân đoàn 1 ra hơn hai mươi ngàn quân, đây có thể xem như quân số khả quan để bổ sung thêm hai đơn vị quân đoàn còn thiếu là lữ đoàn cùng sư đoàn.
Lữ đoàn gồm 5000 quân cùng sư đoàn 10000 quân đương nhiên đây không phải con số mặc định, con số này có thể thay đổi tùy theo tình hình.
Mở rộng cấu trúc q·uân đ·ội cũng đồng nghĩa với mở rộng bộ máy quản lý, hiện tại mặc dù cấu trúc q·uân đ·ội bên ngoài của Long khá giống với hiện đại nhưng bộ máy hỗ trợ lại rất sơ sài, đơn cử như cơ quan tham mưu, hay như chính ủy vị trí Long dự định xây dựng đại diện cho hắn cũng chưa được thiết lập.
Mặc dù trong những tháng qua Long đã rất cố gắng nhưng việc phổ cập giáo dục cũng chỉ có thể bị hắn giới hạn trong q·uân đ·ội. Trước đó việc tổ chức giáo dục cho người dân cũng bị hắn thu hồi lại.
Vì sao ư?
Bởi vì Long quên mất một vấn đề rất quan trọng, nơi này là xã hội phong kiến những kẻ thống trị là quý tộc nền tảng lớn nhất để duy trì sự thống trị này kỳ thực không phải siêu phàm giả mà là tri thức bọn hắn lũng đoạn tri thức thi hành chính sách ngu dân mới có thể củng cố được địa vị thống trị của mình.
Cho dù là những siêu phàm giả cũng vậy đặc biệt những siêu phàm giả xuất thân thấp kém không phải quý tộc bọn hắn có thể nhận được tri thức có hạn đủ để hiểu về năng lực của mình, nếu muốn đạt được kiến thức cao hơn bắt buộc phải tuyên thệ trung thành với một gia đình quý tộc.
Không có những kiến thức này những siêu phàm giả kia đến việc đạt được đẳng cấp học đồ cũng là nằm mơ giữa ban ngày. Đó chính là lý do ngay cả những thương nhân giàu có hàng đầu cũng không có sự phục vụ của siêu phàm giả, bởi vì bọn hắn không cho được siêu phàm giả các kiến thức mà họ cần.
Chính vì thế khi Long tiến hành phổ cập giáo dục các quý tộc phương bắc đã ra sức ngăn cản thậm chí đe dọa nói rằng hắn đang làm lung lay lợi ích của quý tộc và hắn có thể trở thành kẻ thù của toàn bộ quý tộc trên thế giới. Làm lung lay gốc rễ của cả xã hội.
Long biết những quý tộc này nói đúng, không chừng nếu hắn còn tiếp tục như vậy rất có thể hắn sẽ c·hết trong đêm, thậm chí từng có một vị vua trong lịch sử làm như vậy sau đó bị Thánh quốc tuyên là dị giáo, Đế quốc đối thủ luôn không ưa Thánh quốc vậy mà không đứng ra phản đối thậm chí còn ủng hộ.
Sau đó kết cục của ông ta ai cũng biết được toàn bộ quý tộc trong vương quốc phản bội ông ta và ông ta bị đem ra treo cổ.
Long đương nhiên không muốn mình có kết cục như vậy vì thế hắn tạm thời dừng kế hoạch phổ cập giáo dục lại, chỉ dám tiền h·ành h·ạn chế trong q·uân đ·ội.
Dù muốn hay không hắn vẫn phải thừa nhận hắn hiện tại không thể trở thành kẻ thù của toàn bộ giới quý tộc.