Chương 39: Chuyến thăm quan 3
Tới viện nghiên cứu, Ryuu để Zapdos tiếp tục đi theo tiến sĩ tiếp tục nghiên cứu còn hắn ngồi thảo luận với Daisy về chuyện thăm quan.
Chủ yếu là ngồi nghe Daisy phổ cập về vấn đề an toàn cho mấy đứa trẻ con sắp tới, xong xuôi cả hai liền ngồi đợi xe đưa trẻ tới viện nghiên cứu.
Ở một bên Ash và Gary đang khá hào hứng thảo luận với nhau về chuyến thăm quan hôm nay.
Không tới 10 phút sau một chiếc xe bus cỡ lớn từ xa đi tới đỗ lại trước cổng viện nghiên cứu.
Cửa xe mở ra một đám lau nhau theo đó tràn xuống không ngừng ngó ngang ngó dọc xung quanh, Ryuu nhìn qua phán đoán số lượng đại khái khoảng 25-26 đứa theo sau đó là vài vị phụ huynh đại diện.
Do là chuyến thăm quan này bao gồm rất nhiều địa khu tham dự nên mỗi địa khu sẽ hẳn sẽ cử 1-2 bảo mẫu đi theo quản lý lũ trẻ.
Daisy tiến lên chào hỏi với vài vị phụ huynh sau đó mọi người để lũ trẻ xếp hàng đi vào trong viện nghiên cứu..
Một đoàn người cùng nhau đi tới phía sau khu vườn của viện nghiên cứu.
Tìm tới một vị trí khá trống trải người lớn bắt đầu trải thảm bày xuống đồ ăn thức uống, lũ trẻ con tụ tập thành đám chơi đùa với nhau.
Nhìn qua chúng chia ra làm 2 nhóm, đại khái một nhóm nhiều nữ do Gary dẫn đầu, nhóm nhiều nam quây xung quanh Ash.
Hai thằng nhóc đang khoe khoang kiến thức của bản thân đối với chúng bạn cùng trang lứa.
Cũng phải thôi lâu lắm chúng mới được giao lưu với các bạn cùng trang lứa và cùng chí hướng.
Dù sao thì Pallet Town cũng chỉ là một thị trấn nhỏ, nhân khẩu không nhiều, trẻ con đếm qua lại cũng chỉ tầm chục đứa, nhưng không phải đứa nào cũng sẽ có ý định trở thành nhà huấn luyện pokemon mà đại đa số giống như Ryuu ở lại nhà kế thừa gia sản gia đình.
Ừ, đại bộ phận cũng đều là làm nông cả, chính vì thế không ngạc nhiên khi Ash và Gary lại háo hức như vậy.
Sau khi bàn giao lại lũ nhóc cho hướng dẫn viên, các vị phụ liền ngồi xuống cùng nhau tán ngồi xuống tán chuyện.
Daisy bắt đầu ở một bên phổ biến quy định về an toàn cho lũ nhóc, chủ yếu là dặn dò chú tránh đi lung tung khỏi bị lạc.
Do số lượng hơi cao hơn so với dự tính nên Daisy quyết định chia ra, nàng và Ryuu mỗi người sẽ hướng dẫn một bộ phận.
Với chuyên ngành chính là làm ruộng thì Ryuu sẽ mang theo số lượng ít hơn để mang.
" Được rồi các em, đã nhớ rõ những điều chị dặn chưa." Daisy lớn tiếng nói.
" Rồi ạ."
Bọn trẻ đồng thanh đáp.
" Tốt, bây giờ các em tự chia ra nhé, 15 người sẽ theo đi theo chị, số còn lại sẽ theo anh Ryuu, anh ấy sẽ hướng dẫn các em."
Lũ trẻ chụm đầu lại bàn luận, chúng hơi ngẩng đầu lên nhìn Daisy đang nở nụ cười nhẹ nhàng đầy ấm áp rồi lại liếc qua Ryuu ánh mắt hơi lờ đờ đang đứng bên cạnh,cuối cùng lựa chọn oẳn tù tì để chọn rồi nhanh chóng hợp lại thành 2 nhóm.
Một nhóm đa số là con gái sẽ đi theo Daisy với sự trợ giúp từ Gary nhóm này khuôn mặt biểu hiệm rõ nét vui vẻ.
Nhóm còn lại đa số là mấy thằng oắt con dưới sự hướng dẫn của Ryuu với sự hỗ trợ từ Ash sẽ đi khám phá viện nghiên cứu của tiến sĩ, nhóm này nhìn qua có vẻ khá là uể oải, bọn chúng cảm giác Ryuu có chút không đáng tin cậy lắm.
Ryuu cơ bản cũng không để tâm bọn nhóc nghĩ gì, hắn lên tiến chào hỏi với Daisy xong Ryuu ra hiệu cho mấy đứa nhóc đi theo mình.
" Theo sát anh nhé mấy đứa. Được rồi, đoàn mạo hiểm Ryuu xuất phát."
Ryuu mang theo bọn trẻ đi vào trong một hướng của khu vườn.
Ryuu vừa đi vừa nói chuyện.
" Mấy đứa có biết tại sao lại có chuyến đi thăm quan này không ?"
" Để giúp bọn em hiểu biết thêm về pokemon ạ ?"
Lũ nhóc đồng thanh trả lời.
" Đúng vậy. Vậy mấy đứa có biết tại sao chúng ta lại phải đi tận nơi để quan sát chứ không phải là đem một đống pokemon gom lại một chỗ cho mấy đứa nhì không ?"
Ryuu lại tiếp tục hỏi.
Mấy đứa nhóc nhìn nhau một chút rồi cùng nhau lắc đầu.
" Đó là vì muốn mấy đứa không chỉ có thể quan sát về pokemon mà còn quan sát cả hoàn cảnh sống của chúng, biết rõ nơi nào có thể tìm được pokemon mà mình mong muốn.
Đa số mấy đứa hẳn đều cũng muốn trở thành nhà huấn luyện phải không ?
Vậy nên chuyện này càng quan trọng hơn, nó có thể giúp mấy đứa hiểu rõ thêm tập tính của pokemon sau này xé trợ giúp mấy đứa thu phục pokemon dễ dàng hơn.
Do đó cố mà ghi nhớ lại những gì mình thấy hôm nay đấy."
Lũ trẻ nghe Ryuu nói cái hiểu cái không nhưng chúng vẫn nghiêm túc làm theo, ghi nhớ lại điều Ryuu nói.
" Mà thật ra cũng không cần phải quan trọng lắm, đại đa số mấy đứa hẳn là sẽ khởi hành từ địa khu của mình nên chuyến thăm quan này chỉ có thể coi là giúp tăng thêm kiến thức thôi.
Dù cho hiện tại các địa khu được liên kết với nhau nhưng ở viện nghiên cứu này chủ yếu vẫn là nghiên cứu về pokemon vùng Kanto là chính nên môi trường cũng chỉ mang đặc trưng của vùng Kanto là chính thôi.
Nếu ai có ý định xuất phát ở Kanto thì chuyến thăm quan này sẽ mang lại lời ích lớn hơn chút."
Đi thêm một đoạn, Ryuu ra hiệu cho lũ nhóc đứng lại.
Hắn vẫy tay ra hiệu cho mấy đứa bé trật tự đi theo hắn ra phía sau một bụi cây rồi để bọn chúng quan sát con pokemon phía trước.
Đây là một con bọ cỡ lớn màu nâu trên đầu là một cặp sừng màu trắng đầu gai góc, trong miệng thì lởm chởm đầy những chiếc rắng sắc nhọn, nhìn qua cũng thấy được con pokemon naỳ là không dễ trêu vào.
"Trong mấy đứa ai biết kia là pokemon gì không ?" Ryuu chỉ tay về phía con pokemon và hỏi.
" Là Pinsir ạ." Mấy đứa nhỏ đồng thanh trả lời.
" Ừm trả lời đúng rồi." Ryuu tán thưởng rồi lại hỏi." Có thể nhận biết như vậy là tốt đấy. Vậy nếu mới đi ra ngoài lữ hành mà gặp phải nó thì mấy đứa sẽ làm gì ?"
" Đi lên và thu phục nó ạ." Một đứa nhóc tóc đen da hơi ngăm trả lời.
" Trả lời khá lắm, nhóc tên gì ?" Ryuu qua sang cười hỏi.
" Goh ạ." Thằng nhóc hồ hởi đáp.
" Goh phải không, phải nói là anh khâm phục sự dũng cảm của nhóc. Tuy nhiên anh khuyên thật là em không nên làm như vậy nếu không thì khả năng cao là mấy ngày sau nhóc sẽ tỉnh dậy ở trong trung tâm pokemon đấy."
" Tại sao ạ ?" Goh gương mặt tràn đầy thắc mắc.
" Bởi Pinsir là một pokemon rất nguy hiểm, là một pokemon mà chắc chắn một đứa nhóc thiếu kinh nghiêm mới chập chững bước ra lữ hành mang theo một con pokemon khởi đầu vừa dứt sữa không thể thu phục được." Ryuu bình thản đáp lại. " Các em chỉ nên thu phục nó khi đã có ít nhất 2-3 huy hiệu thôi."
" Tại sao lại không ạ, không phải chỉ cần tiến lên ném pokeball vào là nó sẽ bị thu phụ sao ?"
Ryuu im lặng nhìn nó vài giây rồi hỏi. " Nhóc sau này định thu phục pokemon bằng cách đó à?"
" Vâng có vấn đề gì ạ ?" Goh nghi hoặc nói.
" Vấn đề khá lớn đấy. Nếu như ném pokeball mà pokemon không bị thu phục thì sao? Nhóc định làm gì ?" Ryuu hỏi tiếp.
" Tiếp tục ném pokeball ạ."
" Không được đâu, nhóc phải biết rằng khi pokemon phá được pokeball nó sẽ lập tức bỏ chạy hoặc tệ hơn là quay sang t·ấn c·ông người vừa ném cầu đấy. Lúc đấy em định làm thế nào ?"
" Cái đó thì..." Goh vẻ mặt đăm chiêu.
" Lúc đó thì tốt nhất nên ném một đống cầu ra rồi quay người bỏ chạy, tốt nhất nên dùng loại cầu nào chắc chắn một chút vì như thế pokemon sẽ mất nhiều thời gian để phá hơn. Ha ha" Ryuu cười cười nói rồi không tiếp tục hỏi về chuyện này nữa.
" Mấy đứa nghe này, việc thu phục pokemon tuy rằng nhìn như đơn giản nhưng cũng không phải tính toán rất nhiều, trước khi ném pokeball thì chiến đấu với pokemon là rất quan trọng, việc này khiến chúng bị tiêu hao thể lực cùng với đưa chúng vào các trạng thái như t·ê l·iệt, đóng băng,... giúp gia tăng tỷ lệ bắt giữ pokemon lên rất nhiều.
Tất nhiên mấy đứa cũng có thể tiếp cận pokemon từ từ sau đó lấy được thiện cảm của chúng khiến chúng tự nguyện đi theo mình. Tuy nhiên cách này hơi khó vì đa số pokemon hoang dã đều không quá muốn tiếp cận thân mật với con người."
Sau khi nói một tràng, Ryuu ngừng lại rồi nhìn thẳng vào mấy đứa nhỏ.
" Nghe hiểu không ?"
Lũ nhóc hơi gật đầu rồi lại lắc đầu.
Ryuu thở dài một cái nói. " Thôi cũng không quan trọng đâu, sau này ra ngoài lữ hành sẽ tự khắc biết. Chúng ta đi tiếp thôi."
Tiếp tục chỉ huy mấy đứa nhỏ đi về phía trước,
Trên đường đi thường xuyên bắt gặp các nhóm pokemon tụ họp lại một chỗ, Ryuu giảng giải qua cho lũ nhỏ về thông tin cũng như một số tập tính sinh hoạt trong hoang dã của chúng, cùng với một số phương pháp nhận biết dấu vết các loại pokemon để lại.
Lũ nhóc nghe say sưa, mặc dù cái hiểu cái không nhưng chúng cũng cố ghi nhớ lại để sau này có thể thuận tiện ra ngoài lữ hành.
Đôi khi gặp được các pokemon cỡ nhỏ tính cách tương đối ôn hòa hắn sẽ đem một ít pokeblock ra để dụ chúng tiếp tới cho lũ nhóc tiếp xúc, mấy đứa trẻ cũng rất vui vẻ đứa thì ôm, đứa thì xoa vuốt lũ pokemon.
Sau khi đi một lát nữa thấy bọn trẻ có vẻ hơi mệt nên Ryuu tìm một chỗ bóng cây bảo mấy đứa nhỏ ngồi nghỉ.
" Điểm danh nào lũ nhóc." Đợi lũ nhóc ngồi ổn định Ryuu liền kiểm kê số lượng.
"Goh"
" Có"
" Tiepe"
" Có"
" May'
"Có"
......
" Ash"
"..."
" Ash có đây không?... Chạy mất rồi à" Ryuu nhìn qua một lượt. Ừ quả nhiên không thấy mặt nó đâu.
" Có ai để ý Ash đi đâu không?' Ryuu quay qua hỏi mấy đứa nhỏ.
Cả lũ nhìn nhau rồi đồng loạt lắc đầu.
" Thôi kệ nó đi, dù sao thằng nhóc đó cũng quen thuộc nơi này rồi, có khi lát nữa sẽ tự quay lại thôi." Ryuu quyết định mặc kệ Ash, thằng nhỏ với Gary ngày quái nào cũng lởn vởn ở trong khu vườn này không lo sẽ không tìm được đường quay về.
Ngồi một lát Ryuu cảm thấy hơi có chút nhàm chán, hắn quay qua hỏi bọn trẻ.
" Có ai muốn ăn gì đó không ?"
" Có ạ" Tất cả đồng thanh trả lời.
" Oke đợi anh một chút."
Ryuu búng tay một cái, Gastly từ trong bóng của hắn trồi lên mang theo một đống lớn các loại bánh kẹo.
Lũ trẻ ban đầu nhìn thấy có vật gì đó trồi lên từ bóng của Ryuu thì có chút sợ hãi lùi lại phía sau.
Ryuu thấy vậy liền an ủi. " Đừng sợ đây là Gastly pokemon của anh."
Gastly ở bên cạnh lập tức nỏ nụ cười.
Lũ trẻ thấy đó là pokemon thì không còn sợ hãi nữa chúng tiến lên nhận lấy bánh kẹo đồng thời hiếu kỳ quan sát Gastly, ban nãy chúng hoàn toàn chưa thấy qua pokemon này.
Chuyện này cũng không kỳ quái dù sao Gastly là một pokemon khá hiếm, hơn nữa đa số nhà huấn luyện sở hữu Gastly hay các dạng tiến hóa của nó cũng đều đưa chúng vào đội hình chủ lực của mình thậm chí ở ngoài tự nhiên Gastly cũng thường chọn những nơi tăm tối, u ám nên không trông thấy chúng là chuyện thường.
Gastly sau khi đem bánh kẹo chia cho bọn trẻ thì lại chui lại vào trong bóng của Ryuu rồi đem ra một cái máy xay đá bào cùng với nhiều loại siro khác nhau.
Mấy lọ xiro này đều là hàng handmade do Ryuu tự chế tạo, với kỹ năng " Nhưỡng rượu đại sư cấp" Ryuu có thể chế được hầu hết các loại đồ uống tương đồng như là siro, cocktail, nước ép,... tất nhiên hương vị còn xa mới có thể so sánh được với rượu nhưng tuyệt đối không kém.
Sau khi đem đủ đồ đạc ra Gastly đem một lượng lớn nước đổ vào khay.
Bọn trẻ ở bên vừa ăn bánh kẹo vừa nghi hoặc quan sát xem Gastly định làm gì.
Ryuu lấy ra một pokeball khác rồi mở ra, một pokemon hình dáng thon dài xuất hiện, toàn thân nó bao phủ một lớp vảy lấp lánh, vừa xuất hiện liền kêu lên một tiếng, tiếng kêu dù dương nhẹ nhàng mang đến cho người nghe một cảm giác thoải mái.
" Oa là Milotic."Tất cả bọn trẻ đều thất thần trước sự mỹ lệ của Milotic, chỉ có một đứa lập tức nhận ra đây là pokemon gì.
Người vừa nhận ra Milotic là một cô bé tóc nâu, trên đầu có buộc một cái khăn, ban nãy Ryuu có đọc tên qua, là May.
" Ồ em nhận ra Milotic sao."
" Vâng ạ, Milotic được biết đến là pokemon xinh đẹp nhất thế giới, đây còn là pokemon chủ lực của Wallace điều phối viên pokemon số một vùng Hoenn nữa." May trả lời.
"Ừ." Ryuu gật đầu rồi thuận miệng tán thưởng may vài câu sau đó liền chỉ huy Milotic đóng băng khay nước Gastly vừa đổ.
" Milotic, đóng đá nước đi."
Milotic mở miệng thổi ra một chùm hơi lạnh về phía khay nước, nước bên trong khay lập tức hóa thành băng.
Ryuu cầm lấy miếng băng đặt lên máy rồi bắt đầu làm đá bào, chỉ chốc lát hắn đã hoàn thành hơn chục bát.
" Được rồi mấy đứa qua ăn đá bào đi, thích vị gì thì cứ tự thêm siro đó vào nhé. Nhớ ăn vừa thôi không b·ị đ·au bụng đấy."
Lũ trẻ lập tức ùa lên một đứa cầm lấy một bát đá bào vui vẻ ăn, bọn chúng cảm thấy lúc đầu lựa chọn đi theo Ryuu thật sự rất tốt, mặc dù ban đầu nhìn qua có vẻ không đáng tin cậy lắm.
Sau khi lo xong cho lũ trẻ, Ryuu cũng cầm lấy một bát đá bào rồi ngồi xuống bắt đầu thưởng thức.