Chương 199: Doanh địa.
Ngồi trong khoang thuyền dành riêng cho mình Phạm Quang Lễ cố nhịn rung động khi thuyền bị sóng đánh vào hai tay cầm lấy quyển sách toán cao cấp chăm chú nghiền ngẫm.
Cốc cốc!
Đột nhiên cánh cửa khoang thuyền bị gõ, Phạm Quang Lễ đặt quyển sách trên tay xuống mời người bên ngoài vào.
Sau đó âm thanh của một người trẻ tuổi vọng vào từ bên ngoài
“Tiên sinh chúng ta sắp tới nơi.”
“Ta ra ngay.” Phạm Quang Lễ nghe vậy gọi vọng ra ngoài trả lời, có lẽ nhận được câu trả lời của Phạm Quang Lễ người bên ngoài cũng liền rời đi.
Trong khoang thuyền của mình Phạm Quang Lễ cũng không tiếp tục nghiền ngẫm toán cao cấp, ông ta đứng dậy lấy ra túi đồ của mình cẩn thận đặt quyển sách trên tay xuống bàn trước mặt, sắp xếp lại đồ đạc của mình bên trong khoang thuyền bỏ vào túi đồ sau đó liền mang theo đồ đạc rời khỏi khoang thuyền.
Trên con thuyền này chỏ theo đều không phải người bình thường, hầu hết tất cả đều mặc lên một bộ đồng phục màu đen khác hẳn với đồng phục q·uân đ·ội bình thường bọn hắn mỗi người đều khoác trên vai M1 cá biệt còn có bốn người cầm cả GM94 canh gác xung quanh. Chỉ cần nhìn là có thể biết đám lính này là một lực lượng đặc biệt dưới trướng Long.
Quả thật đám lính này khá đặc biệt, bọn hắn chính là những binh lính có trách nhiệm bảo vệ doanh địa. Chính xác hơn chính là bảo vệ khu vực trung tâm của doanh địa.
Bởi vì doanh địa đã không còn là trung tâm công nghiệp số một của Long nên nơi này đã không còn tập trung quá nhiều lực lượng của hắn nữa, nơi này còn lại chỉ là một mỏ sắt cùng mỏ muối có giá trị vẫn được duy trì khai thác, còn lại các loại nhà máy khác đều bị dời đi.
Nhưng điều đó không có nghĩa doanh địa không được bảo vệ, khu vực trung tâm doanh địa hiện tại có thể nói cực được canh gác cực kỳ nghiêm mật, mặc dù chỉ có sáu trăm binh lính canh gác xung quanh nhưng mọi loại v·ũ k·hí tốt nhất hiện tại của Long đều xuất hiện ở đây ật, bất kỳ người nào nếu không được cho phép đều không được đi vào. Thậm chí tới gần thôi cũng có thể vào tầm ngắm
Đặc biệt trong khu vực này tất cả mọi người đều là phàm nhân, từ lính canh đến người thường không có một người là siêu phàm giả.
Đứng trên thuyền quan sát quan sát bến cảng của doanh địa Phạm Quang Lễ không khỏi thở dài nơi này mặc dù không được chăm chút như xưa nhưng từ những dãy băng chuyền đang không ngừng vận chuyện hàng hóa kia Phạm Quang Lễ cũng nhìn ra được lục hoàng tử trước kia đã dồn bao nhiêu tâm huyết vào đây.
Những băng chuyền này ông ta cũng thấy ở bến tàu của thành Vĩnh Đông nơi đó cũng chỉ có bảy băng chuyền nhưng nơi này lại có tới bốn băng chuyền.
Đừng nhìn nơi này có bốn băng chuyền mà nhầm, lục hoàng tử trước kia chỉ có một cái doanh địa, chỉ có hơn hai mươi ngàn người còn hiện tại lục hoàng tử đang có bao nhiêu một lãnh địa rộng lớn với hơn bốn trăm ngàn dân còn lấy được tài sản của toàn bộ hầu tước. Chênh lệch này đủ hiểu tại sao Phạm Quang Lễ cho rằng lục hoàng tử đã dồn nhiều tâm huyết vào bến tàu này.
Đặc biệt bến tàu này là lục hoàng tử từ số không dựng lên, còn bến tàu của thành Vĩnh Đông đã có sẵn mọi thứ, lục hoàng tử cũng chỉ cần từ trên đó bổ sung thêm một chút là được.
Thuyền chậm rãi ghé vào bến tàu chờ tới khi thuyền đã được neo vững Phạm Quang Lễ không chậm trễ bước xuống khỏi thuyền, bên dưới thuyền đã có một đội lính mặc áo đen chờ đợi thấy Phạm Quang Lễ bước xuống thuyền đội trưởng của bọn hắn bước tới lên tiếng chào hỏi.
“Ngài hẳn là Phạm Quang Lễ tiên sinh tôi là Dương Phong người sẽ bảo vệ ngài trong thời gian tới mong rằng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ.”
Phạm Quang Lễ đã gia nhập một thời gian đương nhiên hiểu được cấu trúc quân sự của Long, nhìn ngôi sao sắt trên của của Dương Lễ ông ta cũng nở một nụ cười chào hỏi.
“Cảm ơn ngài Dương Phong đại úy, mong rằng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ.”
Phạm Quang Lễ tuy chuyên tâm vào nghiên cứu nhiều năm nhưng dù sao ông ta cũng trải qua không ít sóng gió, đương nhiên biết đội lính này ở đây mục đích hàng đầu cũng không phải bảo vệ mình mà chủ yếu để giá·m s·át.
Chuyện này cũng rất bình thường bất kỳ người nào khi chiêu mộ người vào kế hoạch tuyệt mật của mình cũng đều phải để phòng, nếu không còn gì là bí mật nữa.
Vì thế Phạm Quang Lễ rất vui lòng phối hợp với bọn họ, để bọn họ an tâm một chút.
Sau khi chào hỏi xong Phạm Quang Lễ được Dương Phong đưa tới trung tâm doanh địa.
Nơi này giống như quân xưởng xung quanh đều bị những cọ gỗ vót nhọn đầu cao bằng nửa thân người bao quanh, phía sau còn có một đống đất được chất lên binh lính xung quanh đứng sau đống đất cảnh giác quan sát bên ngoài, trên đống đất này cách vài chục mét lại có một khẩu M1917 cùng với PTRS án ngữ, cách trăm mét cũng có một chòi canh bên trên cũng không khác là bao, với lượng hỏa lực lớn như thế này cho dù cao cấp siêu phàm giả cũng sẽ bị làm thịt nếu dám tiếp cận.
Nhìn đống v·ũ k·hí trang bị bảo vệ xung quanh nơi này Phạm Quang Lễ hiểu được nơi mình đến không đơn giản trình độ bảo vệ của nơi này không thua kém quân xưởng. Thậm chí bởi vì vụ tập kích của hiệp sĩ rồng nơi này còn chuyên môn thiết kế v·ũ k·hí phòng không, có M1917 còn có cả PTRS và đặc biệt có cả pháo phòng không 20mm, đây là loại v·ũ k·hí được khẩn cấp sản xuất của Long sau vụ tập kích của hiệp sĩ rồng.
Còn tại sao lại là 20mm mà không phải lớn hơn? Rất đơn giản Long đã có sẵn dây chuyên sản xuất đạn 20mm khi thiết kế pháo phòng không trước kia, cùng với dây chuyền sản xuất pháo hỏa thần 20mm sẵn có cho quân đoàn ma pháp hắn chỉ cần bổ sung thêm một số linh kiện cùng mở rộng dây chuyền nữa liền có thể trực tiếp đưa vào sản xuất hàng loạt, mặc dù Long không đánh giá cao khả năng tiêu diệt mục tiêu của loại pháo sơ sài này, nhưng ít nhất có còn hơn không. Hơn nữa Long đã bắt đầu loại bỏ dây chuyền sản xuất Shotgun cùng SMG hắn có thể dồn nguồn lực này vào sản xuất pháo phòng không cùng GM94. Còn AK47 có lễ nên để một thời gian nữa.
Tới cổng vào Dương Phong cũng phải đưa ra chứng nhận thân phận mới được đi vào, nhưng Phạm Quang Lễ lại phải đứng ở ngoài, không có chứng minh thân phận cho dù ông ta có được đích thân Dương Phong dẫn tới cũng không thể đi vào.
Phạm Quang Lễ thấy cảnh này liền biêt thứ bên trong rất quan trọng, ngay cả quân xưởng cũng không kiểm tra nghiêm khắc như vậy.
Phạm Quang Lễ cuối cùng chỉ có thể theo lời Dương Phong chờ ngoài này, để hắn tìm người có thể bảo lãnh ông ta đi vào.
Kỳ thực người có thể bảo lãnh Phạm Quang Lễ đi vào cũng chỉ có một người, sau một lúc Dương Phong cùng một nam nhân đã qua năm tuần tuổi đi ra người này không ai khác chính là Đỗ Hùng Nam hiện tại chính là người đứng đầu doanh địa.
Đỗ Hùng Nam từ bên trong đi ra nhìn thấy Phạm Quang Lễ liền tiến lên chào hỏi.
“Ha ha ngài hẳn là Phạm Quang Lễ tiên sinh rất hân hạnh được gặp ngài.”
Phạm Quang Lễ thấy vậy liền nở một nụ cười đáp lời.
“Tôi cũng vậy rất hân hanh được gặp ngài Đỗ Hùng Nam tiên sinh, hoàng tử điện hạ đã kể với tôi nhiều điều về ngài.”
Trước đó Đỗ Hùng Nam đã nhận được thư của Long nói rõ ràng rằng Phạm Quang Lễ sẽ trở thành đông nghiệp với ông ta trong thời gian tới.
Phạm Quang Lễ trước khi tới đây cũng được Long giao phó một ít chuyện ông ta cũng biết bây giờ mình cần làm vì.
Phạm Quang Lễ lấy từ trong người ra một bức tư, phía trên bức thư được niên phong bởi dấu sáp của Long một khi mở ra liền không thể phục hồi lại.
Đỗ Hùng Nam nhận lấy bức thư quan sát một lượt rồi mở bắt đầu đọc sau đó ông ta lấy ra một con dấu có những đường cong kỳ lạ đem so sánh với con dấu cuối bức thư.
Kiểm chứng hai con dấu có thể ghép lại với nhau ông ta nở một nụ cười càng đậm hơn trả thư lại cho Phạm Quang Lễ nói.
“Như vậy từ hôm nay trở đi chúng ta sẽ là đồng nghiệp mong tiên sinh giúp đỡ nhiều hơn.”
“Tiên sinh quá lời là ta cần ngài giúp đỡ nhiều hơn mới phải.”
Hai người cứ thể tâng bốc nhau một lát rồi Đỗ Hùng Nam dẫn Phạm Quang Lễ vào trong để Dương Phong sắp xếp chỗ ở cho Phạm Quang Lễ, còn ông ta sẽ đích thân dẫn Phạm Quang Lễ đi quan sát một vòng.