Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pokemon: Quần Đảo Cam, Nơi Mọi Chuyện Bắt Đầu

Chương 8: Edgar




Chương 8: Edgar

Thanh âm mới thoáng nghe qua thậm chí còn mang theo đôi chút non nớt, điều này khiến cho Nguyễn Quang Vinh không khỏi âm thầm cảm thán trong lòng. Thực ra, đến tận lúc này hắn vẫn còn chưa dám tin tưởng, bản thân dĩ nhiên lại xuyên việt đến trên thân một đứa trẻ đang trong thời kỳ trưởng thành.

Công bằng mà nói, sống thêm một đời nữa không khác gì là đặc ân lớn lao đối với bất cứ ai. Nếu giả sử chia suy nghĩ trong đầu Nguyễn Quang Vinh ra thành mười phần, như vậy ngoại trừ bảy phần là những nỗi niềm mong nhớ về thân nhân, số còn lại chính là sự hứng thú của hắn khi sắp sửa được khám phá thế giới mới.

Có lẽ cũng do nguyên nhân vì thế, dù rằng nội tâm vẫn đang tràn ngập lấy vô số âu lo, nhưng mà sau cùng thì Nguyễn Quang Vinh cũng chỉ biểu lộ ra ngoài một gương mặt tương đối lạnh nhạt. Chứng kiến tình huống trên, Joy chỉ phỏng chừng là bởi vì hắn vừa mới tỉnh dậy sau một hồi biến cố lớn, cho nên nàng cũng không hề tò mò quá nhiều làm gì.

Nhất là khi nghe nói Nguyễn Quang Vinh cảm thấy choáng đầu, nữ y tá liền lập tức bỏ qua hết thảy mọi chuyện, mau chóng đưa bàn tay mềm mại thăm dò lên vầng trán đối phương. Kế tiếp, nàng lại cẩn thận vạch nhẹ hai mí mắt của hắn ra, đồng thời quan sát kỹ càng vào từng sợi tơ máu ở bên trong đó.

Cuối cùng, dường như là muốn nghiệm chứng tình trạng một cách chính xác hơn, Joy tiếp tục nắm lấy cổ tay Nguyễn Quang Vinh, chậm rãi đếm nhịp để giúp đỡ hắn kiểm tra sơ bộ qua mạch đập. Chờ đến khi chuỗi hành động trên kết thúc, thời gian hiển nhiên cũng đã trôi đi ước chừng phải gần vài phút.

- Không sao, biểu hiện chóng mặt chủ yếu đến từ chỗ ngâm mình dưới nước biển quá lâu mà thôi. Tuy nhiên ngươi hãy cứ việc thả lỏng tinh thần, lúc chiều Chansey đã từng dùng thiết bị chuyên dụng dò xét qua một lượt, kết quả là hoàn toàn không có điều gì đáng để lo ngại cả. Vì lẽ đó, kế tiếp ngươi chỉ cần ở lại đây yên tâm nghỉ ngơi chờ đợi khôi phục là tốt lắm rồi.

Được thông báo tin bình an dĩ nhiên là một chuyện rất cao hứng, nhưng mà khi nghe lại là do Chansey hỗ trợ thực hiện, ánh mắt Nguyễn Quang Vinh đã không giấu nổi phải toát ra dáng vẻ mê man. Đồng ý rằng đối phương nắm giữ lấy một ngoại hình vô cùng dễ thương, có điều nhường nó đi chuẩn đoán sức khỏe cho nhân loại thật sự đáng tin cậy hay sao?

Tựa như là sớm đoán được ý nghĩ trong đầu Nguyễn Quang Vinh, chỉ thấy Joy đã ngay lập tức trừng to đôi mắt xinh đẹp lên, muốn nhờ vào đó để biểu lộ ra ngoài sự không hài lòng của mình. Đáng tiếc, bởi vì xuất phát từ gương mặt ngây thơ tràn đầy khí chất tự nhiên, thế nên động tác này ngược lại càng làm cho nàng trông khả ái hơn mà thôi.

Bất quá, thân là một người mang theo lối tu dưỡng vô cùng gia giáo, chỉ trong thoáng chốc Joy liền đã thay đổi trở về với phong thái ôn nhu giống hệt lúc mới vào phòng. Đắn đo dùng ngón tay tinh tế mân mê nhẹ nhàng qua lại chiếc cằm thon, đôi mắt to tròn của nàng thì cứ không ngừng chớp động xuống, bộ dáng kia rõ ràng là đang âm thầm tính toán lấy điều gì đó.



- Ngươi hẳn là đến từ một thành thị lớn nào đấy đúng chứ? Cũng khó trách, thường thì ở những địa phương thuộc dạng sầm uất kiểu như vậy, các trung tâm Pokemon cũng chỉ tiếp nhận chủng loại vấn đề có liên quan tới bảo bối thần kỳ mà thôi.

- Đáng tiếc, đảo Valencia chúng ta tuy phát triển khá nhanh chóng, thế nhưng do ảnh hưởng bởi một vài điều kiện đặc thù, cho nên hoàn cảnh ở đây so với những khu vực lớn khác vẫn còn kém hơn không thiếu. Vì lý do trên, nhằm mục đích tiết kiệm đi phần nào chi phí, trung tâm Pokemon nơi này cũng sẽ đảm nhiệm luôn cả vai trò khám chữa bệnh cho mọi người.

- Tất nhiên, ngươi có thể tuyệt đối yên tâm nha, toàn bộ phụ tá ở trên đảo Valencia đều đã từng được gia tộc Joy chúng ta đào tạo kỹ càng qua. Không chỉ nắm giữ cho mình kiến thức chuyên môn hoàn hảo, thái độ phục vụ của các nàng còn thuộc vào dạng mười phần thân thiết nữa đấy.

Mỉm cười kiên nhẫn giải thích tường tận cho thiếu niên nghe, cùng lúc đó Joy cũng dịu dàng kéo nhẹ Chansey đến gần để vuốt ve lấy. Được quản sự thẳng thắn khen ngợi, Pokemon này liền mau chóng híp chặt đôi mắt ngập nước lại, đồng thời liên tiếp lắc lư thân hình tròn trĩnh trông khá là hưởng thụ.

Nhìn xem một người một sủng lẫn nhau tương tác vô cùng ấm áp, trong lòng Nguyễn Quang Vinh bỗng nhiên cảm thấy có đôi chút ngại ngùng. Ban nãy quả thật hoàn toàn là do phản ứng theo bản năng gây nên, hắn chẳng thể nào ngờ tới mỹ nhân trước mặt lại sở hữu sức quan sát tinh tế đến như vậy.

Tuy nhiên, chút ít tâm tình xấu hổ kia rất nhanh liền sớm bị một sự việc khác cho phai mờ đi mất. Đơn giản là bởi vì Nguyễn Quang Vinh vừa nghe thấy nữ y tá nhắc tới, hòn đảo mà bọn họ đang ở được mệnh danh làm Valencia. Cái tên này thoạt trông có vẻ tương đối phổ thông, nhưng mà khi liên hệ nó với chi tiết làn da rám nắng trên thân Joy, hắn đã suy đoán ra được nơi đây chính là địa phương nào.

Có lẽ là do hưởng lợi từ việc chung hòa lấy hai dòng ký ức, Nguyễn Quang Vinh đột nhiên phát hiện tốc độ suy xét của bản thân nhanh hơn rất nhiều. Hàng loạt hình ảnh theo đó mau chóng được lật ra ngay tại trong đầu, may mắn là lần này hắn đã kịp thời khống chế tốt cảm xúc, cho nên sau cùng mới không có dẫn xuất đến bất cứ biểu hiện khác thường gì.

Lựa chọn trước tiên tạm thời để qua một bên những tin tức kia, Nguyễn Quang Vinh quyết định dồn phần lớn sự tập trung trở về với cuộc trò chuyện trước mắt. Biết rõ lúc nãy bản thân đã sai lầm khi sinh lòng nghi ngờ Chansey, thế là hắn lập tức hướng về phía nó và Joy thẳng thắn hứng chịu toàn bộ trách nhiệm.

- Xin lỗi Chansey! Xin lỗi y tá Joy! Tất cả đều là do ta thiếu suy tính mới dẫn tới hiểu lầm không đáng có, mong rằng hai vị hãy xem xét mà bỏ qua cho.



Mặc dù thanh âm còn có vẻ non nớt, nhưng mà sự chân thành trong đó Joy cũng phần nào nghe ra được. Chứng kiến thiếu niên đối diện đã trực tiếp nhận lỗi, đồng thời không hề dùng lời lẽ quanh co nào để tự bao biện cho bản thân, nàng bỗng nhiên cảm thấy tâm tình thoáng chốc thoải mái hơn khá nhiều.

Lại thêm, ngay tại bên trong lời nói xin lỗi kia, việc đối phương đặt Chansey ngang hàng với mình làm cho Joy hết sức ấn tượng. Điều này chứng tỏ thiếu niên vô cùng tôn trọng Pokemon, hoặc là chí ít hắn vẫn còn không có hư hỏng tới mức, chỉ đi xem bọn chúng giống như những thứ công cụ thông thường.

Ngoài ra, đối phương thoạt nhìn qua hẳn là còn chẳng vượt quá mười tuổi. Tuy nhiên, cách mà hắn nói chuyện rõ ràng mang theo ngữ điệu trưởng thành hơn so với niên linh khá nhiều. Những thứ khác chưa cần phải bàn tới, riêng mỗi chi tiết trên cũng đã đủ khiến cho nàng nảy sinh ra lòng hiếu kì rồi.

- Ân, không có nghiêm trọng như vậy! Lần sau ngươi hãy nên chú ý cẩn thận thêm một chút là được. Tất cả Pokemon đều sở hữu nội tâm cực kì n·hạy c·ảm, bọn chúng rất dễ dàng bị tổn thương bởi các hành vi vô tâm tới từ phía con người.

- Ngươi vẫn còn nhỏ tuổi, những chuyện kiểu như thế này có thể chậm rãi học tập lấy. Về phần Chansey sao, nàng vốn dĩ đã là một thiếu nữ mười phần hiểu chuyện. Ngươi cũng đừng tự giày vò mình nữa làm gì, Chansey sẽ không để bụng đến vấn đề lúc trước đâu.

- Chan... Chan... Chan.

Chứng kiến Chansey đưa ra bàn tay ngắn nhỏ tỏ vẻ chờ đợi, Nguyễn Quang Vinh không tự giác mỉm cười thực hiện động tác đáp lại. Một cái chạm nhẹ nhàng giữa những đầu ngón tay với nhau. Mặc dù nhìn qua thì hành động trên chẳng có gì đặc biệt, nhưng mà nó mới chính là sự minh chứng tiêu biểu nhất cho mối quan hệ gắn kết thuần túy ở trên thế giới này.

Yên lặng chứng kiến lấy hình ảnh hoàn mỹ trước mắt, theo thời gian trôi qua nụ cười nơi khóe môi của Joy lại càng trở nên rạng rỡ hơn mấy phần. Chờ tới khi cả hai bắt đầu thu tay về, lúc này nàng mới dịu dàng phát ra tiếng nói ngọt ngào, nhằm ý định tìm hiểu tinh tường hơn về thiếu niên ngồi đối diện với mình.

- Đúng rồi, ta vẫn còn chưa biết rõ ngươi tên gọi là gì đâu? Như thế nào, có thể nói sơ qua một chút cho ta nghe về thân phận của ngươi được hay không hả?



Đè xuống niềm hân hoan khi lần đầu tiên tiếp xúc với Pokemon, nương theo nghi vấn tới từ Joy, vô số tin tức cùng lúc đó đã cấp tốc xuất hiện ngay trong đầu của Nguyễn Quang Vinh. Vội vàng tập trung ý thức để đọc lướt qua bọn chúng, đồng thời hắn cũng tranh thủ đem những điều trọng yếu nhất ra nhằm tiến hành cáo tri với nữ y tá.

- Ta gọi Edgar Edna, tháng sau nữa là vừa tròn bảy tuổi, hiện giờ đang sống cùng với người cha Logan Edna tại thành phố Vermilion. Bởi vì công việc của ông ấy vốn là lái chính trên thương thuyền chở hàng, cho nên cũng vì lý do như vậy mà rất hiếm khi có dịp xuất hiện trong nhà.

- Do đó vào những ngày bình thường, ta đều sẽ lựa chọn ngụ lại ở ký túc xá của trường học. Lần này nhân cơ hội khoảng nghĩ kéo dài hơn một tháng, lại thêm bản thân đã có thể tự chăm sóc cho chính mình, cuối cùng ta liền xin phép đi theo ông ấy để tập làm quen dần với biển khơi.

- Có điều vì là lần đầu tiên xa nhà, hơn nữa nơi đây lại rất khác so với thành phố Vermilion, đâm ra lúc trước ta mới phạm phải sai lầm thế kia. Tuy nhiên cũng phải thừa nhận một điều rằng, cảnh sắc xuyên suốt hành trình quả thật vô cùng xinh đẹp. Đáng tiếc, mọi người trên thuyền đều chẳng ai có thể ngờ tới, chuyến đi này vậy mà lại gặp phải rủi ro to lớn như vậy.

Theo từng dòng hồi ức liên tiếp hiện về, dần dần giọng nói của Nguyễn Quang Vinh cũng trở nên nghẹn ngào hơn không ít. Mặc dù đây là trí nhớ của thiếu niên Edgar, nhưng mà do cả hai đã dung hợp lại với nhau, vì lẽ đó sau khi người kia tan biến, một phần bi thương còn sót lại cũng đã lan truyền sang cho hắn.

Chứng kiến tình huống này, Joy thật sự không biết phải nên an ủi thiếu niên ra sao. Nàng vốn chỉ dự định hỏi thăm một vài thông tin quan trọng, chờ ngày mai sẽ tranh thủ cung cấp cho Jenny, giúp đối phương thuận tiện hơn khi khai triển hành động. Nhưng mà nữ y tá lại không hề ngờ tới, cách làm trên dĩ nhiên còn dẫn phát đến cả tâm tình tiêu cực ẩn sâu trong lòng của hắn.

Thoáng có chút hối hận, Joy chợt nhận ra có lẽ bản thân đã lựa chọn sai thời điểm, cách ổn thỏa nhất hẳn là nên chờ đợi tới khi thiếu niên khôi phục mới hỏi thì sẽ tốt hơn. Bất quá, may mắn là người trước mặt có vẻ như trưởng thành khá sớm. Dù cho bây giờ hai mắt đều đã hoàn toàn đỏ hoe, nhưng mà chung quy thì hắn vẫn giữ được sự bình tĩnh cần thiết.

- Chan... Chan.

Đúng vào lúc này, đột nhiên lại có một con Chansey khác đẩy theo xe ăn tiến vào gian phòng. Trông thấy Joy và đồng bạn, nó liền phát ra tiếng kêu tràn đầy vui sướng. Chứng kiến cơ hội đánh vỡ bầu không khí trầm thấp đã đến, nữ y tá liền khẽ hạ thấp giọng nói xuống đôi chút, từ đó hơi mang theo lấy thanh âm ôn nhu nhắc nhở với thiếu niên.

- Tốt lắm Edgar, mọi chuyện rồi sẽ sớm khá lên. Theo như tin tức mà ta nhận được, phía cảnh sát bên kia đã triển khai cứu hộ vô cùng khẩn trương. Hãy lạc quan lên đồng thời cũng phải tin tưởng rằng, cha ngươi và những người khác trên thuyền nhất định rồi sẽ nhận được sự trợ giúp kịp thời.

- Đây là bát cháo do ta yêu cầu Chansey chuẩn bị, sau khi dùng xong ngươi nên tranh thủ đi nghỉ ngơi cho thật sớm. Chờ tới khi quan phương truyền về tình báo mới, ta sẽ lập tức đến nơi đây để cáo tri ngay với ngươi.