Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 217: Trận Vọng Lăng lần thứ nhất (1)




Chương 217: Trận Vọng Lăng lần thứ nhất (1)

Hạ xuống ống nhòm quan sát đội quân đang từ từ tiếp cận phía trước Long quay sang ra lệnh.

“Toàn quân vào vị trí chiến đấu.”

Nhận được lệnh của Long tiếng kèn vang lên khắp doanh trại, không biết năng lực chiến đấu như thế nào nhưng chỉ riêng việc những người lính này phản ứng nhanh chóng với tiếng kèn lệnh đã là một thành công không nhỏ.

Dù sao phần lớn lính trong hai trung đoàn đều là tân binh, có lẽ trải qua trận chiến hai ngày trước bọn hắn có thể xem là cựu binh nhưng trình độ có lẽ cũng không tăng được bao nhiêu.

Dưới sự đốc chiến của đám quan quân các binh sĩ rất nhanh đã tiến vào vị trí chiến đấu, nếu để ý kỹ hơn trên tuyến phòng thủ quanh căn cứ này những khẩu pháo phòng không 20mm cũng xuất hiện.

Ngoại trừ những khẩu pháo 20mm cố định trên mặt đất vậy mà trên xe ngựa cũng được trang bị, tất cả đều là pháo 20mm, nhìn lại ít nhất cũng có 20 khẩu đặt trên xe ngựa cùng 30 khẩu đặt trên mặt đất.

Bất quá xe ngựa cũng không phải kiểu xe ngựa bình thường chỉ sử dụng gỗ, xe ngựa chở những khẩu pháo 20mm này bánh xe đều được làm bằng thép, ngay cả sàn xe vị trí nối chân súng cũng được làm bằng kim loại. Thiết kế này chính là để chống lại lực giật của pháo, nói không ngoa thử nghiệm với kiểu xe ngựa bằng gỗ trước đó xe ngựa chính là bị lực phản chấn của pháo làm hư hỏng tới mức không thể sửa chữa được.

Tại sao Long lại tốn công sản xuất loại v·ũ k·hí này, đơn giản bởi vì hắn cần một đơn vị có hỏa lực mạnh nhưng lại có sự cơ động nhằm mục đích bảo vệ các cuộc hành quân, đặc biệt trong việc vận chuyển vật tư toàn bộ những con hàng này đều được Long huy động cho nhiệm vụ hộ tống.



Xen lẫn trong những binh sĩ này không gì khác chính là quân đoàn ma pháp của Long trên tay bọn hắn không gì khác chính là những khẩu QL-2 cùng hỏa thần sau lưng bọn hắn đội hỗ trợ đã sẵn sàng thay thế đạn dược.

Chỉ trong chưa tới 5 phút toàn quân đã vào vị trí phòng thủ. Bất quá trong lòng Long vẫn không an tâm, phải biết ngoại trừ ngày đầu tiên khi trung đoàn 1 tới nơi nhị hoàng tử chưa từng tổ chức thêm bất kỳ cuộc t·ấn c·ông nào, cho dù là t·ấn c·ông vào căn cứ số 1 hay t·ấn c·ông vào vị trí của trung đoàn 1 đều không xảy ra, hành động duy nhất của hắn chính là cử quân đoàn ma pháp vòng ra phía sau muốn t·ấn c·ông hậu cần của hắn nhưng đã bị quân đoàn ma pháp của Long xử lý.

Còn lại suốt mấy ngày qua nhị hoàng tử không hề có động tĩnh khiến cho đã đi qua thời gian tổ chức đánh bọc sườn Long cũng không dám hành động, sợ rơi vào hố của nhị hoàng tử.

Cuối cùng hôm nay ngày thứ ba quân của nhị hoàng tử bắt đầu động, lựa chọn của đối phương đúng như hắn đoán chính là nhằm vào vị trí của hắn hiện tại đã hội quân cùng với trung đoàn của Lý Vân đẩy quân số lên tới hai trung đoàn.

Còn về việc đánh lên phương bắc tiêu diệt tiểu đoàn ở phía bắc đang nhăm nhe bọn hắn nhị hoàng tử không dám, bởi vì căn cứ số 3 nằm khá xa tuyến hậu cần Long ưu tiên điều tiểu đoàn chủ lực mạnh nhất trong tay hắn tới đóng giữ ở đó, phần lớn quân nhân trong tiểu đoàn đều là cựu binh ngoại trừ hỏa lực mạnh bọn hắn còn có bốn trăm con chiến mã chuyên dùng trong trường hợp phải cơ động khẩn cấp. Chưa kể tiểu đoàn này còn đang đóng quân cách nhị hoàng tử 20km đối phương nếu muốn làm thịt tiểu đoàn này vậy thì chờ đại doanh của mình bị Long bưng đi là vừa.

Đáng tiếc nhị hoàng tử vẫn là khuyết thiếu thông tin nếu hắn biết được đống trang bị Long mang theo hiện tại hắn sẽ lựa chọn t·ấn c·ông căn cứ số 1 nhìn mà xem súng máy, pháo phòng không, hỏa thần, pháo105mm.

Tất cả đều là v·ũ k·hí chuyên dùng để cày xới chiến trường chuyên diệt bộ binh, chơi chiên thuật biển người với loại v·ũ k·hí này như vậy không khác nào tặng mạng đặc biệt lính của đối phương còn không có ý thức chiến đấu với v·ũ k·hí hạng nặng cũng không có v·ũ k·hí đối trọng, cầm lấy cung tiễn đi đấu với đống v·ũ k·hí này thuần túy là tìm c·hết.

Quân đoàn ma pháp ư? Nhìn xem hỏa thần, nhìn xem QL-2 đi không nói tới QL-2 chỉ riêng hỏa thần với loại đạn xuyên giáp 20mm được trang bị siêu phàm giả học đồ dính 1 phát liền đi đời, siêu phàm giả tiêu chuẩn giỏi lắm cũng chịu được 4-5 phát là cùng. Còn về cao cấp siêu phàm giả liền không cần nhắc tới.

Lần này Long móc ra toàn bộ tích súc của mình gần hai phần ba kho dự trữ bị hắn móc sạch nếu không phải năng lực vận chuyển không đủ Long hận không thể đem toàn bộ tới đây. Hắn tự tin đống này đủ để làm thịt công tước.



Còn tại sao Long không t·ấn c·ông lãnh địa công tước cũng bởi vì hắn cho rằng từng này vẫn chưa đủ, không phải không đủ để đối phó với công tước mà không đủ để đối phó với đại hoàng tử.

Từng này đạn dược v·ũ k·hí Long tự tin có thể làm thịt công tước nhưng sau đó phải hứng chịu công kích tới từ phía đại hoàng tử thì như thế nào? Long đạn dược tiêu hao hết không kịp bổ sung đến lúc đó không lẽ bảo lính cầm súng đi cận chiến với đối phương. Long cũng không tự tin hệ thống công nghiệp hiện tại của mình có thể trong thời gian ngắn bổ sung tiêu hao. Thời đại này hắn cũng không tìm đâu ra người bán để ngay lập tức bổ sung đạn dược.

Vừa đó quân của nhị hoàng tử đã tiến vào tầm bắn của pháo binh, mặc dù pháo 105mm có tầm bắn tới 8km nhưng để đảm bảo độ chính xác bọn hắn thường chờ đối phương tiến vào khoảng cách 3km mới nổ súng.

Ngay khi đội quân này vừa tiến vào tầm bắn 3km trận địa pháo đã rền vang, trong tầm nhìn của Long những v·ụ n·ổ bắn tung đất đá bay lên v·ụ n·ổ cũng trực tiếp nuốt chửng các binh lính xung quanh. Không chỉ pháo binh của Long nổ súng ngay cả pháo binh của căn cứ số 1 cũng nổ súng yểm trợ trong chốc lát đội quân tiến công bị đạn pháo bao trùm.

Nếu không phải đội hình phân tán dùng cách bố trí đội hình thời v·ũ k·hí lạnh của Trái Đất chắc chắn sẽ bị đạn pháo nuốt chửng, bất quá dưới hỏa lực hung mãnh như vậy tổn thất cũng là thẳng tắp tăng lên. Có một vấn đề Long quan sát được đội hình của quân địch có khác biệt so với những lần trước, không còn phân tán đồng đều nữa mà là tập trung theo từng nhóm hai mươi người, mỗi nhóm cách nhau tới chục mét.

Sự thay đổi này rất kỳ lạ bởi vì một khi bị đạn pháo bắn trúng thậm chí chỉ sượt qua gần như toàn bộ một nhóm bị tiêu diệt, đây rõ ràng không phải cách bố trí thông minh khi đối đầu với hỏa lực pháo binh.

Ẩn mình cách chiến trường 5km nhị hoàng tử thu hết mọi chuyện vào tầm mắt, nhìn những v·ụ n·ổ liên tiếp nổi lên nuốt chửng lính của mình nếu nói nhị hoàng tử không đau lòng cũng không thể, dù sao đây cũng là hơn bốn mươi ngàn quân cho dù là phàm nhân đi nữa lấy số lượng này cũng có thể gây thiệt hại lớn cho một quân đoàn ma pháp 1 nghìn người bây giờ lại đang chống cự lấy tổn thất cố gắng tiếp cận đối phương. Sợ rằng sau trận này nguyên khí của hắn sẽ đại thương, có thể ngăn cản được đại hoàng tử t·ấn c·ông hay không liền phải xem thành quả hắn lấy được từ cậu em trai này.



Đau lòng liền đau lòng nhưng nhị hoàng tử biết bây giờ hắn không còn đường lui nữa cho dù thế nào hắn cũng phải dành chiến thắng trận này nếu không hắn thật sự không còn cơ hội lật mình.

Nhìn những người lính đang đỉnh lấy đạn pháo nổ vang tiếp cận đối phương nhị hoàng tử không thể không bội phục đội đốc chiến, dù là người nào đi trong làn đạn như vậy cũng không thể bình tĩnh được không có lâm trận đào ngũ đội đốc chiến chắc chắn góp công lớn.

“Kế hoạch của chúng ta sẽ thành công chứ?”

Nhị hoàng tử lo lắng hỏi.

Việc hỏa lực của đối phương phi thường mạnh muốn cận chiến với đối phương cực kỳ khó khăn đã là điều ai cũng biết, nhìn những trận chiến vừa qua liền biết tiếp cận được đối phương thực sự quá khó khăn đánh đổi quả thật quá lớn.

Nhưng không tiếp cận đối phương thì làm sao đánh, dùng pháo ma pháp hay hiệp sĩ rồng, đừng đùa trong mấy ngày qua tổn thất pháo ma pháp đã lên tới sáu khẩu hiệp sĩ rồng cũng lên tới tám người nhưng chiến quả lại không được bao nhiêu khiến nhị hoàng tử phi thường lo lắng.

Suốt hai ngày qua dừng t·ấn c·ông chính là để xây dựng một kế hoạch mới, một kế hoạch có thể đưa quân tới gần đối phương nhất có thể lợi dụng ưu thế binh lực tiến hành cận chiến.

“Điện hạ yên tâm phương pháp của chúng ta phi thường hoàn mỹ.”

Bên cạnh hắn một phó tướng lên tiếng trấn an.

“Ừm! Để hiệp sĩ rồng xuất phát đi.”

Nhị hoàng tử gật đầu xem như đồng ý lời của phó tướng ra lệnh cho hiệp sĩ rồng xuất phát, kỳ thực nếu không nói như vậy hắn cũng không biết phải làm sao cả. Dù sao trong c·hiến t·ranh một kế hoạch như vậy có thể nói là điên rồ.

Sau mệnh lệnh của nhị hoàng tử các hiệp sĩ rồng cũng nối đuôi nhau xuất phát, bất quá lần này khác biệt trên chân của chúng treo lên những túi vải lớn nhìn qua phi thường nặng nhưng rồng có thể mang lên như vậy trọng lượng của những túi vải này có lẽ cũng không quá lớn.