Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 167-1




Editor: Quỳnh Nguyễn

Hoàn Vũ công bố ảnh chụp áo cưới của Minh Ý và Mậu Hinh gây tiếng vang không nhỏ, thứ hai Mậu Hinh đi làm liền bị Cố Tiểu Nam ngăn lại.

"Mậu kiểm, em đã xem ảnh áo cưới của chị, không thể đẹp hơn.". Cố Tiểu Nam vẻ mặt hâm mộ, "Vừa thấy Minh tổng thật sự cực kỳ thích chị!".

Mậu Hinh biết Hoàn Vũ công bố ảnh chụp áo cưới của cô và Minh Ý, chỉ là cảm thấy hơi kỳ quái, chuyện này anh thật sự làm hơi quá, tựa như hận không thể thông báo trên toàn thế giới bọn họ sắp kết hôn.

Cô vừa trở lại văn phòng, Minh Ý điện thoại tới: "Anh liên hệ một nhà trẻ cho Tiểu Sâm, tương đối gần Hoàn Vũ, hôm nay dẫn bé đi xem. Nếu thích hợp thì để bé đi nhà trẻ đó.".

Từ sau khi nhà trẻ Mặt trời nhỏ gặp chuyện không may, Tiểu Sâm vẫn đi theo Minh Ý, Mậu Hinh cũng không nghĩ tới chuyện tìm nhà trẻ cho bé.

Nhưng cẩn thận ngẫm lại, Minh Ý mang theo Tiểu Sâm đi làm như vậy cũng không tốt, cuối cùng vẫn phải đi nhà trẻ.

"Muốn em bớt thời gian cùng đi không?". Mậu Hinh lo lắng con trai.

"Không cần, anh qua là được, chủ nhà trẻ là bạn anh.". Minh Ý nói xong gửi tư liệu nhà trẻ cho Mậu Hinh.

Đó là một nhà trẻ quốc tế, khá có tiếng tại Tân Thị. Mỗi ngày đều đưa đón, cô giáo đều là tinh anh, tố chất chuyên nghiệp.

"Học phí em gửi qua thẻ cho anh.". Mậu Hinh nói.

"Từ khi chúng ta quyết định kết hôn, mặc dù Tiểu Sâm gọi anh là chú nhưng đã là con anh.". Minh Ý nói, "Cho nên, anh có trách nhiệm với sinh hoạt của bé.".

Người đàn ông này suy luận logic nha! Mậu Hinh cũng không biết hình dung như thế nào.

Minh Ý đưa Tiểu Sâm đi nhà trẻ xem, đối với hoàn cảnh và cơ sở thiết bị bên kia đều hài lòng, vì thế Mậu Tiểu Sâm lại bắt đầu sinh hoạt ở nhà trẻ.

Ngày đó đến trường, Tiểu Sâm cực kỳ khó hiểu: "Vì sao trẻ con nhất định phải đi nhà trẻ?"

Minh Ý nghe lời này cũng thấy thú vị, nói: "Bởi vì đi nhà trẻ có thể khiến cháu trở nên thông minh hơn."

Biểu cảm trên mặt Tiểu Sâm là chú Nhất khẳng định đang gạt cháu, nhưng sau cùng vẫn đồng ý.

Ngày đầu tiên đưa Tiểu Sâm đi, Minh Ý cảm thấy không quen, gửi tin nhắn cho Mậu Hinh: "Hôm nay không có Tiểu Sâm tại bên người, vắng vẻ."

"Rồi sẽ quen mà.". Mậu Hinh nhìn tin nhắn của anh, cảm giác rất buồn cười, vì thế trả lời bốn chữ.

"Hay là đón bé về đi!". Anh lại gửi tới đây.

"Hệt như Minh Nhất tiên sinh chưa dứt sữa nha!". Mậu Hinh trả lời.

"Thực giống như thế.". Anh lại nhận rồi.

Mậu Hinh nhìn tin nhắn, không khỏi phì cười.

"Mậu kiểm, nhất định đang gửi tin nhắn cùng Minh tổng.". Tiểu Nam nói.

Mậu Hinh quên Tiểu Nam vẫn ở bên cạnh, cô vội vàng thu lại nụ cười: "Hẳn là không lộ liễu?"

"Kỳ thật rất lộ liễu.". Tiểu Nam nói, "Giống như chỉ cần nhắc tới Minh tổng, ánh mắt Mậu kiểm đều không giống bình thường."

" Được rồi, Tiểu Nam, chúng ta đi họp thôi.". Mậu Hinh nói xong ho nhẹ một tiếng, sửa sang quần áo mình.

Gần đây Mậu Hinh cũng rất bận, có mấy vụ án trọng yếu, còn phải đi họp không ngừng. Hôm nay họp, mí mắt nháy không ngừng, điện thoại di động vang cũng không để ý, vẫn là Tiểu Nam đưa cho cô.

"Là Minh tổng.". Tiểu Nam nói.

Anh sao lại gọi điện thoại cho cô? Mậu Hinh tháo kính mắt, nhận điện thoại.

"Em lập tức tới bệnh viện gần Tân Thị, Tiểu Sâm bị đưa vào bệnh viện rồi.". Minh Nhất nói ở trong điện thoại.

"Cái gì?" Mậu Hinh kinh hãi, nhất thời luống cuống.

" Sao Tiểu Sâm phải vào bệnh viện?". Mậu Hinh vội hỏi.

"Vui đùa ở nhà trẻ, bị một bạn nhỏ đẩy xuống thang trượt, đụng vỡ đầu.". Minh Ý nói, "Em đừng gấp gáp, chúng ta tới bệnh viện rồi nói.".