Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 221: Trận Vọng Lăng lần 1 (kết)




Chương 221: Trận Vọng Lăng lần 1 (kết)

Nhị hoàng tử cùng Phương Tùng đương nhiên không biết chuyện này, sương mù đã che đi ánh mắt của bọn hắn thảm trạng của q·uân đ·ội hai người không biết được.

Đừng nói nhị hoàng tử cùng Phương Tùng ngay cả các chỉ huy tiền tuyến cũng không nhận ra được, bọn hắn cùng lắm cũng chỉ nắm giữ được tình hình xung quanh mình những đội xa hơn bọn hắn hoàn toàn không nắm giữ được thông tin. Thậm chí có những đội đã toàn diệt bọn hắn cũng không nhìn ra được.

Những gì hai người quan tâm hiện tại chính là tiếp tục đầu nhập thêm quân hòng công phá phòng thủ của Long, bọn hắn biết cánh của mình không kiên trì được lâu nếu không đưa cuộc chiến này vào tình thế hỗn chiến như vậy bọn hắn không có cơ hội.

Bất quá ngoại trừ tiếp tục đầu nhập quân bọn hắn cũng không thể làm gì, điểm mạnh của sương mù là che mắt đối phương nhưng điểm yếu rất rõ ràng chính là q·uân đ·ội của mình dễ dàng bị chia cắt không nhận được mệnh lệnh. Nếu không phải tính chất đặc biệt của của súng nhị hoàng tử thật sự chưa bao giờ tưởng tưởng ra mình sẽ dùng tới chiến thuật điên rồ này.

Nhưng chiến thuật khắc chế vẫn có thể xem là chiến thuật khắc chế mặc dù phải chịu tổn thất không nhỏ các toàn quân của nhị hoàng tử đã tiếp cận được khoảng cách 50m tới khoảng cách này quân đoàn ma pháp đã cố hết sức ma pháp cuối cùng của bọn hắn có thể thi triển được một làn sương xuất hiện ngay trước phòng tuyến 10m.

“Ahhhh!”

10m khoảng cách này đã phi thường gần, quả nhiên rất nhanh sau đó một bóng người vọt ra từ trong làn sương mù, người lính này siết lấy thanh đao trên tay chạy về phía phòng tuyến trên miệng hét lớn lấy thêm dũng khí nếu quan sát kỹ mặt hắn còn vương vãi không ít v·ết m·áu.

Bất quá người lính còn chưa kịp bước ra hai bước cơ thể của hắn đã bị đục thủng vô số lỗ máu biểu cảm trên khuôn mặt vẫn còn mang theo hoảng sợ ngã xuống đất, phía sau hắn không có thêm đồng đội nào đi theo.

Xem ra người lính này là thành viên cuối cùng trong đội của mình hắn có thể kiên trì đi tới nước này có lẽ phần lớn vì không đoán được xung quanh xảy ra chuyện gì cùng với nỗi sợ trước đốc chiến quân.



Người lính này hiển nhiên không phải người duy nhất, mặc dù sau lưng hắn không còn người chạy ra những những nơi khác bóng người cũng dần xuất hiện trong tầm mắt của quân phòng thủ.

10m là một khoảng cách gần nhưng muốn vượt qua khoảng cách này trước làn đạn súng máy thực sự không phải đơn giản, gần như các binh lính thoát ra khỏi sương mù đều không thể vượt qua khoảng cách này nhưng đó cũng chỉ là gần như ngẫu nhiên vẫn có những con các lọt lưới tiếp cận được phòng tuyến.

Bất quá ngay khi bọn hắn muốn dơ thanh đao trên tay mình lên chém xuống kẻ thù bên cạnh một phát súng liền đi trước tiễn bọn hắn về với đất mẹ.

Long làm sao không chuẩn bị cho tình huống này, hắn đã bố trí một lực lượng ngay phía sau phòng tuyến không tới mười mét, nhiệm vụ của bọn hắn chính là chuyên chăm sóc những con cá lọt lưới.

Đáng tiếc mọi chuyện không đơn giản như vậy 10m cũng là khoảng cách khả thi của tên nỏ, đao kiếm không có hiểu quả như vậy liền thay bằng tên nỏ từ trong sương mù những mũi tên liên tục bay ra, độ chính xác thực sự rớt nước mắt nhưng không nhịn được số lượng nhiều, cho dù đã nấp sau công sự nhưng t·hương v·ong cũng đã bắt đầu xuất hiện.

Rống!

Đúng lúc này lại một tiếng rồng ngâm vang lên, lại thêm năm hiệp sĩ rồng khác phá sương mù mà ra miệng mở lớn lửa từ trong miệng trực tiếp đốt lên trên phòng tuyến, những hiệp sĩ rồng này ngay cả người nhà mình cũng không quan tâm trực tiếp cùng một chỗ thiêu c·hết.

Súng phòng không đang bắn phá kẻ địch không kịp phản ứng cũng một chỗ trực tiếp bị bưng nhưng chỉ năm con rồng còn chưa đủ sợ, hỏa thần M61 ngay lập tức chuyển hướng mục tiêu tiếp đãi bọn hắn.

Cuối cùng hai con rồng đã không thể bay lên được nữa trực tiếp rơi xuống trước phòng tuyến còn dè c·hết cả lính phe mình.



“Rút về phòng tuyến thứ hai.”

Long thu hết mọi thứ vào trong mắt lên tiếng ra lệnh. Phòng tuyến hiện tại mặc dù vẫn có thể gượng chống được nhưng nếu tiếp tục như vậy tổn thất của hắn sẽ phi thường lớn vì thế Long quyết định rút lui về phòng tuyến thứ hai, khoảng cách giữ hai phòng tuyến lên tới một trăm mét đây là một khoảng cách an toàn cho quân phòng thủ, dù sao tên nỏ cũng không có tầm bắn tới một trăm mét.

Nhận lệnh của Long dưới sự yểm hộ của quân đoàn ma pháp các binh sĩ nhanh chóng rút lui khỏi phòng tuyến số một, mặc dù có tổn thất nhưng lại không qua lớn.

Ngược lại phía nhị hoàng tử để duy trì sương mù hoàn cảnh lại đẩy tới tuyến phòng thủ quân đoàn ma pháp đã phải tiêu tốn không ít sức lực, nếu không phải ma năng không cho phép có khi bọn hắn trực tiếp thi triển ma pháp bao phủ lấy toàn bộ phòng tuyến.

Bây giờ thì hay rồi đối phương trực tiếp bỏ phòng tuyến rút về phía sau, các siêu phàm giả bây giờ muốn đẩy vùng sương mù lên phía trước nếu cố gắng vẫn được nhưng đến lúc đó bọn hắn có động đậy được hay không cũng là vấn đề lớn.

….

Ánh nắng hoàng hôn chiếu lên mặt đất đã bị thấm ướt bởi màu đỏ tươi của máu khiến cho vùng đất này hiện lên một khung cảnh thê lương.

Mặt đất vốn dĩ không có bao nhiêu ngọn cỏ trong mùa đông lúc này lại được phủ lên một lớp sơn màu đỏ, những cái xác nằm la liệt trên mặt đất rét lạnh đủ để cho thấy nơi này vừa diễn ra một trận chiến lớn.

Đó lại chính là một bữa ăn thịnh soạn cho những loài thú ăn xác c·hết, trong trường hợp này chính là lũ quạ. Càng ngày càng có nhiều đàn quạ tập trung lại đây dùng mỏ của mình mổ lên những cái xác dưới chân muốn xé ra một lớp thịt chi vào miệng



Bất quá bữa tiệc này cũng không kéo dài lâu liên tục có người qua lại xua đuổi chúng đi sau đó khiêng lên những cái xác chất lại trên dàn hỏa thiêu được dựng ngay bên cạnh.

Đối với những kẻ p·há h·oại bữa tiệc này của mình đàn quạ cũng không thể làm gì khác là tìm một bữa tiệc mới, dù sao xác c·hết nơi này nhiều lắm trong chốc lát lũ c·ướp kia cũng không lấy hết được.

Đứng trong doanh trại quan sát chiến trường phía dưới Long thở dài một hơi, cuối cùng cũng là hắn chiến thắng, nhị hoàng tử hiện tại đã b·ị t·hương nặng đã không còn khả năng đe dọa tới hắn nữa, nhưng tổn thất của Long cũng không nhỏ một nghìn sau trăm n·gười c·hết với một đội quân có quân số mới chỉ hơn một nghìn người tổn thất này thực sự không nhỏ chút nào.

Đổi lại phía nhị hoàng tử tổn thất trong trận chiến này cũng lên tới hai mươi nghìn quân, đừng nghĩ nhị hoàng tử có năm mươi nghìn quân tổn thất hai mươi nghìn liền còn ba mươi nghìn nếu thuần túy toàn học như vậy thì đã không có những trận lấy ít thắng nhiều.

Tổn thất này đã lên tới 40% trong c·hiến t·ranh hiện tổn thất như vậy liền có thể xóa phiên hiệu được rồi. Huống chi đội quân của nhị hoàng tử chỉ là ô hợp miễn cưỡng đào tạo trong hai tháng, một khi đã tan tác nhị hoàng tử có thể còn mười nghìn quân đã là một may mắn lớn. Long kỳ thực cũng rất bội phục nhị hoàng tử, nếu là hắn chỉ huy một đội quân như vậy có lẽ chỉ tổn thất khoảng mười nghìn thôi cũng đã tan tác rồi, nhưng nhị hoàng tử lại có thể tăng con số đó lên tới gấp hai.

“Điện hạ Hoàng Thông báo về hắn đang bám lấy quân của nhị hoàng tử.”

Tiền Phong đi tới báo sau lưng Long báo cáo.

Hoàng Thông ban đầu chỉ là một đại đội trưởng, bất quá bởi vì thiếu người nên Long không còn cách nào khác phải điều hắn tới tiếp quản căn cứ số ba.

Tên này xem như không làm Long thất vọng, mấy ngày qua khiến cho nhị hoàng tử ăn không ít đau khổ.

“Truyền lệnh xuống toàn quân nghỉ ngơi một đêm, ngày mai chúng ta sẽ lên đường mục tiêu thành Vĩnh Xuân. Để cho Hoàng Thông tiếp tục bám lấy nhị hoàng tử, chỉ cần q·uấy r·ối hắn được rồi.”

Dù sao binh lính cũng đã trải qua một trận chiến vẫn nên để cho bọn họ nghỉ ngơ. May mắn lần này Long chuẩn bị đầy đủ đạn dược vẫn còn thừa không ít, hắn đã ra lệnh cho căn cứ hậu cần số một khẩn cấp tiếp viện thêm một đợt nữa hẳn sáng mai sẽ tới nơi. Tới lúc xem như lãnh địa công tước đã nằm trong tay hắn.