Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 214: "Công, thủ"




Chương 214: "Công, thủ"

Doanh trại phía nam nơi này là căn cứ lớn nhất trên tuyến đường vận lương, nó được đặt ở đây với mục đích phòng thủ trước căn cứ hậu cần số 2 cách đó 30km.

Ban đầu doanh trại này chỉ có ba nghìn quân phòng thủ, nhưng sau khi nhận được tin căn cứ hậu cần số 2 được bổ sung thêm quân Phương Tùng cũng khẩn cấp điều thêm 3 nghìn quân từ Hẻm Bắc tới án ngữ ở đây, điều đó cũng đồng nghĩa với việc quân ở Hẻm Bắc giảm xuống chỉ còn dưới mười nghìn quân, đây đã là một lực lượng rất mỏng.

Phải biết quân đồn trú trong hẻm bắc lúc này có lẽ cũng phải lên tới mười lăm nghìn, nói cách khác Phương Tùng phải sẵn sàng đối mặt với quân đồn trú hẻm bắc lúc nào cũng có thể đánh ra tiêu diệt đội quân hậu phương của hắn.

Nhưng không còn cách nào khác Phương Tùng phải đánh cược một lần, hắn cho dù rất tự tin nhưng cũng không điên cuống tới nỗi cho rằng chỉ có ba nghìn quân liền ngăn chặn được hai ngàn quân kia của lục hoàng tử. Đừng quên trong cuộc t·ấn c·ông Hẻm Bắc hắn đã dùng tới súng, Phương Tùng biết v·ũ k·hí này uy lực tới mức nào.

Mỗi người lính trong q·uân đ·ội của lục hoàng tử đều được trang bị một khẩu như vậy, hơn nữa xét về mọi mặt đều vượt trội hơn súng hắn đang sử dụng Phương Tùng làm sao có thể chỉ để 3 nghìn quân đi đối đầu với lực lượng này.

Phương Tùng tin rằng 6 nghìn quân đấu 2 nghìn hơn nữa 6 nghìn quân còn đang trong thế phòng thủ cho dù không đánh lại cũng có thể kéo dài thời gian.

Bất quá đây không phải là suy nghĩ của tướng phòng thủ doanh trại này, theo hắn 6 nghìn đối với 2 nghìn cho dù đối phương có cái v·ũ k·hí kia bọn hắn cũng nắm nhân số tuyệt đối còn chưa kể bọn hắn còn có cả quân đoàn ma pháp không lý nào không thể chiến thắng.

Lối tư duy cố hữu của tướng lĩnh hiện nay không phải ngày một ngày hai có thể thay đổi, dù sao súng cũng chỉ mới ra đời hơn nửa năm, sự có mặt của nó trong c·hiến t·ranh cũng rất hạn chế. Những trận chiến lớn nhất súng tham gia đều chỉ là những trận chiến quy mô nhỏ, hoặc lợi dụng kẽ hở để dành chiến thắng nó thực sự chưa đủ cân nặng để có thể khiến lối tư duy c·hiến t·ranh cố hữu thay đổi.

Những người như nhị hoàng tử và Phương Tùng cũng chỉ là số ít, bọn hắn có thể nhận thức được sức mạnh của súng, nhưng bọn hắn vẫn chưa thể nhìn ra được loại v·ũ k·hí này sẽ thay đổi mô thức c·hiến t·ranh.



Nhìn cách bọn hắn chỉ huy c·hiến t·ranh là biết mọi thứ không có gì thay đổi cả, vẫn là những chiến thuật đã từng xuất hiện trên thế giới này, may ra bọn hắn có thể nghĩ ra cách t·ấn c·ông vào ban đêm hay ngụy trang quân đoàn ma pháp hạn chế sức mạnh của súng đã chứng minh sự nhanh nhạy của bọn hắn rồi.

Bọn hắn kỳ thực đã rất thông minh, nhưng chung quy tầm nhìn của bọn hắn vẫn bị giới hạn bởi thời đại.

Đơn cử như hiện tại Phương Tùng giao nhiệm vụ cho vị tướng quân này bảo vệ tuyến đường vận tải nhưng lại không yêu cầu rõ ràng hắn buộc phải phòng thủ. Việc chỉ đạo chiến đấu cho tướng lĩnh ngoài chiến trường là điều rất tối kỵ vì thế Phương Tùng cũng chỉ giao nhiệm vụ như vậy còn làm sao thì để hắn ta tự định đoạt.

Hiện tại vị tướng này chính đang dàn quân bên ngoài doanh trại, phương pháp dàn quân phi thường cơ bản, rất giống tiêu chuẩn của một cuộc chiến bình thường khi kẻ địch có pháo ma pháp. Ngay cả đồng phục của quân đoàn ma pháp cũng rất rõ ràng không hề có ý che dấu, tướng quân cưỡi trên chiến mã của mình đưa mắt chờ đợi đội quân vẫn còn cách hơn 2km chậm rãi tới gần.

Khoảng cách giáp mặt của hai đội quân thường là dưới 500m đây là khoảng cách phù hợp để phát động xung phong, đặc biệt trước khi quân đoàn ma pháp giáp mặt với nhau đây cũng là một khoảng cách phù hợp.

Tướng quân cũng đang chờ kẻ địch tiến vào khoảng cách này, sau đó hắn sẽ phát động xung phong, bởi vì tất cả pháo ma pháp đều được điều động cho t·ấn c·ông trấn Vọng Lăng nên hiện tại ngoại trừ hai mươi thành viên của quân đoàn ma pháp trong tay tướng quân quả thật cũng chỉ có 6 nghìn quân.

Chỉ có điều mọi chuyện không như tướng quân mong đợi kẻ địch của hắn dừng lại ở khoảng cách 2km không có bất kỳ ý định tiến thêm một bước nào, thậm chí bọn hắn còn đang xây dựng đội hình phòng thủ rõ ràng không có ý đinh tiến thêm.

Hành động của đối phương khiến tướng quân nhíu mày, bọn hắn không có ý định t·ấn c·ông? Theo hắn khoảng cách này còn rất xa.

Bất quá đối phương rất nhanh đã trả lời thắc mắc của tướng quân, những tiếng rít lọt vào tai tướng quân, sau đó doanh trại sau lưng hắn nở hoa t·iếng n·ổ vang lên sóng xung kích từ phía sau lưng đánh tới đánh vào lưng các binh lính phía sau.

Bom bom!



Còn chưa kịp hoảng hồn một liên hoàn các v·ụ n·ổ nổi lên ngay trong đội hình, mặc dù đội hình đang duy trì khoảng cách lớn để tránh bị pháo ma pháp làm thịt nhưng nó cũng không có nghĩa dính ngay những phát đạn pháo trong trung tâm đội hình thì không chịu tổn thất gì, ngược lại tất cả bính lính trong bán kính xung quanh v·ụ n·ổ đều bị nuốt chửng mất khả năng chiến đấu.

Bom bom bom!

Bởi vì diện tích dàn quân khá lớn nên gần như tất cả các phát đạn pháo không ít thì nhiều đều đánh trúng và gây thiệt hại cho q·uân đ·ội.

“Tất cả theo ta, xung phong!”

Đến lúc này tướng quân mới nhận ra tính nghiêm trong của vấn đề.

Rõ ràng nếu không t·ấn c·ông bọn hắn sẽ bị pháo mài c·hết, cho dù trốn trong doanh trại cũng không thể tránh thoát được số phận, tướng quân không tin một doanh trại được dựng lên vội vã đến cả ma pháp phòng thủ cũng không được xây dựng có thể chống lại lượng hỏa lực khổng lồ của đối phương.

Vì thề hắn ngay lập tức lựa chọn t·ấn c·ông, ít nhất phải tiêu diệt được pháo ma pháp của đối phương. Đây là suy nghĩ của hắn, dù sao hắn vẫn chưa có hiểu biết về pháo binh thông thường chỉ cho rằng đối phương sử dụng loại pháo ma pháp mới.

Để làm gương đương nhiên hắn dẫn đầu toàn quân thúc con chiến mã của mình chạy về phía trước, theo sau hắn chính là thành viên trong quân đoàn ma pháp tất cả đều cưỡi trên chiến mã của mình xung phong về phía quân địch.



Có chủ tướng dẫn đầu các binh lính phàm nhân phía sau cũng hét lớn lấy thêm dũng khí chạy theo, nhưng hai chân thì không thể nào chạy bằng bốn chân các binh lính siêu phàm giả phía sau nhanh chóng bị bỏ lại.

Tới đây tướng quân mắc phải một đại kỵ nữa trong chiến đấu, quân đoàn ma pháp dẫn đầu cho dù thế nào cũng phải duy trì một khoảng cách đủ gần với lược lượng lính phàm nhân phía sau, nếu không một khi quân đoàn ma pháp đánh mở được trận hình của đối phương, nếu không có tiếp viện phía sau tiến tới mở rộng chiến quả bọn hắn sẽ ngay lập tức bị bao vây tiêu diệt.

Hiện tại tướng quân đang mắc vào sai lầm như vậy, tiền quân đang cách quá xa hậu quân khoảng cách này thậm chí càng lúc càng xa. Tướng quân đã vội vàng muốn tiêu diệt pháo ma pháp của đối phương tới mức bỏ quân cả các quy tắc c·hiến t·ranh cơ bản.

Quân đoàn ma pháp chỉ với hai mươi người khiến bọn hắn dễ dàng xuyên qua lớp phong tỏa bằng đạn pháo của đối phương, rất nhanh bọn hắn đã tiến vào khoảng cách 500m chỉ tổn thất hai người.

Nhìn đội quân phàm nhân trước mặt tướng quân cho rằng lần này mình đã chiến thắng, rất rõ ràng hắn rất tự tin vào quân đoàn ma pháp dưới tay mình.

Đoàng!

Bất quá tướng quân còn chưa kịp tưởng tượng xong hình ảnh chiến thắng của mình hộ vệ bên cạnh hắn, một pháp sư học đồ cả người bị thổi bay rơi xuống chiến mã chỉ sau một t·iếng n·ổ.

Tiếp sau đó những vệt sáng như mưa bay tới đánh lên ma pháp phòng thủ của hắn.

Hí!

Chiến mã dưới thân tướng quân kêu lên một tiếng đau đớn sau đó ngã nhoài về phía trước khiến hắn cũng ngã theo đó, là một pháp sư tướng quân rất dễ dàng đáp đất nhưng chiến mã của hắn giờ đây đã nằm sõng soài trên mặt đất cổ bị lệch sang một bên, nhìn kỹ hơn chân trước của nó đã bị thổi bay từ lúc nào.

Còn chưa kịp phản ứng lại một cơn mưa ánh sáng nữa đánh lên ma pháp phòng thủ khiến tướng quân phải vội vã gia cố ma pháp của mình mới miễn cưỡng chống đỡ được.

Hắn đưa mắt quan sát xung quanh, quân đoàn ma pháp hắn vốn tự hào giờ đây lại như những tờ giấy mỏng manh bị cơn mưa ánh sáng xuyên thủng, có người chống qua được tẩy lễ miễn cưỡng tiếp cận khoảng cách ba trăm mét đang muốn sử dụng ma pháp thì sau đó ma pháp phòng thủ của hắn đột nhiên vỡ ra cơ thể cứ như vậy bị xé nát thành từng mảnh không biết tại sao.

Nhìn tình cảnh này lòng tướng quân đã lạnh xuống, hắn biết mình đã thua nhưng cho tới khi bị một phát đạn xuyên giáp của PTRS xuyên thủng ngực hắn vẫn không biết mình sai ở đâu.