Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 215: "Tử thần"




Chương 215: "Tử thần"

Về phía đông nam căn cứ số 1 khoảng 10km đây là vị trí đóng quân của trung đoàn 1 do đích thân Long chỉ huy, một ngày trước bọn hắn vừa hội quân với trung đoàn 4 do Lý Vân dẫn tới.

Khoảng cách 10km là một khoảng cách rất gần thông thường ở thế giới này hai đội quân đối địch chắc chắn sẽ lao vào nhau ít nhất một lần.

Đương nhiên Long cũng không khác biệt, hai ngày hôm trước lúc bọn hắn vừa mới tới vị trí đóng quân này liền bị nhị hoàng tử chào đón bằng 20 nghìn quân.

2 nghìn đối đầu 20 nghìn cho dù có ưu thế về v·ũ k·hí đối đầu với kẻ đông như kiến bọn hắn cũng chịu không ít áp lực, hơn nữa bởi vì trung đoàn 1 vừa mới đến khu vực không kịp xây dựng công sự phòng ngự lại trải qua đường dài không nghỉ ngơi khiến sức chiến đấu của bọn hắn cũng bị thuyên giảm đi đáng kể.

Trận này hắn trực tiếp tổn thất tới hơn 150 người, đừng nhìn tổn thất chỉ có 150 trong 2 nghìn quân là ít. Long đồ rằng nếu con số tổn thất này lên tới khoảng trên dưới 400 q·uân đ·ội của hắn sẽ tan tác.

Đây không phải vấn đề số lượng, đây là vấn đề tỷ lệ tổn thất. Hỡn nữa mặc dù được huấn luyện với phương pháp hiện đại vẫn không thay đổi được đội quân dưới trướng Long trên tinh thần chỉ vượt trội hơn lũ ô hợp một chút, mặc dù trên kỹ thuật có thể miễn cưỡng xếp vào quân chính quy. Không có cách nào đây là vấn đề xã hội và thời đại Long muốn cũng không thay đổi được.

Bất quá đổi lại trận này tổn thất của nhị hoàng tử cũng lên tới hơn 2000 quân trực tiếp tổn thất lớn như vậy nếu chủ tướng đối phương vẫn cố chấp không rút quân vậy thì đợi tan tác đi. Một khi đã tan tác như vậy tổn thất sẽ càng lớn, hơn nữa các binh sĩ hỗn loạn bỏ chạy muốn tập hợp lại cũng là một vấn đề khó khăn đến lúc đó có thể còn một nửa trở về đã là may mắn.

Bất quá chiến quả này cũng phải do Long lấy ra mấy khẩu hỏa thần chuyên thiết kế cho quân đoàn ma pháp sử dụng mới được như vậy, nếu chỉ dựa vào một trung đoàn chắc chắn không được như vậy.

Đương nhiên tướng lĩnh bên kia cũng dựa vào q·uân đ·ội của mình vẫn còn phía sau mới dám quay đầu rút quân nếu không một khi quay đầu bỏ chạy để lộ lưng của mình ra cho đối phương hành động như vậy có thể nói toàn diệt được rồi.

Quả thật đúng như vị tướng này đoán Long không dám truy đuổi, quân số của hắn vốn đã ít hơn đối phương nếu từ bỏ đội hình phòng ngự truy đuổi đối phương nếu bị đối phương quay mặt lại t·ấn c·ông đến lúc đó mất đi hỏa lực áp chế cùng đội hình hỗ trợ lẫn nhau không hình thành được hỏa lực phòng ngự như vậy bọn hắn c·hết chắc.

Hiện tại không có vô tuyến điện để liên lạc, một khi đã tách ra muốn tập hợp lại đó là điều rất khó, xin hỏa lực yểm trợ cũng như vậy, đừng nói dùng đưa tin chạy bằng cơm để xin hỏa lực yểm trợ. Chưa nói tin tức có thể đến hay không có tới được khả năng cũng đã muộn.



Từ phía đông tới phía tây lãnh địa có rất nhiều đường, nhưng chỉ có một tuyến đường duy nhất đi qua trấn Vọng Lăng có thể trực tiếp nối thẳng tới lãnh địa công tước căn cứ tiền tuyến số 1 cùng với căn cứ hậu cần đều nằm trên tuyến đường này.

Hiên tại vật tư từ căn cứ hậu cần số 1 cũng thông qua con đường này vận chuyện tới căn cứ tạm thời của Long.



6km về phía đông tính từ trấn Vọng Lăng tuyến đường huyết mạch đi qua một khu rừng nhỏ, khoảng cách từ khu rừng tới giữa đường cũng chỉ tầm trên dưới ba trăm mét tiến gần thêm một chút nữa chính là khoảng cách phù hợp để siêu phàm giả phát huy.

Sau những gốc cây mỏm đất dần xuất hiện những bóng người tại rìa cánh rừng, bọn hắn cố gắng che dấu thân hình của mình đưa ánh mắt về phía con đường đang chờ đợi điều gì đó. Thời điểm này đã không có bao nhiêu thương đoàn đi qua đây, vì thế thứ duy nhất bọn hắn đang chờ đợi chỉ có thể là đội hộ tống vật tư từ cằn cứ hậu cần.

Những kẻ này không ai khác chính là lực lượng trong quân đoàn ma pháp của nhị hoàng tử bọn hắn có mặt ở đây đương nhiên là để tập kích vật tư được chuyển tới từ căn cứ hậu phương.

Vốn dĩ ban đầu nhị hoàng tử không phát hiện vật tư từ căn cứ hậu phương được chuyển tới, dù sao bọn hắn đang bị giới hạn hoạt động tại phía đông trấn Vọng Lăng muốn phát hiện ra vấn đề cũng không dễ.

Bất quá việc vẫn chuyển lớn như vậy không phải dễ dàng dấu giếm đặc biệt còn có hai con địa long xuất hiện càng đem tới chú ý, hiệp sĩ rồng tuấn sát trên không đương nhiên phát hiện ra vấn đề. Tiến hành điều tra bọn hắn nghiễm nhiên phát hiện Long đang vận chuyển vật tư từ hậu phương tới.

Không biết thì thôi đi, nếu biết được làm sao nhị hoàng tử có thể bỏ qua, vì thế quân đoàn ma pháp được điều ra bốn mươi người đi đường vòng lẻn qua chiến tuyến xuất hiện ở đây chính là để chặn đánh đội hộ tống này.

Quân đoàn ma pháp với bốn mươi người, đây là một con số khổng lồ nếu không có ít nhất hai trăm binh lính cùng công sự phòng ngự việc ngăn chặn bốn mươi người này là một vấn đề lớn. Hai trăm người có lẽ đội hộ tống có lẽ sẽ có, nhưng công sự phòng ngự cùng v·ũ k·hí chuyên chống siêu phàm giả có đủ số lượng hay không lại là vấn đề còn chưa kể đây là tập kích bất ngờ như vậy tỉ lệ đội hộ tống bị làm thịt thật sự rất cao.

“Đội trưởng hiệp sĩ rồng báo về 2 giờ nữa đội xe sẽ đi qua đây.”

Chỉ huy của lực lượng này là một nữ pháp sư, nàng đứng bên cạnh gốc cây nghe thuộc hạ của mình báo cáo.

Lợi thế của bọn hắn rất rõ ràng chính là đối phương không có hiệp sĩ rồng đồng nghĩa với việc không có khả năng ngăn cản do thám trên không. Mặc dù đối phương có v·ũ k·hí uy h·iếp được hiệp sĩ rồng như chỉ cần không đến quá gần liền không cần lo lắng v·ũ k·hí của đối phương, thậm chí bởi vì chuyện này hành động của đối phương gần như không có khả năng che dấu được ánh mắt của hiệp sĩ rồng.

“Ừm!”

Nữ pháp sư chỉ trả lời một tiếng xem như đã biết, dù sao tin tức này ngoại trừ biết thời gian mục tiêu vào tầm ngắm thì cũng không có thêm giá trị gì khác, bố trí mọi thứ bọn hắn cũng đã làm xong không cần điều chỉnh gì nữa bây giờ chỉ cần chờ mục tiêu xuất hiện là được.

Ngay lúc này một pháp sư được bố trí ngoài rìa trong lúc đang tựa lưng vào gốc cây trò chuyện với đồng đội bên cạnh đột nhiên một tiếng v·a c·hạm vang lên đầu của hắn giống như quả dưa hấu bị đạn bắn trực tiếp nổ tung ra máu me văng ra xung quanh trực tiếp ngã xuống trước mặt đồng đội.

Siêu phàm giả bên cạnh bị máu me cùng thịt nát văng lên mặt còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thấy cái xác không đầu ngã xuống trước mặt mình tố chất quân sự được huấn luyện khiến hắn muốn hô lên cạnh báo, cùng với vội vã gia cố ma pháp phòng ngự.



Đáng tiếc ma pháp phòng ngự còn chưa kịp gia cố hắn đã cảm thấy được phòng ngự của mình bị xuyên thủng, sau đó một cảm giác đau nhói từ tim truyền tới khiến hắn theo bản năng nhìn xuống.

Nơi đó một v·ết t·hương lớn xuất hiện, ngực trái của hắn bị xoắn nát không thừa một mảnh, trái tim vốn tại vị trí này bây giờ cũng biến mất cùng ngực trái, cuối cùng siêu phàm giả trợn mắt không cam lòng ngã xuống.

Hai n·gười c·hết như vậy đương nhiên gây ra sự chú ý một ma pháp siêu phàm giả gần đó cũng thấy được cảnh này vội vã hét lớn.

“Có tập kích, có tập kích.”

Tiếng hét của hắn cảnh tỉnh toàn bộ thành viên của quân đoàn ma pháp đang thả lỏng nghị ngơi. Ma pháp sư chỉ huy hành động lần này cũng giật mình nhìn sang vị trí siêu phàm giả hét lên, nhưng lọt vào mắt nàng là một hình ảnh suốt đời nàng không thể quên được.

Lính dưới quyền của nàng, một hiệp sĩ chân chính vậy mà toàn bộ đầu vai bên trái bị thổi bay, mặc dù không c·hết được nhưng với v·ết t·hương như vậy nửa đời sau của hắn cũng kết thúc rồi, cho dù là mục sư cũng không cứu nổi.

“Đối phương ở đâu? Mau tìm đối phương?”

Nữ đội trưởng vội vã hỏi.

“Không tìm được đội trưởng, chúng ta không cảm nhận được giao động ma năng?”

Gần đó một siêu phàm giả hoang mang trả lời, mặc dù hắn đang rất trấn định nhưng trong giọng nói run rẩy cùng ánh mắt hoảng loạn lại phản bội hắn.

Đội trưởng nghe vậy cũng nhắm mắt lại cố gắng dùng năng lực cảm nhận ma năng của mình để tìm kiếm mục tiêu nhưng cuối cùng tất cả đều vô nghĩa.

“Ah!”

Lại một người nữa bị g·iết c·hết toàn quân đã trở nên hoảng loạn, không có giao động ma năng, không có âm thanh, cũng không có ánh sáng, ngay cả ma pháp dò tìm cũng không tìm được đối phương, mọi phương pháp tìm kiếm mục tiêu đều vô dụng, đối phương như bóng ma tử thần ẩn mình sau màn đêm từng bước dơ lên lưỡi liềm trên tay mình thu gặt từng sinh của bọn hắn.

Nữ chỉ huy khuôn mặt đã tái mép, bọn hắn không s·ợ c·hết chỉ sợ không biết mình c·hết như thế nào, ngay cả kẻ thù ở đâu bọn hắn cũng không biết làm sao bọn hắn có thể không sợ đi được.



“Ah!”

Lại là một tiếng hét nữa, nhưng lần này nữ chỉ huy thấy được người bị t·ấn c·ông chưa c·hết ma pháp của hắn chỉ bị phá hủy mà thôi.

Còn chưa kịp cao hứng nàng đã thấy được một bên eo của người này bị thổi bay chỉ còn một phần còn lại.

Khủng hoảng đã lan tràn khắp toàn bộ đội ngũ, ngay cả nữ chỉ huy cũng không tránh khỏi.

“Rút! Mau rút lui.”

Nữ chỉ huy biết bây giờ chỉ còn cách rút lui, nếu không muốn c·hết thì phải chạy.

Ra lệnh xong nữ chỉ huy cũng dẫn đầu rời khỏi vị trí, sau đó những người còn ại cũng vội không do dự bỏ chạy, ai cũng không muốn c·hết một cách không minh bạch như vậy.

Chỉ cách vị trí quân đoàn ma pháp hơn 500m gần rìa của khu rừng ẩn dưới bộ đồ ngụy trang cho lính bắn tỉa hai nóng súng lộ ra bên ngoài.

Nếu nhìn qua thiết kể của khẩu súng giống Lahti L-39 20mm được độ thêm ống ngắm, nhưng không chỉ vậy trên thân súng còn khắc lấy ma văn.

Ma pháp khắc lên trên khẩu súng này chỉ có một loại duy nhất chính là ma pháp cách âm. Hơn nữa để đảm bảo tính bí mật ma pháp cách âm này cũng được tăng cường lên rất nhiều nếu không ở trong khoảng cách 5m hoàn toàn không nghe được bất kỳ âm thanh nào. Đây là điều ngay cả nòng giảm thanh tốt nhất cũng không làm được, đừng mơ tưởng về mấy cái nòng giảm thanh trong phim không có chuyện đó đâu.

Đây chính là v·ũ k·hí ma pháp Long nghĩ ra. Suy nghĩ mà xem một khẩu súng bắn tỉa 20mm không phát ra bất kỳ âm thanh nào sẽ nguy hiểm ra sao? Nhìn phản ứng của đội quân ma pháp vừa rồi liền biết. Bọn hắn hoàn toàn không thể tìm được kẻ t·ấn c·ông. Khoảng cách 500m quá xa so với tác dụng của ma pháp, ngay cả cảm nhận ma năng giao động bọn hắn cũng không làm được.

Có thể nói trong thời đại này không cách nào có thể phát hiện lính bắn tỉa sử dụng khẩu súng này. Đối với Long thứ này còn nguy hiểm hơn bất kỳ loại v·ũ k·hí nào. Chính vì thế hắn chỉ tiến hành sản xuất hạn chế trang bị cho lực lượng trung thành nhất. Thậm chí để đảm bảo khẩu súng này không rơi vào tay người ngoài hắn còn chuyên môn thiết kế phương án phá hủy súng nếu không thể mang đi. Hắn sợ rằng nếu mình không cận thận có ngày bị chính thứ v·ũ k·hí do mình tạo ra này làm thịt.

Có điều chiến đấu vừa rồi quả thật rất may mắn đối phương ở rất gần rìa khu rừng khiến tầm nhìn ít bị che khuất, nếu tiến vào sâu trong rừng tầm nhìn bị giới hạn liền rất khó phát huy tác dụng như vậy. Dù sao phạm vị cảm nhận giao động ma năng của kẻ địch cũng tầm 300m tầm nhìn trong rừng sâu có tới 300m hay không còn là một vấn đề.

Nhưng điều đó cũng không phủ nhận được sự nguy hiểm của loại súng này, nó có thể chuyên dùng cho á·m s·át mà không ai phát hiện. Thậm chí đây còn không phải tầm bắn xa nhất của L-39, phải biết cho dù pháp thánh cũng chưa chắc lúc nào cũng duy trì ma pháp bảo vệ, bọn hắn tự tin như vậy bởi vì v·ũ k·hí bình thường không thể làm gì bọn hắn, nếu dùng tới ma pháp như vậy không thoát khỏi cảm nhận của các pháp thánh.

Đến lúc đó…

Long còn dự định đặt tên cho loại v·ũ k·hí này là ‘tử thần’.