Chương 38: Chuyến thăm quan 2
" Cái gì, tiến sĩ (ông nội) muốn hoãn lại á, không được."
Nghe tiến sĩ nói là sẽ hoãn chuyến thăm quan Ash và Gary lập tức lên tiếng phản đối.
" Không hoãn lại được đâu ông nội, ngày mai bắt đầu chuyến thăm quan rồi, bây giờ thông báo sẽ ảnh hưởng tới các gia đình đăng kí tham gia đó." Daisy ở một bên cũng ngăn cản.
" Nhưng bây giờ ta không có tâm trí để tổ chức thăm quan, ít nhất phải đợi nghiên cứu xong Zapdos đã."
Daisy suy nghĩ một chút rồi nói. " Nếu không cứ để cháu lo cũng được ông cứ tập trung nghiên cứu đi."
" Vậy có ổn không, ngày mai cũng có tương đối đông đó." Tiến sĩ có chút lo lăng.
" Không sao cố gắng chút là được ạ."
" Đúng đó tiến sĩ, bọn cháu cũng sẽ phụ chi Daisy nữa." Ash ở một bên cũng nhiệt tình đứng lên.
" Đúng vậy ông nội cứ tin ở bọn cháu." Gary cũng phụ họa.
Tiến sĩ không để ý đến hai đứa nhóc vẫn trầm tư suy nghĩ.
Ryuu nghe xong cũng không quá để ý tới vấn đề này, hắn không có hứng thú lắm.
Nhìn qua hai thằng nhóc vẫn đang không ngừng khuyên bảo tiến sĩ Oak." Hai tên nhóc các ngươi không phải ngày nào cũng lởn vởn ở trong viện nghiên cứu sao, có tham quan hay không không phải cũng thế sao ?"
" Cái này đâu thể giống được, đi với nhiều người sẽ vui hơn chứ."
" Đúng thế còn có thể chia sẻ kiến thức với người khác nữa."
" À hóa ra là muốn khoe mẽ. Có thể hiểu được." Ryuu nói thẳng vào trọng tâm vấn đề.
" Không phải." Hai tên nhóc trợn mắt nhìn hắn nói.
" Thôi cũng đừng nghĩ nữa không đến lượt mấy đứa đi hướng dẫn mấy tên nhóc khác đâu." Ryuu nhếch miệng cười.
" Ryuu mai cháu có bận gì không ?' Tiến sĩ sau một hồi trầm ngâm thì quay qua hỏi Ryuu.
" Cháu hả ?" Ryuu nghe tiến sĩ Oak hỏi thì nghĩ vài giây rồi nói." Không mai cháu không bận gì. Ngài muốn nhờ cháu phụ Daisy trông lũ trẻ à ?"
" Đúng vậy không có vấn đề gì với cháu chứ."
" Cháu thì cũng không thấy sao cơ mà vấn đề giảng giải kiến thức cho lũ trẻ thì cháu chịu rồi."
" Không sao không sao, cháu chỉ cần để mắt đến lũ trẻ tránh cho chúng bị lạc là được, còn lại Daisy sẽ lo."
" Vậy thì không có vấn đề, chỉ cần hai thằng nhóc con này không chạy loạn thì không có vấn đề." Ryuu thoải mái đồng ý nói.
" Đừng có nói xấu bọn em. Em có chạy loạn bao giờ đâu." Ash phàn nàn.
" Không có vấn đề thì cứ thế nhé, Daisy, ngày mai cháu và Ryuu sẽ phối hợp tổ chức tham quan, lịch trinh thế nào hai đứa cứ bàn với nhau nhé. Ta tiếp tục nghiên cứu Zapdos."
" Được rồi ông nội." Daisy gật đầu ra hiệu đã hiểu sau đó bắt đầu cùng Ryuu nói một chút lịch trình ngày mai.
Ash và Gary thấy không còn chuyện của chúng thì tiếp tục lại gần quan sát Zapdos, dù sao đây là cơ hội khó có được.
Một lát sau bên ngoài có tiếng chuông cửa vang lên, là người giao đồ ăn đem bữa trưa tới, Daisy ngừng nói đi ra ngoài đón.
Rất nhanh Daisy đã quay lại đi theo sau là một khuôn mặt quen thuộc, trên tay hai người còn xách theo khá nhiều cái giỏ đang tỏa ra mùi thức ăn.
" Chào cô Delia." Ryuu lên tiếng chào hỏi.
" A, Ryuu cũng ở đây à." Delia đặt giỏ thức ăn xuống bàn cười đáp lại.
Ash ở một bên nghe được âm thanh quen thuộc liền quay qua.
" Mẹ, mẹ đến đây làm gì vậy."
" Đến đưa đồ ăn chứ làm gì, thằng nhóc này tới trưa rồi không về nhà mà ở đây làm phiền tiến sĩ nữa." Delia đưa tay véo tai Ash.
" Ai, đau, mẹ bỏ tay ra đi, lần sau con sẽ chú ý mà." Ash la oai oái.
Delia sau khi nghe thế cũng thả tay ra, nhìn lỗ tai ửng đỏ của Ash nàng cũng đau lòng nên lại xoa cho nó.
Ryuu giúp Daisy lấy thức ăn bày ra bàn.
" Chúc mọi người ngon miệng."
Mọi người cùng nói sau đó bắt đầu ăn trưa, Ryuu trước đó cũng đem một ít pokeblock ném cho Zapdos.
Tất cả vừa ăn vừa trò chuyện sau khi xong Delia cất dọn bát đĩa rồi về trước, Ryuu ở lại tiếp tục thảo luận công việc ngày mai với Daisy đến chiều muộn thì cũng cưỡi Zapdos bay về nhà.
Nhảy từ trên lưng Zapdos xuống Ryuu vặn vặn người để giãn gân cốt một chút.
Một cái bóng thuôn dài từ trong bụi cỏ nhào về phía hắn, nó quấn quanh thân Ryuu một vong sau đó dùng đầu cọ vào mặt hắn.
Ryuu định thần nhìn lại, là Milotic.
" A, Milotic ngươi khôi phục rồi." Ryuu vẻ mặt mừng rỡ pha chút ngạc nhiên, hắn không nghĩ Milotic sẽ hồi phục nhanh như vậy, theo hắn tính toán nó nhanh nhất cũng phải mất 3-4 ngày nữa mới có thể hoàn toàn khôi phục xong, nhanh như này không biết có xảy ra vấn đề gì không.
Ryuu mở hệ thống ra xem xét thấy tình trạng của Milotic hoàn toàn bình thường hắn cũng yên tâm lại, hắn cũng chẳng muốn tra xét xem có chuyện gì xảy ra khiến Milotic khôi phục nhanh thế.
Dù sao thì quá trình không quan trọng kết quả tốt là được.
" Khỏe lại là tốt rồi." Ryuu đưa tay vuốt vuốt đầu Milotic, phải công nhận rằng danh hiệu pokemon xinh đẹp nhất thế giới cũng không phải chỉ là nói ngoa, tạo hình mỹ lệ thanh thoát tạo cho nó một cảm giác cao quý.
Vảy trên thân lấp lánh nhưng không hề cứng rắn chạm vào có cảm giác mềm mại trơn nhẵn giống như tơ lụa vậy.
Milotic vẫn vui vẻ quấn lấy Ryuu, cuối cùng nó cũng không phải mặc cảm vì thân thể của mình nữa rồi.
Ryuu thấy vậy cũng vui lây.
" Gastly." Ryuu gọi một tiếng, Gastly lập tức từ dưới bóng của hắn trồi lên.
" Chuẩn bị thức ăn đi tối nay chúng ta sẽ mở tiệc chúc mừng Milotic hoàn toàn khôi phục."
Gastly gật đầu rồi lập tức bay vào nhà chuẩn bị.
Ryuu cũng sai bảo mấy cái pokemon đi xung quanh triệu tập poekmon quanh vườn lại còn hắn cũng vác xác đi tới hầm rượu, hôm nay có thể cho mấy cái pokemon thoải mái một phen.
Đứng trước của hầm Ryuu nhíu mày lại, cửa hầm có dấu vết bị động chạm qua.
Chuyện này không thể là pokemon trong khu vườn, bọn chúng đều được Gastly chỉ bảo rất tốt sẽ không làm ra chuyện này.
Ryuu lập tức nghĩ tới con pokemon đột nhập vào hầm rượu lần trước, hắn liền kiểm tra camera nhưng cũng không thu được gì.
" Kì quái, làm sao nó có thể trốn qua camera được nhỉ ?"
Tìm tòi xung quanh một hồi mà không có kết quả Ryu u đành bỏ qua, hắn đưa tay định mở cửa hầm thì bỗng nhiện cảm thấy có ánh mắt đang nhìn mình.
" Ai ?" Ryuu quay về phia bụi rậm quát một tiếng, hắn lập tức triển khai aura quét về phía đó.
Xoạt.
Một tiếng động vang lên, pokemon đó đã sử dụng Teleport dịch chuyển đi mất.
Ryuu nhìn chằm chằm về phía pokemon vừa rời đi thở dài tiếc nuối.
" Hài, thế mà vẫn bắt hụt, lần sau cẩn thận hơn mới được."
Sau khi dùng aura cảm giác xung quanh không có ai hắn mới mở của đi vào đem ra một số lớn rượu.
Ở ngoài xa môt bóng hình nhỏ nhỏ hơi có chút thở dốc, nó vừa phải dịch chuyển một khoảng cách khá xa nên hơi có chút mệt.
Con pokemon này mấy hôm trước vẫn lảng văng xung quanh hầm rượu nhf Ryuu, từ sau khi uống rượu của Ryuu về sau nó vẫn cứ nhớ mãi không quên, nhưng Ryuu quả cẩn trọng lại còn thiết lập tầng tầng lớp lớp bảo vệ nên nó không thể trộm được nữa.
Lần này nó muốn rình trộm xem có thể học được cách đi vào không nhưng không nghĩ tới Aura của Ryuu quá lợi hại nên đành tuyên cáo thất bại.
Chán nản bay xung quanh khu vườn, con pokemon này đang có ý định rới đi thì thì thấy mấy cái pokemon tụ tập lại bàn tán với nhau về bữa liên hoan.
Nó nghĩ một chút sau đó liền biến hình thành một cái pokemon rồi tiếp cận với mấy cái pokemon đang ở dưới vườn.
Rất nhanh con pokemon này đã hòa vào đám pokemon rồi theo đám đông đi tới bữa tiệc.
Không trộm được thì uống chực cũng không phải vấn đề lớn.
Bữa tiệc rất tưng bừng mọi pokemon đều đang chúc mừng cho Milotic và cả 4 cái pokemon kia vì đã khôi phục lại bình thường.
Trong không khí hân hoan của buổi tiệc Eevee tiến lại gần Ryuu cọ cọ đầu vào người hắn, nó muốn mượn không khí vui vẻ này xem có cơ hội để Ryuu rút ngắn lại khung h·ình p·hạt cho nó không.
" Thế nào vui chứ?" Ryuu cười cười hỏi Eevee.
Eevee cũng gật đầu đồng ý.
" Ừ tận hưởng nốt tối nay đi. Ngày mai là ngươi bắt đầu bị cấm túc rồi đấy. Nếu nghĩ xin tạm hoãn hay giảm nhẹ thì miễn." Ryuu đối Eevee nở nụ cười ấm áp nhưng Eevee chỉ cảm thấy lạnh lẽo như gió mùa đông, kế hoạch chưa bắt đầu đã ngâm nước.
Eevee cúi đầu ủ rũ nhưng rất nhanh lại lao ra chỗ tụ tập không ngừng ăn uống, nếu mai đã phải chịu khổ thì tối nãy nhất định phải chơi hết mình.
Ryuu nhìn Eevee lắc lắc đầu, không phải là hắn muốn phạt Eevee nặng như vậy mà gần đây hắn cảm thấy nó hơi có chút dấu hiệu tăng động, nên muốn nó ở nhà tu tâm dưỡng tính một thời gian tránh cho làm cái gì ngu ngốc.
Trong bữa ăn này không có pokemon nào nhận ra có một cái pokemon lạ lẫm đang ngồi tại một góc không ngừng uống rượu với vẻ mặt thỏa mãn.
Bữa tiệc cứ thế kéo dài cho tới nữa đêm rồi tất cả tự vác xác về cái ổ của mình làm một giấc đến sáng.
....
Sáng hôm sau, Ryuu tỉnh dậy với một cảm giác nhẹ nhõm do không còn bị con pokemon màu nâu nào nằm đè lên người nữa, hắn vươn vai một cái sau đó với lấy cốc cà phê trên bàn uống một ngụm, thuận tay xoa xoa đầu cáo sáu đuôi bên cạnh.
Gastly là một cái có nguyên tắc pokemon, đêm qua ngay vào thời khắc kim đồng hồ chỉ qua ngày mới nó đã lập tức đem mấy cái pokemon đi cấm túc, chỉ khổ mấy cái pokemon ngay lúc đang ăn ngon rượu say thì bỗng bị lôi đi nhốt vào căn phòng lạnh lẽo.
Ryuu đi xuống dưới nhà, từ từ thưởng thức bữa sáng được Gastly chuẩn bị, hôm qua Daisy đã nói chuyến thăm quan sẽ bắt đầu tương đối muộn nên Ryuu cũng không vội vàng tới ngay nhà tiến sĩ.
Ăn uống xong xuôi hắn ra vườn chăm sóc cây cối một lát rồi mang theo Vulphix cùng Zapdos hướng về phía viện nghiên cứu bay tới.