Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 57




Bàn tay An Kinh Vĩ đang đặt trên vai cô dùng sức mạnh hơn, Dịch Dao cắn răng chịu đựng, không hề sợ hãi mà nhìn thẳng hắn.

"Là...... bởi vì Nina hả?" Ngải Kỳ hỏi.

Dịch Dao hơi luống cuống, "Không, không phải, không liên quan đến chuyện của Nina, là do chính mình thôi."

"Không thể nào, cậu chắc chắn sẽ không vì bản thân mà chịu sự uy hiếp của người khác! Hèn gì Nina khóc lóc nói cô ấy đã hại cậu, còn nói rốt cuộc cũng không liên lụy cậu nữa! Các cậu rốt cuộc gạt mình bao nhiêu chuyện?"

"Cái gì? Nina làm sao vậy? Cậu ấy nói với cậu khi nào?" Dịch Dao vội vàng nói.

Ngải Kỳ kiêng kị liếc nhìn An Kinh Vĩ, nhưng vẫn mở miệng nói, "Ngày hôm qua Nina gọi điện thoại cho mình, nói rất nhiều chuyện kỳ quái, bởi vì di động cậu tắt máy không liên hệ được cậu, nên cậu ấy liền nhờ mình gặp được cậu thì nói với cậu một tiếng, kêu cậu điện thoại lại cho cậu ấy."

Dịch Dao lập tức lấy di động trong túi ra, đúng là đã tắt máy, "Tiểu Ngải cho mình mượn di động đi."

Cầm điện thoại của Tiểu Ngải, Dịch Dao vừa bấm số vừa muốn đi ra ngoài, cánh tay liền bị giữ lại. Dịch Dao không thèm quay đầu lại, xoay người tránh thoát.

"Kinh Vĩ!" Khang Dịch vội vàng cản An Kinh Vĩ đang muốn ngăn Dịch Dao lại.

Dịch Dao cúi đầu nôn nóng nghe tiếng chuông di động, ngay cả khi ở cửa đụng vào người ta cũng chỉ vội vàng cúi đầu xin lỗi liền tiếp tục đi ra ngoài.

Người đàn ông cao lớn bị cô đụng vào cau mày nhìn về hướng cô vừa đi ra, lại thấy An Kinh Vĩ và hai nam một nữ cách đó không xa, anh cúi đầu nghĩ nghĩ, sau đó nói gì đó với cô gái bên cạnh, liền đuổi theo Dịch Dao.

"Nina! Xảy ra chuyện gì vậy?"

"Dao Dao!"

Giọng của Nina nghe rất bình tĩnh, làm Dịch Dao cũng an tâm, "Mình không chú ý đến di động hết pin, làm sao vậy? Tiểu Ngải nói cậu tìm mình? Dì xảy ra chuyện gì rồi sao?"

"...... Đã không sao rồi. Dao Dao...... xin lỗi và cảm ơn cậu."

" "Đã" là sao? Nina cậu mau nói rõ ràng cho mình biết!"

"Cái gì mình cũng biết, mình biết cậu vì mình mà đi cầu xin An tiên sinh, thậm chí đồng ý làm người phụ nữ của hắn, Uông Húc Phong mới có thể rút đơn kiện. Dao Dao, mình không sợ ngồi tù, mình thật sự không sợ, 5 năm này mình đã chịu đủ rồi, sao lại sợ ngồi tù chứ? Mình chỉ là... chỉ là luyến tiếc mẹ của mình, cho nên mình giả bộ cái gì cũng không biết...... xin lỗi rất xin lỗi Dao Dao!"

"Nina......" Nghe giọng nói nghẹn ngào của Nina, Dịch Dao chỉ muốn ôm cô một cái.

"Nhưng bây giờ không cần nữa, Dao Dao, cậu không cần bảo vệ mình, mẹ mình... bà ấy đã được giải thoát rồi."

"......" Nghe giọng điệu quá mức buông xuôi của Nina, đột nhiên Dịch Dao rất lo lắng. Đối với bệnh tình của mẹ, Nina vẫn luôn chuẩn bị tâm lý, nhưng cô lo lắng cho Nina hơn!

Mấy năm nay, Nina bản tính nhát gan yếu ớt nhẫn nại mà sống hoàn toàn là vì muốn cứu mẹ mình, bây giờ mẹ cô ấy không còn nữa, Nina......

"Nina! Bây giờ mình cần cậu lập tức quay lại, lập tức quay lại đây cho mình."

"Cậu.... cần mình hả?"

"Đúng vậy, mình cần cậu." Dịch Dao nói như chém đinh chặt sắt, "Có một chuyện cậu nghĩ sai rồi, mình tới tìm An Kinh Vĩ, chuyện của cậu chỉ là một lý do thôi, cậu đã quên rồi sao? Mục đích ban đầu mình muốn tiếp cận hắn là vì muốn lấy được một vai diễn trong《 Nguyệt chi âm 》. Mà bây giờ mình đã có được rồi, tiếp theo mình có rất nhiều chuyện phải làm, mình cần cậu giúp mình chăm sóc Ninh Nguyệt Cầm."

"...... Thật sự?"

"Hợp đồng đang ở trên tay mình, cậu quay lại sẽ thấy được thôi. Chuyện mình muốn làm, có chuyện nào là không làm được đâu?"

"Cậu thật sự...... cần mình?"

"Nina, chuyện này chỉ có cậu mới có thể giúp mình."

"Được... Mình giúp cậu! Dao Dao...... Cảm ơn cậu."

"Người nên cảm ơn là mình mới đúng, quay lại đi, mình và Tiểu Ngải chờ cậu." Tắt điện thoại, Dịch Dao đứng im một hồi lâu.

Người đàn ông cao lớn lén đi theo cô từ chỗ âm u xoay người trở về sảnh lớn, khuôn mặt anh tuấn tràn ngập sự mỉa mai.

Cô gái kia, bất cứ lúc nào gặp được, mặc kệ là trước mặt hay sau lưng người khác, lúc nào cô cũng thể hiện rõ ý đồ và âm mưu của mình.

Cũng đúng, bởi vì cô là kiểu nữ nhân như vậy, nên ông trời mới cho cô một cơ thể làm cho đàn ông mê muội. Nếu không, sao lại có nhiều đàn ông nếm được tư vị mất hồn của cô như vậy.

"Là Lý Khinh Nam!" "Người thật so với trên tivi còn đẹp trai hơn nhiều!" Phụ nữ già trẻ trong sảnh lớn đều không giữ được bình tĩnh......

Ánh mắt Lý Duật cực kỳ phong độ vừa nhìn quanh bốn phía vừa gật đầu mỉm cười, mang theo bạn gái đi đến chào hỏi bạn bè làm ăn.

Một lát sau, Dịch Dao quay lại bên cạnh Ngải Kỳ, trả di động lại.

"Rốt cuộc là sao vậy?" Ngải Kỳ khẩn trương hỏi.

Bình tĩnh nhìn Ngải Kỳ, Dịch Dao nhẹ giọng trả lời, "Dì Chung đã qua đời."

"Cái gì? Vậy, vậy Nina......"

"Về rồi nói sau, mình chuẩn bị đi rồi, hai cậu thì sao?"

"Chúng ta ——"

"Đi? Tôi có nói cho em đi rồi à?" An Kinh Vĩ vất vả lắm mới kiềm chế được cảm xúc lại bị hai ba câu nói của cô chọc giận.

Dịch Dao nghiêng người ngước mắt, "Mẹ Nina đã không còn nữa, cho nên giao ước ba tháng hủy bỏ."

Ánh mắt của cô bình tĩnh gần như vô tình, không còn chút dịu dàng ngoan ngoãn, nụ cười xinh đẹp, đáng yêu thẹn thùng, giống như hắn là một người xa lạ không quen biết!

Sao cô dám?

"Em chơi tôi?" Ngực phập phồng tức giận và đau đớn, đôi mắt An Kinh Vĩ lộ ra vẻ điên cuồng.

Dịch Dao nhíu mày.

"Tôi biết rất rõ năng lực của mình, anh có thể thương tổn bạn bè của tôi dễ như trở bàn tay, để tôi phải bất lực mà cầu xin anh. Nhưng mà..." giọng nói thay đổi, ánh mắt khiêu khích mang theo sự kiên định và dứt khoát, Dịch Dao gằn từng chữ một, "Nếu An Kinh Vĩ anh còn thừa nhận mình là đàn ông, thì có chuyện gì cứ tới tìm tôi, tôi sẽ nhận lấy! Nếu anh đê tiện mà liên lụy đến những người khác...... Tôi sẽ cắm một con dao lên tim anh, xem anh có chết hay không!"