Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 56




"Tiểu Kỳ!" Triển Phục Viễn giữ chặt Ngải Kỳ, âm thầm lắc đầu ý bảo cô đừng qua đó.

Ngải Kỳ hoang mang nhìn Triển Phục Viễn, lại nhìn người đàn ông đối xử thô lỗ với Dịch Dao phía trước, chân bước được một nửa liền rút lại.

Triển Phục Viễn nhanh chóng đánh giá tình hình xung quanh, thấy có người đang tiến lại gần, hắn nhanh chóng ôm vai Ngải Kỳ định rời đi. Từ lúc bắt đầu hắn đã cảm thấy không ổn, bây giờ càng cảm thấy rõ ràng hơn.

Tuy mấy năm nay công việc làm ăn của cha hắn ngày càng phát triển, nhưng ở cái thành phố mà khắp nơi đều là danh gia vọng tộc, cha hắn cũng chỉ được coi là nhà giàu mới nổi mà thôi, có thể nhận được thiệp mời đến dự tiệc của An Lục Thiên đã rất miễn cưỡng rồi, sao có thể "Kính mời anh uống một ly chứ"!

Tuy nhiên, hiếm khi có cơ hội được bước vào xã hội của những người giàu có quyền lực, cha hắn cũng rất vui mừng, dẫn hắn tới mở mang kiến thức một chút, mà Tiểu Kỳ không biết nghe nói ở đâu, bảo rằng ở những bữa tiệc như vậy sẽ có không ít người nổi tiếng xuất hiện, nên làm nũng muốn đi cùng, hắn thật sự không nghĩ ra lý do gì để từ chối nên liền dẫn cô theo.

Hắn không thể ngờ, lại nhìn thấy Dịch Dao ở chỗ này, mà người đàn ông khí chất bất phàm bên cạnh Dịch Dao vừa nhìn đã biết là người quyền quý không hề tầm thường, cẩn thận hành xử, vẫn nên duy trì khoảng cách vừa phải, ai ngờ hắn còn chưa kịp nhắc nhở Tiểu Kỳ, Tiểu Kỳ đã bất ngờ kêu lên tiếng.

"Xem ra bạn trai của bạn em cũng không muốn gặp em nha, sao vậy? Em cũng đã từng quyến rũ hắn ta sao?" Giọng An Kinh Vĩ không to không nhỏ, làm hai người Triển Phục Viễn và Ngải Kỳ vừa mới xoay người rời đi cũng nghe rõ lời hắn nói.

Giọng điệu nhẹ nhàng hài hước, nhưng Khang Dịch lại thấy trên mặt bạn tốt đang cuồn cuộn mây đen trước khi bão đến.

"Kinh Vĩ......"

"A......" An Kinh Vĩ cười nhẹ một tiếng, "Cậu đi học ở Ý không có gặp phụ nữ đúng không? Còn "nhất kiến chung tình" nữa chứ! Cô gái này không cần tỏ tình..." cánh tay đang ôm Dịch Dao liền đẩy cô về phía Khang Dịch, "... cậu muốn thì cứ lấy chơi đi."

Ngải Kỳ không tin mà quay đầu nhìn lại.

Dịch Dao bị An Kinh Vĩ đẩy đi lảo đảo hai bước, Khang Dịch vội vàng duỗi tay muốn đỡ cô, nhưng không chờ hắn đụng tới Dịch Dao, cô đã ổn định cơ thể đứng thẳng lưng, biểu cảm trầm tĩnh nâng khuôn mặt nhỏ lên.

Khang Dịch ngượng ngùng thu tay lại, theo bản năng nhìn về phía sau, lại không nhìn thấy bóng dáng Giản Vân Dao. Anh thật sự cảm nhận thấy An Kinh Vĩ đối với cô gái này rất đặc biệt......

An Kinh Vĩ đang tức giận, rất tức giận. Nếu thật sự chỉ là một cô gái để chơi đùa mà thôi, mí mắt của Kinh Vĩ cũng sẽ không chớp một cái, sao có thể nói nhiều lời dối lòng như vậy!

Rõ ràng khi hắn bày tỏ với cô gái này, Kinh Vĩ liền tức giận với cô, chỉ có thể chứng minh một chuyện —— Kinh Vĩ đang sợ, sợ cô gái này động lòng với sự bày tỏ của hắn, cho nên mới lấy phương pháp ngang ngược như vậy để thể hiện quyền khống chế cô.

Cảm giác này thật sự không dễ chịu đúng không?......

Phát hiện bạn tốt đã đánh mất trái tim, đương nhiên Khang Dịch sẽ thu lại hứng thú nửa thật nửa đùa của mình với Dịch Dao. Vấn đề bây giờ của hắn chính là, hắn nên dạy dỗ tên bạn tốt trước nay đã từng "yêu đương" với vô số phụ nữ cách bắt lấy trái tim của người đẹp, hay là "lửa cháy đổ thêm dầu" để cho bạn tốt dùng máu và nước mắt để tích lũy kinh nghiệm đây?

Ngải Kỳ đột nhiên đẩy cánh tay Triển Phục Viễn ra, bình tĩnh đi về phía Dịch Dao.

"Tiểu Kỳ!" Triển Phục Viễn thấy thế, đành phải đi theo.

Nhìn Ngải Kỳ luôn vui vẻ hoạt bát lúc này vẻ mặt nghiêm trọng đi về phía cô, Dịch Dao cong khóe miệng, miễn cưỡng lộ ra nụ cười còn khó coi còn hơn khóc.

Đây là lựa chọn của chính cô, cho dù là kết quả gì cô cũng chấp nhận! Mặc kệ là gì!

"Dao Dao, mình biết chỗ này không phải chỗ nói chuyện, cho nên mình cũng không hỏi gì cả, nhưng mình hy vọng cậu biết, mặc kệ cậu làm cái gì, dù mình không ủng hộ nhưng nhất định mình sẽ tôn trọng lựa chọn của cậu. Còn nữa, nếu cậu gặp khó khăn cần giúp đỡ, dù năng lực mình có hạn cũng mong cậu hãy nói cho mình biết, ít nhất... khi cậu muốn khóc mình cũng có thể khóc giùm cậu!" Vừa nói xong lời cuối cùng, Ngải Kỳ liền hung dữ trừng mắt liếc nhìn An Kinh Vĩ cao hơn cô ấy hai cái đầu, ánh mắt to tròn ngập nước.

Chóp mũi Dịch Dao đau xót, suýt chút nữa mất khống chế, nhưng vẫn cố gắng lấy lại tinh thần, cười một cái với Ngải Kỳ, "Mình biết rồi."

Triển Phục Viễn vỗ vỗ vai Ngải Kỳ, trao cho Dịch Dao một ánh mắt cổ vũ, gật gật đầu. Sau đó biểu cảm trầm tĩnh nhìn về phía An Kinh Vĩ và Khang Dịch, "Tôi là Triển Phục Viễn, đây là bạn gái của tôi Ngải Kỳ. Chúng tôi là bạn của Dịch Dao, bạn tốt."

Ánh mắt An Kinh Vĩ nheo lại, nhìn thằng nhóc nhỏ hơn hắn năm sáu tuổi nay đã thành một người đàn ông cao lớn, nghe cậu ta vừa "khoe" vừa nói rõ quan hệ của mình với Dịch Dao, cuối cùng hắn cũng để ý đến thân phận của cậu ta mà kiềm chế lửa giận, không mở miệng làm đối phương khó xử.

"Tiểu Ngải, Phục Viễn, mình không sao...... Sau này mình về sẽ nói rõ ràng với các cậu." Dịch Dao bình tĩnh nói.

"Vì sao lại là sau này? Bây giờ không thể nói sao?" An Kinh Vĩ bước lên nửa bước ôm lấy bờ vai trơn bóng của Dịch Dao, vuốt ve như có như không, "Sao em không giới thiệu với hai người bạn tốt của em, tôi là gì của em đi?"

Dịch Dao hơi ngây người một chút, sau đó ngước mắt nhìn về phía hắn, "Vậy cho tôi hỏi một chút, tôi nên giới thiệu anh như thế nào, anh là gì của tôi?"

Lão tử đây là nam nhân thao em đến mức chết đi sống lại! Câu nói này trong chớp mắt để nhảy đến cổ họng nhưng vẫn bị một chút lý trí cuối cùng làm nghẹn lại. Đôi mắt đen của An Kinh Vĩ gần như muốn phun ra lửa, nữ nhân này dùng ánh mắt không là gì nhìn hắn làm hắn muốn nổi điên!

"Anh hy vọng tôi trả lời như thế nào? Kim chủ? Tôi có lấy một đồng nào của anh không? Chủ nhân? Tôi có hầu hạ hay ký khế ước bán thân không? Anh chỉ là một người đê tiện dùng thủ đoạn ép buộc tôi phải nghe theo sự sắp xếp của anh mà thôi, không hơn không kém."

Không hơn...... Không hơn! Cô —— An Kinh Vĩ tức giận phát hiện mình không thể nào phản bác được. Cô... chính xác là chưa từng muốn đạt được gì ở chỗ hắn! Sở dĩ hắn có thể tùy ý đè cô ở dưới thân mặc sức ra vào thân thể cô, chỉ bởi vì cô không tiếc tất cả để bảo vệ bạn của mình.

Từ lần đầu tiên gặp mặt, lần thứ hai gặp mặt, khí thế kiên cường không chịu bị uy hiếp, làm hắn chưa bao giờ hoài nghi quyết tâm của cô, làm hắn chưa từng có suy nghĩ, nếu cô không quan tâm đến sống chết của mẹ con Mạnh Ni Na, bất kỳ lúc nào cô cũng có thể thoát khỏi tay hắn!

Bất kỳ lúc nào!