Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 169:




Chương 169:

“Vậy ra đây là địa long.”

Long ngắm nhìn những con rồng đất đang được hai tinh linh chăm sóc.

Nói về rồng đất để tưởng tượng dễ dàng cứ lấy hình dáng của rồng Komodo phóng to lên gấp trăm lần là được. Một con rồng đất thường nặng tới 30 tấn dài tới 15m cao 6m, đây là loại sinh vật ma pháp đặc biệt, chúng không hề có khả năng phun lửa hay sử dụng một loại ma pháp nào đó.

Ngược lại chúng rất khỏe, khỏe tới mức chúng có thể mang vác một trọng lượng lớn gấp ba lần trọng lượng cơ thể của mình, nhưng địa long lại không phù hợp với chiến trường bởi vì chúng rất chậm chạp và không có khả năng tự vệ có thể dễ dàng bị tập trung hỏa lực tiêu diệt, chỉ khi cần chúng cho việc chở một đồ vật nặng như kéo xa ram người ta mới sử dụng chúng trên chiến trường, mỗi lần như vậy lực lượng được phân công bảo vệ cho những con địa long này thậm chí có thể chiếm 2/3 sức mạnh của một quân đoàn ma pháp.

Chính vì thế người ta thường yêu thích sử dụng chúng cho việc vận chuyện vật tư, loại sinh vật này có thể nói chính là sinh ra dành cho việc vận chuyển.

Với những quốc gia có tiềm lực quân sự lớn, bọn hắn thường lựa chọn sơn giáp thú như một loại vật cưỡi trong c·hiến t·ranh, đương nhiên Nam Tinh không có được loại sinh vật này nuôi dưỡng khoảng năm trăm con sơn giáp thú cũng đủ để kéo sập một tiểu quốc.

Đổi lại nuôi một con địa long có thể tương đương với nuôi một trăm con ngựa. Nhưng một trăm con ngựa có thể chở tới chín mươi tấn hàng hóa sao? Đương nhiên là không thể. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa nuôi một trăm con ngựa liền có thể nuôi được địa long, yêu cầu về môi trường nuôi dưỡng cũng rất cao nên chỉ có những quý tộc lớn nhất vương quốc mới đủ khả năng đáp ứng yêu cầu của những con địa long này.

Sau khi chiếm được thành Hải Phong một đội thuyền đã được Long cử ra khơi tới tinh linh tộc, lương thực tuy rất quan trọng nhưng với quyết định phát động c·hiến t·ranh ngay sau mùa đông khiến Long ưu tiên khả năng quân sự hơn.

Ban đầu hắn dự định mua rồng của tinh linh tộc về đào tạo thành hiệp sĩ rồng, những hiệp sĩ rồng của lãnh địa người đ·ã c·hết, người chạy khiến Long không thể tổ chức một đội hiệp sĩ rồng chỉnh tể. Long thực sự có nhu cầu về không quân, ít nhất là về khả năng trinh sát.

Bất quá sau khi biết được cần ít nhất mười năm để đào tạo hiệp sĩ rồng Long liền từ bỏ, địa long là một lựa chọn tiếp theo khi Long cần bọn nó bổ sung cho năng lực hậu cần của mình. Mặc dù lũ địa long hiện tại vẫn cần tinh linh tộc chăm sóc cùng điều khiển nhưng không sao, đám người này đều nhận lệnh từ Elfleda bọn hắn hoàn toàn có thể tin tưởng.

Hai tinh linh nhìn thấy Long tới bọn họ cũng dừng việc chăm sóc hai địa long lại đi tới trước mặt hắn hành lễ.



“Ngài hẳn là lục hoàng tử điện hạ. Thần là Albert, đây là kieran chúng ta là hầu cận của nữ hoàng bệ hạ, được nữ hoàng bệ hạ ủy thác hỗ trợ ngài, từ bây giờ thần sẽ làm việc dưới trướng ngài.”

Nói xong Albert lấy từ trong ngực ra một bức thư giao cho Long, hắn nhận lấy thư trực tiếp mở ra đọc ngay tại chỗ đây là thư của Elfleda nội dung trong thư cũng không nói gì nhiều, chỉ cảm ơn hắn đã tạo điều kiện cho nàng rồi hứa sẽ hỗ trợ hắn hết mình chỉ cần không vi phạm hiệp ước.

Nói đến hiệp ước đây là một hiệp ước giữa các thánh đơn giản chính là bọn hắn không được can thiệp vào c·hiến t·ranh giữa các thế lực trừ khi thế lực của bọn hắn đứng trước nguy hiểm hủy diệt.

Hơn nữa ngoại trừ cung cấp các trợ giúp, Elfleda sẽ không cử tinh linh tộc tham chiến cùng hắn nàng muốn tránh những hiểu lầm không cần thiết cho nhân tộc.

Nói cách khác trừ việc trực tiếp can thiệp còn lại Elfleda đều có thể trợ giúp, ngay cả thuyền thiên nga nàng cũng trực tiếp điều một đội hỗ trợ Long, giúp hắn xử lý đám hải tặc quanh hải vực. Nếu không phải Y1002 khẳng định Elfleda vẫn chưa thu hoạch được gì từ hệ thống có lẽ Long đã nghĩ nàng ta đã đạt được chỗ tốt rất lớn mới giúp Long như vậy.

Gấp lại bức thư Long nở một nụ cười thân thiện về phía hai tinh linh nói.

“Ta rất biết ơn sự giúp đỡ của nữ hoàng. Hai vị nếu có bất kỳ vấn đề gì có thể nói với ta, ta sẽ nỗ lực đáp ứng mọi yêu cầu.”

Long nghiêm túc đáp lễ, dù sao người ta đã giúp mình như vậy một lời cảm ơn là cần thiết.



“Điện hạ Hoa tiểu thư cầu kiến.” Linh Uyên bẩm báo.



Long đường nhiên không có lý do từ chối gặp mặt Hoa Nguyệt Ánh vì thế ngay sau đó Hoa Nguyệt Ánh đã xuất hiện trong thư phòng của hắn.

Khi chỉ có hai người cả Long và Hoa Nguyệt Ánh đều thoải hơn rất nhiều, mối quan hệ của hai người không giống với mối quan hệ nam nữ nó giống một mối quan hệ của bạn bè hơn.

Long rót cho Hoa Nguyệt Ánh một chén nước đưa tới nói.

“Sao đột nhiên lại muốn gặp ta vậy?”

Hoa Nguyệt Ánh nhận lấy chén nước đưa tới trên tay, uống một ngụm rồi đặt xuống nói.

“Điện hạ tiểu nữ tìm được tin tức của Hướng Vinh.”

Hoa Hướng Vinh không ai khác chính là em trai của Hoa Nguyệt Ánh, người đã trốn thoát khỏi nhà giam của Phương gia m·ất t·ích gần hai tháng qua.

“Hắn ở đâu?” Long từ tốn hỏi, hắn biết nếu Hoa Nguyệt Ánh tìm tới mình, như vậy rất có thể nàng đang gặp rắc rối chuyện này, nếu không cũng không làm phiền tới hắn.

“Hắn đang ở lãnh địa của bá tước Phù Khang, dường như người của bá tước đã đánh hơi được vị trí của hắn.”

Lời này đã nói rất rõ ràng, hiện tại ta không thể cứu thằng bé ra, ngươi có thể giúp ta không?

Về cơ bản Hoa Hướng Vinh vẫn là t·ội p·hạm truy nã của nhà công tước, cho tới giờ lệnh truy nã này vẫn chưa bị hủy bỏ hơn nữa công tước cũng tìm hắn, chỉ cần bắt được Hoa Hướng Vinh liền có thể gây ảnh hưởng lên Hoa gia trợ lực lớn nhất của Long lúc này, dù sao hiện tại người đứng đầu Hoa gia Hoa Nguyệt Ánh cũng chỉ còn một người thân là đứa em trai này.

“Ta sẽ cứ người hỗ trợ, nàng có thể yên tâm.” Long không do dự trực tiếp trả lời, về công về tư hắn đều phải lo chuyện này. Nếu để Hoa Hướng Vinh rơi vào tay người khác hắn thật sự rất khó có thể tin tưởng Hoa Nguyệt Ánh được nữa, dù sao nàng cũng chỉ còn một người thân Long cho dù tự tin đến đâu cũng không dám đứng ngang hàng với Hoa Hướng Vinh trong lòng Hoa Nguyệt Ánh, một khi Hoa Hướng Vinh rơi vào tay người khác nguy cơ Hoa Nguyệt Ánh phản bội hắn là rất lớn. Huống gì Hoa Nguyệt Ánh chính vì giúp hắn mới xảy ra cơ sự như vậy, nếu hắn không giúp vậy tình bạn mới được xây dựng giữa hai người cũng sẽ tàn.



“Tạ ơn ngài!” Hoa Nguyệt Ánh cúi đầu, mấy ngày qua nàng thật sự đã dồn hết tinh lực cho chuyện này, nhưng có làm thế nào cũng không chắc có thể đưa em trai của mình an toàn rời khỏi nơi đó, tính đi tính lại nàng chỉ còn cách tìm tới Long.

“Không cần cảm ơn, đây là trách nhiệm của ta, hắn gặp phải tình cảnh đó cũng là do ta.”



“Mời hai vị ngồi.” Phòng tiếp khách của phủ thành chủ, Long ngồi trên chủ vị đưa tay mời hai người đang đứng đối diện.

Hai người này không ai khác chình là Lê Nguyên Dũng cũng Chu Huy, bọn hắn đi theo một đoàn thương buôn tới nơi này, sau khi hỏi thăm bọn hắn quyết định trực tiếp tới thành Vĩnh Xuân gặp mặt Long.

Có điều hai người cũng không ngờ có thể dễ dàng gặp mặt vị hoàng tử điện hạ này như vậy, nói sao đây là Chu Huy vận dụng mối quan hệ của nhà mình nhờ người dẫn tiến.

Người này thực chất cũng chỉ là một quan viên bình thường bọn hắn thực sự không ôm nhiều hy vọng có thể nhanh chóng gặp mặt lục hoàng tử như vậy.

Vì thế cho dù đã đứng trước mặt Long hai người vẫn còn một chút bỡ ngỡ.

Sau khi hai người ngồi xuống Long ra hiệu cho Linh Tuyền tại một bên rót nước, rồi hỏi.

“Không biết hai vị tới cái lãnh địa nghèo nàn này của ta vì chuyện gì?”

“Điện hạ nói quá, suốt quãng đường vừa qua thần không hề thấy nơi này nghèo nàn chút nào.” Chu Huy nói.

Quả thật suốt quãng đường này bọn hắn thấy được một lãnh địa khá ổn định, hoàn toàn không giống với một vùng đất đã mất đi một nửa vụ mùa, vì thế của Lê Nguyên Dũng cùng Chu Huy đều đánh giá rất cao năng lực của vị hoàng tử trước mắt.