Chương 217: Trận Vọng Lăng lần thứ 1 (2)
Quan sát quân của nhị hoàng tử gượng chống lấy đạn pháo sắp tiến vào tầm bắn của pháo phòng không, lại nhìn lên bầu trời nơi đó hiệp sĩ rồng đang tiếp cận, thứ Long chú ý nhất chính là túi vải treo dưới chân lũ rồng khiến hắn lo lắng.
Chỉ cần nhìn là biết lần này nhị hoàng tử hành động hẳn là có thủ đoạn dựa vào, cũng đúng thôi trong mấy ngày qua tổn thất tới gần mười nghìn quân không học không là không thể nào.
Bị đánh mà không tìm cách đánh lại như vậy nhị hoàng tử cùng đám tướng lĩnh dưới quyền hắn có thể tự chôn được rồi bọn hắn cũng không cần phải tranh đoạt với đại hoàng tử làm gì cho mất công.
Quân của nhị hoàng tử tiến vào khoảng cách 1000m pháo phòng không đã nổ súng trước, ở khoảng cách này pháo phòng không đã có tác dụng đương nhiên không thể bỏ lỡ cơ hội.
Những viên đạn xuyên giáp 20mm cứ thế bắn về hướng đội hình của quân nhị hoàng tử, mặc dù đôi hình đã phi thường tản mát nhưng dù sao vẫn phải duy trì đủ quân số trong một khu vực nhất định nếu không đó không gọi là đội hình mà là loạn đánh.
Vì thế với việc các binh lính không được huấn luyện để đối đầu với v·ũ k·hí nóng cứ đứng thẳng người chạy về phía trước cho quân địch nhắm bắn bọn hắn không khác gì những tấm bia tập bắn sống cho xạ thủ .
Làn đạn từ những khẩu pháo 20mm rất dễ dàng cày xới đội hình tiên phong, tia máu cùng các bộ phận người văng tung tóe khắp nơi.
Nhìn qua ba mươi khẩu phòng không đang làm việc rất hiệu quả nhưng Long nhanh chóng nhận ra vấn đề, đối phương vậy mà bố trí quân đoàn ma pháp ngay sau đội tiên phong.
Nhìn xem đội tiên phong bị hủy diệt trong một nốt nhạc phía sau đạn lại không mang lại tác dụng lớn như vậy, thi thoảng còn có ma pháp phòng thủ sáng lên báo hiệu ma pháp đã bị phá vỡ liền biết đây chính là quân đoàn ma pháp.
Bố trí quân đoàn ma pháp ngay sau đội tiên phong hơn nữa còn tách ra đây rõ ràng là điều không bình thường, những trận chiến trước trừ trận tại căn cứ tiền tuyến số ba tất cả trận khác đối phương đều sử dụng q·uân đ·ội phàm nhân làm tiên phong che chắn cho quân đoàn ma pháp có thể an toàn tiếp cận phòng tuyến của bọn hắn.
Nhưng lần này bọn hắn vậy mà lại dùng mạng của siêu phàm giả đi phía trước để lấp rõ ràng không phù hợp phong cách chiến đấu trong thời đại này, phải biết quân số của quân đoàn ma pháp không nhiều một khi tổn thất như vậy muốn bổ sung lại liền mất không ít thời gian. Không biết quốc gia nào có thể trong thời gian ngắn bổ sung quân số cho quân đoàn ma pháp hay không nhưng Long biết vương quốc Nam Tinh cũng không chơi được như vậy.
Sự tình bất thường tất có yêu hắn tạm thời ra lệnh quân đoàn ma pháp của phía mình hoãn công kích, muốn xem xem đối phương muốn dùng thủ đoạn gì.
Không để Long phải đợi lâu đám hiệp sĩ rồng từ trên trời bay tới đã hành động trước, mặc dù bị phòng không ngăn cản nhưng đối phương cũng không hề cố gắng tiếp cận căn cứ khiến hiệu quả của pháo phòng không cũng rất hạn chế, bọn hắn chỉ bay qua trên đầu căn cứ liền thả túi vải dưới chân xuống.
Túi vải bị thả từ trên cao xuống bung ra lộ ra bên trong những quả cầu thủy tinh, nhìn ma văn xuất hiện trên cầu thủy tinh Long ngờ rằng đây liệu có phải là một loại bom.
Nhưng hắn đã nhầm những quả cầu thủy tinh này vậy mà còn chưa rơi xuống đất ma pháp phía trên đã kích hoạt, dường như ở độ cao trên dưới 100m những quả cầu thủy tinh này nổ bung ra.
Không có bầu trời rực lửa, không có v·ụ n·ổ khủng bố p·há h·oại lớn như Long tưởng tưởng, sau khi những quả cầu thủy tinh này nổ bung ra một làn sương mờ bao phủ ngay trên đầu gần như một nửa tầm nhìn trên bầu trời đã bị che mất.
Là một người hiện đại chỉ cần nhìn thấy cảnh này Long liền biết được nhị hoàng tử muốn dùng thủ đoạn gì, bất quá khi hắn còn chưa kịp đưa ra ứng đối, lại một đống cầu ma pháp nữa rơi ra từ làn sương mờ đập lên mặt đất vỡ bung ra ma pháp sương mù được kích hoạt trong chốc lát bao trùm gần như một phần năm chiến tuyến khiến các binh sĩ bối rối.
Đặc biệt là các binh sĩ bị bao trong sương mù bọn hắn vô cùng bối rối không biết phải làm thế nào tầm nhìn phía trước bị hạn chế không ít khiến bọn hắn rất khó nhìn thấy mục tiêu để nổ súng.
“Không cần nhắm chuẩn cứ hướng phía trước mà bắn.”
Cũng chỉ có một phần năm khu vực bị sương mù che đậy những nơi khác không gặp quá nhiều vấn đề, đối phương cũng đã tiến vào tầm bắn không thể vì một chút che mắt như vậy liền từ bỏ t·ấn c·ông đối phương.
Cho dù hiện tại dẫn đầu là quân đoàn ma pháp nhưng trước lượng hỏa lực khổng lồ như thế này bọn hắn cũng không đỡ nổi t·hương v·ong đã bắt đầu xuất hiện chỉ trong chốc lát Long đếm qua cũng đã có tới mười siêu phàm giả bỏ mình.
Ân!
Long nhíu mày quan sát quân đoàn ma pháp phía trước phát hiện đối phương có hành động lạ.
Bọn hắn dừng lại ngoài khoảng cách 800m không nỗ lực tiến lên nữa, cho dù hiệp sĩ hay pháp sư đều đang gượng chống lấy hỏa lực đánh lên người tại chỗ niệm phép.
Đây là gì khoảng cách 800m ma pháp của bọn hắn có thể bắn tới phong tuyến sao? Long nhíu mày đoán.
Bất quá hắn đã ngay lập tức có đáp án, chỉ thấy ma pháp trên tay đối phương được thi triển ra một làn sương mù cứ như vậy xuất hiện che đi toàn bộ đội quân vào phía sau.
Toàn bộ quân đoàn ma pháp vậy mà đang cùng lúc thi triển ma pháp che mắt bằng sương mù.
Lần này thật sự khiến các binh lính phía trước bối rối, không thấy địch nhân bọn hắn quay sang nhìn chỉ huy nhà mình.
Bình thường nếu là q·uân đ·ội hiện đại chuyện này sẽ không xảy ra, bọn hắn sẽ không do dự tiếp tục nổ súng vào đám sương mù. Vì sao ư? Rất đơn giản bọn hắn giàu không thiếu đạn để bắn, còn với Long đạn hiện tại có thể tiết kiệm bao nhiêu liền phải tiết kiệm bấy nhiêu vì thế trong chương trình đào tạo của quân đoàn 1 cũng yêu cầu tận lực tiết kiệm đạn dược đặc biệt trong những trận đánh lớn.
“Không cần tiết kiệm đạn tiếp tục nổ súng.”
Long cắn răng ra lệnh, hắn quay sang Đức Bình bên cạnh hỏi.
“Có cách nào xua tan đống sương mù này?”
Long lựa chọn tìm tới sự trợ giúp của ma pháp, dù sao hiện tại hắn cũng không nghĩ ra được cách nào cả.
Giờ Long đã hiểu tại sao bố trí quân của nhị hoàng tử lại thay đổi, trong sương mù việc chỉ huy trực tiếp là điều gần như bất khả thi cho dù trong c·hiến t·ranh hiện đại việc này cũng gặp khó khăn không nhỏ chứ đừng nói tới chiến c·hiến t·ranh thời đại này. Vì thế nhị hoàng tử mới lựa chọn tụ tập quân của mình thành từng nhóm trong tầm nhìn với một đội trưởng chỉ đạo, như vậy các binh lính sẽ có thể chiến đấu dưới sự chỉ huy của đội trưởng.
Bất qua Long vẫn không thể tin được nhị hoàng tử lại làm như vậy, bởi vì điều đó có nghĩa nhị hoàng tử từ bỏ khả năng khống chế chiến trường, mọi thứ hoàn toàn phụ thuộc và tố chất của binh lính bên dưới, nhưng những binh lính này không khác ô hợp bao nhiêu không phải sao? Rốt cuộc nhị hoàng tử đang nghĩ gì?
“Có thể sử dụng ma pháp gió nhưng thần cho rằng hiệu quả không lớn. Số lượng siêu phàm giả của đối phương nhiều hơn chúng ta.”
Đức Bình quan sát làn sương rồi trả lời.
Nghe vậy Long trầm xuống hắn nhìn về phía đống sương mù phía trước đôi lông mày nhíu lại, lần này không biết đạn dược mang theo có đủ hay không cũng là vấn đề lớn.
“Truyền lệnh để hai tiểu đội hỏa thần, hai trung đội pháo phòng không vòng sang hai cánh của đối phương từ cánh bắn chéo vào. Mang hết toàn bộ pháo sáng trong kho ra, truyền tin cho căn cứ số 1 để bọn hắn nghĩ cách t·ấn c·ông hậu phương của kẻ địch. Để cho tiểu đoàn phía bắc khẩn cấp hành động.”
Không có cách xua tan đống sương mù này hắn chỉ còn lựa chọn cách khác.
Hai cánh vốn dĩ đã được Long bố trị rất nhiều hỏa lực nhưng với tình thế này Long vẫn cho rằng nên tăng cường thêm hỏa lực, đường đạn từ hai cánh bắn chéo vào có thể tạo nên một lớp tường hỏa lực dày đặc ngăn cản bước tiến của đối phương. Chỉ cần đối phương muốn vượt qua bức tường này liền phải trả giá đắt.
Pháo sáng mặc dù không có quá nhiều tác dụng trong tình thế này những nếu bắn vào trong sương mù ít nhất nó cũng cung cấp một phần tầm nhìn cho quân ta, không cần nhìn rõ đối phương nhìn thấy bóng liền được rồi. Bất quá những khẩu PTRS hay QL-2 cũng không còn tác dụng trong trường hợp này nữa, thậm chí cả GM94 nếu dùng đạn chống bộ binh thì còn chút tác dụng, còn đạn xuyên giáp liền khó khăn rồi hỏa lực của bọn hắn bắn trúng mục tiêu hay không cũng là vấn đề.
Về phía căn cứ số một nếu Long ở đây thu hút chủ lực của địch thì Đỗ Phong Nam cũng cần làm nhiệm vụ của mình. Tiểu đoàn phía bắc chính là tiểu đoàn đóng giữ tại căn cứ số 2 Long đã trao toàn quyền chỉ huy độc lập cho tiểu đoàn này bây giờ phải xem bọn hắn hành động như thế nào.
Rống!
Long vừa phân phối mệnh lệnh xong một tiếng rồng gầm vang lên, nhìn lên bầu trời nơi đó bốn hiệp sĩ rồng phá ra làn sương mù lao xuống phòng tuyến bên dưới, Long có thể nhìn thấy ánh lửa phát ra từ trong miệng lũ rồng.