Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 145: Mua mạng.




Chương 145: Mua mạng.

Tây nam thành Hải Phong trên con đường chính của tòa thành vô cùng tấp nập, người người qua lại như nước, hai bên đường là những sạp hàng bán rong đang không ngừng hét gọi mời chào khách nhân vào mua hàng, nhưng người đi đường có người không quan tâm tới những thứ này nhưng cũng có người lại rất thích thú ghé vào nói chuyện với chủ quan. Đương nhiên cuộc nói chuyện này có thể không đạt thành thỏa thuận của hai bên, còn có người lại hoàn thành thỏa thuận hai bên đều kết thúc trong vui vẻ.

Đã hơn một tháng kể từ ngày tòa thành này đổi chủ, vì là cảng khẩu cuối cùng cũng như là cảng khẩu đầu tiên kết nối giữa lãnh địa của nhân loại và lãnh địa của tinh linh cho dù nơi này không thể so sánh với cảng của lãnh địa hoàng gia nhưng nó cũng là một trong những cảng biển lớn nhất vương quốc trừ khi hoàn toàn hủy diệt tòa thành này nếu không vẫn sẽ có vô số người và của đổ về thành phố.

Tại góc tây nam của thành cũng là góc xa cảng khẩu nhất hàng hóa nơi này buôn bán không phải các loại hàng hóa bình thường, thứ bọn họ buôn bán có chút đặc biệt thậm chí đặc biệt hơn cả nô lệ.

Đó là t·ình d·ục, cờ bạc và rượu bia.

Di chuyển trên biển nhiều ngày các thủy thủ đương nhiên phải chịu một áp lực rất lớn về tinh thần, thời đại này cho dù hàng hải phát triển nhưng ngoại trừ các tàu ma pháp ra các tàu hàng bình thường không khác gì tàu buôn thế kỷ 16 17 tại châu âu. Điều kiện sinh hoạt trên các tàu này quả thật không khiến người vui nổi, ngay cả với những người có tiền cũng không ai nguyện ý lựa chọn.

Vì thế khi đặt chân được lên mặt đất các thủy thủ cần một nơi để xả những áp lực này ra, cho dù là tại thời đại nào t·ình d·ục, cờ bạc và rượu bia đều là những lĩnh vực giải trí được con người quan tâm và lựa chọn nhiều nhất huống gì trong một thời đại dịch vụ giải trí thiếu thốn như hiện nay.

Như một lẽ thường mỗi cảng khẩu đều có những khu vực như thế này, tại thành Hải Phòng tây nam chính là nơi như vậy.

Đương nhiên cũng chính vì những dịch vụ giải trí này góc tây nam của tòa thành cũng là nơi có an ninh bất ổn nhất, một tháng qua Văn Trung luôn nỗ lực kiểm soát nơi này, nhưng thực sự nơi này quá phức tạp trong thời gian ngắn hắn không thể làm gì được.

Cũng không thể vác súng vào b·ắn c·hết bất kỳ tên nào không nghe lời đi, đừng đùa nếu làm như vậy công sức thời gian qua sẽ đổ sông đổ bể hết.

hưng chắc chắn Văn Trung sẽ không từ bỏ nơi này bởi vì hàng ngày đây là nơi tiêu phí nhiều nhất thành Hải Phong một núi tiền như vậy làm sao Văn Trung có thể bỏ qua.

Vì thế cho dù không thể hoàn toàn khống chế nơi này, hằng ngày vẫn có những tốp binh sĩ bọc giáp toàn thân trên tay phải một thanh kiếm ngắn, trên tay trái một tấm khiên tròn lớn che nửa người đi tuần khắp khu vực.



Đây là lực lượng an ninh của thành do Văn Trung lập nên, hiện tại đang duy trì nhân số vào khoảng hai nghìn người, nhưng trong đó tám trăm người đã được hắn phân phối cho khu vực này.

Những thế lực ở đây tuy không quen bị kiểm soát như vậy cho dù là thời kỳ thành chủ trước, bởi vì những thế lực trong này đều có siêu phàm giả. Nhưng bọn hắn cũng rất ngại việc đụng chạm vào đội quân này, dù sao tòa thành mới đổi chủ bọn hắn cũng không muốn làm vật hi sinh lập uy cho người ta, vì thế bọn hắn vẫn chấp nhận để yên cho những lực lượng này tuần tra xung quanh chỉ cần đám người này không đụng chạm vào việc làm ăn của bọn hắn.

Cũng chính vì sự phức tạp của nơi này nên Kim Hòa mới chọn nơi này làm nơi ẩn thân.

Trên con phố tấp nập này, có một bóng người trùm kín đầu đang di chuyển qua những góc phố, người này không quan tâm tới những tiếng mời chào hai bên đường, từng bước đều đặn đi về phía trước sau đó đột nhiên rẽ vào một con ngõ vắng người tiếp tục bước đi, người này rẽ thêm vài lần nữa cho tới khi dừng phía sau một căn nhà nhỏ. Nơi đó đang có một người đàn ông đứng dựa vào tường, bóng từ những bức tường che đi thân ảnh người đang ông, người áo choàng tiến tới bên cạnh người đàn ông tựa vào tường đưa tay ra.

Bàn tay này rất khác so với tay của người bình thường, chính xác hơn là da của bàn tay rất khác bởi vì nó có màu nâu sáng đây rõ ràng không phải bàn tay của người Nam Tinh.

Trên bàn tay có một tấm mộc, một mặt khắc lấy một con dao găm, mặt còn lại rất bằng phẳng nhưng lại có đường rãnh chia ra làm ba phần.

Cầm lấy tấm mộc người đàn ông không nói một lời dời chân bước đi, bóng người khoác áo choàng cũng đi theo phía sau.

Cả hai tới trước một căn nhà gỗ nhỏ, người đan ông tiến lên gõ cửa, cửa được gõ theo một nhịp rất rõ ràng như là ám hiệu cho người bên trong.

Sau đó cánh cửa mở ra, từ bên trong ló ra một đôi mắt quan sát hai người, đặc biệt khi phóng đến vị trí của người mặc áo choàng ánh mắt đó dừng lại một chút rồi cửa được mở lớn ra đủ để cho một người có thể đi vào.

Sau khi hai người đi vào, người sau cửa quan sát xung quanh một chút rồi đóng cửa lại.



Trong phòng đã có một người khác chính là Kim Hòa, thấy hai người tiến vào ông ta vội vã đứng lên nở một nụ cười.

“Cảm ơn hai vị đã nhận lời mời của ta. Mời ngồi.”

Hai người thấy vậy cũng không khách khí ngồi xuống.

Người khoác áo choàng lúc này mới tháo xuống áo choàng của mình, bên dưới lớp áo choàng đó là một dung nhan xinh đẹp một mái tóc màu đen tuyền và đặc biệt hơn là đôi tai nhọn cho thấy nàng này không phải nhân loại, làn da ngăm đen của nàng tố cáo nàng chính là một hắc tinh linh một trong những chi nhánh của tinh linh.

Hải Phong là cảng khẩu gần với tinh linh nhất trong lãnh địa nhân loại, vì thế tinh linh tại đây cũng không ít, cũng không có ai bất ngờ khi thấy tinh linh cả.

Vị nữ tính tinh linh này không khách khí trực tiếp vào vấn đề.

“Nói ra yêu cầu của ngươi.”

Kim Hòa cũng không cảm thấy tức giận gì với hắc tinh linh trước mặt, hắn lên tiếng.

“Ta muốn ngài á·m s·át thành chủ hiện tại của Hải Phong thành, giới hạn trong vòng ba ngày. Tiền thưởng là năm trăm đông vàng, mười hạ phẩm ma cụ, hai trung phẩm ma cụ cùng hai mươi viên ma thạch cấp ba.”

Hắc tinh linh nhíu mày lại suy nghĩ một lúc liền nói.

“Một đề nghị rất hấp dẫn.”

“Vậy ngài có đồng ý với đề nghị này.”



“Thành giao.”

Giết một thành chủ lại chỉ một cuộc trò chuyện đơn giản như vậy, hắc tinh linh này vậy mà không có chút do dự nào, dường như chuyện này không khó khăn với nàng.

Lúc này người đàn ông ngồi bên cạnh mới lên tiếng.

“Như vậy chúng ta bắt đầu thực hiện giao ước.”

Người đan ông đưa ra tấm mộc bài vừa rồi cho Kim Hòa, hắn lấy ra một tấm mộc bài khác một mặt khắc một cái cân, mặt còn lại cũng rất sang bóng bị chia thành ba phần, hắc tinh linh cũng lấy ra một tấm mộc bài, một mặt của tấm mộc bài khắc những đồng tiên, mặt còn lại cũng giống như tấm mộc bài đầu tiên bị chia thành hai nửa.

Cả ba cùng đâm ngón cái của mình vào đầu nhỏ phía trên mộc bài để máu chảy ra sau đó ấn ngón cái vào một phần phía trên, Kim Hòa cùng hắc tinh linh trao đổi hai tấm mộc bài cho nhau. Người đàn ông thấy vậy lên tiếng.

“Như vậy ta xin xác nhận lại giao dịch. Người mua muốn mạng của thành chủ trong ba ngày. Thù lao là năm trăm đông vàng, mười hạ phẩm ma cụ, hai trung phẩm ma cụ cùng hai mươi viên ma thạch cấp ba. Nếu nhiệm vụ thất bại, bên nhận phải bồi thường gấp ba tiền công hoặc phải nhận một nhiệm vụ không thể từ chối. Sau khi ra khỏi căn phòng này hiệp ước sẽ có hiệu lực, hai vị vẫn còn cơ hội để thu hồi.”

“Không có! Không có!”

Âm thanh của cả hai vang lên.

“Tốt như vậy xin hãy xác nhận hiệp ước.”

Người đàn ông ấn ngón tay mình lên mộc bài xong liền lần lượt giao mộc bài, để lại một dấu vân tay sau đó lần lượt đưa cho hai người kia ấn vân tay mình lên. Cuối cùng được giao lại cho người đàn ông, nhưng chưa hết người đàn ông vậy mà tách ra phần có vân tay của mình chia làm hai giao cho hai người, thấy hai người này thu hồi mộc bài người đàn ông cũng mới thu hồi mộc bài chỉ còn vân tay của hai người kia nói.

“Như vậy hiệp ước đã được hoàn thành, hai vị mong hợp tác thành công.”