Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phong Vân

Chương 36: Hỏa Liên Xông Thiên.




Chương 36: Hỏa Liên Xông Thiên.

Tiêu Viêm đang có mặt tại một khu rừng, ở đây thảm thực vật vô cùng đa dạng, cây cối um tùm phức tạp, đây chính là Vạn Thú Sơn.

Đi bìa rừng khu vực, Tiêu Viêm thấy rất nhiều Yêu Thú nguy hiểm, quả nhiên là khu rừng lớn của Phong Đô quốc.

“ Dừng lại, phía trước có mùi hương đặc trưng của Kim Giác Vương, Yêu Thú này vô cùng nổi danh về sức chiến đấu và phòng ngự, tiểu tử ngươi nếu lấy được Yêu hỏa của nó, chiến lực nhất định tăng vọt.” Hồn lão nói.

“ Tiến tới xem sao đã” Tiêu Viêm nói rồi đi theo mùi hương để lại, Yêu Thú càng cường đại càng muốn đánh dấu lãnh thổ của mình.

Đi đến một cái hồ khá lớn, Tiêu Viêm thấy được một con cự thú, thân to chục trượng, thân hình đồ sộ, nhìn thấy bóng lưng cũng đủ làm người kh·iếp vía, quanh thân được bọc lấy tựa Kim Thiết, tứ chi móng vuốt sắc bén, cái đuôi dài to lớn như một cái roi, đặc biệt nhất chính là phần đầu.

Thế gian đồn lấy một câu nói, Kim Giác Vương có ba đôi mắt, mỗi con mắt lại là một thần thông của nó, thế nhân chỉ cần nhìn vào, sống không nổi ba khắc.

Trước mặt, con Kim Giác Vương này như lời Hồn lão nói vẫn chưa mở ra thần thông, Tu vi Đại Đấu sư Yêu Thú Trung Kỳ.

“ Sư phụ, con Kim Giác Vương này nhìn nơi nào cũng ta cũng không đánh lại, người còn nhất quyết để ta ra đánh với nó sao” Tiêu Viêm nhìn thấy thân hình toàn giáp của Kim Giác Vương, tự hỏi trong đầu lửa của mình có tác dụng không.

“ Tiểu Tử thúi chưa đánh đã sợ, còn gì là mặt mũi của ta nữa, Kim Giác Vương yếu điểm lớn nhất chính là tốc độ, cảnh giới không chênh lệch quá nhiều thì tốc độ trong cùng giai của nó chậm vô cùng, lại dựa vào bản sự của ngươi vậy mà không đánh bại được nó, vậy thì có thể phế hết võ công là được” Hồn lão nói.

“ Nếu ta có bị sao, người nhất định phải mang ta ra khỏi đó” Tiêu Viêm nói, đối với hắn, đây không phải là hèn nhát mà mà biết địch biết ta.

Chỉ thấy Hồn lão vung tay, Tiêu Viêm bị hồn lực hất văng đến gần hồ nước, Kim Giác Vương phát hiện có kẻ xâm nhập, lập tức tức giận, gào lớn lên:

“ GRÀO............”

“ Hét lớn như vậy, lại còn thối nửa, ngươi có biết phép lịch sự tối thiểu giao tiếp là gì không hả” Tiêu Viêm bịt mũi lại, hôi đúng là không chịu được.

Bổng nhiên trên trời tối sầm, một cái đuôi to lớn đã đập xuống Tiêu Viêm.

“ Cực tốc” Tiêu Viêm triển khai thân pháp, lập tức biến xa ra vài chục trượng, thoát khỏi một đập này.

Chỉ thấy Kim Giác Vương hai chân trước nhất cao lên, đập mạnh xuống đất, tạo ra một cơn đ·ộng đ·ất cực lớn, Tiêu Viêm đứng còn không vững, chỉ thấy Kim Giác Vương liên tục chạy tới, mỗi bước chân đều tạo ta một cơn đ·ộng đ·ất, cái đầu hình dạng rất giống rùa há cái miệng to lớn sắc bén nuốt lấy Tiêu Viêm.



“ Khốn kh·iếp” Tiêu Viêm tức tối chửi lên, chỉ thấy sau lưng mọc ra một đôi cánh màu đỏ, bay lên không trung.

“ Ăn của ta một thước” Tiêu Viêm trên không lao xuống, một bổ mang theo sức lực ngàn cân không ít, bổ thẳng xuống đầu Kim Giác Vương khiến nó khuỵu xuống.

“ Cứng như vậy” Tiêu Viêm hai tay tê rần, nhìn lại Kim Giác Vương, chỉ thấy nó hơi choáng một ít, lắc lư vài cái đã không sao, một trảo sắc bén vồ lấy Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm nhanh chóng né tránh, từ xa, đánh ra vô số hỏa cầu vào Kim Giác Vương, hỏa lực mạnh mẽ như vậy lại không thể xuyên qua lớp giáp cứng của nó.

“ Cả người không có yếu điểm sao” Tiêu Viêm còn đang mãi mê tìm yếu điểm của đối phương, Kim Giác Vương đã ra đòn đánh tiếp theo, chỉ thấy nó mở miệng, từ trong đó hình thành một nguồn năng lượng cực lớn hội tụ.

“ Không ổn” Tiêu Viêm cảm nhận nguy hiểm, hỏa dực ngưng tụ thành một sợi dây, quấn lấy chi trước của Kim Giác Vương, nhờ vào đó bay về phía người nó.

Kim Giác Vương thấy đối phương áp sát bản thân, liền thôi không tụ lực, chi trước mạnh mẽ giật lại, may là Tiêu Viêm nhanh chóng cắt đứt hỏa dây, nếu không sẽ bị kéo lên phía miệng Kim Giác Vương.

Lúc này, điểm yếu của Kim Giác Vương bày ra rõ ràng, thân hình to lớn chính là điểm yếu lớn nhất của nó, Tiêu Viêm lợi dụng nguyên tắc điểm mù, Huyền Trọng Thước liên tục đánh vào khiến Kim Giác Vương đau đớn hét lên:

“ GRÀO..........”

Tiếp tục bổ xuống từng thước uy lực, lớp giáp toàn thân của Kim Giác Vương cũng có dấu hiệu nứt vỡ.

Kim Giác Vương cảm nhận cơn đau toàn thân do tên nhân loại nhỏ bé gây ra, chỉ thấy toàn thân nó cháy lên một ngọn lửa hoàng kim, sức nóng kinh người, Tiêu Viêm không dám tiếp xúc lửa này, đây chính là Hoàng Kim Chi Hỏa, sức công phá vô cùng là lớn, chính là mục tiêu của hắn lần này.

Kim Giác Vương có ngọn lửa hoàng kim bao quanh khiến nó tự tin hơn hẳn, thân hình đồ sộ lao đến Tiêu Viêm phương hướng, miệng bắn ra vô số cầu năng lượng về phía Tiêu Viêm.

Cầu năng lượng nhiều vô số, Tiêu Viêm không thể tránh né, lấy ra một tấm khiên lớn chắn trước người, cả người cũng không ở lại, quay đầu rời đi.

Phía sau truyền ra vô vàng t·iếng n·ổ ngập trời, tấm khiên cũng bị nổ thành mảnh vỡ.

“ Khốn kh·iếp” Tiêu Viêm tức giận chửi lên.

Kim Giác Vương đuổi ở phía sau, cả hai truy đuổi khắp một khu vực lớn, Tiêu Viêm liên tục tránh né những quả cầu năng lượng lao đến phía sau, hỏa lực hùng mạnh nổ nát cả một khu vực.



Trận chiến càng gây cấn, nhịp độ được đẩy nhanh.

Kim Giác Vương lựa chọn thời cơ hợp lý ngay khi Tiêu Viêm đáp xuống đất tránh né, chỉ thấy chi trước giơ cao lần nữa, mạnh mẽ trấn xuống, Tiêu Viêm dưới chân mạnh mẽ bùng lên ngọn lửa hoàng kim.

Nhận thấy nguy hiểm, Tiêu Viêm nhanh chóng thi triển Cực Tốc, nhưng mỗi lần xuất hiện, Hoàng Kim Chi Hỏa đã ở dưới chân hắn bùng lên buộc hắn bay lên không trở thành mục tiêu nhắm tự do cho Kim Giác Vương.

Tiêu Viêm lấy ra hai viên sắt tròn, phóng về phía trước p·hát n·ổ, hình thành một vụ khí lớn bao trùm xung quanh, nhân cơ hội tạm né đi thế công dữ dội của Kim Giác Vương.

Trên đầu rùa, tưởng chừng chiếc sừng to lớn chỉ để trưng bày nhưng thật ra, nó giống như một thiết bị giúp Kim Giác Vương dễ dàng cảm nhận con mồi của mình, chỉ thấy Kim Giác Vương dừng lại, há cái miệng to tụ lực lần nữa, chỉ vài phút ngắn ngủi, liền lập tức bắn về một phương hướng nào đó.

Tiêu Viêm cảm nhận được một luồng sức mạnh cực lớn đang lao về phía mình, không nghĩ nhiều, lập tức dùng Huyền Trọng Xích chắn trước người, đồng thời lấy thêm Phòng Vệ La Bàn lúc trước sử dụng bảo vệ đoàn người, dùng nó bao bọc quanh người một lớp kết giới.

Ngay lập tức, một luồng năng lượng mạnh mẽ quét ngang tất cả, tông mạnh vào lớp phòng thủ của Tiêu Viêm, luồng năng lượng mạnh mẽ tách đôi qua hai bên liên tục tàn phá, Tiêu Viêm cũng không dễ chịu gì, nhận thấy kết giới vậy mà nhanh chóng có dấu hiệu vỡ nứt, Tiêu Viêm chỉ có cắn răng chịu đựng.

“ Lão sư, người còn không mau ra tay, e là đồ đệ tốt của người lập tức nằm xuống đây”

“ Lão sư”

“ Lão sư....” Không thấy tín hiệu trả lời, Tiêu Viêm đành thôi gọi nữa.

“ Lão già này quả nhiên là không đáng tin mà....C·hết tiệt, ta liều với ngươi”

Kết giới vỡ ra, luồng sức mạnh chỉ giảm đi phân nửa, phân nửa còn lại cũng đủ g·iết c·hết bản thân, Tiêu Viêm mạnh mẽ hét lên, thi triển một võ kỹ mà bản thân chưa hoàn thành bao giờ.

“ Lưu Ly Hộ Thân” Tiêu Viêm hét lên, sống hay c·hết, đành liều vào bản thân vậy.

Trời không phụ lòng người, chỉ thấy quanh người Tiêu Viêm sáng lên tia sáng bảy màu, toàn thân phủ trong lưu ly thất sắc, Lưu Ly Hộ Thân là một võ kỹ Địa giai hàng đầu, nói nó là nửa Thiên Giai cũng không quá.

Luồng năng lượng bắn tới Tiêu Viêm, được Lưu Ly chống đỡ, Tiêu Viêm b·ị b·ắn ra khoảng cách mấy trăm dặm, hơi thở suy yếu cùng cực.

“ Chính là lúc này” Tiêu Viêm bỏ vào miệng một viên đan dược, đây là Hồi Phục Đan cao cấp, được chính cao tầng Đan Thần Tháp đưa hắn nhằm bảo vệ tính mạng, giúp cho tu sĩ lập tức hồi phục hơn phân nửa linh lực trong cơ thể.



Tiêu Viêm cảm nhận cơ thể mình có lại sức mạnh, đôi cánh đỏ phía sau xuất hiện, trực tiếp lao đến Kim Giác Vương, trên tay không ngừng kết ấn kỳ lạ.

Kim Giác Vương sau khi ra đòn đánh mạnh nhất của mình, tự tin hạ được đối thủ, chậm rãi tại nơi lấy sức, Tiêu Viêm trong quá trình lao về phía Kim Giác Vương, trong tay xuất hiện hai ngọn lửa, một là đấu khí của hắn hình thành màu đỏ, lửa còn lại chính là từ một Yêu Thú khác mang màu tím huyền bí, tên gọi Tử hỏa.

Tiêu Viêm tập trung cao độ, vậy mà cưỡng ép dung hợp hai ngọn lửa với nhau, ngay lúc xuất hiện gần Kim Giác Vương, bị nó phát giác gầm lên, trên tay Tiêu Viêm đã xuất hiện một đóa sen hai màu đỏ và tím.

“ Kim Giác Vương, Ăn ta một khỏa Liên Hoa này” Tiêu Viêm đánh ra Đóa Sen. Đây là tuyệt kỹ tự bản thân hắn sáng tạo ra, uy lực mãnh mẽ cực kỳ, tên của nó là Hỏa Liên Xông Thiên.

Kim Giác Vương bản năng mách bảo nguy hiểm, Hỏa Liên mang theo sức công phá cực lớn lao về nó, Tiêu Viêm cũng không dại gì ở lại, lập tức lết thân thể không còn chút sức lực ra xa.

“ ẦMMMM.......”

Tiếng Nổ Vang Trời....

Sự Hủy Diệt Lan Tràn....

Một Cột Lửa Xông Tận Thiên....

Bán Kính Nghìn Dặm Xung Quanh Thử Hỏi Ai Không Kh·iếp Đảm.

Đó chính là Hỏa Liên Xông Thiên, tuyệt kỹ của Thiên Tài bật nhất Viêm Ô Quận

Tiêu Viêm toàn thân thoát lực, được Hồn lão phía sau nâng lên, hồn lực được truyền vào cơ thể hắn.

Một lúc sau Tiêu Viêm tỉnh táo lại, tiến gần khu vực v·ụ n·ổ, thân thể Kim Giác Vương đã bị nổ quá nửa người.

Tiêu Viêm ngồi xuống, khẩu pháp triển khai, rút từng tia Hoàng Kim Chi Hỏa vào bản thân luyện hóa.

“ Sau khi có được Hoàng Kim Chi Hỏa, Tinh Anh chiến lần này cùng với Hoàng Kim bản, ta rất mong chờ ai có thể cản bước tiểu tử này.” Hồn lão một bên lặng lẽ hộ pháp cho Tiêu Viêm.

...........



**Vậy là một nhân vật vô cùng quan trọng trong cốt truyện sau này đã được ta giới thiệu. Mời các đọc giả tiếp tục đón chờ những màng xuất hiện của những nhân vật khác....Tới đây thôi. Bye!