Kỳ thật, khi Tử Tô đưa ra đề nghị này, làm cho các cung nữ chấn động, bởi vì phi tử có thể cùng hòa bình ở chung cũng không nhiều, hơn nữa Long Hậu vẫn là tự mình đi đến, các nàng liền càng cảm thấy kinh ngạc.
“Làm sao vậy?” Tử Tô sau khi đưa ra đề nghị như vậy, tự mình cảm thấy mình làm thế là không sai, chưa kịp đắc chí, lại phát hiện sắc mặt các nàng rất kỳ quái, không khỏi tò mò hỏi.
Các cung nữ không khỏi đối mặt nhìn nhau, trong lòng biết nàng không hiểu quy củ, lại càng không hiểu được những lý do như thế này. Cho nên, các nàng không dám nói, cũng không dám ngăn cản.
Tử Tô cảm thấy không thể hiểu nổi, nghĩ nghĩ, liền cảm thấy có thể là bởi vì hai nữ nhân cùng chung một nam nhân, cho nên nếu ở cùng chỗ khả năng không khỏi sẽ có chút kỳ quái đi.
“Ta muốn đi gặp nàng, các ngươi dẫn ta đi.” Nàng vẻ mặt tươi cười, yêu cầu nói. Nàng bây giờ còn không có cảm thấy có cái gì không đúng, bởi vì nàng cùng Long Triệt còn không có ngủ cùng nhau, càng không có kết hôn, chính là luyến ái, đúng, chính là đang luyến ái, ở trong lòng thầm mến nhau mà thôi.
Các cung nữ thấy nàng kiên trì, đương nhiên cũng không thể ngăn cản, liền vội vàng đem nàng đưa đến hậu cung, thất quải bát loan đi tới phía trước cửa tẩm cung.
“Long Hậu muốn gặp Long Phi, các ngươi hãy vào thông báo một tiếng.” Các cung nữ vốn định trực tiếp xông vào, nhưng bị Tử Tô ngăn cản lại liền lễ phép đối thủ vệ các cung nữ nói, ngoài cửa tẩm cung của Trân Châu không có thị vệ.
Các cung nữ giữ cửa tất cung tất kính sau khi hướng Tử Tô hành lễ, không dám có chút chậm trễ, vội vàng chạy đi vào, thông báo tin tức Long Hậu đã đến.
Chỉ thấy bên trong lập tức truyền đến tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó Trân Châu cùng các cung nữ liền xuất hiện ở trong tầm mắt của nàng, sau khi nhìn thấy quả đúng là nàng, liền tất cung tất kính hướng nàng hành lễ.
“Trân Châu thỉnh an Long Hậu.” Trân Châu cung kính nói, chậm rãi hành lễ.
“Nô tỳ thỉnh an Long Hậu.” Ngay sau đó các cung nữ phía sau nàng cũng đồng thanh nói.
“Nô tỳ thỉnh an Long Phi.” Các cung nữ phía sau Tử Tô cũng chậm rãi hướng Trân Châu hành lễ.
Tử Tô bị lễ tiết các nàng làm cho cảm thấy phiền toái, vì thế vội lôi kéo tay của Trân Châu cười nói: “Ta nhàm chán, cho nên lại đây tìm nàng đi dạo, tâm sự một lát, không biết nàng có rảnh không?”
Trân Châu nghe vậy, kinh ngạc nhìn nàng, vạn vạn không thể tưởng được nàng tìm đến mình, nhất là vì nhàm chán, cho nên mới lại đây. Lập tức, vội vàng bối rối nói: “Có rảnh, có rảnh, Long Hậu, Trân Châu có rảnh, Trân Châu cùng người đi.”
“Cám ơn muội.” Tử Tô chân thành nói, nắm tay nàng, cùng nàng cùng nhau đi vào tẩm cung, đây cũng là lần đầu nàng đến một tẩm cung khác, nên không khỏi có chút tò mò.
Nhưng mà, theo nàng thấy, tẩm cung của Trân Châu không chỉ có nhỏ hơn so với nàng nhiều, mà phòng ốc cũng không xinh đẹp xa hoa, lộng lẫy như phòng của nàng.
“Các ngươi mau đem thức ăn, nước uống lên đây.” Ngồi xuống, Tử Tô liền khách khí nói với các cung nữ bên cạnh mình, vừa ăn vừa uống vừa nói chuyện phiếm là hưởng thụ tốt nhất.
Các cung nữ nghe vậy, vội vàng chạy đi đi, chỉ chốc lát sau, liền mang đến cho các nàng thật nhiều thức ăn, nước uống bày đầy khắp một bàn.
Tử Tô quấn quýt lấy Trân Châu, nghe nàng kể chuyện xưa ở đáy biển, chờ Trân Châu nói xong, nàng cũng bắt đầu kể những câu chuyện huyền thoại ở nhân gian, hai người trò chuyện, không khí liền hòa hợp rất nhanh, thần sắc của Trân Châu cũng không còn cảm thấy u buồn nữa, tươi cười cũng rất nhiều.
“Cám ơn người, Long Hậu.” Đột nhiên, Trân Châu nhìn vẻ mặt đang hớn hở của Tử Tô, nghiêm sắc mặt, cảm kích nói với nàng, nàng sớm thầm nghĩ muốn cảm ơn, nhưng vẫn chưa có dịp
Tử Tô nhìn nàng cười tủm tỉm, không chút nào để ý nói: “Không có việc gì, chỉ là chuyện nhỏ nhặt, hơn nữa, nàng là nữ nhân, ta cũng là nữ nhân, ta đương nhiên hiểu được.”