Chương 204: Căn cứ số 1
“Dẫn đội của ngươi lui về điểm số 4 xây dựng phòng ngự làm điểm tựa cho quân ta rút lui.”
Lui về phòng tuyến thứ hai Lý Vân gọi Dương Hoài Nam tới ra lệnh.
“Đại tá chuyện này.” Dương Hoài Nam nghe vậy giật mình do dự nói.
“Đây là mệnh lệnh.” Lý Vân không trả lời Dương Hoài Nam chỉ nghiêm giọng ra lệnh.
Chỉ là thiếu tá Dương Hoài Nam đương nhiên phải nghe lệnh, hắn không còn cách nào chỉ có thể chào theo kiểu q·uân đ·ội liền rời đi.
Điểm số 4 là một điểm cao cách phía đông căn cứ 1,5km Lý Vân cảm nhận được căn cứ này đã không thủ được nữa, vì thế hắn quyết định rút quân nhưng trong tri thức hắn học được việc rút quân trong tình trạng này cực kỳ nguy hiểm một khi bị đối phương bám lấy sau lưng liền là t·hảm h·ọa.
Đặc biệt đối phương còn là siêu phàm giả muốn chạy thoát khỏi đối phương thực sự không dễ dàng, cho dù có đoạn hậu phía sau Lý Vân cũng thật sự nghi ngờ liệu đoạn hậu có thể kéo dài được bao lâu thời gian. Vì thế Lý Vân quyết định để đội của Dương Hoài Nam rút về điểm cao thiết lập điểm phòng thủ hỗ trợ cho việc rút lui.
Dương Hoài Nam đi ra liền tập hợp đội của mình lại để bọn hắn lấy thêm đạn dược chất lên xe ngựa khẩn cấp từ phía sau căn cứ rút đi, cùng với bọn hắn là hai khẩu pháo dã chiến cũng được di tản đi theo, sáu con ngựa tạo thành đội hình kéo theo hai khẩu pháo cùng với đại đội của Dương Hoài Nam rút lui khỏi căn cứ.
Phía trên trời hai hiệp sĩ rồng cũng thấy được đội của Dương Hoài Nam đang rút lui khỏi căn cứ, bọn hắn rất muốn đuổi theo nhưng vẫn còn những khẩu pháo phòng không đang không ngừng quấy rầy khiến bọn hắn không thể thoải mái t·ấn c·ông những kẻ này.
Dù sao ưu tiên luôn là loại v·ũ k·hí có thể đe dọa tới bọn hắn.
“Tướng quân, kẻ địch đang rút lui.” Bất quá điều đó không có nghĩa bọn hắn không thể làm gì, đơn giản nhất chính là báo cáo cho Phương Tùng.
“Vòng ra sau căn cứ tiêu diệt bọn hắn.”
Phương Tùng nghe vậy không do dự ra lệnh cho đội siêu phàm giả hơn hai mươi người phía sau mình hành động. Trong nhất thời căn cứ này cũng không thể bị phá Phương Tùng không quá vội vã đẩy thêm người của mình lên nữa, nhưng nếu đối phương rút lui hắn không ngại gây thêm t·hương v·ong cho đối phương.
Nhận được lệnh của Phương Tùng đội siêu phàm giả lập tức động bọn hắn ý đồ chạy vòng qua phía nam căn cứ đuổi theo đại đội của Dương Hoài Nam.
Bất quá bọn hắn có chạy nhanh tới đâu cũng cách căn cứ tới hơn 1,5km khi bọn hắn tiếp cận ngoài rìa căn cứ đại đội của Dương Hoài Nam đã vượt ra được hơn 700m.
Tới đây ý đồ của bọn hắn rất rõ ràng khi không t·ấn c·ông căn cứ mà chỉ đi qua ngoài rìa đương nhiên không thể thoát khỏi ánh mắt của Lý Vân.
“Đại đội số hai ngăn đám người kia lại, pháo binh chuyển mục tiêu bắn chặn đường đối phương.”
Lý Vân trực tiếp ra lệnh cho đội số hai đang phòng thủ khu vực phía nam ngăn đối phương lại, ngay cả pháo binh cũng chuyển mục tiêu không còn cố gắng tiêu diệt pháo binh của đối phương.
Khoảng cách của hai mươi người này cách căn cứ tới 400m ở khoảng cách này M1 đã không còn hiệu quả quá nhiều chỉ có PTRS cùng M1917 còn tác dụng.
Dù vậy PTRS cũng rất thưa thớt các xạ thủ cũng không phải siêu xạ thủ gì cả phát bắn của bọn hắn có độ chính xác không quá cao đội hình của đối phương lại phi thường tản mát khiến bọn hắn rất khó bắn trúng đối phương.
M1917 đương nhiên không thể chính xác được như PTRS chỉ có thể sử dụng số lượng để ngăn chặn đối phương.
Thấy cảnh này Lý Vân không khỏi lo lắng vì thế hắn trực tiếp lệnh cho pháo phòng không 20mm hỗ trợ hỏa lực.
Mặc dù không thể ngăn chặn được đối phương nhưng đã có thể làm chậm bước tiến của đối phương.
Bất quá bởi vì phải phân ra hỏa lực để ngăn chặn đối phương áp lực của khu vực xung quanh đột nhiên tăng mạnh buộc Lý Vân phải điều lực lượng từ nơi khác tới hỗ trợ.
“Đại tá có việc lớn. Ngài nhìn.”
Đột nhiên một binh sĩ đi tới khuôn mặt hoảng hốt báo cáo với Lý Vân, hắn đưa tay chỉ về phía bắc.
Lý Vân nghe vậy lo lắng đưa ánh mắt theo hướng chỉ của binh lính.
Trên bầu trời đáng lẽ phải tối như mực của phương bắc Lý Vân nhìn thấy được một chút ánh sáng đỏ, ánh sáng này không quá rõ ràng phải chú ý mới có thể nhìn thấy.
Hắn vội vã đưa ống nhòm trên tay mình lên hướng về phía ánh sáng đỏ kia, ống nhòm nhìn trong trời tối đương nhiên không rõ ràng nhưng Lý Vân vẫn có thể nhìn được ánh sáng đỏ trên bầu trời đằng xa.
Lý Vân hạ ống nhòm xuống, lại đưa ánh mắt nhìn lên quả pháo sáng đang phát ra ánh sáng đỏ chiếu rọi toàn bộ bầu trời trên đầu. Nếu Lý Vân nhớ không nhầm hướng đó là hướng của căn cứ số 1.
Lý Vân đoán không sai ánh sáng đỏ trên bầy trời phương bắc chính là pháo sáng do căn cứ số một bắn lên.
Lúc này căn cứ đang bị bao vây bởi hơn ba mươi nghìn quân toàn bộ khu vực xung quanh căn cứ đã tràn ngập người tiếng hô g·iết vang vọng ngay cả tiếng súng t·iếng n·ổ của đại pháo cũng không thể át đi âm thanh này.
Khác với căn cứ số 3 căn cứ số một được bố trí phân tán hơn
Toàn bộ căn cứ chia làm ba căn cứ. Căn cứ chính là một ngọn đồi nằm phía tây bắc trấn Vọng Lăng 2km, hai tiền đồn phân biệt là một điểm cao cách căn cứ chính về phía tây nam 600m, tiền đồn thứ hai nằm cách căn cứ chính 400m về phía tây bắc, cách tiền đồn thứ nhất nghiêng về phía tây bắc 600m.
Cả ba căn cứ tạo thành một hình tam giác hỗ trợ lẫn nhau, nếu kẻ địch muốn t·ấn c·ông căn cứ chính buộc phải công phá hai tiền đồn bằng không bỏ qua hai căn cứ này trực tiếp t·ấn c·ông căn cứ chính như vậy bọn hắn chỉ có thể bị trước sau giáp công.
Vì thế người dẫn quân nhị hoàng tử chỉ có thể lựa chọn t·ấn c·ông 2 tiền đồn này.
Nhưng như vậy tính chất bất ngờ của cuộc t·ấn c·ông lại hoàn toàn bị mất đi, lúc này căn cứ chính dang khẩn trương chuẩn bị chiến đấu mọi binh lính đều đã vào vị trí chiến đấu, đạn dược cũng đã sẵn sàng toàn bộ.
Phía sau căn cứ pháo binh cũng đang không ngừng rền vang hòng dùng hỏa lực của mình chi viện cho hai tiền đồn có thể dữ vững.
Bởi vì là căn cứ số 1 nằm trên tuyến đường dẫn trực tiếp tới thành Vĩnh Xuân nên căn cứ số một cũng là căn cứ có lực lượng mạnh nhất.
Nơi này được bố trí tới hai trung đoàn tổng cộng hơn bốn nghìn quân cộng vào đó bọn hắn cũng được bố trí 1 trung đoàn pháo binh tổng cộng hai mươi khẩu chiếm tới một phần ba biên chế hiện tại của Long, trong đó còn có một đại đội pháo với 3 khẩu 105mm. Không giống như căn cứ số 3 chỉ được bố trí một đại đội pháo dã chiến 75mm.
Tại sao lại có chênh lệch như vậy, ngoại trừ phải ưu tiên cho căn cứ số một ra các biên chế của Long còn phải bố trí cho hai căn cứ hậu phương, thêm cả bố trí cho thành Vĩnh Đông và doanh địa nữa chỉ có hai trung đoàn phải phân công bảo vệ toàn bộ những nơi này làm sao có thể đủ đi được.
Bất quá Long đã quyết định chính xác hỏa lực dày đặc từ trung đoàn pháo binh hoàn toàn không phải một đại đội pháo binh có thể so sánh, mặt đất xung quanh hai căn cứ tiền phương liên tục bị đạn pháo cày xới khiến cho q·uân đ·ội hơn ba mươi nghìn người của lục hoàng tử trong thời gian ngắn cũng vô pháp công phá hai căn cứ này, mặc dù cả hai căn cứ chỉ có 2 đại đội bộ binh đóng giữ.
Hơn nữa không chỉ có hai trung đoàn pháo binh nơi này còn có hai tiểu đoàn siêu phàm giả mỗi tiểu đoàn hai mươi người.
Ma pháp quân đoàn chính là binh chủng mới thành lập của Long, hiện tại quân đoàn chỉ có tổng cộng bảy mươi người Long liền trực tiếp điều động tới đây bốn mươi ngươi. Bảy mươi người tương đương với một nửa lực lượng của một bá tước bình thường, đây đã là cực hạn của Long, hiện tại hắn còn đang nỗ lực duy trì sức mạnh công nghiệp của mình đâu không có siêu phàm giả hỗ trợ hệ thống công nghiệp của hắn sẽ t·ê l·iệt, dù sao hiện tại dầu cùng cao su còn chưa có tùng tích. Người hắn phái đi xác nhận còn chưa trở về.
Trang bị của tiểu đoàn ma pháp cũng khác so với lính thông thường, hiện tại mỗi tiểu đoàn được trang bị mười khẩu QL-2, năm khẩu hỏa thần M61. Những người còn lại vẫn chưa được trang bị v·ũ k·hí, bọn hắn chỉ có thể chiến đấu theo phương pháp của siêu phàm giả bình thường.
Còn tại sao M61 xuất hiện trong biên chế rõ ràng chất lượng thép không đủ để đáp ứng yêu cầu tác chiến của loại v·ũ k·hí này thì hãy nhớ nó cũng không phải loại v·ũ k·hí bình thường nếu đã trang bị cho siêu phàm giả bổ sung thêm ma pháp là điều không thể thiếu, mặc dù vẫn không thể so sánh với thép hiện đại nhưng cũng đủ để đáp ứng yêu cầu hiện tại.