Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 205: Giao tranh.




Chương 205: Giao tranh.

Lưu Mai Sinh là một tân binh. Hắn mới đăng ký tham gia q·uân đ·ội trong đợt tuyển quân hai tháng trước.

Kỳ thực trước đó Lưu Mai Sinh chưa từng có ý tưởng gia nhập q·uân đ·ội, nhưng sau những chuyện xảy ra công việc của hắn cũng không đủ nuôi thân hơn nữa sau khi biết được đãi ngộ quân nhân hắn liền không do dự lập tức đăng ký trở thành quân nhân.

Sau gần hai tháng trải qua huấn luyện cùng giáo dục Lưu Mai Sinh được điều tới căn cứ số một.

Sau khi được điều tới căn cứ số một đội của hắn lại được phân công làm nhiệm vụ tại căn cứ tiền phương thứ nhất.

Vốn dĩ Lưu Mai Sinh nghĩ rằng cuộc sống quân nhân của mình trong nhiều năm tới có thể yên bình vượt qua, ai mà ngờ được chỉ vừa mới tới căn cứ này không tới vài bóng hình kẻ thù đã lấp đầy khu vực phía trước căn cứ.

Điều khiển khẩu M1917 ngón tay giữ chặt lấy cò súng Lưu Mai Sinh không thèm nhắm chuẩn cứ như vậy hướng về phía đội quân đang không ngừng tiếp cận căn cứ bắn phá đạn dẫn phát quang từ trong nòng súng bay ra như mưa cày xới những kẻ bên dưới.

Hầu hết ba mươi nghìn quân này của nhị hoàng tử đều là phàm nhân, cơ thể của phàm nhân làm sao có thể chống lại dòng lũ sắt thép bọn hắn như những miếng đậu hũ mềm yếu không thể tiếp cận được khoảng cách 150m phía trước căn cứ liền bị đạn b·ắn c·hết.

Khoảng cách này đã trở thành lằn ranh tử của những phàm nhân đáng thương này, bất quá nó cũng chỉ là lằn ranh tử của phàm nhân mà thôi quân đoàn ma pháp lẫn trong đội quân này dưới sự yểm trợ của q·uân đ·ội phàm nhân đã vượt qua được khu vực 150m.

Nhưng chỉ cần kẻ nào vượt qua 150m đều sẽ được lực lượng săn siêu phàm giả cận thận chăm sóc.

“Thay đạn.”

Băng đạn rất nhanh đã bắn hết, Lưu Mai Sinh hô lớn ra hiệu cho đồng đội của mình để bọn hắn tạm thời hỗ trợ hỏa lực trong khi hắn đang thay đạn cho M1917.

Dưới sự hỗ trợ của xạ thủ phụ Lưu Mai Sinh mở ra băng đạn khẩn cấp nạp lại băng đạn mới vào súng, trong mắt của hắn thấy được một siêu phàm giả đang nằm sấp áp người xuống mặt đất lợi dụng đống đất trước mặt che chắn thân thể, đâu hơi vươn lên ló mặt ra cận thận quan sát phía trước trên tay hắn chính là khẩu QL-2.



Mặc dù trên tay vẫn đang khẩn cấp thay đạn cho khẩu M1917 nhưng khóe mắt của Lưu Mai Sinh vẫn chứ ý tới người này. Men theo ánh mắt của hắn Lưu Mai Sinh nhìn thấy năm siêu phàm giả đã vượt qua lằn ranh tử đang dùng ma pháp phòng thủ của mình chống cự lấy v·ũ k·hí chống siêu phàm giả đang không ngừng t·ấn c·ông nỗ lực tiếp cận phòng tuyến.

Hai pháp sư dưới sự bảo vệ của ba hiệp sĩ niệm phép bắn về phía công sự phòng ngự.

Rầm râm!

Hai v·ụ n·ổ nở hoa ngay trên phòng tuyết, công sự phòng ngự được xây dựng bằng đất đá bị ma pháp của đối phương thổi bay ngay lập tức.

Lưu Mai Sinh bị sóng xung kích của v·ụ n·ổ đánh ngã, đất đá bay tứ tung bắn lên mặt hắn, may mắn khoảng cách này v·ụ n·ổ chỉ có thể thổi ngã hắn, nếu tới gần hơn chút nữa có lẽ hắn đã đi gặp ông bà.

“Nhanh thay đạn.”

Lưu Mai Sinh đỡ xạ thủ phụ ngã bên cạnh mình lên, tiếp tục công việc thay đạn đang dang dở.

Rất nhanh băng đạn mới đã được lắp vào súng, Chờ thêm một lúc khi nòng súng hạ nhiệt hắn tiếp tục hướng nòng súng về phía năm siêu phàm giả bóp cò.

Đường đạn rất rõ ràng Lưu Mai Sinh thấy được những viên đạn phát quang đang liên tục đánh lên phòng ngự của đối phương, nhưng cơn mưa đạn vốn dĩ có thể càn quét vô số phàm nhân lại như những con dao cùn không thể công phá được phòng ngự của đối phương, thậm chí có không ít viên đạn còn v·a c·hạm với ma pháp phòng thủ bắn ra tứ phía.

Lưu Mai Sinh nhìn một màn này lòng lạnh đi hắn không thể ngờ được thứ v·ũ k·hí hắn cho rằng có thể tiêu diệt cả siêu phàm giả nhưng đến cả cọng tóc của đối phương hắn cũng không thể chạm tới.

Kỳ thực M1917 nếu t·ấn c·ông siêu phàm giả đơn mực tiêu chỉ cần trúng bốn năm phát liền có thể tiêu diệt một siêu phàm giả học đồ, nhưng ở đây nó đang công kích vào một đội siêu phàm giả như vậy lại là vấn đề khác.

Nhưng Lưu Mai Sinh cũng không thể làm gì khác hắn chỉ có thể tiếp tục bóp cò để khẩu M1917 tiếp tục phóng đạn t·ấn c·ông năm người này nếu không muốn bọn hắn đe dọa tới phòng tuyến.

“Thấy cái chỗ kia không? Tiêu diệt bọn hắn.”



Hiệp sĩ đội trưởng chỉ tay về hướng Lưu Mai Sinh ra hiệu cho pháp sư đang được bảo vệ phía sau mình ra lệnh.

Khẩu M1917 của Lưu Mai Sinh tuy không thể công phá phòng thủ của bọn hắn nhưng cũng gây cho bọn hắn rất nhiều áp lực, đừng đùa súng máy chính chuyên chơi tốc độ bắn lượng đạn xả ra của M1917 không phải ít nếu nó tiếp tục bắn lên phòng ngự của bọn hắn thì bọn hắn cũng ăn không tiêu được.

Ma pháp sư nghe vậy gật đầu miệng bắt đầu niệm ma pháp.

Nhưng khi ma pháp sư chuẩn b·ị b·ắn ma pháp về phía Lưu Mai Sinh, siêu phàm giả đang ẩn mình dưới đống đất chớp được thời cơ vươn người ra khỏi công sự hướng khẩu QL-2 về phía đội năm người.

Ma pháp được khắc trên đạn ma pháp được kích hoạt, ngón tay đè xuống cò súng viên đạn ma pháp chống tăng từ trong nòng bay ra lấy tốc độ của đạn súng t·rường b·ắn về phía năm ngươi.

Bom!

Vụ nổ ngay lập tức bao trùm lấy ma pháp phòng thủ của năm người quả đạn đánh vào trước mặt hiệp sĩ đội trưởng, hắn cảm nhận được ngay khi v·ụ n·ổ xuất hiện ma pháp phòng thủ kết hợp của bọn hắn ngay lập tức bị xuyên thủng ngực của hắn truyền tới cảm giác nóng bỏng dường như có một mũi tên cực nóng xuyên thủng qua ngực hắn.

Luồng xuyên của đạn nổ lõm sau khi xuyên thủng ma pháp chính bắn về phía ngực hiệp sĩ đội trưởng cơ thể không còn ma pháp bảo vệ không có bất kỳ sự phản kháng nào bị luồng xuyên đâm thủng.

Mất đi ma pháp phòng thủ cộng thêm hiệp sĩ đội trưởng c·hết đi đội siêu phàm giả này lập tức bị cơn mưa đạn đến từ khẩu M1917 của Lưu Mai Sinh bao phủ, không chỉ vậy những phát đạn chống tăng PTRS cũng tận dụng cơ hội này bắn phá.

Ngay lập tức bốn người còn lại bị cơn mưa sắt thép xé xác, bọn hắn thậm chí không thể kịp thời cấu trúc lại ma pháp phòng thủ để tự bảo vệ mình.

Tình cảnh này diễn ra khắp nơi trên phòng tuyến, chỉ có điều bọn hắn có được hỗ trợ bởi quân đoàn ma pháp như đội của Lưu Mai Sinh hay không thôi.



Nhưng nó cũng không có nghĩa chiến thắng tới gần, ngược lại đối phương đang ngày càng tiếp cận phòng tuyến của bọn hắn, đã có không ít điểm hỏa lực giống như Lưu Mai Sinh bị tiêu diệt.

Bom!

Đang vui mừng vì có thể tiêu diệt được siêu phàm giả đột nhiên một luông ánh sáng từ phía đằng xa bắn tới trực tiếp đánh lên phòng tuyến tạo ra một v·ụ n·ổ tương đương với v·ụ n·ổ của đạn pháo cỡ nòng lớn.

Lần này Lưu Mai Sinh trực tiếp bị v·ụ n·ổ đánh bay, đầu óc hắn choáng váng bên tai là những âm thanh hỗn loạn không thể phân biệt.

Lưu Mai Sinh cố gắng đứng dậy ổn định cơ thể, hắn chưa thoát khỏi cơn choáng xiên xiên vẹo vẹo tiến tới vị trí khẩu M1917.

Rồi hắn thấy được xạ thủ phụ của mình nằm trên đất, khuôn mặt vặn vẹo miệng mở lớn như đang hét lên, nhưng Lưu Mai Sinh lại không nghe được tiếng của xạ thủ phụ âm thanh lộn xộn trong tai vẫn đang khiến hắn vô cùng choáng váng.

Mặc dù vậy Lưu Mai Sinh vẫn nhận ra được vấn đề, hắn men theo hướng hai cánh tai của xạ thủ phụ, nơi đó khẩu M1917 đáng lẽ ra phải an vị tại vị trí chiến đấu bây giời lại nằm ngổn ngang ở đó đè lên chân của xạ thủ phụ.

Lưu Mai Sinh khó khăn quỳ hai chân xuống đưa hai tay nâng lên khẩu M1917, khẩu súng nặng gần năm mươi cân cũng không phải không thể nâng lên. Bên dưới khẩu súng nơi ống đồng của xạ thủ phủ đã bị đè nát, mặc dù bị vải che đi nhưng Lưu Mai Sinh vẫn có thể từ bên ngoài nhìn ra được ống đồng này đã không còn cách nào giữ được.

“Có người b·ị t·hương, có ai không mau giúp một tay.”

Hiện tại trong biên chế của q·uân đ·ội Long vẫn chưa thiết lập quân y vì thế b·ị t·hương trên chiến trường như vậy cũng không thể tìm quân y trợ giúp.

Vừa rồi chính là cú bắn của pháo ma pháp, lần này lục hoàng tử đã quyết tâm dồn hết toàn bộ sức mạnh của mình vào, hắn không chỉ tập hợp pháo ma pháp từ các quý tộc khác còn mang hết pháo ma pháp của lãnh địa ra cộng lại có tới mười lăm khẩu đang không ngừng oanh phá hai căn cứ.

Khẩu pháo ma pháp vừa mới bắn hiện đang được khẩn trương rời đi đội pháo binh không tiếc dùng ma pháp của mình cố gắng dời đi vị trí này càng sớm càng tốt.

Bởi vì rất nhanh sau đó phản pháo của đối phương sẽ tới, đây là hai trung đoàn pháo binh chứ không chỉ có một đại đội pháo binh như quân căn cứ số ba vì thế tỉ lệ tiêu diệt mục tiêu của bọn hắn tốt hơn nhiều.

Ban đầu nhị hoàng tử không chú ý tới chuyện này phải tới khi hai khẩu pháo ma pháp bị tiêu diệt mất hắn mới nhận ra vấn đề.

Quả nhiên ngay sau đó không lâu khu vực xung quanh khẩu pháo ma pháp vừa khai hỏa những v·ụ n·ổ liên tiếp vang lên bao trùm cả khu vực.

Dù rất cố gắng nhưng pháo ma pháp vẫn không thể thoát khỏi khu vực kịp thời bọn hắn nhanh chóng bị dìm ngập trong cơn mưa đạn pháo.