Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 166-3




Editor: Quỳnh Nguyễn

Cô thử bộ thứ nhất, áo cưới thiết kế hình trái xoan đuôi cá, điểm hoa trên nền vải tơ tằm thượng hạng, nhụy hoa khảm kim cương màu hồng phấn, đuôi váy kéo thật dài, khăn voan bằng lụa mỏng gắn thêm một chiếc vương miện xinh xắn.

Dáng người Mậu Hinh cao gầy, áo cưới ướm lên cũng thật vừa vặn, phía trước ngực đẩy đặn, đường eo lưng tinh tế tôn lên vòng ba, thân hình của cô đặc biệt đẹp. Hơn nữa màu hồng nhạt đặc biệt hợp với cô, khiến dáng vẻ cô cao nhã thuần khiết lại không mất đi sự gợi cảm quyến rũ.

Minh Ý chờ cô ở bên ngoài, đặc biệt hài lòng.

"Tiếp tục!". Minh Ý muốn nhìn cô mặc bộ thứ hai.

Bộ thứ hai là lễ phục tiệc cưới, là một bộ lễ phục màu hồng đắp hoa, những đóa hoa tinh xảo, phía sau là thiết kế chữ V, nhẵn mịn gợi cảm.

Mậu Hinh mặc lên liền nhíu mày: "Cái này có phải quá hở hang không?"

" Sẽ không, khoác thêm khăn lụa là được.". VV lấy ra một tấm khăn lụa màu đen.

" Kích cỡ đều vừa vặn?". Minh Ý và Tiểu Sâm ngồi trên sô pha, trang phục bọn họ thật đơn giản, đều là tây trang. Một lớn một nhỏ nhìn Mậu Hinh thử quần áo, lại lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.

"Thắt lưng có hơi rộng, tôi sửa lại là được.". VV nói.

"Vậy cảm ơn cô, VV.". Minh Ý đi tới dắt tay cô, "Chúng ta trước hết mặc áo cưới chụp ảnh."

Ông chủ cửa hàng áo cưới lập tức tiến tới, nhiếp ảnh gia đã chờ.

Bọn họ chụp một nhà ba người, Minh Ý và Tiểu Sâm một lớn một nhỏ mặc tây trang màu trắng giống nhau, đứng cạnh thật giống cha con.

Hinh Hinh nhìn tới choáng váng, cô thậm chí cho rằng Tiểu Sâm chính là con Minh Ý. Đôi khi hiện tại khiến cô như lập tức quên đi thực tế, nhưng cảm nhận quen thuộc bỗng nhiên ập tới, cô chỉ có thể giữ chặt tay mới có thể giữ mình giả bộ trấn tĩnh.

Nhiếp ảnh chụp ảnh gia đình cho bọn họ, chụp riêng vài tấm cha con cho Minh Ý và Tiểu Sâm.

Ảnh chụp xong, rất nhanh liền gửi cho Minh Ý, Minh Ý chọn mấy tấm cho Tây Tử  dùng ngoại giao, có thể công bố ra ngoài.

Sau khi ảnh chụp bọn họ được công khai, Minh Nhất Kỳ và Nhạc Vi ở cùng một chỗ, Nhạc Vi mở ra một tấm hình, trong ảnh chụp, Mậu Hinh ôm Tiểu Sâm, Minh Ý thâm tình nhìn mẹ con họ.

Một tấm khác là Minh Ý cùng với Tiểu Sâm, quả đấm lớn cùng nắm tay nhỏ chạm nhau, hai cha con nhìn nhau.

Minh Nhất Kỳ nhìn những bức ảnh này không khỏi nở nụ cười: "Xem ra anh cả thật sự coi Tiểu Sâm là con trai của mình, Mậu Hinh dường như cực kỳ tận hưởng quá trình kết hôn cùng Minh Ý!"

" Với những gì em hiểu về Mậu Hinh, cô sẽ không thật sự kết hôn cùng Minh Ý, anh yên tâm đi, em hiểu cô ấy còn hơn bản thân mình, cô ấy nằm trong phạm vi em khống chế.". Nhạc Vi ôm lấy cổ Minh Nhất Kỳ nói.

"Nhạc Vi, cuối cùng em mới đúng là trợ thủ đắc lực nhất của anh.". Minh Nhất Kỳ nắm mặt cô ta.

"Em chỉ là trợ thủ của anh sao?". Nhạc Vi bất mãn hỏi.

" Đương nhiên, còn là vợ.". Minh Nhất Kỳ nói xong hôn lên môi cô.

Sau một hồi Nhạc Vi nói: "Nếu em có thể nghĩ cách để anh hoàn toàn thoát khỏi Giang Nguyệt Đình, anh sẽ lấy em sao?"

"Anh đương nhiên cưới em, trên đời này chỉ có em hiểu anh nhất.". Minh Nhất Kỳ nói như vậy cũng không cần suy nghĩ, lập tức xoay người đè cô.

Nhạc Vi làm sao có thể không biết Minh Nhất Kỳ nghĩ như thế nào? Cô trong cảm nhận của anh ta chỉ là một viên cờ thôi, nhưng anh nói dễ nghe như vậy vẫn khiến cô vui vẻ.

Một ngày nào đó, cô sẽ khiến anh ta phải quyết định như vậy. Gả cho Minh Nhất Kỳ là điều mười hai tuổi cô đã nghĩ tới, là mục tiêu cuối cùng của cô, cô tuyệt đối không cho phép chuyện ngoài ý muốn.