Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phong Vân

Chương 64:




Chương 64:

Sáng sớm vừa lên, nhóm người của Hổ Vương đã đến.

Nhóm người gồm mấy chục người, mặt mũi hung ác, tay cầm v·ũ k·hí hùng hổ bước đến.

Dẫn đầu là một trong những tay sai hung ác nhất của Hổ Vương, mệnh danh là Huyết Đao.

Phong Vân nhóm người cũng đã chờ sẵn, các bước tiếp theo lấy Nam Tô Lịch địa bàn hoàn toàn phụ thuộc vào trận chiến này.

Phong Vân cần danh vọng để đánh ra bước đầu tiên.

“ Gia Mễ Thanh. Cô quả làm phụ tâm huyết của tên Lý Trọng nha, mấy năm qua hắn như con chó chạy qua chạy lại, chính là gì cô và đám phế vật này đảm bảo tính mạng”

“ Giờ thì hay rồi.... để ta mang đầu cô về đưa cho hắn, xem thử hắn có biểu cảm như thế nào!! Ha......Ha......Ha......” Huyết Đao nói.

“ Mạng ta nơi này. Có ngon thì đến lấy, nói nhiều như đàn bà làm gì” Gia Mễ Thanh nói.

Huyết Đồ nghe thấy, sắc mặt cũng không dễ nhìn, nhìn hắn giống người có thể dễ dàng đùa giỡn sao.

“ Giếttt !!” Huyết Đồ ra lệnh.

Nhóm người lao đến, tốc độ khá nhanh, từng âm thanh xé gió phát ra.

Phong Vân dẫn đầu nhóm người tiến đến trước, thân pháo nhanh chóng triển khai đã lao vào giữa đội hình địch.

Phong Vân tốc độ không giảm, một cước xông vào một tên.

Đối phương tốc độ phản ứng không tệ, rìu trên tay nhanh chóng bổ đến Phong Vân.

Phong Vân trên không xoay người, chân đá đi rìu đến, thuận thế xoay tròn quét thẳng vào đầu đối phương.

“ Bịch.....” đối phương lập tức bị uy lực cú đá vặn nát cổ.

Máu cũng văng lên, bắt đầu một trận chiến đày huyết tanh.

Phong Vân vừa đáp đất, từ một phương phía sau, một tên tay cầm đại đao to lớn, dáng người thô kệt chém về Phong Vân.

Phong Vân xoay người, một cước chỉ thấy hư ảnh, đối phương đã bị Phong Vân đá gãy chân, cả người xoay tròn trên không bị Phong Vân dùng như tấm khiên thịt, đá về sau kéo theo vài tên nằm bò trên đất.



Đòn hạ mã uy thành công, hai tên vừa rồi chính là hai Đấu Sư cửu tinh của đám người...

Dù thiện chiến đến đâu, đứng trước một Phong Vân uy mãnh, bọn chúng tỏ ra sự e ngại.

Gia Mễ Thanh thấy Phong Vân đã bước lên đón lấy phần lớn địch nhân, nàng hét lớn:

“ Cho bọn chó của Hổ Vương thấy được, người Gia Mễ chúng ta đã từng chiếm lấy Nam Tô Lịch như thế nào”

“ Chiến !!!” Đám người phía sau hét lên.

“ Mỗi tên các ngươi phải kéo theo ít nhất năm tên cho ta, còn ta sẽ tiếp đón mười tên” A Cẩu chính là một trong những người thân tín lâu năm lúc trước của phụ thân Gia Mễ Thanh.

Gia Mễ Thanh rút ra hai thanh đoản đao, tốc độ nhanh chóng lao đến Huyết Đao.

Nhiệm vụ đã được phân bổ rõ ràng, Phong Vân gánh chịu phần lớn áp lực từ đối thủ, nhóm người A Cẩu phụ trợ giảm nhiệt.

Gia Mễ Thanh trực tiếp lao đến cản trở Huyết Đao, ngăn hắn không tham gia vào cuộc chiến.

A Cẩu trong tay là một cây gậy làm bằng thiết cứng cáp, một tên lao đến, A Cẩu gậy trong tay nhanh chóng đánh vào cổ tay đối phương.

Vũ khí đối thủ bị rơi xuống, A cẩu đầu gậy đã dưới hạ bộ đối thủ, hắn dùng sức quật đối thủ lên không, đồng thời dùng thân gậy đánh một đòn nguy hiểm.

Xử lý xong một tên, tên khác đã đến, A Cẩu cuộn tròn về trước tránh đi một đao quét ngang, đồng thời hai tay dùng sức, nâng cơ thể dựng đứng tránh đi một tên khác thế công quét đến.

A Cẩu tay linh hoạt, nhanh chóng xoay cơ thể, hai chân đá ra hai cước đánh lui hai tên.

Quần đấu kị nhất là bị động, Phong Vân tứ phương đều là địch.

Phong Vân hiểu rõ điều này vì vậy chủ động t·ấn c·ông, không cho địch nhân có cơ hội vây khốn, ổn định đội hình triển khai quần đấu.

Một tên dao đâm đến, lựa chọn thời cơ Phong Vân vừa đánh lui một người, tiến hành ra đòn hiểm phía sau.

Phong Vân tinh thần lực đã thả ra toàn bộ, làm sao để đối thủ đắc thủ.

Tuy nhiên đối phương ra đòn cũng rất lựa lúc, Phong Vân chỉ kịp nghiêng đầu sang, một vết cắt hiện ngay trên mặt hắn.



Phong Vân một cú đấm vào sườn đối thủ, khiến xương cốt hắn vỡ nát.

Phía sau vang lên vài tiếng xé gió, Phong Vân tay bắt lấy cổ chân đối phương, vừa rối nếu chậm một chút, đối thủ đã trực tiếp đá đến.

“ Bặp....”

Bắt lấy chân đối phương, Phong Vân vốn định triển khai thế công nhưng đối phương lập tức xoay cổ chân, thực hiện một cú đá buộc Phong Vân thả lui đối thủ.

Đối phương nhận thấy Phong Vân lui bước, lập tức xông tới đá ra một cước uy lực.

Phong Vân tay dùng sức, đấm trực tiếp vào chân đối phương, khiến chân hắn lập tức vỡ nát, máu văng tứ tung.

Một móc câu đột nhiên lao đến, như là con hắn, trực tiếp từ một phương hướng lao đến.

Phong Vân từ đầu đã để mắt tới tên này, hắn là một Đại Đấu sư thể tu của đám người, từ đầu đã không ít lần xuất thủ nhân lúc Phong Vân chiến đấu.

Phong Vân không có thời gian để ý đối phương, gạt đi một kiếm đâm đến, Phong Vân trực tiếp đánh vào ngực đối thủ, cùng với đó lấy hắn làm lá chắn.

Móc Câu thật ra là một pháp khí, như một con rắn luồng lách, tuy nhiên bị Phong Vân dùng người trước mặt, vì vậy móc câu đụng trúng đối phương.

Uy lực vô cùng lớn, nổ tung cả người đứng chắn.

“ Mạnh như vậy ?” Phong Vân kinh ngạc.

Bên kia, A Cẩu gặp khó khăn rất lớn.

Hắn vừa giơ lên gậy đỡ lấy một đao, phía sau đã đón nhận một cước mạnh mẽ.

A Cẩu lưng như mất đi cảm giác, phun ra một ngụm máu rơi vãi đầy đất.

Phía sau đã nghe tiếng gió, A Cẩu gắng gượng quay lại, một chiếc rìu đã được ném ra, phương hướng lao đến hắn.

Trong tình trạng này, A Cẩu hoàn toàn chỉ có thể nhận mệnh.

“ Phập..”

Chiếc rìu lớn gâm lấy trước ngực, máu từ v·ết t·hương đổ đầy trên đất.

“ A LƯU!!!!” A Cẩu ôm lấy trước ngực mình một cơ thể, đây chính là một vị huynh đệ thân thiết từ lâu, trải qua bao khó khăn, không ngờ lại c·hết thay hắn mạng này.



Vốn từ đầu đã biết t·hương v·ong là không thể tránh khỏi, nhưng t·hương v·ong như thế này, A Cẩu hắn không thể chấp nhận.

Bọn hắn tuy lúc trước đi theo phụ thân Gia Mễ Thanh nhưng chiến lực cũng không quá mạnh, chỉ vì trung thành với chủ nhân đời trước ơn cưu mang nên mới theo trợ Gia Mễ Thanh.

Những người có sức chiến đấu lúc trước, một phần bỏ xứ, một phần quy hàng, còn không đã bị Hổ Vương toàn bộ g·iết sạch.

Những tháng năm này, chính là bọn hắn dựa vào nhau mà sống, tình cảm đã như anh em thân tín.

“ Ta Liều Với Chúng Mày” A Cẩu hét lớn.

Tiếng hét lớn khiến Gia Mễ Thanh nơi xa chiến đấu cũng nghe thấy, từng là những người kề vai bên cạnh, nàng làm sao không đau buồn.

“ Đó không phải là quyết định của cô hay sao. Ha.....Ha......Ha.....” Huyết Đao châm chọc.

“ Muốn lung lay chiến tâm của ta? Ngươi nên lo cho cái đầu của mình đi, đao của ta không có mắt” Gia Mễ Thanh nói.

Gia Mễ Thanh lợi dụng tốc độ nhanh chóng, liên tục chém ra từng đao.

Trước tốc độ nhanh chóng, Huyết Đao vẫn ung dung, từng đao đón đỡ lấy.

“ Keng.....Keng......” Tiếng binh khí v·a c·hạm liên tục.

Gia Mễ Thanh đột nhiên xoay người như cơn lốc, song đao liên tục trảm đến, Huyết Đao cũng không trực tiếp cậy mạnh lui lại.

Từ vòng xoáy, lao ra hai thanh song đao.

Huyết Đồ chỉ kịp đánh bay một thanh, thanh còn lại đã sượt qua cánh tay trái.

Nơi song đao phần chuôi nối tiền một lợi xích sắt, Gia Mễ Thanh thu về v·ũ k·hí đồng thời lao đến.

“ Tiểu kỹ xảo” Huyết Đồ ghét bỏ, chém ra một đao lao đến Gia Mễ Thanh.

Gia Mễ Thanh song đao trong tay không thua kém chém ra song trảm đối lấy.

Huyết Đồ đã là Đại Đấu Sư Trung kỳ, hơn Gia Mễ Thanh một tiểu cảnh giới, lại quanh năm lao vào sinh tử, chiến lực nào để Gia Mễ Thanh chống đỡ.

“ Xoạt.....” Gia Mễ Thanh bị đẩy lùi về sau một vết dài.

“ Không nên đối cứng với hắn” Gia Mễ Thanh lập tức thay đổi chiến lược chiến đấu.